Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Chương 43

2024-11-02 00:33:02

Tuyên truyền mê tín dị đoan và phá hoại đoàn kết tập thể đều không phải chuyện nhỏ, cô ta biết làm sao bây giờ?!

Nhưng ngay lúc đó, tiếng xì xào từ đám đông vang lên.

: "Thật ra, con trai nhà họ Tạ đúng là sao chổi mà. Gần gũi với nó chắc chắn không có kết cục tốt, mẹ nó cũng từng nói thế còn gì…"

Có người phụ họa theo: "Đúng rồi! Cậu ta còn máu lạnh nữa. Có lần thấy người ta ngã mà không thèm giúp, đúng là một con sói hoang!"

Kiều Minh Nguyệt nhận ra người đang nói là Triệu Nguyên Tú – người phụ nữ hôm trước từng gây gổ với mẹ nuôi của cô.

Bà ta hất mặt lên,Người này ánh mắt dài hẹp, khi nói chuyện đầy vẻ châm chọc và cay nghiệt.

Kiều Minh Nguyệt nhếch môi cười lạnh, nhìn thẳng vào Triệu Nguyên Túbà ta nói:

"Mọi người nên cẩn thận lời nói. Thời đại này đã thay đổi, mê tín dị đoan phải được loại bỏ. Không ai muốn bị đưa đi cải tạo tư tưởng đâu, đúng không?"

Cô ngừng lại một chút, giọng càng sắc bén:

"Nhà nước đã dạy rằng tất cả mọi người đều bình đẳng. Tạ Lệ chỉ không đỡ người ngã, chứ cậu anh ấy đâu có xô đẩy aingười. Vậy mà các người kết tội cậu anh ấy là sao chổi, nghe thật nực cười.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa,Còn nói anh ấy đến gần sẽ mang lại vận rủi cho người khác thì tôi và Tạ Lệ quen nhau từ nhỏ, tôi vẫn khỏe mạnh bình thường đấy thôi. Không chỉ vậy, cậu anh ấy còn mang lại may mắn cho tôi nữa. Mấy người biết không?"

Triệu Nguyên Tú bị chặn họng, mặt đỏ bừng vì bị mất mặt trước đám đông. Bà ta trừng mắt, cắn răng:

"Cái miệng mày cũng giỏi lắm nhỉ. Nữ thanh niên trí thức mới đến mà đã thay mặt đàn ông nói chuyện, Cchắc chắn là có gì mờ ám giữa mày cô và thằng đó rồi! Mày phải lòng nó à? Con gái mà thích cái thứ tai họa đó, đúng là…… Á!"

Chưa kịp nói hết câu, bà ta bỗng hét lên đau đớn. Một bàn tay thô bạo nắm lấy tóc bà từ phía sau và giật mạnh khiến bà ngã ngửa ra đất.

“Họ Triệu kia! Con mụ mất nết, dám bắt nạt con gái tao? Chán sống rồi phải không?” Từ mẫuMẹ Từ từ phía sau chạy đến, túm lấy tóc của Triệu Nguyên Tú, vừa mắng chửi vừa lôi xềnh xệch:.

“Họ Triệu kia! Con mụ mất nết, dám bắt nạt con gái tao? Chán sống rồi phải không?”

Kiều Minh Nguyệt nhìn mẹ nuôi đang nổi giận lôi đình, thầm thắp một ngọn nến trong lòng cho Triệu Nguyên Tú.

Nếu mẹ nuôi sống ở thời cổ đại, chắc chắn bà ấy sẽ là nữ tướng quân thống lĩnh mười vạn quân.

Triệu Nguyên Tú vốn chỉ giỏi mồm mép, bên ngoài hung hăng nhưng trong lòng yếu đuối. Khi đụng phải Từ mẫumẹ Từ, bà ta như hổ giấy, không dám nói gì, cũng chẳng dám chống trả.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Số ký tự: 0