Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Chương 6

2024-11-02 00:33:02

Kiều Minh Nguyệt bĩu môi:

"Cha à, con đâu chỉ muốn mỗi cái đồng hồ, con còn muốn nhiều thứ khác nữa."

Dùng một chiếc đồng hồ để lừa cô? Đúng là mơ giữa ban ngày.

"Nhưng mà, 800 tệ có vẻ hơi nhiều.”

“Chúng ta là người một nhà, nên thế này, đưa con 500 tệ, cộng thêm một số phiếu mua hàng, con sẽ nhường lại công việc."

Kiều Minh Nguyệt chống cằm, ra vẻ như đó là điều đương nhiên:

"Nếu thấy không được, thì con sẽ bán cho người khác!"

Theo như cô tính toán, hai người này nhiều nhất cũng chỉ có tầm năm sáu trăm tệ thế nên yêu cầu của cô thực ra là nắm chắc phần thắng.

Ai mà biết được mục tiêu ban đầu của cô cũng chỉ là 500 tệ.

Đe dọa này rõ ràng đánh trúng điểm yếu của Tưởng Xuân Hoa, bà ta vội vàng nhìn sang Chu Giang Sinh:

"Giang Sinh..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù 500 tệ gần như là tất cả số tiền bà ta có nhưng nếu cắn răng thì cũng có thể lấy ra.

Chỉ cần nói thêm vài câu ngon ngọt, thì có thể mặc cả xuống 300 tệ cũng không chừng.

Dù sao, cuối cùng cô bé này cũng chịu nhượng bộ không thể để vuột mất cơ hội này.

Chu Giang Sinh lại không để ý đến bà ta.

Hình ảnh Kiều Minh Nguyệt kiêu ngạo và ranh mãnh lúc này khiến ông ta chợt nhớ lại chuyện trước đây.

Hồi đó, Nguyệt Nhi cũng hay làm nũng trước mặt ông, gọi "Cha" ngọt ngào khiến ông ya sẵn sàng làm tất cả cho cô.

Nhưng không biết là do cô lớn lên không nghe lời hay vì chuyện gì khác.

Kể từ khi Tưởng Xuân Hoa bước vào nhà, Kiều Minh Nguyệt ngày nào cũng cãi cọ ầm ĩ làm cho tình cảm của ông với cô dần dần phai nhạt.

Bây giờ nhìn lại, dù Kiều Minh Nguyệt được nhà họ Kiều nuôi nấng có hơi tiểu thư một chút nhưng cuối cùng cô vẫn là con gái ruột của ông.

"Con thật là..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng điệu của Chu Giang Sinh mềm mỏng hơn, vừa như bất lực, vừa như chiều chuộng:

"Thôi được rồi, coi như cha bỏ tiền ra để con vui vẻ."

Ông ta đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, trước khi đi còn dặn Tưởng Xuân Hoa:

"Đưa tiền cho con bé đi, còn phiếu mua hàng gì đó để con bé tự chọn."

Con gái, chắc là muốn mấy tấm phiếu vải để mua quần áo thôi.

Lời nói chắc chắn của Chu Giang Sinh khiến Tưởng Xuân Hoa chẳng còn đường mặc cả, đành phải đau lòng nặn ra một tiếng "Ừm".

Kiều Minh Nguyệt thản nhiên nhìn Tưởng Xuân Hoa tiễn Chu Giang Sinh ra cửa, khóe miệng nở một nụ cười chế giễu.

Dù Tưởng Xuân Hoa có tiếc đứt ruột 500 tệ này nhưng bà ta hiểu rất rõ.

Mẹ của Kiều Minh Nguyệt trước đây là trưởng ca của nhà máy, lương tháng 66 tệ.

Dù khi thay người, công việc đó chỉ còn là của một công nhân bình thường, lương tháng cũng đã 32 tệ.

Làm lâu dài còn có thể tăng lương, chưa kể phiếu mua hàng và phúc lợi, chỉ cần một, hai năm là lấy lại vốn, tính ra chẳng lỗ chút nào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Số ký tự: 0