Chương 10
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
Trước khi buổi gặp mặt sinh viên mới bắt đầu,Bạch Tử quay lại lớp học.Trầm Thanh Thanh đang đợi Bạch Tử ở lớp. Buổi gặp mặt sinh viên mới chiều nay là một cơ hội tốt để thể hiện, Trầm Thanh Thanh rất chú trọng, thậm chí còn mang theo hai bộ quần áo, chuẩn bị để nổi bật giữa các sinh viên mới.Tất nhiên, cô ta cũng không quên mang một bộ cho Bạch Tử.Bạch Tử trở về ngôi nhà nghèo đến mức không còn gì ngoài bốn bức tường, chắc chắn không thể chuẩn bị được bộ đồ đẹp đẽ nào.Trầm Thanh Thanh thấy Bạch Tử quay lại, cầm một hộp quà dài đưa cho cô, trên mặt là nụ cười, nhưng nụ cười này không đến từ thật lòng, chỉ thoáng qua là một nụ cười gian xảo và ác độc.“Chị ơi, buổi gặp mặt sinh viên mới chiều nay, em đã mang cho chị một chiếc váy, là của Chanel đấy, chắc chắn chị sẽ thích!”Nói xong, Trầm Thanh Thanh mở hộp quà, lấy chiếc váy ra.Đó là một chiếc váy ngắn màu trắng theo phong cách Chanel , đơn giản mà đẹp mắt.Ai nhìn vào cũng phải thừa nhận là rất đẹp.Quả thật, những nữ sinh bên cạnh đều ghen tị, “Wow! Đẹp quá, đây chắc là mẫu mới của mùa này đúng không? Mình đã thấy trong tạp chí!”“Đúng rồi, chiếc váy này hình như giá hơn mười ngàn tệ đấy, bạn học Trầm, bạn đối xử với Bạch Tử thật tốt.”“Váy này hình như còn là phiên bản giới hạn nữa đó, rất khó để mua được, người bình thường chẳng ai mua nổi đâu!”Trước đây Bạch Tử đã không mấy thân thiện với Trầm Thanh Thanh , vậy mà giờ Trầm Thanh Thanh lại nhiệt tình mang váy tặng cô.Cô ta thật sự đóng kịch rất giỏi, mọi người đều bị lừa.Bạch Tử lạnh lùng liếc nhìn chiếc váy trong tay cô ta, nếu nhớ không lầm, chính chiếc váy này đã khiến cô xấu hổ thảm hại trong buổi gặp mặt sinh viên mới kiếp trước!Ban đầu, khi Trầm Thanh Thanh đưa váy cho cô, Bạch Tử còn tưởng cô ta thực sự muốn làm bạn thân như chị em.Không ngờ, Trầm Thanh Thanh lại giở trò với chiếc váy này!Ban đầu, khi mặc, chiếc váy khá vừa vặn, nhưng do nó ôm sát, đi mấy bước, đường chỉ phía sau bắt đầu tuột ra, khiến cô tới buổi gặp mặt sinh viên chưa lâu thì lưng váy bị hở hoàn toàn, suýt chút nữa chiếc váy tuột ra, suýt nữa cô phải đứng trước mặt mọi người trong trạng thái không thể tả!Khi đó, Bạch Tử suýt nữa bị lộ hết mọi thứ, may mà có một bạn học kịp thời lấy áo khoác che cho cô.Cũng may, cô giữ được thanh danh, nếu không, có lẽ cô đã phải chạy trốn trong tình trạng không một mảnh vải che thân!Sau đó, Trầm Thanh Thanh còn giả vờ khóc lóc, tỏ vẻ đáng thương nói rằng không phải lỗi của cô, là do người giúp việc không kiểm tra kỹ đường chỉ, chẳng may nó bị tuột mà không biết.Kiếp trước, Bạch Tử rất muốn hòa đồng với Trầm Thanh Thanh , cộng thêm tính cách cả nể và muốn báo đáp ân tình của gia đình cô ta, nên đã tha thứ.Giờ nghĩ lại, thật là nực cười!Bạch Tử lạnh lùng nhận lấy chiếc váy từ tay Trầm Thanh Thanh .Trầm Thanh Thanh tưởng Bạch Tử sẽ nhận, ánh mắt của cô ta thoáng hiện lên sự độc ác và tính toán.“Chị ơi, chiếc váy này mặc lên chắc chắn sẽ rất đẹp, em đã đặc biệt mua cho chị đấy.”Bạch Tử cười nhạt, “Mua cho tôi? Hay là cô đặc biệt thiết kế cái bẫy này cho tôi vậy?”Trầm Thanh Thanh ngạc nhiên: “Cái gì? Chị nói gì vậy, em chẳng hiểu gì cả.”“Không hiểu?”Bạch Tử cầm chiếc váy lên, dùng lực chỉ khoảng 50%, đột nhiên xé một đường chỉ phía sau váy, khiến sợi chỉ bị đứt!Nếu mặc chiếc váy này, cô đi được mấy bước cơ chứ?!Trầm Thanh Thanh nhìn thấy Bạch Tử nhận ra, cô ta hoảng sợ, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh: “Làm sao lại thế này! Váy này lại bị hỏng rồi!”Bạch Tử ném chiếc váy vào mặt cô ta, lạnh lùng nói: “Đừng mang mấy thứ dơ bẩn này đến làm phiền mắt tôi, Trầm Thanh Thanh , tôi không muốn có bất kỳ quan hệ gì với cô, cô đừng tới quấy rầy tôi nữa, được không? Loại chuyện tặng quả táo độc này, đừng coi tôi là ngốc!”Trầm Thanh Thanh : “……” Không thể nào!Không thể nào!Làm sao cái con khốn này biết được chiếc váy bị hỏng!?Trầm Thanh Thanh kinh ngạc, nếu con khốn này không mặc chiếc váy này, thì sao cô ta có thể xuất hiện rực rỡ trong buổi gặp mặt sinh viên mới, cô ta sao có thể chấp nhận được!“Chị ơi, em thật sự không biết, táo độc gì chứ, chị đang nói cái gì vậy, em chỉ là muốn tốt cho chị thôi, sao váy lại hỏng được thế này, chị đừng hiểu lầm em mà, ôi ôi ôi…”Nói xong, Trầm Thanh Thanh còn bắt đầu khóc lóc.Các bạn học ngồi gần đó lập tức không thể ngồi yên, xông ra như những người bảo vệ.“Ê, Bạch Tử, cậu quá đáng rồi đấy!”“Thanh Thanh đối xử tốt với cậu như vậy, cậu đã cướp đi cuộc đời của cô ấy, hưởng thụ cuộc sống thay cậu ấy bao nhiêu năm, cậu ấy còn không tính toán với cậu, lại còn nghĩ đến cậu, mua cho cậu chiếc váy đắt như vậy, cậu thật là tàn nhẫn vô lương!”“Đúng vậy, Thanh Thanh là người tốt như thế, sao cậu lại độc ác như vậy?”Độc ác??Bạch Tử thực sự đã chịu đủ cái từ này rồi!Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Kiếp trước, cô bị gắn cái mác “chị gái độc ác”, trong giới giải trí ai cũng chỉ trích, trên Weibo cũng bị mắng chửi!Kiếp trước, Bạch Tử đã giải thích không biết bao nhiêu lần, nhưng không ai tin cô.Còn kiếp này, Bạch Tử không có ý định nhẫn nhịn nữa!Họ bảo cô độc ác sao? Được! Vậy cô sẽ cho họ thấy thế nào là độc ác!Bạch Tử đứng bật dậy từ ghế, ánh mắt lạnh lùng nhìn những người trước mặt.“Mấy cậu có tư cách gì mà dạy bảo tôi?”“Ăn cơm thì miệng ngọt, cầm đồ thì ngắn tay. Các cậu cũng chỉ là đám ăn nhờ ở đậu, những kẻ được Trầm Thanh Thanh cho chút lợi ích mà thôi! So với bọn ăn xin ngoài đường thì các cậu còn thua kém, ít ra ăn xin còn không phải giả vờ, mà các cậu thì hạ mình l.i.ế.m chân Trầm Thanh Thanh , chẳng khác gì bọn ăn xin!”Những người bị Bạch Tử mắng trợn mắt lên, định mở miệng nói gì đó: “Cậu vu oan cho tôi…”“Im miệng, tôi còn chưa nói xong mà. Tôi không phải con gái ruột, nhưng từ ngày cô ta trở lại, tôi đã đề nghị rời đi để nhường chỗ cho cô ta, xét về huyết thống, tôi và cô ta chẳng có chút quan hệ nào! Một tiếng ‘chị’ mà như thể chúng ta quen biết nhau lắm vậy.”“Ba mẹ cô ta có ơn với tôi, không phải cô ta! Tôi vì sao phải chiều chuộng cô ta? Tôi có phải là ba cô ta đâu!”“Nhìn các cậu, đúng là không có gì tốt đẹp, chẳng qua là mấy con gà mái tự cho mình bay cao, nếu các cậu thích chiếc váy này, thì tự các cậu mặc đi, tôi không tranh giành với các cậu đâu!”Một tràng dài như s.ú.n.g máy: “tục tục tục” xả ra liên tiếp.Mấy người trước mặt mở to mắt, không nói được lời nào, vì những gì Bạch Tử nói đúng là có lý.Trầm Thanh Thanh trong lòng cũng ngạc nhiên không kém gì họ, nhưng cô ta lại đang vui thầm.Mắng đi, cô mắng càng dữ thì càng mất uy tín trong lớp, rồi sẽ trở thành đối tượng bị mọi người chỉ trích.Nhưng Trầm Thanh Thanh không ngờ rằng, kiếp này Bạch Tử chẳng hề sợ bị mọi người chỉ trích, cô không còn giải thích nữa, cũng chẳng còn cảm thấy tội lỗi, cách làm của cô là buông thả bản thân mình!Trầm Thanh Thanh khóc lóc: “Chị ơi, đừng giận mà, nếu em làm sai điều gì, chị cứ nói, em sẽ sửa, em chỉ muốn làm bạn thân với chị thôi, thật sự, hu hu…”“Thanh Thanh, đừng khóc nữa.”“hu hu hu......., em chỉ muốn làm lành với chị thôi, em cũng không biết tại sao lại thành ra như vậy…”Bạch Tử lạnh lùng nhìn:“Tôi đã nói rồi, nếu cô muốn gọi thì gọi đi, cứ gọi ba ấy.“Cô cứ gọi ‘chị’ mãi thế này, cô là cái thứ rác rưởi gì mà nói được như vậy? Tôi nghĩ sau này trong lớp không cần để thùng rác, cô nói hay như vậy, đổ hết rác vào miệng cô luôn đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro