Bạch Tử Tái Sinh

Chương 9

Hồ Oa

2025-03-13 23:43:52

Bốn người này chính là những nhân vật nổi bật của khoa máy tính Đại học T !Ánh mắt của cả bốn người đều dừng lại trên người Bạch Tử.Lúc này, Bạch Tử cũng nhớ ra được danh tính của họ.Ở kiếp trước, do Trầm Thanh Thanh  thuyết phục ba mẹ Trầm không cấp học phí cho Bạch Tử nữa, nên cô chỉ có thể tự đi làm thêm để kiếm tiền. Vì vậy, Bạch Tử không quá quan tâm đến những gì xảy ra trên diễn đàn trường.Tuy vậy, cô cũng có nghe qua, trên diễn đàn của trường Đại học T  có bốn chàng trai được công nhận là "mỹ nam" —Tề Hàn, Bạch Chú, Chu  Hòe và Lương Trạch Tích .Lúc đầu, khi Bạch Tử nghe thấy tên Tề Hàn khi mới vào trường, cô đã cảm thấy rất quen, nhưng lúc đó không nhớ ra được.Giờ đây, khi thấy họ bốn người đứng cùng nhau, cô mới hoàn toàn nhớ ra.Bốn người này chính là những nhân vật nổi bật của khoa máy tính Đại học T  !Không có gì lạ khi Bạch Tử không nhớ ra, bởi vì kiếp trước cô và họ quá xa nhau, hơn nữa cô cũng không ngờ rằng một trong bốn nhân vật nổi bật trong khoa máy tính lại chính là Bạch Chú — anh chính là anh họ của cô!Bạch Tử đứng đó, cảm thấy choáng váng.Mãi cho đến khi bốn người đến gần, Tề Hàn nhìn chằm chằm vào cô, rồi nói với Bạch Chú: “Cô em họ của cậu có vẻ hơi ngớ ngẩn rồi.”Bạch Chú cũng không kém ngạc nhiên hơn Bạch Tử là bao. Trước đây, anh luôn nghe mọi người nói rằng Bạch Tử rất xấu, không dám dẫn cô đi gặp người khác, Bạch Chú đã tin rồi!Không ngờ cô gái đứng trước mặt anh lúc này lại xinh đẹp như tiên nữ, thật sự là em họ anh sao!Ai nói Bạch Tử xấu vậy?!Có vấn đề à! Đừng để anh biết là ai đồn thổi chuyện này nhé!Nếu biết được, chắc chắn anh sẽ không để yên, phải cho kẻ đó một bài học!“Bạch Tử !”Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Bạch Tử mỉm cười với Bạch Chú: “Anh họ.”Bạch Chú lập tức giải thích: “Bạch Tử , không phải anh không đến đón em đâu, mà là sáng nay anh thật sự có việc gấp, cho nên hơi muộn. Anh lo em sẽ đến trễ, nên mới nhờ anh Hàn  đến đón em. Hai người không có cãi nhau chứ? Anh Hàn  thật ra là người tốt, chỉ là hơi lạnh lùng thôi.”Bạch Tử liếc nhìn Tề Hàn, miễn cưỡng nói: “Cũng được.”Lúc này, Chu  Hòe và Lương Trạch Tích  tiến lên chào hỏi Bạch Tử.“Em họ Bạch Tử, chào em.”“Chào các anh.”Bạch Chú giới thiệu: “Đây là Chu Hòe , Lương Trạch Tích .”Sau đó, anh chán ghét nói: “Đây là em họ của tôi, các cậu đừng có mơ tưởng gì, đừng nghĩ có thể làm gì Bạch Tử , Bạch Tử mấy cậu ấy đều chẳng phải người tốt đâu, em đừng nhìn bề ngoài họ có vẻ đẹp trai, thực ra đều là chó cả!”Chu Hòe : “Cậu nói ai là chó đấy, đồ khốn nhà cậu?!”Lương Trạch Tích : “Bạch Chú, qua đây, qua đây, tôi sợ làm Bạch Tử  sợ đấy.”“……”Bạch Chú bị kéo ra một bên, nhìn bọn họ đùa giỡn, Bạch Tử không nhịn được mà  bật cười thành tiếng.Tề Hàn nhìn thấy nụ cười của Bạch Tử, khóe miệng cũng nhếch lên một chút, rồi nói: “Đi thôi.”“Đi đâu?”“Ăn cơm, em nói mời anh ăn cơm mà.”Ăn cơm? Bạch Tử nhìn đồng hồ, mới có mười rưỡi, ai lại ăn trưa sớm thế!“Em ăn trưa sớm thế à?”“Thường thì anh ăn từ mười rưỡi đến hai rưỡi chiều.”“……??”Ông anh, đừng có nói những chuyện vô lý thế chứ.Ai mà ăn trưa tới tận bốn tiếng đồng hồ như vậy.Tề Hàn: “Đi hay không?”Bạch Tử chưa kịp trả lời, Bạch Chú đã chạy lại: “Bạch Tử , đi thôi, anh dẫn em đi tham quan khuôn viên trường.”Ánh mắt của Tề Hàn lập tức sắc bén, như d.a.o cắt, sức uy h.i.ế.p còn mạnh mẽ hơn cả lúc trước khi Chu  Hòe và Lương Trạch Tích  đứng gần. Bạch Chú vội rụt cổ lại, lập tức nhận ra.“Em hiểu rồi, anh Hàn , chắc là anh đói rồi đúng không? Đi thôi, chúng ta đi ăn trước.”Tề Hàn hơi nhướng mày.Không tệ, thằng nhóc này hiểu chuyện rồi.Bạch Tử: “……”Bọn họ quả thật là từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, một ánh mắt là đã hiểu nhau muốn gì, thật chẳng có ai bằng!Vì chiều nay phải tham gia buổi gặp mặt sinh viên mới,Bạch Tử lo lắng sẽ đến muộn, nên chọn ăn tại căng tin của Đại học T .Bốn người Tề Hàn bình thường không ăn ở căng tin, nhưng vì muốn theo Bạch Tử, họ đành phải cùng cô đến.Căng tin của Đại học T  xây dựng rất đẹp, nhìn từ xa như một tòa nhà nghệ thuật.Căng tin có ba tầng, và có rất nhiều món ăn, đủ cả tám nền ẩm thực chính của Trung Quốc, không thiếu món gì cả.Điều kỳ lạ là, dù đây là lần đầu tiên Bạch Tử đến căng tin,Nhưng cô lại tỏ ra rất quen thuộc, nhanh chóng dẫn mọi người lên tầng hai khu đặt món ăn, mỗi người đều gọi món mình thích.Bạch Tử rút điện thoại ra, quét mã thanh toán.Năm người chọn một bàn gần cửa sổ ngồi xuống.Kiếp trước khi còn học ở Đại học T , món ăn Bạch Tử thích nhất ở căng tin chính là thịt viên sư tử .Lúc đầu cô không cảm thấy đói, nhưng khi nhìn thấy đĩa thịt viên sư tử, cô không thể kiềm chế được sự thèm thuồng và ngay lập tức thử một miếng.Tề Hàn và ba người kia không ăn nhiều, chỉ thử một chút. Một là vì họ không đói, hai là họ không quen với những món ăn kiểu "nồi lớn" của căng tin, mặc dù vị không quá tệ nhưng cũng không đặc biệt ngon.Tề Hàn thấy Bạch Tử ăn vội vàng, tựa lưng vào ghế, hỏi lạnh lùng: “Ngon không?”Bạch Tử ngẩng lên, môi còn dính chút mật của thịt viên sư tử: “Ngon.”Nghe Bạch Tử nói ngon, Bạch Chú không nhịn được, liền gắp một miếng thịt viên sư tử từ đĩa của cô bỏ vào bát mình thử.“Cũng chỉ là thịt viên sư tử kho đỏ, bên ngoài phết một lớp mật, bình thường thôi mà.”Bạch Chú không biết thịt viên sư tử có ý nghĩa gì với Bạch Tử.Kiếp trước, có một lần Bạch Tử cuối cùng cũng có cơ hội tham gia một đoàn phim để chạy việc vặt. Tiếc là nơi đó cách Đại học T  rất xa, cô đã phải tiết kiệm tiền vé tàu khứ hồi và tiền ở khách sạn từ nửa tháng trước.Trong nửa tháng đó, Bạch Tử chỉ sống bằng mì ăn liền và cơm hộp, cô đã rất nhiều lần muốn gọi món thịt viên sư tử ở căng tin, nhưng vì muốn tiết kiệm tiền, cô đành phải bỏ qua.Vì vậy, mặc dù món thịt viên sư tử này không có gì đặc biệt, nhưng với Bạch Tử, nó mang một ý nghĩa khác.Có lẽ đó là nỗi khổ đã qua đi, giờ là lúc được hưởng thụ.Cô quyết tâm sẽ không để mình phải sống lại những ngày tháng như kiếp trước nữa.Lúc này, một nhóm sinh viên năm hai đến căng tin. Họ vừa chuẩn bị gọi món thì nhìn thấy năm người ngồi gần cửa sổ.“Cậu nhìn kìa, bên đó hình như là Tề Hàn, bọn họ, còn có cô sinh viên mới sáng nay xuống xe cùng Tề Hàn!”“Ôi mẹ ơi, chuyện gì thế này, Tề Hàn, bọn họ lại đến căng tin ăn cơm, nhanh lên, chụp lại mấy tấm rồi đăng lên diễn đàn thôi.”“Cô sinh viên mới này là ai vậy, vừa mới đến đã ăn cơm cùng với nhóm máy tính F4, đúng là không thể tin nổi.”Họ vội vàng chụp mấy tấm ảnh, đăng lên diễn đàn.Sáng nay, đã có người đăng hình Bạch Tử và Tề Hàn lên diễn đàn, khiến dư luận xôn xao.Giờ lại có thêm ảnh chụp ở căng tin, cuộc thảo luận trên diễn đàn càng trở nên sôi nổi, mọi người không ngừng đoán xem Bạch Tử rốt cuộc là ai.Bạch Tử hoàn toàn không biết rằng, chỉ mới đến trường đã gây ra làn sóng lớn như vậy.Dù cô nói là mời Tề Hàn ăn, nhưng thực tế Tề Hàn gần như không động vào đồ ăn.Còn Bạch Tử thì không muốn lãng phí thức ăn, ăn hết sạch mọi thứ trong đĩa, ăn no căng bụng rồi còn ợ một cái.Cô tưởng rằng bữa ăn này đã xong, nhưng không ngờ!Ra khỏi căng tin, Tề Hàn lại nói: “Bữa này không tính nhé, anh còn chưa ăn no, lần sau mời lại.”“……?”Quá vô liêm sỉ rồi!  

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Tử Tái Sinh

Số ký tự: 0