Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Vân Mạn Mạn Tín...

Đại Như Ca

2024-11-22 18:17:04

Vân Vượng lặng lẽ trao đổi ánh mắt với Vân lão bà tử, ngay sau đó gã lại làm bộ như không có gì mà nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn.

Vân Mạn Mạn vẫn đứng yên bên cạnh cái bàn đá, che thịt và gạo ở đằng sau lưng, lại nhìn thấy người đang nhìn chằm chằm vào thịt của nàng.

Nàng lập tức giơ chân đạp một cước vào bụng của Vân Vượng, sau đó lại đè người xuống đất, trong mắt đều là sự rét lạnh lại uy nghiêm đến đáng sợ.

“Ai thiếu ta cái gì thì ta nhất định sẽ đòi lại cho bằng hết, hôm nay ai mà dám muốn lấy đi thức ăn của ta, nếu như muốn chết thì cũng có thể tới đây thử xem.”

Vân Vượng vốn dĩ vẫn còn đang suy nghĩ đến chuyện bạc bị uổng phí và đống đồ ăn trên bàn, thế nên lúc bị đạp ngã một cái trong thoáng chốc cũng phản ứng lại không kịp.

Vân lão bà tử thấy vậy thì không chịu buông tha, cái thứ lỗ vốn này thế mà dám đánh con trai bà ta, bà ta lập tức chửi ầm lên với Vân Mạn Mạn.

“Mày cái đồ lỗ vốn này đúng là đại bất hiếu, mày dám xuất thủ với nhị thúc mày sao, mày cũng quá đáng lắm rồi đó, ôi trời đất ơi, không thể tin tưởng nổi, cái thứ tốn bạc này thật tàn bạo, đúng là đại nghịch bất đạo mà.”

Sự ngu hiếu* cùng cái thứ đạo đức rẻ tiền của thời đại này đúng là lợi hại thật, chỉ có điều mấy thứ liên quan đến hiếu đạo đó ở trong mắt nàng đều là mấy thứ đồ bỏ đi mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


*Ngu hiếu: hiếu thuận nhưng không đúng đắn.

Nghĩ vậy, nàng lại nhấc chân đạp một cái vào người Vân lão thái thái, Vân Vượng vừa muốn bò dậy thì kết quả lại bị lão nương nhà mình lại đè thẳng lên người gã khiến trong thoáng chốc gã đau đến mức thở không nổi.

Vân Mạn Mạn lạnh giọng nhìn hai người bọn họ: “Có ta ở đây, từ nay về sau đồ của nhà ta thì mấy người có muốn ăn cũng không ăn nổi, có muốn lấy cũng không lấy được.”

Một giọng nói mang theo sự tức giận cùng uy nghiêm đột nhiên truyền tới: “Vân gia, hôm nay mấy người ồn ào ở chỗ này làm cái gì vậy?”

Vân Mạn Mạn nhìn sang Vân phụ rồi gật đầu một cái, Vân phụ nhìn hai người đang đi tới, sau đó lại chuyển tầm mắt sang trưởng thôn, giọng nói mang theo sự kiên quyết.

“Trưởng thôn, ta muốn đoạn tuyệt quan hệ!”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Số ký tự: 0