Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Vân Mạn Mạn Tín...

Đại Như Ca

2024-11-22 18:17:04

Một nhà Vân Chấn này muốn ăn thịt sao, không có cửa đâu, người được ăn thịt cũng chỉ có thể là bọn họ mà thôi.

Vân Mạn Mạn đứng ở cửa nhà bếp dùng đôi mắt lạnh lùng quét qua bọn họ.

Trên người Vân lão bà tử mặc áo trường sam* bằng vải bố màu xám tro, thân hình gầy gò, lưng hơi còng xuống, trên mặt là một đôi mắt vừa giảo hoạt vừa ác độc.

*Trường sam: áo dài.

Lão tam Vân Vượng và lão tứ Vân Phát đứng ở bên cạnh Vân lão bà tử.

Vân Vượng có thân hình hơi mập, ánh mắt gã đục ngầu không chút ánh sáng, thỉnh thoảng lại quét qua người Trạch Vũ và Trạch Nhân đang được Chu thị che chở.

Còn Vân Phát thì vẻ mặt đầy đau lòng ôm đầu, thế nhưng đôi mắt thì liên tục xoáy chuyển, nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn.

Vân phụ nhìn nương, nhị đệ và tam đệ đột nhiên xuất hiện thì nhất thời cả người bối rối.

“Chó nhà ai không xích cho kỹ vào vậy, giờ thả rông nó ra nó lại chạy ra ngoài cắn bậy cắn bạ người rồi đây này.”

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng lại mang theo sự tức giận của Vân Mạn Mạn truyền tới, trong tay nàng còn cầm theo nửa đoạn cành cây, khí thế lạnh lẽo trên người cùng đôi mắt tím mang theo ý cười nhạo nhẹ nhàng khiến những người nhìn Vân Mạn Mạn lại không nhịn được mà thấy lạnh hết sống lưng.

Mấy thôn dân đang đứng chung quanh xem kịch vui nhìn thấy nàng thì trong mắt thoáng qua sự hốt hoảng, bước chân cũng không tự chủ được mà xê dịch về phía sau, nha đầu thật sự không dễ trêu chọc đâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vân phụ nhìn thấy Vân Mạn Mạn bước ra thì trong mắt thoáng qua sự đau lòng, lại nghĩ đến chuyện hôm qua, cuối cùng ông xoay người lại nhìn một thôn dân đang đứng xem náo nhiệt, ôm quyền nói.

“Phiền toái Trương thợ săn giúp ta mời trưởng thôn và cha ta tới đây.”

Vân Vượng vừa muốn nổi giận, lại thấy người đang đi tới là Vân Mạn Mạn thì ánh mắt gã lập tức chột dạ.

“Mày, làm sao mày…”

Sau đó gã lại nhận ra mình vừa lỡ lời thì lập tức im miệng, trong lòng lại nghĩ ngày đó con nha đầu này cũng thật là may mắn.

Nếu không phải do binh lính Bắc Lẫm đột nhiên vào thôn, ảnh hưởng đến kế hoạch của bọn họ.

Vậy thì đáng ra giờ phút này con nha đầu đó đã được bán đi với mười lượng bạc rồi mới phải.

Hiện tại ba người kia thì chẳng tìm được, còn uổng phí mất hai lượng bạc nữa chứ.

Nghĩ tới đây trong lòng gã lại rất khó chịu.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Số ký tự: 0