Ngủ Lại 1
Tưởng Cật Đằng Tiêu Phao Diện
2024-08-14 08:31:28
Triệu Thanh Viện thực sự mệt mỏi, cô co ro dựa vào ghế sô pha ngủ gật.
Lý Minh Phong làm xong mọi việc, đi tới ôm cô vào lòng: "Cục cưng buồn ngủ sao? Ăn xong rồi ngủ được không, nếu không bụng sẽ khó chịu."
Hai người vờn nhau gần hai tiếng đồng hồ, bây giờ đã hơn sáu giờ hơn rồi, cũng là đến lúc ăn tối.
"Em muốn ăn gì?"
Lý Minh Phong lấy điện thoại ra lướt vào ứng dụng mua mang về, lại do dự có nên nhờ cửa hàng mình quen thuộc trực tiếp giao hàng hay không.
"Ăn gì cũng được."
Cô không kén chọn món ăn, xưa giờ có cái gì thì ăn cái đó, không có kiêng kỵ thứ gì cả.
Cô nép vào lòng Lý Minh Phong, mặc một bộ đồ mặc ở nhà thêu phiên bản Q của cửa hàng Sói Nhỏ mà anh mua cho cô.
Đây là lần đầu tiên anh mua mà kích cỡ hơi lớn, nhưng quần áo ở nhà có kích thước lớn hơn cũng không sao, vì vậy Triệu Thanh Viện đã ngăn anh đi đổi nó.
Bây giờ nó đang lỏng lẻo trên người cô, lộ ra một vùng lớn xương quai xanh và vai, trên đó vẫn còn dấu vết mà anh vừa để lại trên làn da vốn đã trắng nõn không tì vết của thiếu nữ trông vô cùng chói mắt.
Lý Minh Phong nhìn đến thần trí lung lay, không biết cô có đau không, nhưng anh lại muốn… muốn lưu lại nhiều hơn nữa.
"Lý Minh Phong?"
Anh sững lại không nói chuyện, Triệu Thanh Viện tò mò ngước lên nhìn anh: "Sao vậy?”
“Không có gì. " Lý Minh Phong thoát ứng dụng mua mang đi, mở WeChat và tìm một nhà hàng mà cô thường gọi. Cô mệt rồi, ăn thứ gì đó nhẹ là được: "Ăn cháo được không? "
"Được." Triệu Thanh Viện không có ý kiến gì, nhìn anh gọi hai bát cháo nấm gà, lại gọi thêm rất nhiều đồ ăn vặt.
"Có phải quá nhiều không?"
"Em mệt nên ăn nhiều một chút, gầy quá rồi."
Bàn tay Lý Minh Phong vòng qua eo cô, đường nét mềm mại không chút mỡ thừa, nhưng lại có hơi mảnh mai, anh mà cử động mạnh quá sợ rằng sẽ khiến nó gãy mất.
"Vẫn ổn mà." Triệu Thanh Viện luôn cảm thấy sức khỏe của cô rất tốt, không có bệnh tật gì, tuy thể lực không tốt lắm nhưng cô cũng không gầy đến mức suy dinh dưỡng, chỉ số BMI cũng ở mức bình thường.
Cô đưa tay sờ lên xương sườn và bụng dưới của mình, cô cảm thấy vẫn còn thịt, nhưng eo cô bị ai đó ôm chặt nên không thể chạm vào, cô dứt khoát đặt tay lên bàn tay rộng và xương xẩu đó, chạm vào đường gân trên mu bàn tay đó rồi phát ngốc.
Lý Minh Phong bị cô chạm vào có chút ngứa ngáy, trạng thái ngốc nghếch ngoan ngoãn của cô cũng khiến anh cảm thấy sôi sục.
Tuy rằng hai người không làm tình nhưng Lý Minh Phong gần như đoán được tính cách tình dục của Triệu Thanh Viện.
Trong ba giai đoạn trước, trong và sau khi làm tình, cô sẽ trở nên đặc biệt mềm mỏng và dễ nói chuyện, nhất là khi cô bị dục vọng điều khiển, gần như dỗ dành cô nói bất cứ điều gì thì cô sẽ nói điều đó.
Sau đó có thể sẽ tức giận nhưng chỉ cần xin lỗi là được.
Anh đã rất giỏi trong việc xin lỗi.
Làm xong sẽ rất mệt, khiến suy nghĩ chậm lại, còn sẽ rất dựa dẫm vào anh.
Trong lòng Lý Minh Phong mềm mại không thôi, còn thân dưới lại cực kỳ cứng ngắc.
Anh ôm lấy Triệu Thanh Viện hôn cô một lúc, còn cảnh báo bản thân không được để thú tính của mình bộc phát dày vò cô lần nữa.
Triệu Thanh Viện ngẩng đầu hôn anh, thậm chí còn lè đầu lưỡi cho anh mút, dáng vẻ ngoan ngoãn này khiến Lý Minh Phong hôn càng nhiệt tình hơn, thân dưới thì càng lúc càng cứng, anh đột nhiên hít một hơi rồi dừng lại, nhắm mắt lại để bản thân bình tĩnh một chút.
Anh vẫn còn câu hỏi muốn hỏi cô.
"Cưng ơi."
"Ừm?"
Lý Minh Phong làm xong mọi việc, đi tới ôm cô vào lòng: "Cục cưng buồn ngủ sao? Ăn xong rồi ngủ được không, nếu không bụng sẽ khó chịu."
Hai người vờn nhau gần hai tiếng đồng hồ, bây giờ đã hơn sáu giờ hơn rồi, cũng là đến lúc ăn tối.
"Em muốn ăn gì?"
Lý Minh Phong lấy điện thoại ra lướt vào ứng dụng mua mang về, lại do dự có nên nhờ cửa hàng mình quen thuộc trực tiếp giao hàng hay không.
"Ăn gì cũng được."
Cô không kén chọn món ăn, xưa giờ có cái gì thì ăn cái đó, không có kiêng kỵ thứ gì cả.
Cô nép vào lòng Lý Minh Phong, mặc một bộ đồ mặc ở nhà thêu phiên bản Q của cửa hàng Sói Nhỏ mà anh mua cho cô.
Đây là lần đầu tiên anh mua mà kích cỡ hơi lớn, nhưng quần áo ở nhà có kích thước lớn hơn cũng không sao, vì vậy Triệu Thanh Viện đã ngăn anh đi đổi nó.
Bây giờ nó đang lỏng lẻo trên người cô, lộ ra một vùng lớn xương quai xanh và vai, trên đó vẫn còn dấu vết mà anh vừa để lại trên làn da vốn đã trắng nõn không tì vết của thiếu nữ trông vô cùng chói mắt.
Lý Minh Phong nhìn đến thần trí lung lay, không biết cô có đau không, nhưng anh lại muốn… muốn lưu lại nhiều hơn nữa.
"Lý Minh Phong?"
Anh sững lại không nói chuyện, Triệu Thanh Viện tò mò ngước lên nhìn anh: "Sao vậy?”
“Không có gì. " Lý Minh Phong thoát ứng dụng mua mang đi, mở WeChat và tìm một nhà hàng mà cô thường gọi. Cô mệt rồi, ăn thứ gì đó nhẹ là được: "Ăn cháo được không? "
"Được." Triệu Thanh Viện không có ý kiến gì, nhìn anh gọi hai bát cháo nấm gà, lại gọi thêm rất nhiều đồ ăn vặt.
"Có phải quá nhiều không?"
"Em mệt nên ăn nhiều một chút, gầy quá rồi."
Bàn tay Lý Minh Phong vòng qua eo cô, đường nét mềm mại không chút mỡ thừa, nhưng lại có hơi mảnh mai, anh mà cử động mạnh quá sợ rằng sẽ khiến nó gãy mất.
"Vẫn ổn mà." Triệu Thanh Viện luôn cảm thấy sức khỏe của cô rất tốt, không có bệnh tật gì, tuy thể lực không tốt lắm nhưng cô cũng không gầy đến mức suy dinh dưỡng, chỉ số BMI cũng ở mức bình thường.
Cô đưa tay sờ lên xương sườn và bụng dưới của mình, cô cảm thấy vẫn còn thịt, nhưng eo cô bị ai đó ôm chặt nên không thể chạm vào, cô dứt khoát đặt tay lên bàn tay rộng và xương xẩu đó, chạm vào đường gân trên mu bàn tay đó rồi phát ngốc.
Lý Minh Phong bị cô chạm vào có chút ngứa ngáy, trạng thái ngốc nghếch ngoan ngoãn của cô cũng khiến anh cảm thấy sôi sục.
Tuy rằng hai người không làm tình nhưng Lý Minh Phong gần như đoán được tính cách tình dục của Triệu Thanh Viện.
Trong ba giai đoạn trước, trong và sau khi làm tình, cô sẽ trở nên đặc biệt mềm mỏng và dễ nói chuyện, nhất là khi cô bị dục vọng điều khiển, gần như dỗ dành cô nói bất cứ điều gì thì cô sẽ nói điều đó.
Sau đó có thể sẽ tức giận nhưng chỉ cần xin lỗi là được.
Anh đã rất giỏi trong việc xin lỗi.
Làm xong sẽ rất mệt, khiến suy nghĩ chậm lại, còn sẽ rất dựa dẫm vào anh.
Trong lòng Lý Minh Phong mềm mại không thôi, còn thân dưới lại cực kỳ cứng ngắc.
Anh ôm lấy Triệu Thanh Viện hôn cô một lúc, còn cảnh báo bản thân không được để thú tính của mình bộc phát dày vò cô lần nữa.
Triệu Thanh Viện ngẩng đầu hôn anh, thậm chí còn lè đầu lưỡi cho anh mút, dáng vẻ ngoan ngoãn này khiến Lý Minh Phong hôn càng nhiệt tình hơn, thân dưới thì càng lúc càng cứng, anh đột nhiên hít một hơi rồi dừng lại, nhắm mắt lại để bản thân bình tĩnh một chút.
Anh vẫn còn câu hỏi muốn hỏi cô.
"Cưng ơi."
"Ừm?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro