Bạn Thân Xuyên Thành Con Gái Của Ta

Chương 16

2024-10-26 00:35:27

Khổng Tâm Nhã không nghĩ tới Kiều Thu quyết tâm đến thế: "Ngươi tại sao có thể ích kỷ như vậy? Ta là con gái của ngươi, ngươi thật sự muốn để ta cả đời không gả ra được làm cô nương già sao?"

Khổng Tâm Nhã không khỏi kích động, cuối cùng đột nhiên thay đổi ngữ khí: "Vì con gái, người liền nghe theo lời của bà nội đi có được không? Ngươi liền không thể nghĩ vì con gái, vì ca ca sao?"

Kiều Thu làm ra vẻ không nhìn thấy nàng diễn kịch: "Yên tâm đi, cho dù không ai cưới ngươi, chúng ta liền tuyển rể, trên bảng bắt rể cũng không tệ, đệ tử nhà nghèo đều rất có tiền đồ, so với mấy đứa con nhà giàu chỉ biết ăn chơi trác táng tốt hơn nhiều."

Khổng Tâm Nhã phát hiện dù cho mình nói gì, Kiều Thu đều chưa từng mềm lòng, nàng không rõ mẫu thân trước kia yếu đuối làm sao đột nhiên trở nên đáng ghét như vậy: "Quả nhiên bà nội nói không sai, ngươi che giấu quá sâu, ngươi chính là nữ nhân xấu, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ lộ ra bộ mặt thật."

Trên trán Kiều Thu hiện dấu chấm hỏi, đồng thời đáy lòng cũng nổi lên chút tức giận, nếu hài tử của mình như này, liền hận không thể đánh không nàng, chuyện đơn giản nhất cũng không phân rõ thật giả, trong đầu đều chứa cái gì?

"Nhũ mẫu, tìm người đưa tiểu thư đi Phật đường, nhìn nàng chép « Đệ Tử Quy », chép không hết, không cho ăn cơm."

Kiều Thu không muốn nghe Khổng Tâm Nhã ồn ào nữa, trực tiếp để người đem nàng kéo đi, mặc dù mắt không thấy, nhưng tâm lại phiền, là cảm xúc của nguyên chủ, hi vọng nàng giúp đỡ Khổng Tâm Nhã.

Kiều Thu: 'Đứa con gái này của ngươi đều bị lão phu nhân nuôi hư đi rồi, muốn chỉnh trở về cũng không dễ dàng.'

Áy náy nồng đậm tràn ngập ở ngực, Kiều Thu thở dài: 'Ta sẽ cố thử một chút. Đừng cảm ơn quá sớm, chính ta cũng chưa từng sinh con, cũng không biết giáo dục con cái như nào.'

Chuyện của Hầu phủ vỡ lỡ ra, lão phu nhân cùng Thụy An hầu khẳng định sẽ có động tác, Kiều Thu thở hắt, đi xem Hổ Nữu luyện quyền, phải để Hổ Nữu mau chóng học nhiều thêm chút.

Ai ngờ Hổ Nữu một đấm đánh gãy cây trúc, một đoạn trúc bay ra ngoài, đột nhiên bay về hướng của Kiều Thu, Kiều Thu theo bản năng tránh ra.

Hổ Nữu ngây ngẩn, nhưng nàng cũng biết vừa rồi mình thiếu chút làm Kiều Thu bị thương, mặt mũi tràn đầy áy náy cũng không biết nên giải thích như nào: "Hổ Nữu không phải cố ý, Hổ Nữu không muốn đánh đến bên đó, Hổ Nữu, Hổ Nữu..."

Kiều Thu nhìn thấy Hổ Nữu sắp khóc, an ủi: "Ta không sao, ngươi tiếp tục luyện đi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc rời đi, Kiều Thu nhìn đoạn trúc gãy kia, không biết có phải ảo giác hay không, Kiều Thu cảm thấy cỗ cảm giác vừa rồi rất giống với lúc mảnh ngói rơi xuống lần trước.

__________

Một bên khác, trên đường lớn, mấy cỗ xe ngựa lao vụt lên. Khổng Nguyệt Nguyệt lén nhìn đại thúc nho nhã trước mặt, nếu không phải tuổi tác, thời gian cùng với địa điểm không phù hợp, kiểu đại thúc này có khí chất, có nhan sắc, ăn nói văn nhã, quả thật là tuyệt phẩm nhân gian.

Kiều Chiêu để sách xuống nhìn về phía đứa nhỏ bên cạnh đang một mực nhìn mình không rời mắt: "Nhìn đủ rồi?"

Nhìn lén bị phát hiện, Khổng Nguyệt Nguyệt cũng không ngượng ngùng, ngược lại quang minh chính đại nhìn: "Không có, đại thúc người đẹp mắt như vậy, nhìn thế nào cũng không đủ."

Khổng Nguyệt Nguyệt nhấc mông ngồi xuống bên người Kiều Chiêu, ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt lộ ra nghi ngờ: "Ngươi xác định ta là đứa con thất lạc của bạn bè ngươi?"

Kiều Chiêu: "Liên quan tới chuyện ấy, ta tạm thời không trả lời được, phải đợi sau khi ta gặp qua bạn ta mới có thể có đáp án, ngươi chỉ là trông giống một người thân của nàng."

Khổng Nguyệt Nguyệt mấp máy môi: "Vậy nếu ngươi nhận sai, ta nói là nếu, ta không phải con gái của bạn bè ngươi, ngươi sẽ đưa ta trở về sao?"

Kiều Chiêu cúi xuống nhìn bé gái bên cạnh, trên đường đi này thể hiện ra rất tinh ranh: "Ngươi muốn trở về?"

Đầu Khổng Nguyệt Nguyệt lắc thành trống lúc lắc, căn nhà kia chi dù chết nàng cũng không muốn trở về, coi như đi làm ăn xin đều không quay về: "Không trở về, trở về liền bị bán. Nếu không thì đại thúc ngươi đem ta mua đi, ta biết nấu cơm, giặt giũ, làm ấm giường, ta rất nghe lời."

Khổng Nguyệt Nguyệt đang nói lại đột nhiên nhảy dựng lên: "Không đúng, đại thúc ngươi đã mua ta, ngươi đưa tiền cho bọn hắn."

Nói như vậy, nàng đã hoàn toàn rời khỏi căn nhà kia, cũng không biết đại thúc đạp trai này có phải người tốt hay không, hắn nói bạn bè có phải thật hay không. Khổng Nguyệt Nguyệt chỉ nghĩ sơ qua liền từ bỏ, cũng không lo lắng quá mức, dù sao đại thúc dáng dấp đẹp, cỗ thân thể của mình bây giờ giống như cây giá đỗ, muốn nhan sắc không có nhan sắc, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, trừ phi đại thúc có đam mê kỳ quái, nhưng nhìn lại không giống, cho nên đại thúc nói về bạn bè có tám phần là thật.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Thân Xuyên Thành Con Gái Của Ta

Số ký tự: 0