Bạn Thân Xuyên Thành Con Gái Của Ta
Chương 18
2024-10-26 00:35:27
Trên xe ngựa có hai người đi xuống nhìn qua hình như là hai mẹ con, một người trong đó nhìn thấy Kiều Thu còn sửng sốt một chút, sau đó mở miệng nói: "Ta tưởng là ai? Không nghĩ tới lại ở nơi này nhìn thấy tỷ tỷ, tỷ tỷ từ khi chia tay đến giờ không xảy ra chuyện gì chứ. Thiến Nhi, còn không chào hỏi."
Bên người nữ tử vừa lên tiếng, đang đứng một cô nương khoảng mười một mười hai tuổi, cô nương nhìn xem Kiều Thu phúc thân: "Thiến Nhi gặp qua dì."
Lúc các nàng mở miệng, Kiều Thu liền từ trong trí nhớ nguyên chủ nhớ ra hai người này là ai, muội muội nguyên chủ - Kiều Linh cùng con gái của nàng - Lý Thiến Nhi, Kiều Linh cũng là một trong các nguyên nhân khiến nguyên chủ không muốn trở về Kiều gia.
Kiều Linh là con gái của mẹ kế nguyên chủ, từ nhỏ luôn thích cùng nguyên chủ giành đồ. Mẹ kế nguyên chủ là người mặt đẹp tâm ác, lại hay làm trò, ký ức lúc nguyên chủ ở Kiều gia thật không tốt, ký ức vui vẻ đều là ở nhà ngoại cùng Thụy An hầu phủ.
Nếu không phải có nhà ngoại cùng lão Thụy An hầu che chở, chỉ sợ nguyên chủ ngay cả đồ cưới của mẹ ruột mình đều không mang đi được. Kiều Linh đưa tay đến kéo cánh tay Kiều Thu: "Tỷ tỷ, đã lâu không gặp ngươi, hôm nay quả là cơ hội khó có được, chị em chúng ta lại có thể gặp gỡ."
Kiều Linh vừa nói vừa cười: "Chắc tỷ tỷ còn chưa biết, Thiến Nhi đã đính hôn."
Kiều Thu không dấu vết tránh né Kiều Linh đang muốn kéo tay nàng, nàng không thích tiếp xúc với người ngoài, chớ nói chi mỗi lần tiếp cận nguyên chủ, người này đều là có mục đích, nhìn, nàng mở miệng: "A? Thiến Nhi đều đính hôn, vậy chúc mừng."
Kiều Linh mặc dù nghi ngờ nhưng cũng không để ý, trong lòng lại tính toán, hôm nay để con gái chọn bao nhiêu đồ, có người trả tiền, nàng liền không cần tính toán đồ vật cần chọn.
"Tỷ tỷ, ngươi cũng biết ta cũng không rành với việc chọn đồ này, ngươi giúp chúng ta một tay đi, đồ trang sức chọn cho Thiến Nhi đều là về sau sẽ mang đi nhà chồng, quá quý giá không tốt, quá rẻ cũng không được."
Lúc Lý Thiến Nhi nhìn thấy Kiều Thu, đáy mắt cũng hiện lên một tia mừng thầm, phối hợp với mẹ nàng mở miệng: "Dì, ngươi là tốt nhất, ngươi giúp Thiến Nhi có được hay không."
Kiều Thu nhìn mẹ con hai người nóng lòng mời mọc, đây là mời nàng đi tiêu tiền, cũng không từ chối: " Nếu ta chọn không tốt, các ngươi không thể trách ta."
Trên mặt Kiều Linh nở nụ cười tươi như hoa: "Sao có thể chứ, chỉ cần đồ tỷ tỷ chọn, Thiến Nhi đều thích, người Thiến Nhi thích nhất là dì của nàng đó."
Lý Thiến Nhi phối hợp dụ dỗ Kiều Thu.
Kiếp trước Kiều Thu đã nghe nhiều lời khen, các nàng cố ý lừa gạt như vậy, cấp quá thấp, cũng không thể lọt vào mắt của nàng được.
Ba người đi lên cửa hàng bạc tầng hai, số lần nguyên chủ đến cửa hàng bạc không nhiều, nhưng mỗi lần đến đều tiêu rất nhiều tiền, chưởng quỹ cửa hàng bạc luôn luôn nhớ kĩ khách hàng lớn, đưa người tiếp đón vào cửa hàng.
Chưởng quỹ tự mình dâng trà: "Phu người đến thật đúng dịp, hôm qua cửa hàng bạc vừa nhập về một lô hàng mới, rất thích hợp dùng cho phu nhân cùng với các tiểu thư trong phủ."
Kiều Thu còn chưa mở miệng, Kiều Linh đã để chưởng quỹ nhanh chóng mang lên.
Sản phẩm mới quả thật không tệ, Kiều Linh cùng Lý Thiến Nhi chọn đến hoa mắt, Kiều Thu bưng trà lẳng lặng nhìn, trong ấn tượng của nguyên chủ, cô muội muội này của nàng từ nhỏ không ít lần bắt nạt nàng.
Sau khi Kiều Linh lấy chồng ngược lại trở nên biết làm người, bất quá mỗi lần nàng đối xử tốt với nguyên chủ hoặc dùng khuôn mặt tươi cười chào hỏi, đều là có chuyện cần nhờ. Nếu không phải nhờ nguyên chủ giúp nhà chồng chạy quan hệ để lên chức, cũng là để nguyên chủ tiêu tiền cho nàng.
Mẹ Kiều Linh thân phận không cao, của hồi môn không nhiều, không đủ cho Kiều Linh tiêu, sau khi Kiều Linh kết hôn, đồ cưới cũng kém xa nguyên chủ.
Lý Thiến Nhi cầm một cây trâm cài tóc đến trước mặt Kiều Thu: "Dì, cây trâm cài tóc này rất thích hợp với Tâm Nhã tỷ tỷ."
Kiều Thu mắt nhìn: "Ừ, nhìn qua rất hợp, Thiến Nhi thật có lòng."
Lý Thiến Nhi vừa vui sướng đi chọn đồ của mình, mỗi lần hai mẹ con này đều như thế, tốt tính chọn cho nguyên chủ hoặc là Khổng Tâm Nhã một hai món đồ, sau đó chính mình liền tự chọn một đống để nguyên chủ trả tiền.
Kiều Thu ngoắc ngoắc Xuân Tú, nói nhỏ bên tai nàng vài câu, Xuân Tú nghe xong gật đầu nhẹ giữ im lặng ra cửa.
Đại khái một canh giờ sau, mẹ con hai người đem đồ trang sức cùng quần áo đều chọn xong, lúc này mới thỏa mãn cùng Kiều Thu mỗi người đi một ngả.
Về chuyện không thấy Kiều Thu tự mình đưa tiền, gia đình lớn đi ra ngoài ai lại mang nhiều bạc như vậy ở trên người, trực tiếp ký sổ hoặc là để người ta cầm hóa đơn đi tới phủ báo giá.
Trước kia nguyên chủ giúp các nàng trả tiền cũng giống như vậy. Mẹ con hai người mua đồ vật cũng không trở về, mà là đi quán ăn ăn một bữa, có người trả tiền giúp các nàng tiết kiệm không ít, đương nhiên sẽ không ngược đãi chính mình.
"Nương, ăn thật ngon, lần sau chúng ta lại đi."
Bên người nữ tử vừa lên tiếng, đang đứng một cô nương khoảng mười một mười hai tuổi, cô nương nhìn xem Kiều Thu phúc thân: "Thiến Nhi gặp qua dì."
Lúc các nàng mở miệng, Kiều Thu liền từ trong trí nhớ nguyên chủ nhớ ra hai người này là ai, muội muội nguyên chủ - Kiều Linh cùng con gái của nàng - Lý Thiến Nhi, Kiều Linh cũng là một trong các nguyên nhân khiến nguyên chủ không muốn trở về Kiều gia.
Kiều Linh là con gái của mẹ kế nguyên chủ, từ nhỏ luôn thích cùng nguyên chủ giành đồ. Mẹ kế nguyên chủ là người mặt đẹp tâm ác, lại hay làm trò, ký ức lúc nguyên chủ ở Kiều gia thật không tốt, ký ức vui vẻ đều là ở nhà ngoại cùng Thụy An hầu phủ.
Nếu không phải có nhà ngoại cùng lão Thụy An hầu che chở, chỉ sợ nguyên chủ ngay cả đồ cưới của mẹ ruột mình đều không mang đi được. Kiều Linh đưa tay đến kéo cánh tay Kiều Thu: "Tỷ tỷ, đã lâu không gặp ngươi, hôm nay quả là cơ hội khó có được, chị em chúng ta lại có thể gặp gỡ."
Kiều Linh vừa nói vừa cười: "Chắc tỷ tỷ còn chưa biết, Thiến Nhi đã đính hôn."
Kiều Thu không dấu vết tránh né Kiều Linh đang muốn kéo tay nàng, nàng không thích tiếp xúc với người ngoài, chớ nói chi mỗi lần tiếp cận nguyên chủ, người này đều là có mục đích, nhìn, nàng mở miệng: "A? Thiến Nhi đều đính hôn, vậy chúc mừng."
Kiều Linh mặc dù nghi ngờ nhưng cũng không để ý, trong lòng lại tính toán, hôm nay để con gái chọn bao nhiêu đồ, có người trả tiền, nàng liền không cần tính toán đồ vật cần chọn.
"Tỷ tỷ, ngươi cũng biết ta cũng không rành với việc chọn đồ này, ngươi giúp chúng ta một tay đi, đồ trang sức chọn cho Thiến Nhi đều là về sau sẽ mang đi nhà chồng, quá quý giá không tốt, quá rẻ cũng không được."
Lúc Lý Thiến Nhi nhìn thấy Kiều Thu, đáy mắt cũng hiện lên một tia mừng thầm, phối hợp với mẹ nàng mở miệng: "Dì, ngươi là tốt nhất, ngươi giúp Thiến Nhi có được hay không."
Kiều Thu nhìn mẹ con hai người nóng lòng mời mọc, đây là mời nàng đi tiêu tiền, cũng không từ chối: " Nếu ta chọn không tốt, các ngươi không thể trách ta."
Trên mặt Kiều Linh nở nụ cười tươi như hoa: "Sao có thể chứ, chỉ cần đồ tỷ tỷ chọn, Thiến Nhi đều thích, người Thiến Nhi thích nhất là dì của nàng đó."
Lý Thiến Nhi phối hợp dụ dỗ Kiều Thu.
Kiếp trước Kiều Thu đã nghe nhiều lời khen, các nàng cố ý lừa gạt như vậy, cấp quá thấp, cũng không thể lọt vào mắt của nàng được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba người đi lên cửa hàng bạc tầng hai, số lần nguyên chủ đến cửa hàng bạc không nhiều, nhưng mỗi lần đến đều tiêu rất nhiều tiền, chưởng quỹ cửa hàng bạc luôn luôn nhớ kĩ khách hàng lớn, đưa người tiếp đón vào cửa hàng.
Chưởng quỹ tự mình dâng trà: "Phu người đến thật đúng dịp, hôm qua cửa hàng bạc vừa nhập về một lô hàng mới, rất thích hợp dùng cho phu nhân cùng với các tiểu thư trong phủ."
Kiều Thu còn chưa mở miệng, Kiều Linh đã để chưởng quỹ nhanh chóng mang lên.
Sản phẩm mới quả thật không tệ, Kiều Linh cùng Lý Thiến Nhi chọn đến hoa mắt, Kiều Thu bưng trà lẳng lặng nhìn, trong ấn tượng của nguyên chủ, cô muội muội này của nàng từ nhỏ không ít lần bắt nạt nàng.
Sau khi Kiều Linh lấy chồng ngược lại trở nên biết làm người, bất quá mỗi lần nàng đối xử tốt với nguyên chủ hoặc dùng khuôn mặt tươi cười chào hỏi, đều là có chuyện cần nhờ. Nếu không phải nhờ nguyên chủ giúp nhà chồng chạy quan hệ để lên chức, cũng là để nguyên chủ tiêu tiền cho nàng.
Mẹ Kiều Linh thân phận không cao, của hồi môn không nhiều, không đủ cho Kiều Linh tiêu, sau khi Kiều Linh kết hôn, đồ cưới cũng kém xa nguyên chủ.
Lý Thiến Nhi cầm một cây trâm cài tóc đến trước mặt Kiều Thu: "Dì, cây trâm cài tóc này rất thích hợp với Tâm Nhã tỷ tỷ."
Kiều Thu mắt nhìn: "Ừ, nhìn qua rất hợp, Thiến Nhi thật có lòng."
Lý Thiến Nhi vừa vui sướng đi chọn đồ của mình, mỗi lần hai mẹ con này đều như thế, tốt tính chọn cho nguyên chủ hoặc là Khổng Tâm Nhã một hai món đồ, sau đó chính mình liền tự chọn một đống để nguyên chủ trả tiền.
Kiều Thu ngoắc ngoắc Xuân Tú, nói nhỏ bên tai nàng vài câu, Xuân Tú nghe xong gật đầu nhẹ giữ im lặng ra cửa.
Đại khái một canh giờ sau, mẹ con hai người đem đồ trang sức cùng quần áo đều chọn xong, lúc này mới thỏa mãn cùng Kiều Thu mỗi người đi một ngả.
Về chuyện không thấy Kiều Thu tự mình đưa tiền, gia đình lớn đi ra ngoài ai lại mang nhiều bạc như vậy ở trên người, trực tiếp ký sổ hoặc là để người ta cầm hóa đơn đi tới phủ báo giá.
Trước kia nguyên chủ giúp các nàng trả tiền cũng giống như vậy. Mẹ con hai người mua đồ vật cũng không trở về, mà là đi quán ăn ăn một bữa, có người trả tiền giúp các nàng tiết kiệm không ít, đương nhiên sẽ không ngược đãi chính mình.
"Nương, ăn thật ngon, lần sau chúng ta lại đi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro