Bạn Thân Xuyên Thành Con Gái Của Ta

Chương 5

2024-10-26 00:35:27

Ngay từ đầu lão phu nhân còn giả ngu giả điếc, lúc này, cả người đều ngây ngốc, sống lâu rồi cũng chưa từng gặp qua tràng cảnh nào hỗn loạn như thế.

Nhi tử đột nhiên đau đớn, lăn lộn trên mặt đất hét lên, cháu gái cũng ôm bụng kêu đau, lại thêm những người khác trong sảnh bị nước canh thức ăn bắn lên người hoặc là bị kinh ngạc đến ngây người, các loại thanh âm đan xen, hiện trường hỗn loạn tưng bừng, âm thanh lại ồn ào, lão phu nhân hoàn toàn bị tình cảnh trước mắt làm cho khiếp sợ.

Thụy An hầu: "Đại phu, a —— mẹ, đại phu, mời đại phu."

Bị Thụy An hầu nhắc nhở, lão phu nhân mới hoàn hồn: "Đại phu, nhanh, nhanh đi tìm đại phu."

Lão phu nhân giương mắt trông thấy Kiều Thu còn đứng tại chỗ bất động, tức đến run tay: "Tiện nhân, ngươi còn không đi đỡ Thụy nhi đứng dậy."

Kiều Thu nhìn lão phu nhân hận không thể dùng đao đâm chết nàng nói: "Lão phu nhân, ta không dám, ta sợ, hầu gia thật hung dữ, ta sợ hắn lại đánh ta."

Thụy An hầu không dám cử động một chút, chỉ có thể hai tay ôm chân ghế, cũng coi như che lấy thân thể, cả người cuộn mình một đống.

"A —— ngu xuẩn, đừng đụng vào ta, đau quá, ngu xuẩn dừng tay." Người hầu đi đỡ Thụy An hầu, bị hắn một mắng một trận.

Kiều Thu: "Người nhìn đi, hắn không cho người khác đỡ dậy."

"Đồ hỗn láo, hắn đánh ngươi, ngươi vì sao muốn tránh?"

Kiều Thu bị ngữ khí lẽ thẳng khí hùng của lão phu nhân làm cho kinh ngạc.

"Triệu đại phu tới, Triệu đại phu tới, mau tránh ra."

Hạ nhân lôi kéo đại phu sống trong phủ, mang theo theo hòm thuốc vội vàng đi tới, đại phu trực tiếp bị kéo đến trước mặt Thụy An hầu, căn bản không có quan tâm đến Giang Nhạn Nhi ngay bên cạnh đang kêu lớn tiếng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lão phu nhân cũng lo lắng mở miệng: "Triệu đại phu ngươi mau nhìn xem Thụy nhi có bị thương nặng hay không."

Triệu đại phu một đường bị người lôi kéo chạy nhanh tới, thân thể hơi mập thở gấp, không kịp hít thở nhanh chóng nói: "Vâng vâng vâng, để lão phu nhìn xem."

"Phu quân, dì, dì, cứu ta, ta chỉ sợ là muốn sinh, dì, mau cứu ta cùng đứa bé." Giang Nhạn Nhi đưa tay hướng về phía lão phu nhân, gương mặt điềm đạm đáng yêu cầu xin một cách khẩn khoản.

Lão phu nhân đã sớm hoảng hồn, Giang Nhạn Nhi khóc lóc cầu nàng, nàng đương nhiên sẽ không bỏ mặc, hơn nữa Giang Nhạn Nhi không phải thiếp thất bình thường, nàng thế nhưng là cháu gái bên nhà mẹ đẻ của lão phu nhân, quan hệ thân sơ liền khác biệt.

Lão phu nhân lập tức phân phó người hầu: "Còn lo lắng cái gì, còn không mau đi tìm bà đỡ."

*Bà đỡ: Người đàn bà làm nghề đỡ đẻ.

Kiều Thu nhíu mày, dặn dò thầm Lưu thị vài câu.

Lưu thị nhìn Giang Nhạn Nhi nằm trên đất: "Phu nhân yên tâm, lão nô sẽ tự mình đi."

Một bên khác, người hầu lôi kéo Triệu đại phu đi tới bên cạnh Thụy An hầu, kết quả dưới chân trơn trượt làm cả hai té dập mông ngay tại chỗ, người hầu cùng Triệu đại phu đau đến nhe răng trợn mắt.

Kiều Thu lúc này mở miệng: "Người tới, đi lấy chút quần áo hoặc mấy tấm thảm, đặt ở những chỗ có dầu mỡ, có thể phòng ngừa trơn trượt, trước tiên đem bọn nhỏ mang ra ngoài, chớ dọa bọn hắn, mấy vị lão gia cùng phu nhân cũng rời đi cẩn thận chút."

Nói, Kiều Thu nhìn về phía Giang di nương đang nằm trên mặt đất kêu to: "Gọi mấy bà tử đến, nâng Giang di nương tới phòng cách vách, lập tức chuẩn bị nước nóng, cái kéo, hài tử là chuyện lớn, lại đi phòng kho lấy một cây nhân sâm chuẩn bị bất kỳ tình huống nào."

Chỉ mấy câu ngắn ngủi, Kiều Thu đã an bài rõ ràng, lúc đầu người hầu không biết nên làm gì, loạn thành một bầy trong nháy mắt tìm được phương hướng, làm việc cũng có trật tự.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có tấm thảm cùng quần áo mấy thứ này, trên mặt đất cũng không còn trơn trượt, Triệu đại phu bò đến bên người Thụy An hầu.

"Hầu gia, trước tiên người cần phải đi xuống để lão phu nhìn xem có bị thương nặng hay không." Triệu đại phu thuyết phục Thụy An hầu từ trên ghế xuống dưới.

Thụy An hầu ôm chân ghế không buông tay, hướng về phía Triệu đại phu phát cáu, "Ngươi không thấy bản hầu sắp đau chết sao? Còn không mau kê đơn thuốc cho bản hầu."

Triệu đại phu: "Cái này...hầu gia, lão phu chưa nhìn qua vết thương, không dám kê đơn thuốc."

Thụy An hầu có lòng tự trọng cực mạnh, chỗ bị thương của hắn là “chỗ đó”, làm sao chịu cho người khác nhìn.

Nắm cái chén vỡ rơi xuống ở bên cạnh, đập vào trán của Triệu đại phu: "Phế vật, còn cần ngươi làm gì? Tên phế vật này, cút cho bản hầu."

Một đánh kia rất hung ác, trán Triệu đại phu trực tiếp đổ máu, sau đó hôn mê bất tỉnh.

Kiều Thu thiếu chút nữa là cười ra tiếng.

Lão phu nhân: "Đám rác rưởi các ngươi, còn không mau đi mời đại phu khác?"

Kiều Thu vẫn đứng tại chỗ, không động nửa phần: "Lão phu nhân yên tâm, ta đã phái người đi mời, đại phu đã đang trên đường tới đây."

Kiều Thu đứng tại hỗn loạn tưng bừng bên trong, lại như cái kia định núi đá bình thường, để cho người ta có một loại cảm giác an tâm.

"Lão phu nhân đi về phòng nghỉ ngơi trước đi, nơi này hỗn loạn, đừng để người bị thương, hầu gia có ta chiếu cố là đủ rồi."

Lão phu nhân sầm mặt lại: "Nơi này không cần đến ngươi, để con dâu lão nhị đến, ngươi, quỳ xuống cho ta."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Thân Xuyên Thành Con Gái Của Ta

Số ký tự: 0