Bạn Trai Hai Mặ...
2024-11-24 12:19:40
Lại giống như địa ngục Tu La, trông rất đáng sợ.
Hàn Chiêu Chiêu nấp ở một góc theo dõi cả quá trình rồi đưa ra một kết luận, Giang Phỉ so với mấy tên lưu manh du côn thì là người vừa tàn nhẫn vừa không dễ trêu chọc hơn.
Mà cũng trong buổi tối hôm đó, Hàn Chiêu Chiêu đi nhầm phòng bao, chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi thôi mà tiếp theo cả buổi tối đó cô lại không thể đi ra nữa.
Anh vừa túm được mình đã không buông ra, kéo trở lại giường đã đặt trước đó, vừa ném cô lên đã lập tức đè xuống.
Cả một đêm.
Hàn Chiêu Chiêu vốn tưởng rằng sự việc cứ như vậy là xong rồi, cho dù là đau khổ cũng có thể quên được, ai biết được vậy mà cách việc đó hai ngày sau cô lại gặp anh. Mà anh thì giống như thay đổi thái độ dung mạo của mình, ngụy trang thành thiếu niên ngây thơ, trở thành bạn cùng lớp của cô!
Không phải chứ. Mọi người không nhìn ra à? Đằng sau vẻ tươi cười của anh đều là sự u tối đấy, khí thế mà anh che giấu dưới đáy mắt vẫn hung ác.
Hàn Chiêu Chiêu rất khó chịu, cô không muốn dây dưa cùng người này quá nhiều. Cũng không muốn.... lại bị anh xâm chiếm lần nữa.
Nhưng hiển nhiên là điều này không thể rồi.
Giang Phỉ ngồi đằng sau, tham lam hít vào thở ra, ngửi thấy mùi hương hoa nhài của cô gái hình như bị lẫn thêm một thứ gì khác, hai thứ hòa lẫn vào nhau, cho dù không còn tươi mát như ban đầu nhưng khiến anh say mê vô cùng.
Là nhiễm tinh dịch của anh, mùi hương của anh.
Đúng là mùi hương dễ chịu.
Giang Phỉ nở nụ cười chân thành, trong lòng dễ chịu. Ban đầu mâu thuẫn ầm ĩ với bố Giang, tâm trạng u ám khi bị bắt chuyển tới đây đã bị cuốn sạch, đột nhiên anh cảm thấy tới đây cũng rất tốt.
Thỉnh thoảng trêu đùa với mèo cũng không tệ.
Đúng là mới lạ, ngay cả anh cũng cảm thấy như thế. Đây vẫn là lần đầu tiên có loại tình cảm này với một cô gái, luôn không nhịn được muốn trêu chọc cô, muốn thấy cô vừa giận vừa bực, vừa buồn vừa vui, vừa ngoan ngoãn lại vừa ương bướng.
Muốn thấy cô dâm đãng với bản thân mình.
Đệt.
Vừa nghĩ như thế, trước mắt lập tức xuất hiện bộ ngực trắng bóng của cô, cơ thể mềm mại trơn mượt, còn có dáng vẻ diễm lệ lúc cô quỳ gối ngậm lấy dương vật của anh nữa.
Anh nhắm mắt lấy lại bình tĩnh, lúc mở mắt dục vọng cuồn cuộn dâng lên vừa rồi đã được dấu đi.
Trước kia anh luôn coi thường với chuyện tình cảm nam nữ, câu chuyện thối nát của người bạn bên cạnh, anh chỉ nghĩ tới một chữ, bẩn.
Nhưng gặp được một người như này, thái độ hoàn toàn không giống như trước nữa. Cuối cùng anh cũng thích loại vận động này, hơn nữa còn rất thích, luôn muốn kéo cô làm, làm tới khi cô kêu lên, cô khóc lóc cầu xin tha thứ.
Hàn Chiêu Chiêu nấp ở một góc theo dõi cả quá trình rồi đưa ra một kết luận, Giang Phỉ so với mấy tên lưu manh du côn thì là người vừa tàn nhẫn vừa không dễ trêu chọc hơn.
Mà cũng trong buổi tối hôm đó, Hàn Chiêu Chiêu đi nhầm phòng bao, chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi thôi mà tiếp theo cả buổi tối đó cô lại không thể đi ra nữa.
Anh vừa túm được mình đã không buông ra, kéo trở lại giường đã đặt trước đó, vừa ném cô lên đã lập tức đè xuống.
Cả một đêm.
Hàn Chiêu Chiêu vốn tưởng rằng sự việc cứ như vậy là xong rồi, cho dù là đau khổ cũng có thể quên được, ai biết được vậy mà cách việc đó hai ngày sau cô lại gặp anh. Mà anh thì giống như thay đổi thái độ dung mạo của mình, ngụy trang thành thiếu niên ngây thơ, trở thành bạn cùng lớp của cô!
Không phải chứ. Mọi người không nhìn ra à? Đằng sau vẻ tươi cười của anh đều là sự u tối đấy, khí thế mà anh che giấu dưới đáy mắt vẫn hung ác.
Hàn Chiêu Chiêu rất khó chịu, cô không muốn dây dưa cùng người này quá nhiều. Cũng không muốn.... lại bị anh xâm chiếm lần nữa.
Nhưng hiển nhiên là điều này không thể rồi.
Giang Phỉ ngồi đằng sau, tham lam hít vào thở ra, ngửi thấy mùi hương hoa nhài của cô gái hình như bị lẫn thêm một thứ gì khác, hai thứ hòa lẫn vào nhau, cho dù không còn tươi mát như ban đầu nhưng khiến anh say mê vô cùng.
Là nhiễm tinh dịch của anh, mùi hương của anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đúng là mùi hương dễ chịu.
Giang Phỉ nở nụ cười chân thành, trong lòng dễ chịu. Ban đầu mâu thuẫn ầm ĩ với bố Giang, tâm trạng u ám khi bị bắt chuyển tới đây đã bị cuốn sạch, đột nhiên anh cảm thấy tới đây cũng rất tốt.
Thỉnh thoảng trêu đùa với mèo cũng không tệ.
Đúng là mới lạ, ngay cả anh cũng cảm thấy như thế. Đây vẫn là lần đầu tiên có loại tình cảm này với một cô gái, luôn không nhịn được muốn trêu chọc cô, muốn thấy cô vừa giận vừa bực, vừa buồn vừa vui, vừa ngoan ngoãn lại vừa ương bướng.
Muốn thấy cô dâm đãng với bản thân mình.
Đệt.
Vừa nghĩ như thế, trước mắt lập tức xuất hiện bộ ngực trắng bóng của cô, cơ thể mềm mại trơn mượt, còn có dáng vẻ diễm lệ lúc cô quỳ gối ngậm lấy dương vật của anh nữa.
Anh nhắm mắt lấy lại bình tĩnh, lúc mở mắt dục vọng cuồn cuộn dâng lên vừa rồi đã được dấu đi.
Trước kia anh luôn coi thường với chuyện tình cảm nam nữ, câu chuyện thối nát của người bạn bên cạnh, anh chỉ nghĩ tới một chữ, bẩn.
Nhưng gặp được một người như này, thái độ hoàn toàn không giống như trước nữa. Cuối cùng anh cũng thích loại vận động này, hơn nữa còn rất thích, luôn muốn kéo cô làm, làm tới khi cô kêu lên, cô khóc lóc cầu xin tha thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro