Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng
Bị Em Họ Thao Đ...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-08-31 22:38:19
Lê Âm chỉ cảm thấy hoa huyệt tê dại bủn rủn, òm ọp òm ọp mà phun ra hoa dịch oánh nhuận, chất lỏng kia thuận theo nơi giữa hai chân mà rơi xuống khăn trải giường.
Hai chân vô lực bị cậu ta bẻ ra, xấu hổ mà bị động tiếp nhận va chạm.
Khi va chạm, giường còn phát ra tiếng kẽo kẹt nho nhỏ.
Thế nhưng rất nhanh tiếng kẽo kẹt kia đã bị tiếng ngâm nga nức nở của cô bao phủ.
“Ưm a a…” Tiếng rên rỉ mang theo nức nở của cô bị phá thành mảnh nhỏ, “A… A a… Đừng… Đừng đỉnh… Đừng đỉnh… Quá lớn… Hu hu hu… A a… Không thể tiếp tục nữa… A a a…”
Thiếu niên lại như bị tiếng rên của cô kích thích, động tác tiến vào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu, côn thịt to lớn cọ xát tới mỗi một điểm mẫn cảm của cô, cọ tới cả người cô tê dại, tứ chi vô lực.
Khoái cảm như sóng triều mãnh liệt từng trận từng trận đánh tới.
Cô vô lực chống đỡ, chỉ có thể ngâm nga, thở hổn hển thừa hoan.
Cậu ta mang tới thật sự quá nhiều, vượt xa cực hạn thân thể có khả năng thừa nhận. Chàng trai tuổi dậy thì cực kỳ giống dã thú dục cầu bất mãn, mạnh mẽ mà đè nặng xuống eo cô, lăn qua lộn lại mà thao cô.
Đường động trơn ướt mềm mại khiến cậu ta càng dễ dàng ra ra vào vào hơn. Tần suất cậu ta cắm lộng cũng càng lúc càng nhanh, theo cậu ta cọ xát, độ ấm trong vách hoa huyệt cũng đang không ngừng lên cao.
Khoái cảm chồng chất, luân phiên, hệt như có một bàn tay ác ma vừa mang tới vui thích vô tận cho cô, vừa lôi kéo thân thể cô, khiến cô liều mạng khụy xuống.
Đại não như bay tới đám mây mềm như bông, ngoại trừ tính ái kịch liệt, không còn gì quan trọng hơn nữa.
Không bao lâu sau, Lê Âm đã thét chói tai, phun ra lượng lớn chất lỏng trong suốt.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã cao trào nhiều như vậy, ngay cả chính cô cũng cảm thấy hổ thẹn khó nén.
Càng đừng nói tới lần cao trào này còn ở ngay trước mặt Lâm Thời.
Cao trào kéo dài một hồi lâu, đại não cô trống rỗng, thân thể co rút, hạ thể cũng không ngừng co rụt lại. Chất lỏng phun tới mức khiến côn thịt của thiếu niên như gà rớt vào nồi canh, cự căn đỏ nhạt đầm đìa vết nước.
Đại não cô dần tỉnh táo lại, ngực đập như nổi trống.
Làm chuyện xấu xong, biện pháp giải quyết duy nhất Lê Âm có thể nghĩ tới bây giờ chính là đào một cái hố chôn mình xuống.
Cô thật sự không dám đối mặt với Lâm Thời giờ khắc này.
Nhưng thiếu niên lại như chưa tận hứng, rút côn thịt ra lật ngửa thân thể cô lại, cứng rắn ép cô phải đối mặt với anh.
“Em… Em đi ra ngoài…” Cô nhỏ giọng nói, “Chị quá mệt mỏi… Không muốn tiếp tục nữa…”
Ánh mắt Lê Âm không dám nhìn thẳng vào Lâm Thời, mặt đỏ rần, chỉ cảm thấy trong lòng vừa thẹn thùng vừa quỷ dị.
Quỷ dị là vì…
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, thế mà cô đã tham luyến côn thịt của cậu ta.
Tuy trên mặt chưa lộ ra, nhưng sau khi côn thịt rời khỏi, cái miệng nhỏ phía dưới lại không tự chủ được mà mấp máy lên, hệt như đang nuốt cắn không khí.
Thật muốn để cậu ta lại tiến vào thêm một lần nữa…
Lúc khép lúc mở, huyệt khẩu lại hộc ra một đống dâm dịch.
Chỉ nghĩ thôi cô đã cảm thấy toàn thân nóng tới phát hoảng, thẹn tới phát hoảng.
“Nhưng em còn chưa được giải quyết đâu.” Cậu ta nhìn cô với đôi mắt đen nhánh ướt át, “Cứng tới có chút đau.”
Hai chân vô lực bị cậu ta bẻ ra, xấu hổ mà bị động tiếp nhận va chạm.
Khi va chạm, giường còn phát ra tiếng kẽo kẹt nho nhỏ.
Thế nhưng rất nhanh tiếng kẽo kẹt kia đã bị tiếng ngâm nga nức nở của cô bao phủ.
“Ưm a a…” Tiếng rên rỉ mang theo nức nở của cô bị phá thành mảnh nhỏ, “A… A a… Đừng… Đừng đỉnh… Đừng đỉnh… Quá lớn… Hu hu hu… A a… Không thể tiếp tục nữa… A a a…”
Thiếu niên lại như bị tiếng rên của cô kích thích, động tác tiến vào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu, côn thịt to lớn cọ xát tới mỗi một điểm mẫn cảm của cô, cọ tới cả người cô tê dại, tứ chi vô lực.
Khoái cảm như sóng triều mãnh liệt từng trận từng trận đánh tới.
Cô vô lực chống đỡ, chỉ có thể ngâm nga, thở hổn hển thừa hoan.
Cậu ta mang tới thật sự quá nhiều, vượt xa cực hạn thân thể có khả năng thừa nhận. Chàng trai tuổi dậy thì cực kỳ giống dã thú dục cầu bất mãn, mạnh mẽ mà đè nặng xuống eo cô, lăn qua lộn lại mà thao cô.
Đường động trơn ướt mềm mại khiến cậu ta càng dễ dàng ra ra vào vào hơn. Tần suất cậu ta cắm lộng cũng càng lúc càng nhanh, theo cậu ta cọ xát, độ ấm trong vách hoa huyệt cũng đang không ngừng lên cao.
Khoái cảm chồng chất, luân phiên, hệt như có một bàn tay ác ma vừa mang tới vui thích vô tận cho cô, vừa lôi kéo thân thể cô, khiến cô liều mạng khụy xuống.
Đại não như bay tới đám mây mềm như bông, ngoại trừ tính ái kịch liệt, không còn gì quan trọng hơn nữa.
Không bao lâu sau, Lê Âm đã thét chói tai, phun ra lượng lớn chất lỏng trong suốt.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã cao trào nhiều như vậy, ngay cả chính cô cũng cảm thấy hổ thẹn khó nén.
Càng đừng nói tới lần cao trào này còn ở ngay trước mặt Lâm Thời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cao trào kéo dài một hồi lâu, đại não cô trống rỗng, thân thể co rút, hạ thể cũng không ngừng co rụt lại. Chất lỏng phun tới mức khiến côn thịt của thiếu niên như gà rớt vào nồi canh, cự căn đỏ nhạt đầm đìa vết nước.
Đại não cô dần tỉnh táo lại, ngực đập như nổi trống.
Làm chuyện xấu xong, biện pháp giải quyết duy nhất Lê Âm có thể nghĩ tới bây giờ chính là đào một cái hố chôn mình xuống.
Cô thật sự không dám đối mặt với Lâm Thời giờ khắc này.
Nhưng thiếu niên lại như chưa tận hứng, rút côn thịt ra lật ngửa thân thể cô lại, cứng rắn ép cô phải đối mặt với anh.
“Em… Em đi ra ngoài…” Cô nhỏ giọng nói, “Chị quá mệt mỏi… Không muốn tiếp tục nữa…”
Ánh mắt Lê Âm không dám nhìn thẳng vào Lâm Thời, mặt đỏ rần, chỉ cảm thấy trong lòng vừa thẹn thùng vừa quỷ dị.
Quỷ dị là vì…
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, thế mà cô đã tham luyến côn thịt của cậu ta.
Tuy trên mặt chưa lộ ra, nhưng sau khi côn thịt rời khỏi, cái miệng nhỏ phía dưới lại không tự chủ được mà mấp máy lên, hệt như đang nuốt cắn không khí.
Thật muốn để cậu ta lại tiến vào thêm một lần nữa…
Lúc khép lúc mở, huyệt khẩu lại hộc ra một đống dâm dịch.
Chỉ nghĩ thôi cô đã cảm thấy toàn thân nóng tới phát hoảng, thẹn tới phát hoảng.
“Nhưng em còn chưa được giải quyết đâu.” Cậu ta nhìn cô với đôi mắt đen nhánh ướt át, “Cứng tới có chút đau.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro