Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Thật Thiếu Thao...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-08-31 22:38:19

Giọng nói này khiến Lê Âm đột nhiên bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Đây là… giọng nói của Lâm Thời.

Người đang đè trên người cô, người đang hung hăng cắm vào thân thể cô từ phía sau … không phải Cố Tích Trăn…

Mà là em họ cô!

Đại não Lê Âm trống rỗng.

Đồ vật kia còn đang có động tác.

Tiến vào rút ra rồi lại tiến vào rồi lại rút ra... Khi thì nông khi thì sâu, khi thì nhanh khi thì chậm.

Như có thứ gì đột nhiên nổ tung trong đại náo.

Thân thể thiếu niên nóng bỏng rực lửa, cảm giác tồn tại trương dương mà rõ ràng. Khi luật động, nó nóng tới vách nhục huyệt của cô phải run run.

Này…

Đây chính là em trai cô nuôi nấng trưởng thành.



So với chú út, bọn họ có quan hệ càng thân mật hơn, càng thân cận hơn. Trong mắt Lê Âm, nói cậu ta là em trai ruột của cô cũng không quá đáng.

Thế nhưng giờ này phút này, người được cô coi như em trai ruột lại đang thọc vào rút ra trong cơ thể cô.

Nơi riêng tư nhất của bọn họ dính liền chặt chẽ, gắt gao khảm hợp.

Thậm chí cô còn có thể cảm nhận rõ hình dáng côn thịt, gân xanh đang nảy lên cùng với quỹ đạo khi di chuyển…

Đột nhiên trái tim Lê Âm đập thật nhanh, cô mở to hai mắt, giãy giụa theo bản năng: “A… A… Em đi xuống… Đừng lộng…”

Cô muốn đẩy thiếu niên trên người xuống nhưng lại như châu chấu đá xe, vốn chẳng có sức làm gì đối phương.

Không chỉ có thể, trong quá trình giãy giụa, cái miệng nhỏ phía dưới càng thêm tham lam, vặn vẹo, xoay tròn, lúc khép lúc mở mà co rút lại, cắn côn thịt tới gắt gao, nuốt vào chỗ càng sâu hơn, phảng phất như muốn hòa tan nó vào trong cơ thể.

“A a… Lâm Lâm Thời… Đừng… Đừng lộng nữa… A a a…”

“Lúc trước không phải chị Ôn luôn ồn ào muốn làm thêm một lần nữa với em sao?” Cậu ta dán phần ngực ấm áp vào phía sau lưng mềm mại của cô, vừa dùng côn thịt thọc vào nhục huyệt lầy lội vừa nói, “Sao hôm nay lại cự dục còn nghênh?”

Lê Âm có thể cảm giác được cơ bắp rắn chắc ở bụng dưới của cậu ta, cũng có thể nghe được tiếng trái tim cậu ta đang nhảy lên trong lồng ngực.



Cậu bé chảy nước mũi năm đó… Vậy mà đã lớn như vậy…

Tư thế hậu nhập khiến cô không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, cảm giác hạ thân bị thọc rút chiếm hết tất cả cảm quan.

Côn thịt của Lâm Thời rất dài, rất lớn, mang phong cách hoàn toàn khác với Cố Tích Trăn nhưng lại vẫn có thể mang tới vui sướng lớn nhất cho cô.

Mới đầu Lê Âm còn ra sức giãy giụa, nhưng sau đó, cảm giác loạn luân và khuây khỏa khi làm tình đánh sâu vào trái tim cô.

Cô bị em họ thao tới thật thoải mái…

“A a a…” Cô vô thức phát ra tiếng rên rỉ, “Đừng… Đừng… Quá, quá sâu… Không cần cắm vào trong thêm nữa…”

“Chị không thích ư? Chị Ôn Lâm rên tới thoải mái như vậy, hẳn phải thích mới đúng…”

Thiếu niên vừa đưa đẩy vừa thưởng thức bộ ngực cô, giọng nói mang theo tiếng thở dài thật nhạt: “Hôm nay chị Ôn Lâm thơm quá, cũng mềm quá…”

Toàn thân Lê Âm nóng rát, hệt như bị nước sôi hun bỏng.

Giọng nói quen thuộc của thiếu niên thời thời khắc khắc nhắc nhở cô, nhắc nhở cô người cô đang làm tình lúc này là ai.

“Mới rồi lúc ở hành lang em nghe được tiếng rên của chị…” Cậu ta như đang lầm bầm lầu bầu, khi nói chuyện, côn thịt thọc vào rút ra càng thêm dùng sức hơn, đỉnh tới hai mắt Lê Âm ứa lệ, “Kêu thật dễ nghe, cũng thật thiếu thao…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Số ký tự: 0