Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Lại Lần Nữa Đạt...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-08-31 22:38:19

Cuối cùng, dưới vô số kích thích, rốt cuộc cậu ta cũng bắn hết tinh dịch vào trong cơ thể cô.

Mà dưới sự tưới tắm của tinh dịch, cô cũng khóc thút thít, lại lần nữa đạt tới cao trào.

Cuối cùng Lâm Thời cũng chịu đi mở cửa. Trước khi cậu ta mở cửa còn quay đầu nhìn thoáng qua.

Cô gái nằm trên giường, trên mặt còn dư vị sau cao trào, da thịt đầy dấu vết xanh tím sau cơn hoan ái, hệt như nụ hoa non sau cơn mưa bão, vừa non nớt vừa đáng thương.

Cô nhìn đáng thương cực kỳ, khắp nơi tràn ngập dấu vết của cậu ta, tinh dịch, dấu hôn, thậm chí còn có vết bầm do cậu ta vô thức tạo ra trong lúc động tình.

Cố Tích Trăn còn đang chờ ngoài cửa.

Lâm Thời cảm thấy gia hỏa này hơi kỳ lạ --- Khi rời khỏi phòng ngủ còn khóa cửa, lại còn mang theo cả chìa khóa.

Hệt như không muốn để những người khác chạm vào cô gái đang ở trong căn phòng này.

Lâm Thời vốn là người tính cách bướng bỉnh, hơn nữa ngay từ đầu cậu ta đã bị tiếng kêu khóc mềm mại khi cao trào của cô gái chọc tới đáy lòng ngứa ngáy, bèn tới tầng hầm ngầm mượn chìa khóa dự phòng.

Lúc này mới có chuyện mới vừa rồi.

Nhưng cậu ta cũng không thấy áy náy gì --- Mọi người đều biết, đây là hội nhóm hoan ái, đừng nói là ngủ với bạn gái của người khác, cho dù cả nhóm loạn giao cũng là chuyện bình thường.

Lại nói, những người khác không biết nhưng người trong nhóm bọn họ lại rất rõ ràng, Cố Tích Trăn và Ôn Lâm chỉ là bạn tình. Bọn họ công khai yêu nhau hẳn cũng chỉ vì tiện giải quyết nhu cầu sinh lý.

Cho nên khi mở cửa, Lâm Thời rất bình tĩnh, khóe miệng còn mang theo ý cười tươi.

“Thật xin lỗi, em sợ có người quấy rầy nên mới đóng cửa lại. Mới vừa rồi quá nhập tâm cho nên không nghe được tiếng gõ cửa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cố Tích Trăn nhìn cậu ta: “Không có việc gì.”

Vì thế, Lâm Thời thấy Cố Tích Trăn đi tới mép giường, chà lau thân thể giúp cô gái còn đang dại ra, sau đó mặc áo váy cho cô.

Cô gái như búp bê Tây Dương, mờ mịt một hồi lâu, tựa như lúc này mới nhớ tới chính mình vừa làm cái gì. Cô chớp chớp hàng mi dài, đôi mắt đỏ lên.

Cô hệt như con mèo nhỏ bị uất ức, vùi cả đầu vào trong ngực Cố Tích Trăn, không nhìn tới Lâm Thời nữa.

Lâm Thời đứng bên cạnh nhìn, càng nhìn càng cảm thấy trong lòng hụt hẫng.

Cậu ta luôn cảm thấy dường như mình đã làm sai chuyện gì đó, nhưng thấy cô khóc cậu ta lại cảm thấy chính mình như đã ném vỡ thứ gì.

Vào lúc bầu không khí cực kỳ xấu hổ, có một cái đầu thò vào dò xét: “3P? Sao bắt đầu sớm vậy mà không gọi tôi? Tôi đi gọi cả Hân Hân và Đại Tráng tới, không đợi mấy người khác nữa.”

Người tới theo trường phái hành động, nói là làm, không dông dài, cũng không chờ người bên trong trả lời, hừng hực hứng thú mà chạy đi kêu người.

Lâm Thời nhìn sắc mặt Cố Tích Trăn, mắt thường cũng có thể thấy được mặt anh đang đen lại.

Có điều động tác trong tay anh cũng không ngừng lại, sau khi mang giày giúp cô gái lại cột tóc cẩn thận, bế cô lên đi ra ngoài.

Cố Tích Trăn rất cao, cô gái thì nhỏ nhắn xinh xắn, ngoan ngoãn hệt như một đứa nhỏ bị Cố Tích Trăn ôm vào trong ngực.

“Hôm nay cô ấy không được thoải mái lắm, tôi đưa cô ấy về trước.”

Lâm Thời: “A.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Số ký tự: 0