Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Vội Vã Không Ch...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-08-31 22:38:19

Lê Âm: “…”

Cô sẽ coi như cậu ta đang khen cô.

Đương nhiên, cô ngốc… cũng vì có nguyên nhân. Đêm qua chú út mãnh liệt phi thường, thao làm cô suốt đêm, khiến cô tới lúc này rồi còn chưa hồi phục tinh thần lại.

… Thậm chí cô còn muốn làm thêm một lần với chú ấy.

Ban ngày ban mặt mà suy nghĩ dâm đãng, còn nghĩ ngay trước mặt em trai thuần khiết đáng yêu… Mặt cô khô nóng đỏ bừng, cảm thấy thẹn cực kỳ, sợ bị đối phương phát hiện suy nghĩ dâm đãng của mình.

Cũng may Lâm Thời không biết gì cả. Cậu ta nhìn chằm chằm mặt cô một chút, đột nhiên cười cười: “Chị, đừng đứng ngốc ra đó nữa, đi nhanh đi.”

Có lẽ là vì thuộc tính dâm đãng trong cơ thể bị khai phá, khi ăn cơm, cứ chốc chốc trong đầu cô lại nhảy ra hình ảnh Cố Tích Trăn trần truồng, chốc chốc lại xuất hiện hình ảnh chú út đang lao tới…

Ái dịch nói tràn lan liền tràn lan…

Mới vừa ăn cơm trưa xong cô đã bắt đầu mất hồn mất vía. Vì thế, không màng tới sự nhiệt tình giữ lại của hai mẹ con Lâm Thời, cô chỉ ngồi thêm chốc lát sau đó vội vàng tạm biệt về nhà.

Lâm Thời giống hệt như đứa bé, nhất định phải đưa cô về tận cửa.



“Chưa gì đã mệt? Chị về ngủ thật ư?”

Lê Âm gật đầu mà không cảm thấy xấu hổ chút nào: “Đương nhiên rồi, chị lừa em làm gì, đêm qua chị ngủ không ngon giấc nên ban ngày cần phải ngủ bù. Không phải chiều nay em còn cần đi tham gia buổi tụ hội à? Mau đi đi, đừng để tới trễ.”

Lâm Thời nhìn cô một hồi lâu, không mấy vui vẻ gật đầu: “Được rồi, vậy em đi đây, chị nghỉ ngơi cho khỏe.”

Lê Âm vừa định phất tay tạm biệt cậu ta, đã thấy cậu ta nói thêm một câu: “Không phải chị yêu ai rồi chứ?”

Tay cô run run, trái tim bị dọa tới đập thình thịch một cái.

Dưới ánh mắt nghi ngờ của đối phương, cô lắc đầu đầy kiên định.

Khó khăn lắm mới có thể tiễn tôn đại Phật kia đi, cuối cùng Lê Âm cũng có không gian để thở dốc. Cô rửa mặt xong, thay quần áo sau đó nằm lên giường.

Hơn nữa cô còn nhỏ giọng nói cho chính mình, mình chỉ đang nghỉ trưa thôi ---

Nghỉ trưa mà thôi.

Thế nhưng ngay nháy mắt khi thân thể thiếp đi, hồn phách của cô đã tỉnh lại trong một thân thể khác.

Đây là…. Một căn phòng hoàn toàn xa lạ.



Trong phòng ngoài cô ra không một bóng người. Lê Âm ngẩng đầu, trên bàn có một chiếc đồng hồ tinh xảo nhỏ nhắn, trên đồng hồ hiển thị thời gian cách thời gian cô bắt đầu đi ngủ gần 20p.

Chỉ có điều… Đây là nơi nào?

Cô cúi đầu nhìn một hồi, nhận ra chủ nhân thân thể này --- Là Ôn Lâm.

Từ từ…

Hiện tại là buổi chiều, vừa vặn là thời gian đám người Ôn Lâm, Cố Tích Trăn, Lâm Thời tụ hội, cho nên giờ phút này cô đang ở biệt thự bọn họ tụ hội sao?

Lê Âm đang trầm tư bỗng phát hiện, ngoài cửa loáng thoáng có âm thanh truyền tới.

Cô tò mò xuống giường, đẩy cửa phòng ra mới phát hiện đó là tiếng rên rỉ mềm như bông của một người con gái.

“A… A… Thật lớn… Cắm tới nhân gia thật sướng… A…”

Tầm mắt Lê Âm nhìn về nơi tiếng rên rỉ phát ra.

Trên hành lang tối tăm, bộ ngực sữa của cô gái xinh xắn nửa lộ, váy áo lộn xộn bất kham, đang bị một thiếu niên đè trên tường hậu nhập. Cô gái dán tường mà đứng, hai vú bị vách tường ép tới biến hình, một cái chân thon dài khác run rẩy treo trên cánh tay của thiếu niên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Số ký tự: 0