Băng Liên Vạn Năm, Thiên Hậu Của Thần Giới
Ngũ quốc tranh đấu
Soc 2k
2024-01-18 17:19:49
Tiểu cô nương kia thấy vậy hét lên:
"Ngươi trả Ly Hỏa cho ta ".
Nguyệt Lan hất mặt lên:
"Vì cớ gì ta phải đưa cho ngươi,là ta thuần hóa được nó chứ không phải là ngươi".
Tiểu cô nương đó tức giận cùng hai người kia nháy mắt nhau đi ra ngoài.
Chu Tước lại nói:
"Chủ nhân ở đây có đồ tốt,sâu trong cùng có một thứ trấn áp Ly Hỏa nên vì sao hắn mãi không thể ra được khỏi đây,người vào xem đi,biết đâu có ích ".
Nguyệt Lan cùng Thiên Vũ đi sâu vào trong,càng vào càng cảm thấy mát lạnh,dễ chịu.
Bỗng Chu Tước hét lên giọng phấn khích:
"Chủ nhân đó là Hoa Lam Tinh giúp thăng cấp nhanh chóng mà không bị ảnh hưởng gì người hấp thụ luôn đi,nếu Ly Hỏa rời khỏi đây Hoa Lam Tinh sẽ héo và không còn tác dụng nữa ".
Đúng là vạn vật tương khắc,người ta truy tìm Hoa Lam Tinh nhưng nào biết nó lại ở chỗ này.
Nàng quay sang nhìn chàng,Thiên Vũ nói:
"Nàng nhìn ta làm gì,ta đâu có yếu như nàng mà phải dùng,nàng hấp thụ đi ta thủ hộ cho nàng ".
(Do Tử Nguyệt Tháp,Thiên Vũ cùng tạo ra với nàng tương đương là nửa chủ nhân nên có thể nghe được giọng Chu Tước trong phạm vi gần).
Nguyệt Lan vội ngồi xuống đưa tay kết ấn bao quanh Hoa Lam Tinh rồi hấp thụ nó.Nàng không biết nàng tu luyên bao lâu chỉ biết nàng cảm thấy
cơ thể nàng như một làn suối chảy qua mát lạnh.
Xung quanh nàng vòng sáng các nguyên tố bay lượn xung quanh rồi dần dần biến mất,nàng mở mắt ra thì thấy chàng vẫn ngồi đó nhìn nàng.
Chàng tủm tỉm cười:
"Chúc mừng nàng giờ đã là đế sư trung kỳ,lần này đi thu hoạch thật lớn,nàng định trả công ta cái gì đây ".
Chàng chầm chậm đi đến ôm nàng rồi đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Chàng nói:
"Về thôi,nàng hấp thu Hoa Lam Tinh đã một tháng rồi đó,chuẩn bị ngũ quốc tranh đấu rồi nàng có muốn về sớm để thi đấu không".
Nàng vui vẻ nói:
"Có chứ ta phải thay mặt Dạ gia thi đấu,lấy lại vinh quang cho gia tộc chứ vì phụ thân,mẫu thân và đệ đệ của ta ".
Chàng cầm lấy tay nàng rồi hai người cùng nhau bước đi.
Vừa ra đến ngoài hang động thì đã nghe thấy tiếng nói:
"Ra rồi,ra rồi tiểu thư cuối cùng họ đã ra ".
Tiểu cô nương đó cất giọng chanh chua:
"Ta đợi các ngươi cả tháng rồi,tưởng các ngươi chết ở trong đấy rồi chứ,nếu ra rồi thì giao Ly Hỏa ra đây nếu không chỉ có con đường chết "
Lúc vừa ra khỏi hang tiểu cô nương này dẫn người đến cướp Ly Hỏa nhưng không cách nào vào được chúng phải canh trừng nơi này hơn một tháng trời.
Hóa ra bắt đầu từ khi Nguyệt Lan tu luyện Mạc Thiên Vũ đã giăng kết giới xung quanh nên chúng không vào được.
Nguyệt Lan lên tiếng:
"Muốn cướp của ta không có cửa đâu "
Chúng xông vào định tấn công Nguyệt Lan,cô vung tay định kết ấn thì Thiên Vũ giữ tay nàng lại chàng nói nhỏ:
"Họ là người của Kim Gia,sắp tới có đại hội tranh đấu nàng đừng để lộ thực lực để ta".
Thiên vũ giơ tay lên chỉ một chưởng phong đánh úp tất cả bọn chúng,chúng ngã lăn ra đất hộc máu mồm không ai biết chàng ra tay lúc nào.
Chàng nói:
"Ngu xuẩn không biết tự lựa sức mình ",rồi chàng dắt tay nàng đi qua bọn chúng.
Không ai dám đuổi theo, bọn họ còn muốn sống có ngu đâu mà lao đầu vào con đường chết,gia chủ có mặt ở đây chắc cũng không chống đỡ nổi,tiểu cô nương kia được bảo bọc ở giữa nên không sao.
Cô ta bực tức đứng dậm chân vẻ tức tối,nhưng cô ta là người thông minh,những người cô ta đưa đến hôm nay toàn là tinh anh của Kim gia mà tên kia chỉ dùng một bàn tay khiến toàn bộ, không biết hắn đang ở cấp nào rồi.
Sắp đến đại hội các gia tộc rồi, là lúc dùng người không thể để một ai bị thương được,nàng đưa cho mỗi người một viên đan dược để chữa nội thương của mình.
Thôi coi như Ly hỏa không lấy được,về nói với sư phụ sau vậy,bảo sư phụ tìm hỏa diễm khác, nàng ra hiệu tất cả quay về.
Xuống đến chân núi thị vệ vẫn còn chờ ở đó,hai người lên ngựa để trở về thành Đông Lâm.
Lúc về đến cổng thành,Nguyệt Lan định xuống thì Mạc Thiên Vũ cản nàng lại chàng nói:
"Nàng ngồi xe ngựa về đi,ta bảo người đưa nàng về ".
Rồi chàng bước xuống xe ngựa nói:
" Đưa vương phi an toàn về phủ ".
Nguyệt Lan mỉm cười ấm áp trong lòng.Xe ngựa phi thẳng về phủ.
Lúc nhìn thấy nàng mọi người vui lắm nhất là đệ đệ nàng,cậu hỏi:
"Tỷ tỷ lần này tỷ đi có thuận lợi không có thu được hỏa diễm không,đệ nhớ tỷ lắm đó ".
Nàng xoa đầu nhóc nói:
"Ta gặp kỳ ngộ tốt hơn tưởng tượng,lần này về sẽ cho mọi người một bất ngờ lớn,đệ tu luyện đến đâu rồi ".
Cậu gãi đầu nói:
"Công pháp thì tầng thứ tư còn cấp thì vẫn thế,đệ đã cố gắng lắm rồi,nghe phụ thân nói sắp có ngũ quốc tranh đấu phụ thân đang sắp xếp người, có tỷ với đệ tham gia và tìm ba người nữa "
"Năm nay chúng ta phải phục thù,tỷ không biết những gia tộc kia ngạo mạn thế nào đâu,coi thường Dạ gia ta ra mặt ".
Nguyệt Lan trầm ngâm,năm nay nàng sẽ gỡ lại mặt mũi cho phụ thân và mẫu thân.
"Ngươi trả Ly Hỏa cho ta ".
Nguyệt Lan hất mặt lên:
"Vì cớ gì ta phải đưa cho ngươi,là ta thuần hóa được nó chứ không phải là ngươi".
Tiểu cô nương đó tức giận cùng hai người kia nháy mắt nhau đi ra ngoài.
Chu Tước lại nói:
"Chủ nhân ở đây có đồ tốt,sâu trong cùng có một thứ trấn áp Ly Hỏa nên vì sao hắn mãi không thể ra được khỏi đây,người vào xem đi,biết đâu có ích ".
Nguyệt Lan cùng Thiên Vũ đi sâu vào trong,càng vào càng cảm thấy mát lạnh,dễ chịu.
Bỗng Chu Tước hét lên giọng phấn khích:
"Chủ nhân đó là Hoa Lam Tinh giúp thăng cấp nhanh chóng mà không bị ảnh hưởng gì người hấp thụ luôn đi,nếu Ly Hỏa rời khỏi đây Hoa Lam Tinh sẽ héo và không còn tác dụng nữa ".
Đúng là vạn vật tương khắc,người ta truy tìm Hoa Lam Tinh nhưng nào biết nó lại ở chỗ này.
Nàng quay sang nhìn chàng,Thiên Vũ nói:
"Nàng nhìn ta làm gì,ta đâu có yếu như nàng mà phải dùng,nàng hấp thụ đi ta thủ hộ cho nàng ".
(Do Tử Nguyệt Tháp,Thiên Vũ cùng tạo ra với nàng tương đương là nửa chủ nhân nên có thể nghe được giọng Chu Tước trong phạm vi gần).
Nguyệt Lan vội ngồi xuống đưa tay kết ấn bao quanh Hoa Lam Tinh rồi hấp thụ nó.Nàng không biết nàng tu luyên bao lâu chỉ biết nàng cảm thấy
cơ thể nàng như một làn suối chảy qua mát lạnh.
Xung quanh nàng vòng sáng các nguyên tố bay lượn xung quanh rồi dần dần biến mất,nàng mở mắt ra thì thấy chàng vẫn ngồi đó nhìn nàng.
Chàng tủm tỉm cười:
"Chúc mừng nàng giờ đã là đế sư trung kỳ,lần này đi thu hoạch thật lớn,nàng định trả công ta cái gì đây ".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chàng chầm chậm đi đến ôm nàng rồi đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Chàng nói:
"Về thôi,nàng hấp thu Hoa Lam Tinh đã một tháng rồi đó,chuẩn bị ngũ quốc tranh đấu rồi nàng có muốn về sớm để thi đấu không".
Nàng vui vẻ nói:
"Có chứ ta phải thay mặt Dạ gia thi đấu,lấy lại vinh quang cho gia tộc chứ vì phụ thân,mẫu thân và đệ đệ của ta ".
Chàng cầm lấy tay nàng rồi hai người cùng nhau bước đi.
Vừa ra đến ngoài hang động thì đã nghe thấy tiếng nói:
"Ra rồi,ra rồi tiểu thư cuối cùng họ đã ra ".
Tiểu cô nương đó cất giọng chanh chua:
"Ta đợi các ngươi cả tháng rồi,tưởng các ngươi chết ở trong đấy rồi chứ,nếu ra rồi thì giao Ly Hỏa ra đây nếu không chỉ có con đường chết "
Lúc vừa ra khỏi hang tiểu cô nương này dẫn người đến cướp Ly Hỏa nhưng không cách nào vào được chúng phải canh trừng nơi này hơn một tháng trời.
Hóa ra bắt đầu từ khi Nguyệt Lan tu luyện Mạc Thiên Vũ đã giăng kết giới xung quanh nên chúng không vào được.
Nguyệt Lan lên tiếng:
"Muốn cướp của ta không có cửa đâu "
Chúng xông vào định tấn công Nguyệt Lan,cô vung tay định kết ấn thì Thiên Vũ giữ tay nàng lại chàng nói nhỏ:
"Họ là người của Kim Gia,sắp tới có đại hội tranh đấu nàng đừng để lộ thực lực để ta".
Thiên vũ giơ tay lên chỉ một chưởng phong đánh úp tất cả bọn chúng,chúng ngã lăn ra đất hộc máu mồm không ai biết chàng ra tay lúc nào.
Chàng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngu xuẩn không biết tự lựa sức mình ",rồi chàng dắt tay nàng đi qua bọn chúng.
Không ai dám đuổi theo, bọn họ còn muốn sống có ngu đâu mà lao đầu vào con đường chết,gia chủ có mặt ở đây chắc cũng không chống đỡ nổi,tiểu cô nương kia được bảo bọc ở giữa nên không sao.
Cô ta bực tức đứng dậm chân vẻ tức tối,nhưng cô ta là người thông minh,những người cô ta đưa đến hôm nay toàn là tinh anh của Kim gia mà tên kia chỉ dùng một bàn tay khiến toàn bộ, không biết hắn đang ở cấp nào rồi.
Sắp đến đại hội các gia tộc rồi, là lúc dùng người không thể để một ai bị thương được,nàng đưa cho mỗi người một viên đan dược để chữa nội thương của mình.
Thôi coi như Ly hỏa không lấy được,về nói với sư phụ sau vậy,bảo sư phụ tìm hỏa diễm khác, nàng ra hiệu tất cả quay về.
Xuống đến chân núi thị vệ vẫn còn chờ ở đó,hai người lên ngựa để trở về thành Đông Lâm.
Lúc về đến cổng thành,Nguyệt Lan định xuống thì Mạc Thiên Vũ cản nàng lại chàng nói:
"Nàng ngồi xe ngựa về đi,ta bảo người đưa nàng về ".
Rồi chàng bước xuống xe ngựa nói:
" Đưa vương phi an toàn về phủ ".
Nguyệt Lan mỉm cười ấm áp trong lòng.Xe ngựa phi thẳng về phủ.
Lúc nhìn thấy nàng mọi người vui lắm nhất là đệ đệ nàng,cậu hỏi:
"Tỷ tỷ lần này tỷ đi có thuận lợi không có thu được hỏa diễm không,đệ nhớ tỷ lắm đó ".
Nàng xoa đầu nhóc nói:
"Ta gặp kỳ ngộ tốt hơn tưởng tượng,lần này về sẽ cho mọi người một bất ngờ lớn,đệ tu luyện đến đâu rồi ".
Cậu gãi đầu nói:
"Công pháp thì tầng thứ tư còn cấp thì vẫn thế,đệ đã cố gắng lắm rồi,nghe phụ thân nói sắp có ngũ quốc tranh đấu phụ thân đang sắp xếp người, có tỷ với đệ tham gia và tìm ba người nữa "
"Năm nay chúng ta phải phục thù,tỷ không biết những gia tộc kia ngạo mạn thế nào đâu,coi thường Dạ gia ta ra mặt ".
Nguyệt Lan trầm ngâm,năm nay nàng sẽ gỡ lại mặt mũi cho phụ thân và mẫu thân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro