Băng Liên Vạn Năm, Thiên Hậu Của Thần Giới
Thuần Hóa Ly Hỏa
Soc 2k
2024-01-18 17:19:49
Đúng như lão chủ quán nói vừa đi đến gần chân núi đã nhìn thấy đoàn người lão giả nói.
Nguyệt Lan và Thiên Vũ không quan tâm lắm liền đi ngang qua.
Bỗng người nữ nhân cất tiếng nói lanh lảnh:
"Các ngươi đi đâu mà đến đây,ta nói trước nếu muốn tìm ly hỏa thì không có cửa đâu,bọn ta đã đến trước rồi ".
Nguyệt Lan quay lại nói:
"Ly hỏa không phải là của riêng ngươi vì cớ gì mà bọn ta không được lấy,nếu ai có duyên sẽ được nó chọn làm chủ nhân".
Khi nhìn thấy nhan sắc của nàng hai người nam nhân đi cùng mắt tỏa sáng rực rỡ,sư muội bọn họ đã xinh đẹp lắm rồi,người này lại càng diễm lệ hơn.
Một tên đứng ra nói:
"Tiểu cô nương e rằng cô không được như ý nguyện đâu tiểu sư muội của bọn ta đã thích cái gì là quyết đạt bằng được,hơn thua với muội ấy nàng chỉ thiệt thôi ".
Tiểu cô nương vừa nãy vênh mặt lên hách dịch.
Mạc Thiên Vũ cất giọng lạnh lùng:
"Chưa cái gì mà phu nhân của ta muốn mà không được,cho dù là tiểu sư muội của ngươi đi nữa ".
Tên nam nhân thấy thế càng vênh váo hơn:
"Ngươi có biết tiểu sư muội của ta là ai không?là tiểu thư nhỏ nhất của Gia tộc Kim gia,là thiếu nữ thiên tài mười bốn tuổi đã là đại pháp sư sơ cấp và còn là luyện đan sư sơ cấp đã luyện được đan dược cấp ba rồi đó ".
Nguyệt Lan quay ra hỏi:
"Chàng có biết không?".
Lam Thiên Vũ lắc đầu:
"Chưa nghe thấy tên tuổi bao giờ."
Tiểu cô nương đanh đá và hai người nam nhân đều tức giận họ cảm thấy mình như kiểu bị sỉ nhục vậy.
Bỗng Chu Tước hò lên:
"Chủ nhân ta cảm nhận được khí tức của ly hỏa,nó đang ở trông một hang động sâu trên đỉnh núi người mau lên đi nếu không sợ không kịp,nó đang bị thứ gì đó khắc chế không thoát ra được".
Nguyệt Lan quay ra thầm thì nói với chàng,hai người nhìn nhau vội vàng bay lên đỉnh núi.
Bọn người kia thấy thế vô cùng ngạc nhiên,tiểu cô nương vội nói:
"Có thể bọn chúng cảm nhận được Ly Hỏa chúng ta đuổi theo".
Nói rồi ba người vội vã bay theo hướng Nguyệt Lan vừa đi.
Lúc lên đến nơi,hai người cảm thấy có một sức nóng kinh khủng hầm hập ngoài miệng núi.Nguyệt Lan vội dùng Thủy nguyên tố của mình để bao quanh hai người lúc này mới cảm thấy dễ chịu đi một ít.
Chu Tước hét lên:
"Chủ nhân Ly hỏa đang ở bên trong,người mau vào đi,ta sẽ dùng hỏa công để bảo vệ cho hai người ".
Nguyệt Lan bỗng thấy một ngọn lửa khác lấn ất đi ngọn lửa ban đầu,nàng cảm thấy ấm áp dễ chịu hơn,hai người cùng chầm chậm bước vào.
Lúc bọn người tiểu cô nương kia đuổi đến đã thấy hai người đi vào trước rồi,bọn họ cố gắng đi vào nhưng sức nóng không thể vào nổi.
Lúc này cô nương đó mới mang ra viên châu sáng rực,cô ta kiêu ngạo nói:
"Cũng may phụ thân đã đoán trước được đưa viên hỏa châu này cho ta nếu không cũng không thể vào được,chúng ta vào nhanh lên ".
Rồi ba người được hỏa châu bao trọn,họ đi vào mà không cảm thấy nóng nữa.
Khi Nguyệt Lan vào sâu bên trong,nàng nhìn thấy một ngọn lửa màu xanh lam đang bay lơ lửng trên không trung,nó lượn lờ xung quanh như thể trêu tức nàng.
Chu Tước nói:
" Ly Hỏa rất nóng người không bắt được nó đâu,nếu cố người sẽ bị bỏng,chủ nhân phải dùng tinh thần lực của người để thuần hóa nó,nó mới nhận người làm chủ nhân ".
Chu Tước vừa nói xong thì ba người tiểu cô nương đã đến,tên đi cùng nhìn thấy Ly hỏa thì vui mừng lắm,hắn liền bay lên bắt lấy.
Bỗng tiếng hết kinh khủng vang lên,tiểu cô nương hét lên:
"Ngu ngốc mau bỏ Ly hỏa ra nếu ngươi không muốn bị cháy chết ".
Tên kia sợ hãi bỏ tay ra,da thịt đã bị cháy khét lẹt như mùi thịt nướng.
Tiểu cô nương kia đưa cho hắn viên thuốc,hắn uống luôn không suy nghĩ gì cả,một lúc sau cơn đau thuyên giảm.
Tiểu cô nương đó vội ngồi xuống để phóng tinh thần lực ra.
Nguyệt Lan thấy vậy cũng vội ngồi xuống phóng tinh thần lực.
Hai người đều muốn thuần hóa Ly Hỏa,lúc đầu hắn còn dửng dưng coi thường,nhưng một lúc sau không bay bổng lơ lửng được nữa,hắn gặp phải cao thủ rồi.
Trán tiểu cô nương đã chảy mồ hôi nhưng bên phía Nguyệt Lan vẫn bình thường.Ly hỏa nằm bẹp xuống màu xanh ban đầu đã không còn.
Bỗng tiểu cô nương phun ra một ngụm máu,cô không ngờ người kia lại dùng tinh thần lực đồng thời công kích được cô và Ly hỏa.
Bỗng Nguyệt Lan mở mắt ra tay kết ấn phóng về phía Ly Hỏa nàng hô to:
"Phá ".
Ly hỏa liền có sức sống quay về màu sắc ban đầu nó nhảy cẫng lên lao về phía Nguyệt Lan giọng nịnh bợ:
"Chủ nhân người thật tài giỏi,ta đi theo ngài ",
Nguyệt Lan mỉm cười rồi cho Ly hỏa vào Tử Nguyệt Tháp.(từ đây Tử Nguyệt Tháp ngày ngày sẽ có các cuộc cãi nhau và tranh chấp giữa Ly hỏa và Chu Tước,người thua luôn luôn là bé Ly Hỏa đáng yêu kia rồi,làm sao mà nó có thể là đối thủ của Chu Tước được cơ chứ).
Nguyệt Lan và Thiên Vũ không quan tâm lắm liền đi ngang qua.
Bỗng người nữ nhân cất tiếng nói lanh lảnh:
"Các ngươi đi đâu mà đến đây,ta nói trước nếu muốn tìm ly hỏa thì không có cửa đâu,bọn ta đã đến trước rồi ".
Nguyệt Lan quay lại nói:
"Ly hỏa không phải là của riêng ngươi vì cớ gì mà bọn ta không được lấy,nếu ai có duyên sẽ được nó chọn làm chủ nhân".
Khi nhìn thấy nhan sắc của nàng hai người nam nhân đi cùng mắt tỏa sáng rực rỡ,sư muội bọn họ đã xinh đẹp lắm rồi,người này lại càng diễm lệ hơn.
Một tên đứng ra nói:
"Tiểu cô nương e rằng cô không được như ý nguyện đâu tiểu sư muội của bọn ta đã thích cái gì là quyết đạt bằng được,hơn thua với muội ấy nàng chỉ thiệt thôi ".
Tiểu cô nương vừa nãy vênh mặt lên hách dịch.
Mạc Thiên Vũ cất giọng lạnh lùng:
"Chưa cái gì mà phu nhân của ta muốn mà không được,cho dù là tiểu sư muội của ngươi đi nữa ".
Tên nam nhân thấy thế càng vênh váo hơn:
"Ngươi có biết tiểu sư muội của ta là ai không?là tiểu thư nhỏ nhất của Gia tộc Kim gia,là thiếu nữ thiên tài mười bốn tuổi đã là đại pháp sư sơ cấp và còn là luyện đan sư sơ cấp đã luyện được đan dược cấp ba rồi đó ".
Nguyệt Lan quay ra hỏi:
"Chàng có biết không?".
Lam Thiên Vũ lắc đầu:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chưa nghe thấy tên tuổi bao giờ."
Tiểu cô nương đanh đá và hai người nam nhân đều tức giận họ cảm thấy mình như kiểu bị sỉ nhục vậy.
Bỗng Chu Tước hò lên:
"Chủ nhân ta cảm nhận được khí tức của ly hỏa,nó đang ở trông một hang động sâu trên đỉnh núi người mau lên đi nếu không sợ không kịp,nó đang bị thứ gì đó khắc chế không thoát ra được".
Nguyệt Lan quay ra thầm thì nói với chàng,hai người nhìn nhau vội vàng bay lên đỉnh núi.
Bọn người kia thấy thế vô cùng ngạc nhiên,tiểu cô nương vội nói:
"Có thể bọn chúng cảm nhận được Ly Hỏa chúng ta đuổi theo".
Nói rồi ba người vội vã bay theo hướng Nguyệt Lan vừa đi.
Lúc lên đến nơi,hai người cảm thấy có một sức nóng kinh khủng hầm hập ngoài miệng núi.Nguyệt Lan vội dùng Thủy nguyên tố của mình để bao quanh hai người lúc này mới cảm thấy dễ chịu đi một ít.
Chu Tước hét lên:
"Chủ nhân Ly hỏa đang ở bên trong,người mau vào đi,ta sẽ dùng hỏa công để bảo vệ cho hai người ".
Nguyệt Lan bỗng thấy một ngọn lửa khác lấn ất đi ngọn lửa ban đầu,nàng cảm thấy ấm áp dễ chịu hơn,hai người cùng chầm chậm bước vào.
Lúc bọn người tiểu cô nương kia đuổi đến đã thấy hai người đi vào trước rồi,bọn họ cố gắng đi vào nhưng sức nóng không thể vào nổi.
Lúc này cô nương đó mới mang ra viên châu sáng rực,cô ta kiêu ngạo nói:
"Cũng may phụ thân đã đoán trước được đưa viên hỏa châu này cho ta nếu không cũng không thể vào được,chúng ta vào nhanh lên ".
Rồi ba người được hỏa châu bao trọn,họ đi vào mà không cảm thấy nóng nữa.
Khi Nguyệt Lan vào sâu bên trong,nàng nhìn thấy một ngọn lửa màu xanh lam đang bay lơ lửng trên không trung,nó lượn lờ xung quanh như thể trêu tức nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Tước nói:
" Ly Hỏa rất nóng người không bắt được nó đâu,nếu cố người sẽ bị bỏng,chủ nhân phải dùng tinh thần lực của người để thuần hóa nó,nó mới nhận người làm chủ nhân ".
Chu Tước vừa nói xong thì ba người tiểu cô nương đã đến,tên đi cùng nhìn thấy Ly hỏa thì vui mừng lắm,hắn liền bay lên bắt lấy.
Bỗng tiếng hết kinh khủng vang lên,tiểu cô nương hét lên:
"Ngu ngốc mau bỏ Ly hỏa ra nếu ngươi không muốn bị cháy chết ".
Tên kia sợ hãi bỏ tay ra,da thịt đã bị cháy khét lẹt như mùi thịt nướng.
Tiểu cô nương kia đưa cho hắn viên thuốc,hắn uống luôn không suy nghĩ gì cả,một lúc sau cơn đau thuyên giảm.
Tiểu cô nương đó vội ngồi xuống để phóng tinh thần lực ra.
Nguyệt Lan thấy vậy cũng vội ngồi xuống phóng tinh thần lực.
Hai người đều muốn thuần hóa Ly Hỏa,lúc đầu hắn còn dửng dưng coi thường,nhưng một lúc sau không bay bổng lơ lửng được nữa,hắn gặp phải cao thủ rồi.
Trán tiểu cô nương đã chảy mồ hôi nhưng bên phía Nguyệt Lan vẫn bình thường.Ly hỏa nằm bẹp xuống màu xanh ban đầu đã không còn.
Bỗng tiểu cô nương phun ra một ngụm máu,cô không ngờ người kia lại dùng tinh thần lực đồng thời công kích được cô và Ly hỏa.
Bỗng Nguyệt Lan mở mắt ra tay kết ấn phóng về phía Ly Hỏa nàng hô to:
"Phá ".
Ly hỏa liền có sức sống quay về màu sắc ban đầu nó nhảy cẫng lên lao về phía Nguyệt Lan giọng nịnh bợ:
"Chủ nhân người thật tài giỏi,ta đi theo ngài ",
Nguyệt Lan mỉm cười rồi cho Ly hỏa vào Tử Nguyệt Tháp.(từ đây Tử Nguyệt Tháp ngày ngày sẽ có các cuộc cãi nhau và tranh chấp giữa Ly hỏa và Chu Tước,người thua luôn luôn là bé Ly Hỏa đáng yêu kia rồi,làm sao mà nó có thể là đối thủ của Chu Tước được cơ chứ).
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro