Bảo Bảo 5 Tuổi Rưỡi Siêu Mạnh Là Đoàn Sủng Cả Hoàng Triều

Chương 24

2024-11-03 14:02:01

Lưu thị nhất thời chưa kịp phản ứng, ăn trọn một gậy.

"Á! Nương, người bị sao vậy? Sao lại đánh ta, những việc này trong nhà không phải vẫn luôn là do tam đệ muội làm sao?"

Giang thị thấy Khương lão thái ra tay đánh cả Lưu thị, đang do dự có nên nhận việc này hay không.

Thì bị Bảo Châu ngăn lại, Bảo Châu ngẩng đầu, chớp chớp mắt: "Không phải đâu, sau này đều là việc của đại bá mẫu." Quay sang nhìn Khương Kim Thoa trong nhà: "Còn nữa, sau này việc của nhị tỷ cũng là của đại tỷ."

Khương Kim Thoa đang nhìn ra ngoài, tay vịn cửa suýt chút nữa thì đâm vào khe cửa.

Sao nàng ta lại có thể làm mấy công việc nặng nhọc ấy được.

Hừ, mơ tưởng.

Vương đại ca từng nói thích nhất là đôi tay nhỏ nhắn này của nàng ta.

Nếu làm lụng mà tay bị thương, nàng ta lấy gì giữ chân Vương đại ca.

Vừa lãnh một gậy, Lưu Thúy Hoa trừng lớn mắt, tưởng mình nghe nhầm.

Lão thái bà này là ăn nhầm thuốc rồi sao?

“Nương, người làm sao vậy?” Mấy việc này chẳng phải đều là của Giang Thu Nương sao?

Lưu Thúy Hoa uất ức nhìn Khương lão thái, Khương lão thái hôm nay nhịn một bụng tức, có Bảo Châu ở một bên nhìn chằm chằm, không dám nói gì Giang Thu Nương.

Bây giờ thì hay rồi, Lưu Thúy Hoa đâm đầu vào, tất cả lửa giận bùng lên, trút hết lên người nàng ta.

Khương gia xuất hiện một màn kỳ quái, Khương lão thái đầu băng bó, cầm gậy đuổi theo Lưu Thúy Hoa chạy khắp sân.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bảo Châu kéo kéo Giang Thu Nương đang ngây người, ngẩng đầu, giọng trẻ con nói

“Nương, người xem nãi nãi hiếm hoi lắm mới nhờ đại bá mẫu chăm sóc hiếu thuận bà ấy? Đại bá mẫu không chịu, bà ấy liền cầm gậy ép đại bá mẫu hiếu thuận. Về sau người để ý một chút, đừng có tranh giành việc hiếu thuận với đại bá mẫu, nếu không nãi nãi lại không vui.”

Thật sự như vậy sao?

Nhìn Lưu Thúy Hoa bị Khương lão thái đuổi đánh, trong lòng Giang Thu Nương phức tạp vô cùng.

Sao nàng ấy luôn cảm thấy lời Bảo Châu nói rất đúng, nhưng lại có chút kỳ quái.

Trước đây có phải vì mình không biết nhìn mặt, làm chướng mắt lão thái thái, cản trở đại tẩu tận hiếu?

Nghĩ đến trước kia dù mình có hiếu thuận Khương lão thái thế nào, Khương lão thái đều có thể bắt bẻ gây khó dễ cho mình, lại kết hợp với tình cảnh hiện tại.

Giang Thu Nương không hiểu sao lại bị Bảo Châu thuyết phục.

Có lẽ nương thật sự muốn đại tẩu hiếu thuận người.

Xem ra trước kia quả thực là mình làm không đúng, sau này mình phải nhường đại tẩu một chút, sẽ không giành tận hiếu với đại tẩu nữa.

Nhìn vẻ mặt nàng ấy có chút dao động, biết được lý lẽ lệch lạc của mình đã khiến Giang Thu Nương dao động.

Bảo Châu nhoẻn miệng cười, vui vẻ nhìn Lưu Thúy Hoa bị đuổi đánh, lúc Lưu Thúy Hoa sắp chạy đến trước mặt thì duỗi chân ra ngáng Lưu Thúy Hoa ngã xuống đất.

Khương lão thái nhân cơ hội ngồi lên người nàng ta, đánh cho một trận.

Đêm khuya, Khương gia náo nhiệt vô cùng, khiến hàng xóm láng giềng phải thắp đèn xem kịch hay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bảo 5 Tuổi Rưỡi Siêu Mạnh Là Đoàn Sủng Cả Hoàng Triều

Số ký tự: 0