Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)
Có Ăn Bám Tiềm Lực
Nhất Niên Thành Thần
2024-11-20 16:10:54
Vạn Linh Nhi giật mình nói "Ngươi lại nhập đạo? Làm sao có thể có thể, loại cơ duyên này, trong thời gian ngắn thế mà ngươi lại gặp được hai lần "
"Ta cũng không rõ, nhìn một chút là nhập đạo rồi." Diệp Ca thuận miệng nói bậy.
Vạn Linh Nhi vừa ăn, vừa nói "Ừ, nếu là như vậy thì ngươi thử một chút đi! Ta vẫn không coi trọng, dù sao luyện đan quá khó khăn."
Sau một khắc, khí thế toàn thân Diệp Ca biến đổi, thuận lợi đột phá đến luyện khí tầng bảy.
Vạn Linh Nhi suýt nữa bị nghẹn, vẻ mặt tràn đầy vẻ khó tin nói: "Ngươi lại đột phá! Lúc này mới được mấy ngày mà ngươi lại đột phá rồi."
Diệp Ca gãi đầu một cái, giả ngu nói: "Ta cũng không rõ, mấy ngày nay luôn có cảm giác tu vi từ từ tăng lên."
Vạn Linh Nhi thả thần thức ra dò xét, không thấy có chút dị thường nào.
"Kỳ quái, chỉ bằng tư chất hoàng cấp trung phẩm của ngươi, không thể nào như thế được! Chẳng lẽ là nhập đạo ảo diệu?" Vạn Linh Nhi cau mày, nàng nghĩ mãi cũng không hiểu được.
Diệp Ca cố ý giật mình nói: "Ngài nói ta có tư chất hoàng cấp trung phẩm? Thế nhưng khi ta nhập môn, kiểm tra là tư chất hoàng cấp hạ phẩm, ngay cả cha ngài- Chưởng môn đều tự mình kiểm tra cho ta, tư chất hoàng cấp hạ phẩm, phế linh căn biến dị."
Diệp Ca nghĩ muốn lưu lại một đường lui cho mình, đề phòng về sau tư chất dần biến tốt.
Lần này Vạn Linh Nhi ngừng đũa, cả kinh nói: "Ngươi nói tư chất của ngươi từ hoàng cấp hạ phẩm biến thành hoàng cấp trung phẩm?"
"Ngươi ăn linh dược hay là đan dược gì à?"
Diệp Ca lắc đầu "Chưa từng ăn."
"Chuyện này quá kì quái, ta chỉ biết là có một số đan dược nghịch thiên có thể thay đổi tư chất của người khác, nhưng dù là hoàng cấp trung phẩm tư chất, cũng vẫn là rác rưởi, cũng không có khả năng tu luyện nhanh như vậy, chẳng lẽ có quan hệ cùng nhập đạo?"
"Được rồi, chờ có thời gian rảnh thì hỏi phụ thân một chút, đây là chuyện tốt, ngươi không cần lo lắng." Vạn Linh Nhi tiếp tục nhét thịt vào trong miệng.
Diệp Ca vừa định ăn, lại phát hiện đồ ăn đã bị ăn sạch "Tiểu thư, ngài ăn nhiều thịt như vậy, không thấy ngán sao?"
Vạn Linh Nhi lấy khăn tay lau miệng, ưu nhã nói : "Gọi ta là sư tỷ, tuyệt đối không cảm thấy ngán, thêm một mâm nữa ta đều có thể ăn hết."
Diệp Ca bất đắc dĩ, theo kiểu ăn này của nàng, ta làm một món nàng ăn sạch một món thì lúc nào ta mới được ăn được cơm.
Diệp Ca đành phải nhanh chóng làm một nồi mì, cắt dưa leo, chuẩn bị giá đỗ, nấu xong lại thả vào.
Sau đó thả thịt và gừng hành vào nồi dầu xào thơm, lại thêm tương ngọt để xào, làm thành sốt chiên.
Mì sợi luộc chín lại vớt ra để ráo, tưới sốt chiên, rồi trang trí rau xanh đã cắt gọn xong.
Làm thành sáu bát mì trộn tương lớn, bưng lên bàn ăn.
Không đợi Vạn Linh Nhi giục, Diệp Ca để lại cho mình bốn bát, mang cho Vạn Linh Nhi hai bát.
Vạn Linh Nhi lập tức bất mãn: "Làm gì thế, dựa vào cái gì mà ngươi ăn bốn bát còn tachỉ có hai bát, có kiểu hầu hạ chủ tử nhưng ngươi sao?"
Diệp Ca lập tức nịnh nọt cười nói: "Tiểu thư, không phải ngài vừa ăn một đĩa thịt kho tàu lớn sao, ta sợ ngài ăn không hết sẽ lãng phí."
Vạn Linh Nhi trực tiếp túm lấy một bát, hừ lạnh nói: "Ta có thể ăn sạch, tuyệt đối không lãng phí."
Nói xong lại lập tức ăn bắt đầu, vừa ăn vừa tán thưởng ăn ngon.
Diệp Ca trực tiếp im lặng "Đợi đã, ngài còn chưa trộn lẫn rau xanh cùng sốt chiên, như vậy ăn mới ngon."
"Như vậy phải không?" Vạn Linh Nhi lập tức trộn một cái, quả nhiên ăn càng ngon hơn.
Thấy tốc độ của đối phương nhanh như vậy, Diệp Ca cũng luống cuống, lập tức trộn một bát rồi bắt đầu ăn.
Bắt thứ nhất mới vừa ăn một nửa, Vạn Linh Nhi đã ăn xong một bát.
"Trời ơi."
Diệp Ca tăng thêm tốc độ, sao cảnh giới của đối phương cao, ngay cả tốc độ ăn cơm cũng nhanh hơn thế.
Diệp Ca vừa ăn xong chén thứ hai, Vạn Linh Nhi đã ăn xong ba bát, đồng thời ánh mắt hung ác nhìn về phía chén thứ tư.
Cũng chính là chén thứ ba của Diệp Ca.
Diệp Ca nhanh tay ôm lấy chén thứ ba, Vạn Linh Nhi cũng ôm lấy.
"Đây là của ta, ta mới ăn hai bát." Diệp Ca liều mạng bảo vệ đồ ăn
"Hừ, ngay cả ngươi đều là của ta, huống hồ là một tô mì, bỏ tay ra."
Diệp Ca bị Vạn Linh Nhi đá bay.
Đứng trước mặt mỹ thực, Vạn Linh Nhi không hề nể mặt mũi, hoàn toàn lộ ra vẻ điêu ngoa bá đạo của nàng.
Diệp Ca oán hận nhìn thoáng qua Vạn Linh Nhi, cảm thán cảnh giới cao chính là có thể muốn làm gì thì làm.
Âm thầm thề phải cố gắng tu luyện, nhanh chóng tìm về mặt mũi.
Buổi chiều Diệp Ca sớm đi ra ngoài, đi vào thị trường giao dịch của Phiếu Miểu tông, muốn mua một đan lô và linh dược để luyện chế Ngưng Khí đan.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy một quầy hàng có bán đan lô.
Chủ quán là một nữ tu có chút tư sắc.
"Sư tỷ, đan lô này bán thế nào?" Diệp Ca xem xét đan lô, trên quầy hàng có tổng ba đan lô.
Nữ tu thấy Diệp Ca mặc trang phục đệ tử tạp dịch, với lại còn chỉ là luyện khí bảy tầng, thái độ lập tức lạnh xuống.
"Ngươi chỉ là một đệ tử tạp dịch, lại mới tới luyện khí tầng bảy, ngươi mua nổi sao, sư tỷ ta không rảnh chơi với ngươi."
Khi đi ra ngoài, Diệp Ca sợ quần áo quá nổi bật nên đổi lại trang phục của đệ tử tạp dịch, không nghĩ tới bị người khác xem nhẹ.
Diệp Ca cũng không giận, cố ý vỗ vỗ túi trữ vật bên hông mình.
Hai mắt nữ tử kia sáng lên, thái độ lập tức tốt lên, có thể mua được túi trữ vật, gia tài kiểu gì cũng phải có hơn ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
"Sư đệ nói sớm đi, là ánh mắt sư tỷ không tốt, ta giới thiệu cho ngươi về đan lô "
"Hai chiếc này là đan lô hoàng cấp hạ phẩm, giá bán bốn trăm linh thạch hạ phẩm, ở giữa là đan lô hoàng cấp trung phẩm, giá bán tám trăm linh thạch hạ phẩm. "
Diệp Ca lộ vẻ do dự "Làm sao lại đắt như vậy? Mấy ngày trước ta mua một vòng tay hoàng cấp hạ phẩm, mới chỉ tốn 110 linh thạch hạ phẩm, ngươi không phải là đang lừa ta chứ!"
Nữ chủ quán lập tức giải thích nói "Sư đệ oan uổng ta, đan lô khó luyện chế, khó hơn bất kỳ vũ khí nào, với lại hiệu quả cũng mạnh hơn rất nhiều, quý giá cũng rất bình thường, không tin ngươi đi nghe ngóng một chút. "
Diệp Ca thấy đối phương nói như thế, xác định đối phương đúng là không lừa gạt mình, nhưng vẫn giả bộ khổ sở nói "Vậy sư tỷ bán rẻ một chút, ta muốn đan lô hoàng cấp trung phẩm. "
Nữ chủ quán lộ ra sắc mặt vui mừng "Như vậy đi! Sư đệ thật tình muốn mua thì ta bớt cho ngươi mười khối linh thạch, đây là ưu đãi lớn nhất "
Diệp Ca lại dây dưa với nữ chủ quán một hồi lâu, đối phương không hạ thêm chút giá nào, dường như đã ăn chắc Diệp Ca sẽ không đi.
"Xem ra chỉ có thể sử dụng ra đòn sát thủ" Diệp Ca lấy xuống mặt nạ trên mặt, ôn nhu cười một tiếng với nữ chủ quán.
"Tỷ tỷ bán rẻ một chút đi mà!"
Nữ chủ quán không thèm để ý nhìn thoáng qua Diệp Ca, vừa định tiếp tục cự tuyệt nhưng hai mắt bỗng nhiên nhìn thẳng, nam tử thật anh tuấn, sư đệ rất đẹp, thật mê người.
"Sư tỷ, sư tỷ, nếu không rẻ thì ta đi." Diệp Ca làm bộ muốn đi.
Lập tức bị nữ tu kéo lại "Chớ đi! Sư đệ, như vậy đi! Sư tỷ giảm cho ngươi hai mươi khối linh thạch, như thế nào?"
"50" Diệp Ca nói số lượng.
Nữ chủ quán cắn răng một cái "Thành giao, nhưng ngươi phải đồng ý một điều kiện với "
Diệp Ca nghi ngờ nói "Điều kiện gì "
"Để sư tỷ hôn một chút" Nữ chủ quán nhìn Diệp Ca, mắt cũng không nháy.
Diệp Ca im lặng "Không được, chỉ tối đa là hôn gió này, được thì thành giao, không được ta sẽ rời đi "
Nữ chủ quán bất đắc dĩ, nhưng vẫn đồng ý, rất nhanh đã giao dịch xong, Diệp Ca cho nữ chủ quán một cái hôn gió rồi lập tức đi.
Nữ chủ quán lộ vẻ mê trai nhìn Diệp Ca rời đi: "Trên đời này tại sao lại có tiểu nam nhân anh tuấn như thế, vừa rồi ta nên giảm thêm một chút, cố gắng là có thể âu yếm."
Trải qua sự kiện Vạn Linh Nhi tằng mình quần áo, hắn rốt cục ý thức được mình trở nên đẹp trai, lập tức ý thức được là công hiệu từ mị thần thể.
Vừa rồi cố ý thử nghiệm, quả nhiên nữ nhân không có sức chống cự gì với mình.
Ý nghĩa của chuyện này chính là mình rất dễ dàng có thể được ăn cơm chùa.
Rốt cuộc biết vì sao Vạn Linh Nhi tốt với mình như vậy, rõ ràng là thèm thân thể mình...
"Ta cũng không rõ, nhìn một chút là nhập đạo rồi." Diệp Ca thuận miệng nói bậy.
Vạn Linh Nhi vừa ăn, vừa nói "Ừ, nếu là như vậy thì ngươi thử một chút đi! Ta vẫn không coi trọng, dù sao luyện đan quá khó khăn."
Sau một khắc, khí thế toàn thân Diệp Ca biến đổi, thuận lợi đột phá đến luyện khí tầng bảy.
Vạn Linh Nhi suýt nữa bị nghẹn, vẻ mặt tràn đầy vẻ khó tin nói: "Ngươi lại đột phá! Lúc này mới được mấy ngày mà ngươi lại đột phá rồi."
Diệp Ca gãi đầu một cái, giả ngu nói: "Ta cũng không rõ, mấy ngày nay luôn có cảm giác tu vi từ từ tăng lên."
Vạn Linh Nhi thả thần thức ra dò xét, không thấy có chút dị thường nào.
"Kỳ quái, chỉ bằng tư chất hoàng cấp trung phẩm của ngươi, không thể nào như thế được! Chẳng lẽ là nhập đạo ảo diệu?" Vạn Linh Nhi cau mày, nàng nghĩ mãi cũng không hiểu được.
Diệp Ca cố ý giật mình nói: "Ngài nói ta có tư chất hoàng cấp trung phẩm? Thế nhưng khi ta nhập môn, kiểm tra là tư chất hoàng cấp hạ phẩm, ngay cả cha ngài- Chưởng môn đều tự mình kiểm tra cho ta, tư chất hoàng cấp hạ phẩm, phế linh căn biến dị."
Diệp Ca nghĩ muốn lưu lại một đường lui cho mình, đề phòng về sau tư chất dần biến tốt.
Lần này Vạn Linh Nhi ngừng đũa, cả kinh nói: "Ngươi nói tư chất của ngươi từ hoàng cấp hạ phẩm biến thành hoàng cấp trung phẩm?"
"Ngươi ăn linh dược hay là đan dược gì à?"
Diệp Ca lắc đầu "Chưa từng ăn."
"Chuyện này quá kì quái, ta chỉ biết là có một số đan dược nghịch thiên có thể thay đổi tư chất của người khác, nhưng dù là hoàng cấp trung phẩm tư chất, cũng vẫn là rác rưởi, cũng không có khả năng tu luyện nhanh như vậy, chẳng lẽ có quan hệ cùng nhập đạo?"
"Được rồi, chờ có thời gian rảnh thì hỏi phụ thân một chút, đây là chuyện tốt, ngươi không cần lo lắng." Vạn Linh Nhi tiếp tục nhét thịt vào trong miệng.
Diệp Ca vừa định ăn, lại phát hiện đồ ăn đã bị ăn sạch "Tiểu thư, ngài ăn nhiều thịt như vậy, không thấy ngán sao?"
Vạn Linh Nhi lấy khăn tay lau miệng, ưu nhã nói : "Gọi ta là sư tỷ, tuyệt đối không cảm thấy ngán, thêm một mâm nữa ta đều có thể ăn hết."
Diệp Ca bất đắc dĩ, theo kiểu ăn này của nàng, ta làm một món nàng ăn sạch một món thì lúc nào ta mới được ăn được cơm.
Diệp Ca đành phải nhanh chóng làm một nồi mì, cắt dưa leo, chuẩn bị giá đỗ, nấu xong lại thả vào.
Sau đó thả thịt và gừng hành vào nồi dầu xào thơm, lại thêm tương ngọt để xào, làm thành sốt chiên.
Mì sợi luộc chín lại vớt ra để ráo, tưới sốt chiên, rồi trang trí rau xanh đã cắt gọn xong.
Làm thành sáu bát mì trộn tương lớn, bưng lên bàn ăn.
Không đợi Vạn Linh Nhi giục, Diệp Ca để lại cho mình bốn bát, mang cho Vạn Linh Nhi hai bát.
Vạn Linh Nhi lập tức bất mãn: "Làm gì thế, dựa vào cái gì mà ngươi ăn bốn bát còn tachỉ có hai bát, có kiểu hầu hạ chủ tử nhưng ngươi sao?"
Diệp Ca lập tức nịnh nọt cười nói: "Tiểu thư, không phải ngài vừa ăn một đĩa thịt kho tàu lớn sao, ta sợ ngài ăn không hết sẽ lãng phí."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vạn Linh Nhi trực tiếp túm lấy một bát, hừ lạnh nói: "Ta có thể ăn sạch, tuyệt đối không lãng phí."
Nói xong lại lập tức ăn bắt đầu, vừa ăn vừa tán thưởng ăn ngon.
Diệp Ca trực tiếp im lặng "Đợi đã, ngài còn chưa trộn lẫn rau xanh cùng sốt chiên, như vậy ăn mới ngon."
"Như vậy phải không?" Vạn Linh Nhi lập tức trộn một cái, quả nhiên ăn càng ngon hơn.
Thấy tốc độ của đối phương nhanh như vậy, Diệp Ca cũng luống cuống, lập tức trộn một bát rồi bắt đầu ăn.
Bắt thứ nhất mới vừa ăn một nửa, Vạn Linh Nhi đã ăn xong một bát.
"Trời ơi."
Diệp Ca tăng thêm tốc độ, sao cảnh giới của đối phương cao, ngay cả tốc độ ăn cơm cũng nhanh hơn thế.
Diệp Ca vừa ăn xong chén thứ hai, Vạn Linh Nhi đã ăn xong ba bát, đồng thời ánh mắt hung ác nhìn về phía chén thứ tư.
Cũng chính là chén thứ ba của Diệp Ca.
Diệp Ca nhanh tay ôm lấy chén thứ ba, Vạn Linh Nhi cũng ôm lấy.
"Đây là của ta, ta mới ăn hai bát." Diệp Ca liều mạng bảo vệ đồ ăn
"Hừ, ngay cả ngươi đều là của ta, huống hồ là một tô mì, bỏ tay ra."
Diệp Ca bị Vạn Linh Nhi đá bay.
Đứng trước mặt mỹ thực, Vạn Linh Nhi không hề nể mặt mũi, hoàn toàn lộ ra vẻ điêu ngoa bá đạo của nàng.
Diệp Ca oán hận nhìn thoáng qua Vạn Linh Nhi, cảm thán cảnh giới cao chính là có thể muốn làm gì thì làm.
Âm thầm thề phải cố gắng tu luyện, nhanh chóng tìm về mặt mũi.
Buổi chiều Diệp Ca sớm đi ra ngoài, đi vào thị trường giao dịch của Phiếu Miểu tông, muốn mua một đan lô và linh dược để luyện chế Ngưng Khí đan.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy một quầy hàng có bán đan lô.
Chủ quán là một nữ tu có chút tư sắc.
"Sư tỷ, đan lô này bán thế nào?" Diệp Ca xem xét đan lô, trên quầy hàng có tổng ba đan lô.
Nữ tu thấy Diệp Ca mặc trang phục đệ tử tạp dịch, với lại còn chỉ là luyện khí bảy tầng, thái độ lập tức lạnh xuống.
"Ngươi chỉ là một đệ tử tạp dịch, lại mới tới luyện khí tầng bảy, ngươi mua nổi sao, sư tỷ ta không rảnh chơi với ngươi."
Khi đi ra ngoài, Diệp Ca sợ quần áo quá nổi bật nên đổi lại trang phục của đệ tử tạp dịch, không nghĩ tới bị người khác xem nhẹ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Ca cũng không giận, cố ý vỗ vỗ túi trữ vật bên hông mình.
Hai mắt nữ tử kia sáng lên, thái độ lập tức tốt lên, có thể mua được túi trữ vật, gia tài kiểu gì cũng phải có hơn ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
"Sư đệ nói sớm đi, là ánh mắt sư tỷ không tốt, ta giới thiệu cho ngươi về đan lô "
"Hai chiếc này là đan lô hoàng cấp hạ phẩm, giá bán bốn trăm linh thạch hạ phẩm, ở giữa là đan lô hoàng cấp trung phẩm, giá bán tám trăm linh thạch hạ phẩm. "
Diệp Ca lộ vẻ do dự "Làm sao lại đắt như vậy? Mấy ngày trước ta mua một vòng tay hoàng cấp hạ phẩm, mới chỉ tốn 110 linh thạch hạ phẩm, ngươi không phải là đang lừa ta chứ!"
Nữ chủ quán lập tức giải thích nói "Sư đệ oan uổng ta, đan lô khó luyện chế, khó hơn bất kỳ vũ khí nào, với lại hiệu quả cũng mạnh hơn rất nhiều, quý giá cũng rất bình thường, không tin ngươi đi nghe ngóng một chút. "
Diệp Ca thấy đối phương nói như thế, xác định đối phương đúng là không lừa gạt mình, nhưng vẫn giả bộ khổ sở nói "Vậy sư tỷ bán rẻ một chút, ta muốn đan lô hoàng cấp trung phẩm. "
Nữ chủ quán lộ ra sắc mặt vui mừng "Như vậy đi! Sư đệ thật tình muốn mua thì ta bớt cho ngươi mười khối linh thạch, đây là ưu đãi lớn nhất "
Diệp Ca lại dây dưa với nữ chủ quán một hồi lâu, đối phương không hạ thêm chút giá nào, dường như đã ăn chắc Diệp Ca sẽ không đi.
"Xem ra chỉ có thể sử dụng ra đòn sát thủ" Diệp Ca lấy xuống mặt nạ trên mặt, ôn nhu cười một tiếng với nữ chủ quán.
"Tỷ tỷ bán rẻ một chút đi mà!"
Nữ chủ quán không thèm để ý nhìn thoáng qua Diệp Ca, vừa định tiếp tục cự tuyệt nhưng hai mắt bỗng nhiên nhìn thẳng, nam tử thật anh tuấn, sư đệ rất đẹp, thật mê người.
"Sư tỷ, sư tỷ, nếu không rẻ thì ta đi." Diệp Ca làm bộ muốn đi.
Lập tức bị nữ tu kéo lại "Chớ đi! Sư đệ, như vậy đi! Sư tỷ giảm cho ngươi hai mươi khối linh thạch, như thế nào?"
"50" Diệp Ca nói số lượng.
Nữ chủ quán cắn răng một cái "Thành giao, nhưng ngươi phải đồng ý một điều kiện với "
Diệp Ca nghi ngờ nói "Điều kiện gì "
"Để sư tỷ hôn một chút" Nữ chủ quán nhìn Diệp Ca, mắt cũng không nháy.
Diệp Ca im lặng "Không được, chỉ tối đa là hôn gió này, được thì thành giao, không được ta sẽ rời đi "
Nữ chủ quán bất đắc dĩ, nhưng vẫn đồng ý, rất nhanh đã giao dịch xong, Diệp Ca cho nữ chủ quán một cái hôn gió rồi lập tức đi.
Nữ chủ quán lộ vẻ mê trai nhìn Diệp Ca rời đi: "Trên đời này tại sao lại có tiểu nam nhân anh tuấn như thế, vừa rồi ta nên giảm thêm một chút, cố gắng là có thể âu yếm."
Trải qua sự kiện Vạn Linh Nhi tằng mình quần áo, hắn rốt cục ý thức được mình trở nên đẹp trai, lập tức ý thức được là công hiệu từ mị thần thể.
Vừa rồi cố ý thử nghiệm, quả nhiên nữ nhân không có sức chống cự gì với mình.
Ý nghĩa của chuyện này chính là mình rất dễ dàng có thể được ăn cơm chùa.
Rốt cuộc biết vì sao Vạn Linh Nhi tốt với mình như vậy, rõ ràng là thèm thân thể mình...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro