Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)
Đại Cơ Duyên, Hỗn Độn Nhất Khí Lô
Nhất Niên Thành Thần
2024-11-20 16:10:54
Hứa Trường Thanh điên cuồng tặng lễ cho Diệp Ca để nói tốt giúp hắn
Một bên khác, Vạn Linh Nhi bỗng nhiên nói: "Ngươi cùng tên kia làm trò gì, đừng cho là ta không nhìn thấy, hắn cho ngươi túi trữ vật."
Diệp Ca bất đắc dĩ nói: "Tiểu thư ngài cao cao tại thượng, cái gì cũng không sợ, ta chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, mặc dù được ngài đề bạt, trở thành nội môn đệ tử... "
"Nhưng đối phương là thánh tử, nhất là ngài còn cười với ta, nếu ta không làm chuyện gì, ngài tin rằng chỉ qua mấy ngày, ta sẽ biến mất ở trước mặt ngài không."
Vạn Linh Nhi nhướng mày "Hắn dám."
"Đừng nói chắc, ta làm đệ tử tạp dịch ba năm, những kẻ bởi vì chống đối đệ tử cấp cao, tới ngày thứ hai đột nhiên biến mất cũng không phải số ít."
"Mặc dù ngài là cái đùi vàng, nhưng ngài cũng không có khả năng ngày nào cũng nhìn ta! Nếu ta bị thánh tử ghi hận, không chừng ngày nào đó ra ngoài mua sắmsẽ bốc hơi khỏi nhân gian."
Diệp Ca giảng giải cho Vạn Linh Nhi logic của những người thuộc tầng dưới chót.
"Nếu biết mình yếu thì phải cố gắng tu luyện mới được." Vạn Linh Nhi rất nhanh đã tiêu hóa xong lời Diệp Ca nói, nàng chỉ là chưa từng chịu khó khăn ở chốn nhân gian, không phải ngốc.
"Hiển nhiên là phải thế, ngài nhìn ta mấy ngày nay đột nhiên tăng mạnh, hiện tại đã là luyện khí tầng sáu đấy."
Nói đến đây, Vạn Linh Nhi cũng cảm thấy gần đây tốc độ đột phá của Diệp Ca rất nhanh chóng. Nhưng nàng chỉ cho là do mấy ngày trước hắn nhập đạo nên thu được chỗ tốt!
Hai người rất nhanh đã mua sắm lượng lớn nguyên liệu nấu ăn xong lại ngự kiếm trở về.
Vì cảm tạ Vạn Linh Nhi mua quần áo cho mình, Diệp Ca một hơi làm ra mười món ngon.
Vạn Linh Nhi ăn vô cùng thoải mái, hình tượng gì đó hoàn toàn không để ý.
Vừa ăn, vừa tán dương Diệp Ca là Trù Thần.
"Ta còn tưởng rằng ngươi chỉ biết làm mì cơ, không ngờ ngươi còn biết làm đồ ăn khác mà cũng ăn ngon như vậy."
"So với mẫu thân của ta làm thì ăn ngon hơn nhiều, người là tiên trù, nguyên liệu nấu ăn đều mang theo linh lực, hương vị cũng rất tuyệt.Nhưng so với ngươi làm thì hương vị vẫn kém xa, không cùng một cấp bậc."
"Ta đề nghị ngươi đi theo con đường tiên trù, ngày sau thành tựu tuyệt đối không thấp."
Vạn Linh Nhi vừa ăn, vừa nói, miệng nhỏ dính đầy mỡ.
Diệp Ca cũng ăn không ngừng, nghi ngờ nói " Tiên trù là gì?"
"Tiên trù chính là đầu bếp chuyên môn xử lý đồ ăn mang theo linh lực, nói thí dụ như thịt các loại yêu thú, thịt linh thú, các loại rau quả mang theo linh khí."
"Có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn mang theo linh khí, nếu qua tay tiên trù chế biến, chẳng những nấu ra món ăn có hương vị ăn ngon, hơn nữa còn có thể phóng đại hiệu quả hơn rất nhiều lần."
"Tiên trù lợi hại thì lực ảnh hưởng không kém gì đại sư đan dược."
Vạn Linh Nhi uống một hớp canh, vô cùng thỏa mãn giải thích.
"Hiểu rồi. "
Rất nhanh, hai người đã ăn sạch cả bàn đồ ăn.
Vạn Linh Nhi trở về phòng.
Diệp Ca cũng trở về gian phòng của mình.
Hắn lấy ra lò luyện đan hỏng, trực tiếp để vào balo hệ thống.
Quả nhiên lò luyện đan hỏng vừa vào balo hệ thống, lập tức hiện ra nguyên hình- Một chiếc lò luyện đan màu đồng cổ ba chân.
Nhìn bề ngoài là biết bất phàm, Diệp Ca lập tức xem xét thuộc tính của hắn.
Hỗn Độn Nhất Khí Lô- Phẩm chất: Hỗn Độn Linh Bảo, sinh ra trong hỗn độn, là kiện đan lô thứ nhất, có thể gia tăng phẩm chất đan dược gấp trăm lần.
Bên trong Đan lô mang theo một tờ công pháp Hỗn Độn.
Trong chớp nhoáng này, Diệp Ca bắt đầu hô hấp dồn dập, dù hắn không có kiến thức, cũng biết Hỗn Độn Linh Bảo là vật không tầm thường.
Tiểu thuyết kiếp trước cũng không phải đọc không.
"Tiểu tử ngươi thật sự là gặp may mắn, đây chính là cơ duyên lớn, mặc dù còn không thể so sánh cùng bản hệ thống, nhưng đã rất nghịch thiên."
"Ta chỉ kiểm tra được là có bảo vật, khi nó chưa hiện ra chân thân, ta cũng không biết rõ là cái gì, không nghĩ tới lại là chí bảo bực này."
"Ngươi quả nhiên là người cực may mắn, đầu tiên là được ta khóa lại, lúc này mới mấy ngày lại nhặt được chí bảo như thế " Hệ thống hơi kinh ngạc nói.
Bảo vật có thể khiến hệ thống cũng phải tán dương như vậy thì khẳng định rất lợi hại, Diệp Ca không lấy ra hiện thực.
Mà để nửa ý thức của mình ở trong địa đồ xuất ra Hỗn Độn Nhất Khí Lô.
Tiểu thuyết cũng không phải nhìn không, đồ chí bảo này chỉ hơi lộ ra một chút khí tức, chắc chắn sẽ dẫn tới một đám đại năng.
"Ử, làm không tệ, cẩn thận là được rồi." Hệ thống lại khích lệ.
Diệp Ca lộ vẻ tự đắc: "Đa tạ khích lệ, ta cũng không phải chỉ là hạng người hư danh, kiếp trước ta đọc mấy trăm quyển tiểu thuyết huyền huyễn tu tiên đấy."
Hệ thống im lặng.
Lò luyện đan yên tĩnh nằm trong lòng bàn tay Diệp Ca.
Diệp Ca đưa tay lấy nắp lò xuống, hiếu kỳ đưa lên đến trước mặt nhìn xem có phải công pháp được khắc vào đan lô hay không.
Sau một khắc, một luồng khí tím từ bên trong đan lô bắn ra, vừa vặn hiện ra trong mắt Diệp Ca.
Diệp Ca sửng sốt một cái, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện 108 phù văn, sau đó 72 phù văn biến mất.
Chỉ để lại 36 cái phù văn.
Lúc đầu Diệp Ca hoàn toàn xem không hiểu, thế nhưng lại chậm rãi bắt đầu xuất hiện các loại cảm ngộ, một lần lĩnh ngộ là hai ngày hai đêm.
Tới ngày thứ ba, Diệp Ca hoàn toàn lĩnh ngộ 36 phù văn, hai mắt mở ra, trong mắt lóe lên khí tím nhàn nhạt, sau đó chậm rãi biến mất trong mắt.
"Không hổ là công pháp Hỗn Độn, chỉ là tầng thứ nhất của Hỗn Độn luyện đan quyết, có thần diệu này, về sau không lo không có đan dược ăn."
Hắn lĩnh ngộ tầng thứ nhất, là pháp quyết chuyên môn luyện đan, còn hai tầng sau, có thể là do cảnh giới của hắn quá thấp nên tạm thời không thể học được.
Hiện tại Diệp Ca không thể sử dụng Hỗn Độn Nhất Khí Lô do cảnh giới quá thấp.
"Ta phải làm một cái lò luyện đan trước mới được, còn cần ra ngoài mua chút dược thảo luyện Ngưng Khí đan, mặc dù trong bản đồ cũng rơi đồ ra, thế nhưng là quá ít."
Bỗng nhiên nghĩ đến bản đồ vừa kích hoạt, là thời điểm nên đi xem một chút.
Bản đồ mới cách điểm xuất sinh không xa, ngay ở phía dưới sơn môn.
Diệp Ca ở trên núi có thể nhìn thấy rất rõ ràng, đường xuống núi rất gần, cũng không có quái vật gì.
Diệp Ca rất nhanh đã xuống núi, đi vào bản đồ mới.
Bản đồ mới quả nhiên giống Phiêu Miểu thành như đúc.
Diệp Ca cẩn thận tiến vào nội thành, gương mặt vốn cẩn thận từng li từng tí lại lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tràn đầy cuồng hỉ.
Bởi vì chủ đạo toàn bộ Phiêu Miểu thành đều là gà rừng, lít nha lít nhít chừng hàng ngàn con.
Diệp Ca lau đi nước bọt nơi khóe miệng, hưng phấn nói: "Hệ thống, tình huống như thế nào?"
Hệ thống thản nhiên nói "Đây là phúc lợi của bản đồ, chỉ là một thành trì hơi lớn hơn một chút mà thôi, không có đại quái gì, tất cả đại quái đều ở trong tông môn của các ngươi."
"Ha ha ha, đám gà rừng, ta muốn các ngươi giúp ta tu luyện." Diệp Ca rút ra phi kiếm xông vào ổ gà.
Diệp Ca ở bên ngoài mở mắt ra, khóe miệng không nhịn được lộ ra vẻ hưng phấn, sau một khắc bụng truyền đến tiếng kêu ùng ục ục.
Ba ngày chưa ăn cơm, bụng đang kháng nghị.
Đắm chìm trong trong tu luyện còn không có cảm giác, lúc này vừa dừng tu luyện, hắn lập tức cảm giác được đói khát.
Diệp Ca lập tức xông vào phòng bếp, vô cùng lo lắng đi nấu cơm.
Rất nhanh mùi thơm nồng đậm đã bay ra, không bao lâu sau Vạn Linh Nhi ngửi mùi chạy đến.
"Hừ, ngươi là muốn bản sư tỷ chết đói có phải không, thế mà lại dám bế quan ba ngày, ngươi không đói bụng sao?" Vạn Linh Nhi hưng sư vấn tội nói.
Diệp Ca cười rạng rỡ nói : "Tiểu thư, mấy ngày nay ta đang nghiên cứu đan đạo, không cẩn thận lại chìm vào trong đó, vậy bản bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở đã bị ta hiểu rõ, cảm giác luyện đan thật khó khăn."
Vạn Linh Nhi nhướng mày nói: "Bớt khoác lác đi, ngươi biết luyện đan phức tạp đến cỡ nào sao? Ngươi chỉ xem bản bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở là có thể học được."
"Dù ngươi hiểu rõ sách vở, cũng vô dụng, luyện đan cần thực hành, chính là hoàn toàn khác biệt với những thứ ngươi đọc, cần lượng lớn linh thảo, cùng thiên phú mới có thể bồi dưỡng được một luyện đan sư."
"Ngươi vẫn không cần mơ tưởng xa vời, nghiên cứu tiên trù của ngươi mới là chính đạo."
Diệp Ca cười hắc hắc, bưng lên một bàn thịt kho tàu.
Vạn Linh Nhi lập tức mừng rỡ, cầm lấy đũa ăn luôn, vừa ăn, vừa khen ăn ngon.
"Không giống nhau, khi ta nghiên cứu bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở lại nhập đạo, trong cảnh giới kỳ diệu này, ta giống như tự chế một môn luyện đan quyết, hiện tại không kịp chờ đợi muốn tìm đan lô cùng dược thảo thử một chút "..
Một bên khác, Vạn Linh Nhi bỗng nhiên nói: "Ngươi cùng tên kia làm trò gì, đừng cho là ta không nhìn thấy, hắn cho ngươi túi trữ vật."
Diệp Ca bất đắc dĩ nói: "Tiểu thư ngài cao cao tại thượng, cái gì cũng không sợ, ta chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, mặc dù được ngài đề bạt, trở thành nội môn đệ tử... "
"Nhưng đối phương là thánh tử, nhất là ngài còn cười với ta, nếu ta không làm chuyện gì, ngài tin rằng chỉ qua mấy ngày, ta sẽ biến mất ở trước mặt ngài không."
Vạn Linh Nhi nhướng mày "Hắn dám."
"Đừng nói chắc, ta làm đệ tử tạp dịch ba năm, những kẻ bởi vì chống đối đệ tử cấp cao, tới ngày thứ hai đột nhiên biến mất cũng không phải số ít."
"Mặc dù ngài là cái đùi vàng, nhưng ngài cũng không có khả năng ngày nào cũng nhìn ta! Nếu ta bị thánh tử ghi hận, không chừng ngày nào đó ra ngoài mua sắmsẽ bốc hơi khỏi nhân gian."
Diệp Ca giảng giải cho Vạn Linh Nhi logic của những người thuộc tầng dưới chót.
"Nếu biết mình yếu thì phải cố gắng tu luyện mới được." Vạn Linh Nhi rất nhanh đã tiêu hóa xong lời Diệp Ca nói, nàng chỉ là chưa từng chịu khó khăn ở chốn nhân gian, không phải ngốc.
"Hiển nhiên là phải thế, ngài nhìn ta mấy ngày nay đột nhiên tăng mạnh, hiện tại đã là luyện khí tầng sáu đấy."
Nói đến đây, Vạn Linh Nhi cũng cảm thấy gần đây tốc độ đột phá của Diệp Ca rất nhanh chóng. Nhưng nàng chỉ cho là do mấy ngày trước hắn nhập đạo nên thu được chỗ tốt!
Hai người rất nhanh đã mua sắm lượng lớn nguyên liệu nấu ăn xong lại ngự kiếm trở về.
Vì cảm tạ Vạn Linh Nhi mua quần áo cho mình, Diệp Ca một hơi làm ra mười món ngon.
Vạn Linh Nhi ăn vô cùng thoải mái, hình tượng gì đó hoàn toàn không để ý.
Vừa ăn, vừa tán dương Diệp Ca là Trù Thần.
"Ta còn tưởng rằng ngươi chỉ biết làm mì cơ, không ngờ ngươi còn biết làm đồ ăn khác mà cũng ăn ngon như vậy."
"So với mẫu thân của ta làm thì ăn ngon hơn nhiều, người là tiên trù, nguyên liệu nấu ăn đều mang theo linh lực, hương vị cũng rất tuyệt.Nhưng so với ngươi làm thì hương vị vẫn kém xa, không cùng một cấp bậc."
"Ta đề nghị ngươi đi theo con đường tiên trù, ngày sau thành tựu tuyệt đối không thấp."
Vạn Linh Nhi vừa ăn, vừa nói, miệng nhỏ dính đầy mỡ.
Diệp Ca cũng ăn không ngừng, nghi ngờ nói " Tiên trù là gì?"
"Tiên trù chính là đầu bếp chuyên môn xử lý đồ ăn mang theo linh lực, nói thí dụ như thịt các loại yêu thú, thịt linh thú, các loại rau quả mang theo linh khí."
"Có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn mang theo linh khí, nếu qua tay tiên trù chế biến, chẳng những nấu ra món ăn có hương vị ăn ngon, hơn nữa còn có thể phóng đại hiệu quả hơn rất nhiều lần."
"Tiên trù lợi hại thì lực ảnh hưởng không kém gì đại sư đan dược."
Vạn Linh Nhi uống một hớp canh, vô cùng thỏa mãn giải thích.
"Hiểu rồi. "
Rất nhanh, hai người đã ăn sạch cả bàn đồ ăn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vạn Linh Nhi trở về phòng.
Diệp Ca cũng trở về gian phòng của mình.
Hắn lấy ra lò luyện đan hỏng, trực tiếp để vào balo hệ thống.
Quả nhiên lò luyện đan hỏng vừa vào balo hệ thống, lập tức hiện ra nguyên hình- Một chiếc lò luyện đan màu đồng cổ ba chân.
Nhìn bề ngoài là biết bất phàm, Diệp Ca lập tức xem xét thuộc tính của hắn.
Hỗn Độn Nhất Khí Lô- Phẩm chất: Hỗn Độn Linh Bảo, sinh ra trong hỗn độn, là kiện đan lô thứ nhất, có thể gia tăng phẩm chất đan dược gấp trăm lần.
Bên trong Đan lô mang theo một tờ công pháp Hỗn Độn.
Trong chớp nhoáng này, Diệp Ca bắt đầu hô hấp dồn dập, dù hắn không có kiến thức, cũng biết Hỗn Độn Linh Bảo là vật không tầm thường.
Tiểu thuyết kiếp trước cũng không phải đọc không.
"Tiểu tử ngươi thật sự là gặp may mắn, đây chính là cơ duyên lớn, mặc dù còn không thể so sánh cùng bản hệ thống, nhưng đã rất nghịch thiên."
"Ta chỉ kiểm tra được là có bảo vật, khi nó chưa hiện ra chân thân, ta cũng không biết rõ là cái gì, không nghĩ tới lại là chí bảo bực này."
"Ngươi quả nhiên là người cực may mắn, đầu tiên là được ta khóa lại, lúc này mới mấy ngày lại nhặt được chí bảo như thế " Hệ thống hơi kinh ngạc nói.
Bảo vật có thể khiến hệ thống cũng phải tán dương như vậy thì khẳng định rất lợi hại, Diệp Ca không lấy ra hiện thực.
Mà để nửa ý thức của mình ở trong địa đồ xuất ra Hỗn Độn Nhất Khí Lô.
Tiểu thuyết cũng không phải nhìn không, đồ chí bảo này chỉ hơi lộ ra một chút khí tức, chắc chắn sẽ dẫn tới một đám đại năng.
"Ử, làm không tệ, cẩn thận là được rồi." Hệ thống lại khích lệ.
Diệp Ca lộ vẻ tự đắc: "Đa tạ khích lệ, ta cũng không phải chỉ là hạng người hư danh, kiếp trước ta đọc mấy trăm quyển tiểu thuyết huyền huyễn tu tiên đấy."
Hệ thống im lặng.
Lò luyện đan yên tĩnh nằm trong lòng bàn tay Diệp Ca.
Diệp Ca đưa tay lấy nắp lò xuống, hiếu kỳ đưa lên đến trước mặt nhìn xem có phải công pháp được khắc vào đan lô hay không.
Sau một khắc, một luồng khí tím từ bên trong đan lô bắn ra, vừa vặn hiện ra trong mắt Diệp Ca.
Diệp Ca sửng sốt một cái, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện 108 phù văn, sau đó 72 phù văn biến mất.
Chỉ để lại 36 cái phù văn.
Lúc đầu Diệp Ca hoàn toàn xem không hiểu, thế nhưng lại chậm rãi bắt đầu xuất hiện các loại cảm ngộ, một lần lĩnh ngộ là hai ngày hai đêm.
Tới ngày thứ ba, Diệp Ca hoàn toàn lĩnh ngộ 36 phù văn, hai mắt mở ra, trong mắt lóe lên khí tím nhàn nhạt, sau đó chậm rãi biến mất trong mắt.
"Không hổ là công pháp Hỗn Độn, chỉ là tầng thứ nhất của Hỗn Độn luyện đan quyết, có thần diệu này, về sau không lo không có đan dược ăn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn lĩnh ngộ tầng thứ nhất, là pháp quyết chuyên môn luyện đan, còn hai tầng sau, có thể là do cảnh giới của hắn quá thấp nên tạm thời không thể học được.
Hiện tại Diệp Ca không thể sử dụng Hỗn Độn Nhất Khí Lô do cảnh giới quá thấp.
"Ta phải làm một cái lò luyện đan trước mới được, còn cần ra ngoài mua chút dược thảo luyện Ngưng Khí đan, mặc dù trong bản đồ cũng rơi đồ ra, thế nhưng là quá ít."
Bỗng nhiên nghĩ đến bản đồ vừa kích hoạt, là thời điểm nên đi xem một chút.
Bản đồ mới cách điểm xuất sinh không xa, ngay ở phía dưới sơn môn.
Diệp Ca ở trên núi có thể nhìn thấy rất rõ ràng, đường xuống núi rất gần, cũng không có quái vật gì.
Diệp Ca rất nhanh đã xuống núi, đi vào bản đồ mới.
Bản đồ mới quả nhiên giống Phiêu Miểu thành như đúc.
Diệp Ca cẩn thận tiến vào nội thành, gương mặt vốn cẩn thận từng li từng tí lại lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tràn đầy cuồng hỉ.
Bởi vì chủ đạo toàn bộ Phiêu Miểu thành đều là gà rừng, lít nha lít nhít chừng hàng ngàn con.
Diệp Ca lau đi nước bọt nơi khóe miệng, hưng phấn nói: "Hệ thống, tình huống như thế nào?"
Hệ thống thản nhiên nói "Đây là phúc lợi của bản đồ, chỉ là một thành trì hơi lớn hơn một chút mà thôi, không có đại quái gì, tất cả đại quái đều ở trong tông môn của các ngươi."
"Ha ha ha, đám gà rừng, ta muốn các ngươi giúp ta tu luyện." Diệp Ca rút ra phi kiếm xông vào ổ gà.
Diệp Ca ở bên ngoài mở mắt ra, khóe miệng không nhịn được lộ ra vẻ hưng phấn, sau một khắc bụng truyền đến tiếng kêu ùng ục ục.
Ba ngày chưa ăn cơm, bụng đang kháng nghị.
Đắm chìm trong trong tu luyện còn không có cảm giác, lúc này vừa dừng tu luyện, hắn lập tức cảm giác được đói khát.
Diệp Ca lập tức xông vào phòng bếp, vô cùng lo lắng đi nấu cơm.
Rất nhanh mùi thơm nồng đậm đã bay ra, không bao lâu sau Vạn Linh Nhi ngửi mùi chạy đến.
"Hừ, ngươi là muốn bản sư tỷ chết đói có phải không, thế mà lại dám bế quan ba ngày, ngươi không đói bụng sao?" Vạn Linh Nhi hưng sư vấn tội nói.
Diệp Ca cười rạng rỡ nói : "Tiểu thư, mấy ngày nay ta đang nghiên cứu đan đạo, không cẩn thận lại chìm vào trong đó, vậy bản bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở đã bị ta hiểu rõ, cảm giác luyện đan thật khó khăn."
Vạn Linh Nhi nhướng mày nói: "Bớt khoác lác đi, ngươi biết luyện đan phức tạp đến cỡ nào sao? Ngươi chỉ xem bản bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở là có thể học được."
"Dù ngươi hiểu rõ sách vở, cũng vô dụng, luyện đan cần thực hành, chính là hoàn toàn khác biệt với những thứ ngươi đọc, cần lượng lớn linh thảo, cùng thiên phú mới có thể bồi dưỡng được một luyện đan sư."
"Ngươi vẫn không cần mơ tưởng xa vời, nghiên cứu tiên trù của ngươi mới là chính đạo."
Diệp Ca cười hắc hắc, bưng lên một bàn thịt kho tàu.
Vạn Linh Nhi lập tức mừng rỡ, cầm lấy đũa ăn luôn, vừa ăn, vừa khen ăn ngon.
"Không giống nhau, khi ta nghiên cứu bách khoa toàn thư luyện đan cơ sở lại nhập đạo, trong cảnh giới kỳ diệu này, ta giống như tự chế một môn luyện đan quyết, hiện tại không kịp chờ đợi muốn tìm đan lô cùng dược thảo thử một chút "..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro