Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)

Tình Tỷ Muội Plastic

Nhất Niên Thành Thần

2024-11-20 16:10:54

Diệp Ca nhìn trong nồi không còn nhiều mì sợi, tranh thủ thời gian múc cho mình một bát.

Vừa định ăn, Vạn Linh Nhi đã ăn xong rồi nhanh tay vọt lên, muốn đoạt của Diệp Ca mì.

Diệp Ca kinh hãi "Là ngươi bức ta, phi, phi "

Vạn Linh Nhi lập tức thu tay về, vẻ mặt phẫn nộ nói: "Xem như ngươi lợi hại, nhanh làm cho ta một bát."

Diệp Ca cười hắc hắc, đoạt một bát cuối cùng.

Rồi lập tức múc đầy cho Vạn Linh Nhi, đây là một bát cuối cùng.

Vạn Linh Nhi lập tức bắt đầu ăn, Diệp Ca cũng bắt đầu ăn.

Lúc này Bạch Tịch Dao cũng đã ăn xong, vội nói : "Sư đệ, thêm một chén nữa."

"Thật xin lỗi sư tỷ, đã ăn xong, vừa rồi đã là một bát cuối cùng, ngươi chờ một lát, chờ ta đã ăn xong sẽ làm thêm cho ngươi."

Diệp Ca biết mình không làm cũng không được, Vạn Linh Nhi không được ăn no, khẳng định sẽ bắt mình tiếp tục làm.

Bạch Tịch Dao thất vọng nói "Được rồi "

Sau đó nhìn về phía Vạn Linh Nhi đang ăn mì, vẻ mặt vô cùng đáng thương hỏi: "Linh Nhi, ăn ngon không?"

"Ăn ngon, mì này quá tuyệt vời, ăn ngon hơn mì xào nhiều" Vạn Linh Nhi vừa ăn mì vừa đáp lời.

"Đều là hảo tỷ muội, ta không chê muội, muội phân cho ta một nửa, muội nhìn muội ăn bát lơn như vậy." Bạch Tịch Dao tội nghiệp nói.

Nghe thấy lời ấy, Vạn Linh Nhi lập tức duỗi ra một cánh tay để bảo vệ mì nói : "Không được, tỷ cứ chờ đi! Lát nữa Diệp Ca ăn xong sẽ làm cho tỷ, tỷ cướp chén của ta là có ý gì."

"Thế nhưng vì mì quá thơm, nhìn hai người ăn, ai có thể nhịn được, ta cảm thấy ta thật đáng thương" Bạch Tịch Dao lau khóe miệng nói.

"Không được, đừng nghĩ chia mì của ta, chia cái gì cũng được, mì thì không bàn nữa." Vạn Linh Nhi vội đáp.

Bạch Tịch Dao thấy chiêu mềm thì vô dụng, đợi lát nữa đối phương cũng sắp ăn sạch thì trực tiếp động thủ đoạt.

Hai khuê mật đã quá quen thuộc, Vạn Linh Nhi sớm có đề phòng, lập tức né tránh.

Bạch Tịch Dao đuổi theo không bỏ, Vạn Linh Nhi liên tục tránh né, vội hút mấy ngụm mì.

Diệp Ca im lặng, thật sự là một đôi tỷ muội plastic, vì mấy miếng mì mà đánh nhau: "Sư tỷ, nếu không ta cho ngươi ăn?"

"Cút. "

"Cút "

Hai nữ nhân đồng thời quát lớn.

Diệp Ca lập tức thức thời ngậm miệng.

Cứ như vậy Vạn Linh Nhi vừa tránh, vừa ăn, rất nhanh đã ăn sạch mì, bây giờ nàng đã là Nguyên Anh kỳ.

Bạch Tịch Dao mới chỉ là Kết Đan hậu kỳ, chênh lệch to lớn, cho nên không thể chiếm được thượng phong.

Thấy mì đã hết, Bạch Tịch Dao tức giận ngồi xuống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vạn Linh Nhi cười một tiếng, thả bát đũa xuống.

Lúc này Diệp Ca cũng đã ăn xong, quệt miệng nói : "Sư tỷ chớ gấp, ta… ‘Phía dưới’ cho ngươi ăn."

Diệp Ca cố ý dừng lại ở hai chữ phía dưới.

Bạch Tịch Dao làm sao hiểu được, chỉ gật gật đầu.

Diệp Ca nhanh chóng làm hai nồi mì, tránh trường hợp không đủ.

Còn có rất nhiều thịt bò.

Múc cho hai người vào hai bát lớn xong, chính mình mới ăn bắt đầu.

Nửa giờ sau hai nồi mì sợi lớn bị ba người ăn sạch.

Diệp Ca bắt chéo hai chân, uống ngụm nước trà, có chút căng bụng.

Hai nữ nhân càng no căng, bụng nhỏ cũng nổi lên, giống như là đã hoài thai bốn tháng vậy, hai nồi mì lớn, đa số đều tiến vào miệng các nàng, ai bảo tu vi người ta cao, ăn cơm cũng nhanh.

Diệp Ca căn bản không đoạt nổi.

Bạch Tịch Dao uống một ngụm nước trà, thỏa mãn nói : "Đây thật sự là món mì ngon nhất ta từng ăn, vừa vào miệng là căn bản dừng không được, giống bị làm pháp vậy."

"Linh Nhi muội thật có phúc khí, thế mà tìm được một đầu bếp giởi như vậy, hơn nữa còn đẹp mắt như thế, sư tỷ ta có một ý tưởng."

Vạn Linh Nhi lập tức cảnh giác, nhìn thoáng qua Diệp Ca đang uống trà, cười nói "Tỷ đừng có nghĩ, tỷ suy nghĩ gì ta lại không biết sao, nói cho tỷ biết, không có cửa đâu."

Bạch Tịch Dao cười một tiếng, đeo khăn che mặt lên nói : "Ta biết ngay mà, muội khẳng định không bỏ được, như vậy đi! Gần đây ta không có việc gì, nên ở lại chỗ muội nhé!"

Vạn Linh Nhi gật gật đầu "Không có vấn đề, chuyện này thì có thể."

"Nói thật, có phải muội bị thu hút hay không." Bạch Tịch Dao nháy mắt nhìn Vạn Linh Nhi, muốn nhìn được chút gì.

Vạn Linh Nhi sững sờ, lập tức hiểu được ý của đối phương, trên mặt tràn đầy vẻ nổi giận: "Nói bậy bạ gì đó, đừng nghe bên ngoài nói bậy, ta chỉ chướng mắt những nam nhân kia mà thôi."

"Vậy là tốt rồi, hai chúng ta quan hệ tốt như vậy, ta luôn sợ hãi." Bạch Tịch Dao làm bộ vỗ ngực một cái rồi nói.

Chỉ là chỗ nào đó của nàng quá lớn, cái vỗ này lập tức gây ra một đợt chấn động.

Trực tiếp khiến Diệp Ca nhìn ngây người.

"Tỷ là hồ ly tinh." Vạn Linh Nhi bất mãn nhìn thoáng qua đối phương.

Sau đó quát Diệp Ca: "Ngươi nhìn cái gì đấy?!"

Diệp Ca lấy lại tinh thần, lập tức quay đầu, vẻ mặt chột dạ nhìn lên trần nhà.

Bạch Tịch Dao che miệng cười khẽ "Làm sao, còn không thừa nhận, ta còn không hiểu rõ muội à, khẳng định là muội đã động tâm."

"Nói bậy, đừng nói lung tung, đúng rồi, ta thấy hình như hai ngươi có quen biết." Vạn Linh Nhi tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.

Sau đó Bạch Tịch Dao kể lại chuyện hai người gặp mặt lần trước.

Vạn Linh Nhi liếc Diệp Ca một chút: "Không nghĩ tới, tỷ mới là người thứ nhất ăn cơm do Diệp Ca làm, khó trách hôm nay trùng hợp gặp gỡ tỷ như vậy."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hóa ra sớm đã lên kế hoạch tốt, đến xin ăn a!"

Diệp Ca càng nghe càng mơ hồ, hai người nói chuyện quá khó hiểu, có lời có thể nghe hiểu, có lời nghe lại không hiểu.

Dứt khoát không ở đây nghe nữa, đứng dậy ra ngoài quét dọn vệ sinh đi.

Mấy ngày nay cũng không dọn vệ sinh, rất nhiều nơi đều bẩn, Vạn Linh Nhi vốn định tự mình quét dọn.

Cuối cùng phát hiện mình quét dọn thế mà nhìn không thuận mắt, nhất là chăn mền, gấp làm sao cũng không đẹp mắt bằng Diệp Ca.

Dứt khoát từ bỏ, ra ngoài vòng vo ba ngày.

Rất nhanh tất cả phòng ốc đều bị Diệp Ca dùng Trừ Trần Quyết thanh lý một lần.

Tất cả rực rỡ hẳn lên, chăn mền cũng gấp thành miếng đậu hũ chỉnh tề.

"Hoàn mỹ."

Sau đó cầm ba bộ quần áo do Vạn Linh Nhi cởi ra, chuẩn bị ra ngoài giặt một cái.

Lén lén lút lút nhìn phòng bếp một chút, thấy hai nữ tử còn đang nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười.

Diệp Ca cúi đầu ngửi ngửi trên quần áo Vạn Linh Nhi, vẻ mặt lập tức tràn đầy hưởng thụ, mấy ngày nay luyện đan không ngửi được mùi này, vẫn rất tưởng niệm.

Sau đó nhìn ba cái yếm màu sắc khác nhau một chút.

Nội tâm giãy dụa một trận, hắn nên dùng nước giặt hay dùng Trừ Trần Quyết, cuối cùng chính nghĩa rốt cục chiến thắng tà ác "Ta vẫn nên dùng nước giặt đi! Dùng nước giặt sạch sẽ!"

Cầm quần áo chậm rãi đi tới sân, lấy một chậu nước.

Bắt đầu giặt quần áo.

Trên quần áo căn bản cũng không có bụi bẩn, đều là người tu tiên, thân thể sẽ không giống người bình thường sẽ ra dầu hay đổ mồ hôi.

Dù mặc một bộ cả tuần lễ cũng vẫn thơm, hơn nữa đều là pháp y, mang theo công năng Tị Trần, cũng chỉ vì Vạn Linh Nhi có bệnh thích sạch sẽ.

Cho nên Diệp Ca đơn giản vò mấy lần là xong.

Chỉ còn lại có ba cái yếm, Diệp Ca cho rằng loại này tương đối khó giặt, cho nên rất chân thành giặt sạch.

Vừa giặt lại muốn ca hát, cũng không biết là bệnh gì.

Lúc này chưởng môn nào đó lại đến xem nữ nhi của mình, vừa xuống đất đã nghe thấy có người đang hát, rất êm tai, lập tức ngừng chân lắng nghe.

"Thương Hải Nhất Thanh Tiếu, cuồn cuộn hai bên bờ triều, phù trầm theo sóng, chỉ nhớ hôm nay, trời xanh cười, nhao nhao trên đời triều, ai thua ai thắng được, trời biết hiểu "

Vị chưởng môn nào đó càng nghe càng êm tai, không khỏi vuốt vuốt râu ria, đầu cũng theo giai điệu ca khúc mà lắc lư.

Lúc này hai nữ tử trong phòng cũng bị tiếng ca hấp dẫn, cùng đi ra khỏi đến, đứng ở cổng nhìn Diệp Ca.

Trong lúc nhất thời hai tiểu đồng bọn đều sợ ngây người.

Hai nữ tử đắm chìm trong ca khúc.

Diệp Ca vẫn đang giặt yếm, giặt đến mê mẩn, hát đến vong tình, không hề phát hiện có thêm ba người nghe...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)

Số ký tự: 0