Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ (Dịch)
Thần Điêu Thế G...
Phạm Thần
2024-10-19 20:51:05
Phục hồi rồi ư?
Là ai làm thế? Là ngươi sao?
Diệp Tiêu Huyền vội nhận lấy cổ thư Kiếm Cửu Đạo, sau khi lật xem hai quyển, hai tay run rẩy như bị Parkinson. Đây là phục hồi rồi ư?
Bản thân lĩnh hội ngàn năm, từng nghĩ muốn phục hồi cổ thư nhưng thực lực không cho phép không biết làm thế nào.
Diệp Trường Sinh mất một đêm để lĩnh ngộ ba thức đầu và hồi phục công pháp.
Trời ơi! Hắn là yêu quái à.
Hai năm sau.
Kiếm Cung.
Hôm nay là ngày thế hệ trẻ Diệp gia thức tỉnh Kiếm Thể.
Không phải mỗi một người đều là Diệp Trường Sinh, vừa ra đời đã có thần thể.
Vậy nên đệ tử Diệp gia lúc năm tuổi đã đến Kiếm trủng thức tỉnh Kiếm Thể, thông qua Kiếm Trì tẩy lễ thức tỉnh Kiếm Thể thuộc về mình.
Đương nhiên rồi.
Cũng không phải mỗi một đệ tử Diệp gia đều có cơ hội tiến vào Kiếm Trì, trong ngoài viện sẽ tuyển chọn đứa trẻ có thiên phú tốt để tham gia Kiếm Trì tẩy lễ.
Hiện giờ trong ngoài Kiếm Cung, các Kiếm Phong đều bận rộn, chư vị phong chủ tập kết đệ tử, chuẩn bị dẫn bọn họ đến Kiếm trủng.
Trên đỉnh Ngọc Kiếm Phong.
Tiêu Linh Khanh cũng nằm trong số đệ tử được tuyển chọn, ánh mắt của Diệp Hàn Vân lướt qua trên người mọi người: “Hôm nay là ngày Kiếm Trì tẩy lễ, rất quan trọng với mọi người. Có thể quyết định Kiếm Thể hay không phải xem ngày hôm nay rồi.”
Nói đến đây, bà ta ngừng giây lát rồi nói tiếp: “Ngoài ra, hôm nay Thần tử chưa bế quan cũng sẽ tham gia Kiếm Trì tẩy lễ, đến lúc đó mọi người có thể giao lưu nhiều hơn với chư vị Thần tử, giúp ích rất lớn cho kiếm đạo của mọi người.”
Các đệ tử sôi nổi gật đầu, đồng thanh nói: “Xin tuân theo lệnh của sư phụ.”
Duy chỉ có Tiêu Linh Khanh chẳng thèm ngó ngàng, rõ ràng nàng ta hoàn toàn không coi đệ tử Diệp gia ra gì: “Sư phụ! Ngày kiếm trủng thức tỉnh ở Diệp gia có phải là có trận khiêu chiến? Bất kỳ đệ tử nào cũng có thể khiêu chiến với Thần tử, nếu khiêu chiến thành công thì có thể nâng cấp thành Thần tử.”
Diệp Hàn Vân gật đầu: “Không sai, đúng là có quy định như vậy. Mỗi năm, Thần tử có thể tẩy lễ trong Kiếm Trì một lần, bọn họ tận hưởng đãi ngộ mà đệ tử bình thường không thể tận hưởng, đương nhiên cũng cần chịu đựng áp lực lớn, nếu không thì sẽ không công bằng với những đệ tử khác.”
“Nghe ý tứ của ngươi là muốn khiêu chiến với Thần tử Diệp gia ư?”
Tiêu Linh Khanh không do dự nói: “Không sai, ta muốn học hỏi từ họ. Đến đỉnh Ngọc Kiếm Phong đã hai năm rồi, vẫn chưa gặp được một đối thủ đàng hoàng. Có cơ hội khiêu chiến với Thần tử thì sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được.”
Sắc mặt Diệp Hàn Vân hơi thay đổi, trong hai năm qua bà ta biết rõ Tiêu Linh Khanh có thiên phú đáng sợ, Vô Cấu Kiếm Thể nghịch thiên. Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, cảnh giới của nàng ta đã nâng cao đến Linh Giả đỉnh phong.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Diệp gia, cho dù là mấy vị Thần tử thì có mấy người có thể làm được?
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Diệp Hàn Vân không khỏi có chút lo lắng, nếu Tiêu Linh Khanh khiêu chiến Thần tử thành công trong đại hội thức tỉnh, chẳng phải là làm bẽ mặt Diệp gia sao?
Nhưng bà ta vẫn không có cách nào ngăn cản, dù sao thì quy củ đã được lập ra rồi.
“Đi thôi! Chúng ta xuất phát nào.”
Diệp Hàn Vân muốn sớm đến Kiếm trủng để tiện bàn bạc với tộc trưởng Diệp Thương Vân xem có cách giải quyết nào không?
…
Cùng lúc đó.
Từng luồng kiếm quang lớn mạnh bắn ra từ chư phong xông thẳng lên đỉnh mây trên trời cao, cùng với kiếm quang dày đặc, một bóng người lướt qua chạy nhanh về hướng Kiếm trủng.
Các Thần tử xuất quan, giáng xuống Kiếm trủng.
Đệ tử chư phong sớm đã đến nơi sôi nổi liếc nhìn theo bóng dáng người đến: “Mau nhìn xem! Là Thần tử số năm Diệp Phá Quân, hắn ta là Vạn Kiếm chi thể, nghe đồn giáng thế là vạn kiếm huyền không, thần huy chiếu sáng khắp nơi, lượn vòng trọn một đêm trên lâu các.”
“Thần tử số ba Diệp Yêu Nhi cũng xuất quan rồi, nàng ta có Vô Lượng Kiếm Thể, có thể chất giống như Chiến Thiên kiếm thánh của Diệp gia chúng ta, trong tương lai có thể thành cường giả phong đế.”
“Thần tử số bảy Diệp Diệt Đạo cũng đến rồi, đừng xem hắn ta chỉ là Thần tử số bảy, Biến Dị Kiếm Thể của hắn ta là tồn tại nghịch thiên. Nghe đồn thực lực của hắn ta với Diệp Yêu Nhi ngang nhau, chỉ là hắn ta xuất thân ngoại viện, lại là chi thứ của Diệp gia nên miễn cưỡng được liệt vào Thần tử số bảy.”
Cùng với ba bóng người xuất hiện, bầu không khí ở Kiếm trủng bỗng chốc sôi nổi, thiên kiêu chư phong ban đầu trở nên ảm đạm phai mờ, ánh mắt của mọi người hội tụ trên người ba Thần tử.
Dưới sự chú ý của mọi người, ba người đến bên cạnh Diệp Thương Vân, liên tục khom người hành lễ, đồng thanh nói: “Tham kiến tộc trưởng!”
“Phá Quân, Diệt Đạo, Yêu Nhi cả ba người xuất quan rồi, căn cơ tu luyện cũng nâng cao không ít, có phải định nhờ vào Kiếm trì xung kích cảnh giới?”
Là ai làm thế? Là ngươi sao?
Diệp Tiêu Huyền vội nhận lấy cổ thư Kiếm Cửu Đạo, sau khi lật xem hai quyển, hai tay run rẩy như bị Parkinson. Đây là phục hồi rồi ư?
Bản thân lĩnh hội ngàn năm, từng nghĩ muốn phục hồi cổ thư nhưng thực lực không cho phép không biết làm thế nào.
Diệp Trường Sinh mất một đêm để lĩnh ngộ ba thức đầu và hồi phục công pháp.
Trời ơi! Hắn là yêu quái à.
Hai năm sau.
Kiếm Cung.
Hôm nay là ngày thế hệ trẻ Diệp gia thức tỉnh Kiếm Thể.
Không phải mỗi một người đều là Diệp Trường Sinh, vừa ra đời đã có thần thể.
Vậy nên đệ tử Diệp gia lúc năm tuổi đã đến Kiếm trủng thức tỉnh Kiếm Thể, thông qua Kiếm Trì tẩy lễ thức tỉnh Kiếm Thể thuộc về mình.
Đương nhiên rồi.
Cũng không phải mỗi một đệ tử Diệp gia đều có cơ hội tiến vào Kiếm Trì, trong ngoài viện sẽ tuyển chọn đứa trẻ có thiên phú tốt để tham gia Kiếm Trì tẩy lễ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện giờ trong ngoài Kiếm Cung, các Kiếm Phong đều bận rộn, chư vị phong chủ tập kết đệ tử, chuẩn bị dẫn bọn họ đến Kiếm trủng.
Trên đỉnh Ngọc Kiếm Phong.
Tiêu Linh Khanh cũng nằm trong số đệ tử được tuyển chọn, ánh mắt của Diệp Hàn Vân lướt qua trên người mọi người: “Hôm nay là ngày Kiếm Trì tẩy lễ, rất quan trọng với mọi người. Có thể quyết định Kiếm Thể hay không phải xem ngày hôm nay rồi.”
Nói đến đây, bà ta ngừng giây lát rồi nói tiếp: “Ngoài ra, hôm nay Thần tử chưa bế quan cũng sẽ tham gia Kiếm Trì tẩy lễ, đến lúc đó mọi người có thể giao lưu nhiều hơn với chư vị Thần tử, giúp ích rất lớn cho kiếm đạo của mọi người.”
Các đệ tử sôi nổi gật đầu, đồng thanh nói: “Xin tuân theo lệnh của sư phụ.”
Duy chỉ có Tiêu Linh Khanh chẳng thèm ngó ngàng, rõ ràng nàng ta hoàn toàn không coi đệ tử Diệp gia ra gì: “Sư phụ! Ngày kiếm trủng thức tỉnh ở Diệp gia có phải là có trận khiêu chiến? Bất kỳ đệ tử nào cũng có thể khiêu chiến với Thần tử, nếu khiêu chiến thành công thì có thể nâng cấp thành Thần tử.”
Diệp Hàn Vân gật đầu: “Không sai, đúng là có quy định như vậy. Mỗi năm, Thần tử có thể tẩy lễ trong Kiếm Trì một lần, bọn họ tận hưởng đãi ngộ mà đệ tử bình thường không thể tận hưởng, đương nhiên cũng cần chịu đựng áp lực lớn, nếu không thì sẽ không công bằng với những đệ tử khác.”
“Nghe ý tứ của ngươi là muốn khiêu chiến với Thần tử Diệp gia ư?”
Tiêu Linh Khanh không do dự nói: “Không sai, ta muốn học hỏi từ họ. Đến đỉnh Ngọc Kiếm Phong đã hai năm rồi, vẫn chưa gặp được một đối thủ đàng hoàng. Có cơ hội khiêu chiến với Thần tử thì sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được.”
Sắc mặt Diệp Hàn Vân hơi thay đổi, trong hai năm qua bà ta biết rõ Tiêu Linh Khanh có thiên phú đáng sợ, Vô Cấu Kiếm Thể nghịch thiên. Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, cảnh giới của nàng ta đã nâng cao đến Linh Giả đỉnh phong.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Diệp gia, cho dù là mấy vị Thần tử thì có mấy người có thể làm được?
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Diệp Hàn Vân không khỏi có chút lo lắng, nếu Tiêu Linh Khanh khiêu chiến Thần tử thành công trong đại hội thức tỉnh, chẳng phải là làm bẽ mặt Diệp gia sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng bà ta vẫn không có cách nào ngăn cản, dù sao thì quy củ đã được lập ra rồi.
“Đi thôi! Chúng ta xuất phát nào.”
Diệp Hàn Vân muốn sớm đến Kiếm trủng để tiện bàn bạc với tộc trưởng Diệp Thương Vân xem có cách giải quyết nào không?
…
Cùng lúc đó.
Từng luồng kiếm quang lớn mạnh bắn ra từ chư phong xông thẳng lên đỉnh mây trên trời cao, cùng với kiếm quang dày đặc, một bóng người lướt qua chạy nhanh về hướng Kiếm trủng.
Các Thần tử xuất quan, giáng xuống Kiếm trủng.
Đệ tử chư phong sớm đã đến nơi sôi nổi liếc nhìn theo bóng dáng người đến: “Mau nhìn xem! Là Thần tử số năm Diệp Phá Quân, hắn ta là Vạn Kiếm chi thể, nghe đồn giáng thế là vạn kiếm huyền không, thần huy chiếu sáng khắp nơi, lượn vòng trọn một đêm trên lâu các.”
“Thần tử số ba Diệp Yêu Nhi cũng xuất quan rồi, nàng ta có Vô Lượng Kiếm Thể, có thể chất giống như Chiến Thiên kiếm thánh của Diệp gia chúng ta, trong tương lai có thể thành cường giả phong đế.”
“Thần tử số bảy Diệp Diệt Đạo cũng đến rồi, đừng xem hắn ta chỉ là Thần tử số bảy, Biến Dị Kiếm Thể của hắn ta là tồn tại nghịch thiên. Nghe đồn thực lực của hắn ta với Diệp Yêu Nhi ngang nhau, chỉ là hắn ta xuất thân ngoại viện, lại là chi thứ của Diệp gia nên miễn cưỡng được liệt vào Thần tử số bảy.”
Cùng với ba bóng người xuất hiện, bầu không khí ở Kiếm trủng bỗng chốc sôi nổi, thiên kiêu chư phong ban đầu trở nên ảm đạm phai mờ, ánh mắt của mọi người hội tụ trên người ba Thần tử.
Dưới sự chú ý của mọi người, ba người đến bên cạnh Diệp Thương Vân, liên tục khom người hành lễ, đồng thanh nói: “Tham kiến tộc trưởng!”
“Phá Quân, Diệt Đạo, Yêu Nhi cả ba người xuất quan rồi, căn cơ tu luyện cũng nâng cao không ít, có phải định nhờ vào Kiếm trì xung kích cảnh giới?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro