Khởi Đầu Vô Hạn...
Thiên Trạch Thời Nhược
2024-09-10 19:31:50
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Đề nghị 08321-7 miêu tả lá bài của mình trong vòng 10 giây.
Bắt đầu đếm ngược 10,9…]
Tấm rèm tuyết trước mặt Hạ Hiểu Vân đã biến mất, tóc cô ta hơi rối, trên vai còn có một vết thương.
“Phẫu thuật.”
Giọng nói của Hạ Hiểu Vân không lớn, nhưng rất kiên định, sau khi nói xong, cơ thể của cô ta một lần nữa bị tấm rèm tuyết che phủ. Cố Cảnh Thịnh nhăn mày, trong cuộc thi cấp quốc tế mà lại ra đề bài như cho điểm thế này thì thật là khó hiểu —— Nếu không phải cố tình đánh lừa người khác, thì miêu tả của Hạ Hiểu Vân quá cụ thể rồi.
Vì miêu tả đã rất rõ ràng nên cô không chút gian nan nào lựa chọn lá bài đủ điều kiện duy nhất [Phòng mổ bận rộn]
Trên lá bài, một đội ngũ bác sĩ đeo khẩu trang, đội mũ giải phẫu đang vây xung quanh một cô gái để cắt cắt xẻ xẻ, một trong số đó còn cầm trên tay một con nhện to bằng nắm tay, hướng nó tới vị trí quả thận của cô gái.
Đây không phải một ca cấy ghép nội tạng.
Đây là xem mạng người như cỏ rác thì có.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Số điểm người chơi 08321-6 nhận được: 6
Ghi chú: Bé thỏ của bạn nghĩ rằng ngủ trưa sau khi ăn là một lựa chọn không tồi, tất nhiên là phải sau khi ăn đã nhé :)]
Cố Cảnh Thịnh lập tức sờ trong túi, quả nhiên số cà rốt đã biến thành 5 củ.
Trên đời chẳng có cái bánh nào là miễn phí cả, chắc trận đấu tiếp theo nó sẽ ở trong trạng thái ngủ đông nên Cố Cảnh Thịnh phải ném tận hai củ cà rốt vào miệng nó mới khiến cái miệng quay trở lại kích thước ban đầu.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vòng thứ 3 bắt đầu.
Hệ thống rút thêm thẻ.]
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Mời 08321-6 miêu tả lá bài của mình trong 10 giây
Bắt đầu đếm ngược 10,9..]
Vì Hạ Hiểu Vân đã miêu tả một cách rõ ràng nên kể cả khi cô ta có nhận được 3 điểm trong vòng thi đầu tiên , thì bây giờ trong túi cũng đã hết cà rốt, mà những người chơi may mắn còn sống sót cũng chỉ cách cái chết một bước chân. Vậy khi chơi vòng này, cô cũng cần phải miêu tả rõ…
Chưa kịp suy nghĩ xong, bức màn bông tuyết trước mặt 08321-5 Lâm Thâm Hà bỗng nhiên biến mất.
——Nhờ khả năng che chắn siêu mạnh của “Boardgame Vui Vẻ”, khi một người chơi đang miêu tả thì những người chơi khác không thể can thiệp dưới bất kỳ hình thức nào, muốn lộ mặt thì một là phải chờ đến lượt, hai là được đưa vào giấc ngủ ngàn thu.
Tình huống của Lâm Thâm Hà có phần hơi khác so với Nhậm Tùng Sinh, Chu Thanh Thanh cùng với Tưởng Nghiêm. Từ phía dưới cổ trở xuống thì ba người đó hoàn toàn không có bất kỳ vết thương nào khác, trong khi với Lâm Thâm Hà thì ngoại trừ cái đầu còn nguyên vẹn, phía dưới người anh ta có rất nhiều vết cắt ở khắp mọi nơi.
Cái chết của anh ta trông cực kỳ thảm thiết.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Sau khi kiểm tra, số người chơi còn sống trong phòng 08321 là: 3
Số người chơi dự bị: 3
Số người chơi chính thức: 0
Có tăng số lượng người chơi hay không: Không]
Ba là con số giới hạn để có thể tiếp tục trò chơi, sau khi Lâm Thâm Hà bị loại, từ “cần rõ ràng” nay đã trở thành “phải rõ ràng”, kể cả khi không nhìn thấy, thì Cố Cảnh Thịnh cũng biết rằng mặt mình bây giờ đã cắt không còn một giọt máu.
——Trong túi Lâm Thâm Hà có một chỗ phình to bất thường, nghĩa là trong hai vòng đấu trước đó anh ta đã không tìm ra chỗ để cà rốt mà con thỏ yêu cầu. Vậy khi vòng chơi đầu tiên kết thúc, rốt cuộc anh ta cho con thỏ ăn cái gì?
Nhớ lại màu sắc dị thường trên thân củ cà rốt, Cố Cảnh Thịnh tò mò không biết sau khi cắt ra đặt dưới kinh hiển vi thì có thể thấy được thành tế bào bên trong hay không?
Thời gian 10 giây đếm ngược sắp kết thúc, Cố Cảnh Thịnh hít một hơi thật sâu, miêu tả lá bài của mình: “Tiệc sinh nhật.”
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Hệ thống bắt đầu xào bài.
Xào bài xong.
Hệ thống bắt đầu lật bài.]
Ba tấm thẻ xuất hiện giữa không trung.
[Cô bé bịt mắt hát chúc mừng sinh nhật], [Quý ông mặc tuxedo], [Sân chơi tràn ngập bóng bay].
Vòng này Cố Cảnh Thịnh không được điểm nào, nhưng may mắn là con thỏ trên bàn đã ngủ say, số người chơi không tiếp tục giảm.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vòng thứ 3 bắt đầu.
Hệ thống rút thêm thẻ.]
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Mời 08321-4 miêu tả lá bài của mình trong 10 giây
Bắt đầu đếm ngược 10,9..]
Tấm màn trước mặt Vệ Gia Thời biến mất, sắc mặt cậu sinh viên này cũng rất tệ, tóc tai bù xù, quần áo còn dính máu, nhưng cũng may vết thương trên cánh tay phải của cậu ta đã ngừng chảy máu.
Cố Cảnh Thịnh thở phào nhẹ nhõm – vết thương không quá nghiêm trọng chứng tỏ vị đại ca này cuối cùng cũng nắm được quy tắc của trò chơi, ít ra sẽ không rời khỏi đội ngũ.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Số điểm người chơi 08321-6 nhận được: 31
Trò chơi kết thúc.
Ghi chú: Chơi game vừa phải giúp cải thiện não bộ, chơi quá mức sẽ gây hại tới sức khoẻ, hãy sắp xếp thời gian hợp lý, tận hưởng cuộc sống khoẻ mạnh.]
Không có liêm sỉ thế này mà sao vẫn chưa bị mấy nhà điều hành game cho đóng cửa nhỉ?!!
Cố Cảnh Thịnh nhìn tin nhắn mới nhất được gửi tới với vẻ mặt vô vọng, không nói một câu —— Phần mềm lưu manh đã thấy nhiều rồi, ngoại trừ “Boardgame Vui Vẻ” thì còn một người anh em khác gọi “Antiviruss Vui Vẻ”, để nói về độ không biết xấu hổ thì nếu hai đứa nó nhận số hai không ai dám lấy số một.
Đề nghị 08321-7 miêu tả lá bài của mình trong vòng 10 giây.
Bắt đầu đếm ngược 10,9…]
Tấm rèm tuyết trước mặt Hạ Hiểu Vân đã biến mất, tóc cô ta hơi rối, trên vai còn có một vết thương.
“Phẫu thuật.”
Giọng nói của Hạ Hiểu Vân không lớn, nhưng rất kiên định, sau khi nói xong, cơ thể của cô ta một lần nữa bị tấm rèm tuyết che phủ. Cố Cảnh Thịnh nhăn mày, trong cuộc thi cấp quốc tế mà lại ra đề bài như cho điểm thế này thì thật là khó hiểu —— Nếu không phải cố tình đánh lừa người khác, thì miêu tả của Hạ Hiểu Vân quá cụ thể rồi.
Vì miêu tả đã rất rõ ràng nên cô không chút gian nan nào lựa chọn lá bài đủ điều kiện duy nhất [Phòng mổ bận rộn]
Trên lá bài, một đội ngũ bác sĩ đeo khẩu trang, đội mũ giải phẫu đang vây xung quanh một cô gái để cắt cắt xẻ xẻ, một trong số đó còn cầm trên tay một con nhện to bằng nắm tay, hướng nó tới vị trí quả thận của cô gái.
Đây không phải một ca cấy ghép nội tạng.
Đây là xem mạng người như cỏ rác thì có.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Số điểm người chơi 08321-6 nhận được: 6
Ghi chú: Bé thỏ của bạn nghĩ rằng ngủ trưa sau khi ăn là một lựa chọn không tồi, tất nhiên là phải sau khi ăn đã nhé :)]
Cố Cảnh Thịnh lập tức sờ trong túi, quả nhiên số cà rốt đã biến thành 5 củ.
Trên đời chẳng có cái bánh nào là miễn phí cả, chắc trận đấu tiếp theo nó sẽ ở trong trạng thái ngủ đông nên Cố Cảnh Thịnh phải ném tận hai củ cà rốt vào miệng nó mới khiến cái miệng quay trở lại kích thước ban đầu.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vòng thứ 3 bắt đầu.
Hệ thống rút thêm thẻ.]
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mời 08321-6 miêu tả lá bài của mình trong 10 giây
Bắt đầu đếm ngược 10,9..]
Vì Hạ Hiểu Vân đã miêu tả một cách rõ ràng nên kể cả khi cô ta có nhận được 3 điểm trong vòng thi đầu tiên , thì bây giờ trong túi cũng đã hết cà rốt, mà những người chơi may mắn còn sống sót cũng chỉ cách cái chết một bước chân. Vậy khi chơi vòng này, cô cũng cần phải miêu tả rõ…
Chưa kịp suy nghĩ xong, bức màn bông tuyết trước mặt 08321-5 Lâm Thâm Hà bỗng nhiên biến mất.
——Nhờ khả năng che chắn siêu mạnh của “Boardgame Vui Vẻ”, khi một người chơi đang miêu tả thì những người chơi khác không thể can thiệp dưới bất kỳ hình thức nào, muốn lộ mặt thì một là phải chờ đến lượt, hai là được đưa vào giấc ngủ ngàn thu.
Tình huống của Lâm Thâm Hà có phần hơi khác so với Nhậm Tùng Sinh, Chu Thanh Thanh cùng với Tưởng Nghiêm. Từ phía dưới cổ trở xuống thì ba người đó hoàn toàn không có bất kỳ vết thương nào khác, trong khi với Lâm Thâm Hà thì ngoại trừ cái đầu còn nguyên vẹn, phía dưới người anh ta có rất nhiều vết cắt ở khắp mọi nơi.
Cái chết của anh ta trông cực kỳ thảm thiết.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Sau khi kiểm tra, số người chơi còn sống trong phòng 08321 là: 3
Số người chơi dự bị: 3
Số người chơi chính thức: 0
Có tăng số lượng người chơi hay không: Không]
Ba là con số giới hạn để có thể tiếp tục trò chơi, sau khi Lâm Thâm Hà bị loại, từ “cần rõ ràng” nay đã trở thành “phải rõ ràng”, kể cả khi không nhìn thấy, thì Cố Cảnh Thịnh cũng biết rằng mặt mình bây giờ đã cắt không còn một giọt máu.
——Trong túi Lâm Thâm Hà có một chỗ phình to bất thường, nghĩa là trong hai vòng đấu trước đó anh ta đã không tìm ra chỗ để cà rốt mà con thỏ yêu cầu. Vậy khi vòng chơi đầu tiên kết thúc, rốt cuộc anh ta cho con thỏ ăn cái gì?
Nhớ lại màu sắc dị thường trên thân củ cà rốt, Cố Cảnh Thịnh tò mò không biết sau khi cắt ra đặt dưới kinh hiển vi thì có thể thấy được thành tế bào bên trong hay không?
Thời gian 10 giây đếm ngược sắp kết thúc, Cố Cảnh Thịnh hít một hơi thật sâu, miêu tả lá bài của mình: “Tiệc sinh nhật.”
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Hệ thống bắt đầu xào bài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xào bài xong.
Hệ thống bắt đầu lật bài.]
Ba tấm thẻ xuất hiện giữa không trung.
[Cô bé bịt mắt hát chúc mừng sinh nhật], [Quý ông mặc tuxedo], [Sân chơi tràn ngập bóng bay].
Vòng này Cố Cảnh Thịnh không được điểm nào, nhưng may mắn là con thỏ trên bàn đã ngủ say, số người chơi không tiếp tục giảm.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vòng thứ 3 bắt đầu.
Hệ thống rút thêm thẻ.]
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Mời 08321-4 miêu tả lá bài của mình trong 10 giây
Bắt đầu đếm ngược 10,9..]
Tấm màn trước mặt Vệ Gia Thời biến mất, sắc mặt cậu sinh viên này cũng rất tệ, tóc tai bù xù, quần áo còn dính máu, nhưng cũng may vết thương trên cánh tay phải của cậu ta đã ngừng chảy máu.
Cố Cảnh Thịnh thở phào nhẹ nhõm – vết thương không quá nghiêm trọng chứng tỏ vị đại ca này cuối cùng cũng nắm được quy tắc của trò chơi, ít ra sẽ không rời khỏi đội ngũ.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Số điểm người chơi 08321-6 nhận được: 31
Trò chơi kết thúc.
Ghi chú: Chơi game vừa phải giúp cải thiện não bộ, chơi quá mức sẽ gây hại tới sức khoẻ, hãy sắp xếp thời gian hợp lý, tận hưởng cuộc sống khoẻ mạnh.]
Không có liêm sỉ thế này mà sao vẫn chưa bị mấy nhà điều hành game cho đóng cửa nhỉ?!!
Cố Cảnh Thịnh nhìn tin nhắn mới nhất được gửi tới với vẻ mặt vô vọng, không nói một câu —— Phần mềm lưu manh đã thấy nhiều rồi, ngoại trừ “Boardgame Vui Vẻ” thì còn một người anh em khác gọi “Antiviruss Vui Vẻ”, để nói về độ không biết xấu hổ thì nếu hai đứa nó nhận số hai không ai dám lấy số một.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro