Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã
Chương 47
Ngã Ái Cật Sơn Trúc
2024-11-09 18:36:33
Lặng lẽ dùng di động tìm kiếm rồi nhìn thoáng qua kết quả, Trịnh Diêu lại liếc mắt đánh giá thanh niên trước mặt một chút, cuối cùng tự động xếp cậu vào loại đầu tiên.
Người quản lý Tiểu Lý vẫn còn đứng đó lải nhải mắng . chửi: “Lần này Trịnh Bác Viễn thật sự quá đáng, đây là lần đầu tiên cậu đi nước ngoài, hơn nữa chỉ đi một mình. Đất khách quê người, bị bỏ lại một mình trên đảo hoang, không biết khi đó cậu đã sợ hãi đến thế nào.”
Bản thân Tú Tú nhát gan như vậy, lúc nhìn thấy thiếu nữ co chân ngồi trong góc run bần bật qua livestream, Tiểu Lý đau lòng muốn chết, phẫn nộ đến mức chỉ hận không thể xông vào công ty của nhà họ Trịnh đánh cho Trịnh Bác Viễn một trận tơi bời.
Sự thật chứng minh, kế hoạch của Trịnh Bác Viễn thật sự có hiệu quả.
Trịnh Tú không thể chịu đựng được, cứ như vậy mà chết đi, nhưng thân xác không chết, bên trong chỉ thay đổi linh hồn, đổi thành Trịnh Diêu đến từ 2000 năm trước.
Có ân báo ân, có thù báo thù, Trịnh Diêu cũng không phải là thánh mẫu.
Cô lặng lẽ ghi nhớ cái tên Trịnh Bác Viễn này, sau đó tiếp tục nghe Tiểu Lý nói.
Tuy quá trình có chút gian nan, nhưng dù sao kết quả cũng tốt.
“Tớ đã có thể tưởng tượng ra Trịnh Bác Viễn sẽ phẫn nộ như thế nào khi thấy cậu nổi tiếng như bây giờ. Xứng đáng, cho hắn ta tức chết luôn!”
“Nhìn thấy những phóng viên đó không? Những người đó đều đến đây chờ từ sáng sớm, đều muốn phỏng vấn cậu.”
Tú Tú rốt cuộc có thể xoay chuyển tình thế rồi!
Tiểu Lý hưng phấn như bản thân cậu ta mới là người nổi tiếng, nhịn không được dùng khuỷu tay huých eo Trịnh Diêu: “Cậu hay thật, cũng không biết từ khi nào mà lại trở nên lợi hại như vậy. Nói thật đi, có phải cậu giấu tớ âm thầm đi học thêm các lớp bổ túc hay không?”
“À, tớ lén luyện tập cũng lâu rồi, vốn dĩ tớ tính chờ ngày nào đó có cơ hội thì đâm Trịnh Bác Viễn một nhát, không ngờ chưa kịp đâm chết Trịnh Bác Viễn, ngược lại lại phải đâm lên con dê.”
Khả năng diễn xuất của Trịnh Diêu chân thật vô cùng, giống như thật sự có chuyện như vậy xảy ra.
Tiểu Lý quả nhiên không chút nghi ngờ, trong lòng càng thêm đau lòng Trịnh Diêu.
Nhìn xem, ép người quá đáng, khiến cho một người hiền lành như Tú Tú thậm chí còn nghĩ đến chuyện kéo Trịnh Bác Viễn chết chùm.
Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số phóng viên, cùng với ánh đèn flash chớp nháy liên tục, Trịnh Diêu thong dong bước vào sảnh khách sạn.
Cô nhanh chóng để mắt đến những chiếc balo chất đống ở sảnh.
Balo này đối với cô cũng không xa lạ, thậm chí là vô cùng quen mắt.
Bởi vì cô cũng có. Đó là thứ duy nhất cô có bên cạnh sau khi tỉnh lại. Hiện giờ nhìn thấy, có vẻ như là chương trình cố ý chuẩn bị sẵn.
Người quản lý Tiểu Lý vẫn còn đứng đó lải nhải mắng . chửi: “Lần này Trịnh Bác Viễn thật sự quá đáng, đây là lần đầu tiên cậu đi nước ngoài, hơn nữa chỉ đi một mình. Đất khách quê người, bị bỏ lại một mình trên đảo hoang, không biết khi đó cậu đã sợ hãi đến thế nào.”
Bản thân Tú Tú nhát gan như vậy, lúc nhìn thấy thiếu nữ co chân ngồi trong góc run bần bật qua livestream, Tiểu Lý đau lòng muốn chết, phẫn nộ đến mức chỉ hận không thể xông vào công ty của nhà họ Trịnh đánh cho Trịnh Bác Viễn một trận tơi bời.
Sự thật chứng minh, kế hoạch của Trịnh Bác Viễn thật sự có hiệu quả.
Trịnh Tú không thể chịu đựng được, cứ như vậy mà chết đi, nhưng thân xác không chết, bên trong chỉ thay đổi linh hồn, đổi thành Trịnh Diêu đến từ 2000 năm trước.
Có ân báo ân, có thù báo thù, Trịnh Diêu cũng không phải là thánh mẫu.
Cô lặng lẽ ghi nhớ cái tên Trịnh Bác Viễn này, sau đó tiếp tục nghe Tiểu Lý nói.
Tuy quá trình có chút gian nan, nhưng dù sao kết quả cũng tốt.
“Tớ đã có thể tưởng tượng ra Trịnh Bác Viễn sẽ phẫn nộ như thế nào khi thấy cậu nổi tiếng như bây giờ. Xứng đáng, cho hắn ta tức chết luôn!”
“Nhìn thấy những phóng viên đó không? Những người đó đều đến đây chờ từ sáng sớm, đều muốn phỏng vấn cậu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tú Tú rốt cuộc có thể xoay chuyển tình thế rồi!
Tiểu Lý hưng phấn như bản thân cậu ta mới là người nổi tiếng, nhịn không được dùng khuỷu tay huých eo Trịnh Diêu: “Cậu hay thật, cũng không biết từ khi nào mà lại trở nên lợi hại như vậy. Nói thật đi, có phải cậu giấu tớ âm thầm đi học thêm các lớp bổ túc hay không?”
“À, tớ lén luyện tập cũng lâu rồi, vốn dĩ tớ tính chờ ngày nào đó có cơ hội thì đâm Trịnh Bác Viễn một nhát, không ngờ chưa kịp đâm chết Trịnh Bác Viễn, ngược lại lại phải đâm lên con dê.”
Khả năng diễn xuất của Trịnh Diêu chân thật vô cùng, giống như thật sự có chuyện như vậy xảy ra.
Tiểu Lý quả nhiên không chút nghi ngờ, trong lòng càng thêm đau lòng Trịnh Diêu.
Nhìn xem, ép người quá đáng, khiến cho một người hiền lành như Tú Tú thậm chí còn nghĩ đến chuyện kéo Trịnh Bác Viễn chết chùm.
Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số phóng viên, cùng với ánh đèn flash chớp nháy liên tục, Trịnh Diêu thong dong bước vào sảnh khách sạn.
Cô nhanh chóng để mắt đến những chiếc balo chất đống ở sảnh.
Balo này đối với cô cũng không xa lạ, thậm chí là vô cùng quen mắt.
Bởi vì cô cũng có. Đó là thứ duy nhất cô có bên cạnh sau khi tỉnh lại. Hiện giờ nhìn thấy, có vẻ như là chương trình cố ý chuẩn bị sẵn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro