Bắt Đầu Từ Việc Bán Cơm Ở Công Trường

Chương 26

2024-09-23 16:09:16

Mua cơm xong, mọi người cũng không đi ngay, túm năm tụm ba, tìm một chỗ râm mát ngồi xổm xuống ăn cơm.

Đợi mọi người mua cơm xong hết rồi, chú Đống Lương mới lấy một hộp cơm, đưa cho Từ An tám tệ.

"Chú ơi, không cần đâu, coi như là cháu mời chú."

"Anh em rõ ràng sòng phẳng, làm ăn là làm ăn. Ai đến mua cũng không lấy tiền, thế thì còn làm ăn gì nữa."

Nói xong, chú ấy nhét tiền vào tay Từ An, cầm hộp cơm đi đến chỗ râm mát, ngồi xổm xuống cùng mọi người ăn cơm.

Từ An kiểm tra lại số cơm hộp còn lại trong hai thùng xốp, chỉ còn lại sáu hộp, chú Đống Lương đã giúp anh bán được hai mươi bốn hộp cơm.

Từ Nhạc mút tay, nhìn Kiều Hưng Quốc đang đứng do dự bên cạnh xe ba gác, bỗng nhiên cô bé vùng ra khỏi tay Hòa Bình, chạy lon ton đến chỗ Kiều Hưng Quốc.

"Chú ơi, chú có đói bụng không? Chú muốn ăn cơm không?" Từ Nhạc kéo kéo vạt áo Kiều Hưng Quốc: "Anh trai cháu nấu ăn ngon lắm, chú nhìn bụng cháu này, no căng bụng luôn."

Nói xong, Từ Nhạc định vén áo lên cho Kiều Hưng Quốc xem cái bụng tròn vo của mình, nhưng đã bị Từ An nhanh tay ngăn lại, anh trừng mắt nhìn Từ Nhạc, ra hiệu “lát nữa tính sổ với em”.

Từ Nhạc lập tức phụng phịu, lớn tiếng cãi lại: "Cơm anh trai nấu ngon thật mà!"

Giọng nói mềm mại, ngọt ngào, nghe chẳng giống như đang giận dỗi mà giống như đang làm nũng hơn.

Những người vừa mua cơm hộp, đang ăn uống ngon lành nghe vậy liền bật cười, giơ ngón tay cái với hai anh em.

"Đúng vậy, cơm hộp rất ngon."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lời nói của mình được mọi người ủng hộ, Từ Nhạc đắc ý vô cùng, khoanh tay, ngẩng đầu, hất hàm nhìn Từ An.

Từ Khang cũng không chịu thua kém, kéo Hòa Bình chạy ra cổng công trường, hét to vào bên trong: "Anh trai cháu đang bán cơm hộp, cơm hộp ngon lắm ạ."

Nghe thấy tiếng gọi của cậu bé, mấy người công nhân đang đi về phía nhà ăn đồng loạt quay đầu lại nhìn, như thể bị thu hút, sau một hồi bàn bạc, họ liền đi về phía này.

Ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, nhìn đôi mắt long lanh của cô bé trước mặt, Kiều Hưng Quốc chợt nhớ đến con gái ở quê, con gái anh ta cũng trạc tuổi Từ Nhạc.

Bàn tay phải của anh ta từ từ giơ lên, cầm một hộp cơm.

"Chú ơi, một hộp cơm tám tệ ạ." Từ Nhạc kịp thời nhắc nhở.

Kiều Hưng Quốc lấy một tờ mười tệ trong túi ra đưa cho Từ Nhạc, dịu dàng hỏi: "Chú đưa cho cháu mười tệ, cháu phải trả lại cho chú bao nhiêu tiền?”

Từ Nhạc nhận lấy tiền, đưa cho Từ An, nghiêm túc trả lời: "Chú ơi, cháu chưa đi học, chưa biết đếm ạ."

Câu nói này một lần nữa khiến cho mọi người xung quanh bật cười.

Mấy người công nhân được Từ Khang “chiêu mộ” cũng đã đi đến cổng, họ nhìn những người đang ngồi ăn cơm dưới gốc cây, tò mò tiến lại gần muốn xem trong hộp cơm có những món gì.

Những người đang ăn cơm cũng không ngại ngần, hào phóng mở hộp cơm ra cho họ xem.

Mấy người công nhân nhìn miếng bánh thịt to đùng, món cà tím xào thịt băm thấm đẫm nước sốt, màu sắc đẹp mắt và món bắp cải xào miến bóng bẩy, hấp dẫn, không hẹn mà cùng nuốt nước miếng, chen chúc nhau đến chỗ xe ba gác, mỗi người cầm một hộp cơm.

Dưới sự “mời khách” nhiệt tình của Từ Khang, hết nhóm công nhân này đến nhóm công nhân khác đến mua cơm hộp, ít thì một hộp, nhiều thì hai ba hộp, sáu hộp cơm còn lại nhanh chóng bán hết veo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ An dọn dẹp xe ba gác, sau đó cùng với Hòa Bình và hai đứa em ngồi xuống dưới bóng cây, chờ đợi phản hồi của chú Đống Lương.

Kiều Hưng Quốc cầm hộp cơm quay trở lại gốc cây, trước tiên, anh ta mở hộp cơm trắng ra, cơm trắng bên trong trắng tinh, dẻo thơm, thoang thoảng mùi hương đặc trưng của cơm nấu bằng bếp củi.

Anh ta dùng đũa chọc chọc vào miếng bánh thịt, nước thịt từ khe hở chảy ra, tỏa ra hương thơm đặc trưng của thịt lợn.

Gắp một miếng cà tím lên, nước sốt sền sệt từ từ chảy xuống, nhìn rất ngon mắt.

Món bắp cải xào miến thì khỏi phải nói, nhìn qua đã thấy rất ngon miệng, ăn kèm với những món khác thì hết sẩy, lại còn rất no bụng.

Lần đầu tiên, Kiều Hưng Quốc cảm thấy tại sao hôm nay vợ mình lại tan ca muộn như vậy. Anh ta vội vàng đậy nắp hộp lại, nếu cứ nhìn tiếp, anh ta sợ mình sẽ không nhịn được mà ăn vụng mất.

Chú Đống Lương đã làm việc trên công trường nhiều năm, quen thói ăn uống vội vàng. Một suất cơm hộp, bao gồm cả cơm, thức ăn và canh, nặng gần ba cân, đã bị chú ấy “xử lý” sạch sẽ trong chốc lát, cuối cùng là uống cạn bát canh cà chua trứng, ợ một tiếng thật to.

Bữa cơm này, thật sự là quá ngon!

Mấy người anh em ngồi ăn cùng chú Đống Lương cũng y hệt như vậy, ăn xong đều ngửa cổ ợ một tiếng thật to, ra chiều đã đời.

Không biết đã bao lâu rồi họ mới được ăn một bữa cơm ngon lành, no nê đến như vậy. Những bữa cơm trước đây họ ăn chỉ là để lấp đầy bụng, căn bản không thể coi là thức ăn được.

Tuy là công nhân, nhưng mọi người đều rất có ý thức, sau khi ăn xong, họ cho tất cả hộp, bát, túi nilon vào một chỗ, vứt vào thùng rác.

Một người đàn ông ngồi xổm xuống bên cạnh Từ An, lấy một bao thuốc lá trong túi áo ra, rút hai điếu đưa cho Từ An và Hòa Bình.

"Ngày mai hai cậu còn đến nữa không? Chỉ cần cơm hộp của hai cậu vẫn ngon như vậy, giá cả vẫn như vậy, tôi nhìn thấy là tôi mua liền."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Từ Việc Bán Cơm Ở Công Trường

Số ký tự: 0