Áp trục
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Không biết chui đâu ra một tiểu ni cô, trò chuyện rất là thân mật, còn nói có duyên với mình, sau này mình sẽ là người rất quan trọng trong cuộc đời nàng.
Nếu không phải tiểu ni cô này chỉ có sáu bảy tuổi, vẻ mặt ngây thơ đơn thuần … lại thêm thần thông quỷ dị, có thể nhìn thấu bộ dạng thật của hắn, còn thấy được ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm. Sợ rằng lúc này Lục Ly sớm đã tưởng là gặp phải thần côn lừa đảo, vung cước đạp bay nàng.
Vấn đề chính ở chỗ này!
Tiểu ni cô quá tà dị, Lục Ly có cảm giác, đây là một tiểu yêu nghiệt, một tiểu quái vật, hoàn toàn không giống nhân loại bình thường.
Khăng khăng Lục Ly ở chung với tiểu nha đầu này lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Nha đầu hệt như muội muội mình hay là con gái hắn, khiến Lục Ly bất giác sinh lòng thương yêu, không dậy được nửa điểm chán ghét.
- Chư vị thí chủ, hôm nay đấu giá chính thức bắt đầu, linh quả đầu tiên mà chúng ta đấu giá sẽ là Thanh Trúc Quả. Công hiệu quả này chắc không cần Tru Tà phải giới thiệu nhiều lời. Đây là linh quả đại bổ cho linh hồn, lần này sẽ đấu giá một vạn trái, giá đáy một ngàn vạn Tử Huyền Tinh, mỗi lần tăng giá ít nhất một vạn Tử Huyền Tinh!
Bên ngoài truyền đến thanh âm, hấp dẫn chú ý của Lục Ly, bầu không khí bỗng chốc trở nên náo nhiệt. Lục Ly nghe được quy định về nhóm vật phẩm đấu giá đầu tiên, biết giá trị lên đến cả ngàn vạn Tử Huyền Tinh, không khỏi nhếch môi.
Muốn biết một khối Tử Huyền Tinh giá trị một vạn Huyền Tinh, một ngàn vạn Tử Huyền Tinh, vậy chính là trăm ức Huyền Tinh a. Mặc dù lần này Thanh Trúc Quả được đấu giá tận một vạn trái, nhưng cũng quá đắt. Đây mới là nhóm vật phẩm đấu giá đầu tiên, đợi đến lúc đấu giá vật phẩm áp trục thì còn không biết sẽ có giá thế nào!
Đối với các loại linh quả còn lại Lục Ly không hề có bất kỳ mơ tưởng nào, chỉ một lòng nghĩ lấy cho bằng được Bồ Đề Quả.
Lần này hắn mang đến rất nhiều Huyền Tinh, Lục Linh nhất thống toàn bộ Vân Châu, cướp đoạt được vô số tài phú, cộng thêm đoạn thời gian này bán ra vô số linh tài trong Hỏa Ngục. Thậm chí Lục Linh còn để Đại tổng quản đưa hết Huyền Tinh trong quốc khố cho Lục Ly mang theo, tổng cộng hơn sáu vạn ức Huyền Tinh, cũng tức là sáu ức Tử Huyền Tinh.
Sáu ức Tử Huyền Tinh, đó là số tài sản phú khả địch quốc, nếu dùng hết đi mua sắm binh khí Thánh giai, dự tính có thể xếp thành nguyên một ngọn núi.
Nhưng mà …
Lúc này trong lòng Lục Ly lại có chút không quá dám chắc, sáu ức Tử Huyền Tinh này liệu có thể mua được Bồ Đề Quả ư? Nếu không tranh mua thì biết phải làm sao?
Bên ngoài rất nhanh liền bắt đầu kêu giá, hơn nữa còn một đường tăng cao. Người kêu giá đều không phải con em Vương tộc, mà chỉ là mấy con em thế gia, hào môn.
Hôm nay công tử tiểu thư mười hai Vương tộc đều đến, thịnh sự lớn như thế, những con em hào môn kém một bậc kia làm sao có thể bỏ lỡ? Đây là cơ hội cho bọn hắn thể hiện thực lực để uẩn của thế lực gia tộc bản thân a.
- Đại ca ca, sao ngươi không kêu giá?
Bàn Nhược đứng ở bên người Lục Ly, nửa người dựa sát lên, tựa như rúc vào trong lòng hắn. Nàng ngửa đầu nhìn Lục Ly, đôi tròng mắt như sao sáng giữa trời đêm.
Lục Ly khẽ mỉm cười nói:
- Đại ca ca rất nghèo, đại ca ca không mua nổi linh quả của Đại Phật Tự các ngươi.
- Đại ca ca gạt người.
Tiểu Bàn Nhược nhón chân sáp lại bên tai Lục Ly nói:
- Đại ca ca rõ ràng mang theo sáu ức Tử Huyền Tinh, thế mà vẫn kêu nghèo.
- Cái đó mà ngươi cũng nhìn ra được?
Lục Ly bó tay hết cách, Huyền Tinh đều được để trong Không Gian Giới Chỉ, chẳng lẽ nha đầu này có thể nhìn xuyên qua được cả Không Gian Giới Chỉ?
- Đương nhiên! Bàn Nhược lợi hại lắm.
Bàn Nhược khẽ nhăn mũi, kiêu ngạo sáp đến bên tai Lục Ly nói:
- Bàn Nhược còn thấy được trong Không Gian Giới Chỉ của ngươi có một kiện bán Thần khí đâu, trong bán Thần khí có một con thú nhỏ đáng yêu và hai người khác nữa.
- …
Lục Ly triệt để nghẹn họng, nha đầu này quá tà dị, thế này thì khác gì yêu nghiệt. Đến cả Tiểu Bạch giấu trong Man Thần Đỉnh đều bị nhìn ra được.
Lục Ly sợ Tiểu Bạch lộ ra ngoài, bọn Cơ Mộng Điềm từng gặp qua Tiểu Bạch, bởi thế mới ném vào trong Man Thần Đỉnh. Cơ Mộng Dao và Dương Vũ đều đói đến ngất xỉu, cộng thêm Tiểu Bạch có thể điều khiển Man Thần Đỉnh, Lục Ly hoàn toàn không cần lo lắng Tiểu Bạch an toàn.
- Đây tuyệt đối là thiên địa thần thai a!
Lục Ly chỉ có thể âm thầm phỏng đoán trong lòng, nếu không căn bản không cách nào giải thích thần thông quỷ dị của Bàn Nhược. Lục Linh cũng là Hỏa Phượng Thiên Thai, một trong mấy loại thiên địa thần thai, bị thiêu chết vẫn có thể dục hỏa trùng sinh, chỉ có thiên địa thần thai mới có được thần thông biến thái đến vậy.
Bên ngoài, hội đấu giá vẫn đang diễn ra, Lục Ly lại không mấy để tâm, thậm chí còn cảm thấy rất là nhàm chán. Vô luận là linh quả gì hắn đều hạ quyết tâm không ra tay, dứt khoát bồi cùng tiểu Bàn Nhược tán gẫu.
Tiểu nha đầu này khiến hắn có cảm giác rất thân thiết, dù chỉ mới gặp lần đầu, lại cứ như là tiểu muội hay con gái hắn vậy.
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia ngồi ở bên cạnh, không xen vào nửa câu, giả bộ nhìn xem hội đấu giá bên ngoài, chuyện của Lục Ly bọn hắn không dám chõ mõm vào.
Một vạn trái Thanh Trúc Quả rất nhanh liền được bán ra, hình như là một gia tộc thất phẩm mua được, giá cả được thổi lên tận bảy ngàn vạn Tử Huyền Tinh.
Mua sắm đồ vật ở Trung Châu đều dùng Tử Huyền Tinh, bởi vì bảo vật Trung Châu quá mắc, dùng Huyền Tinh để tính thì quá lớn.
Nhóm linh quả thứ hai được đấu giá rõ ràng có giá trị và số lượng kém xa nhóm đầu, chỉ hơn mười trái, giá đáy cũng chỉ là mấy trăm vạn Tử Huyền Tinh.
Liên tục đấu giá mười mấy nhóm bảo vật, giá cả đều không dọa người như nhóm đầu tiên, điều này khiến Lục Ly thoáng yên tâm phần nào.
Con em mười hai Vương tộc vẫn chưa ai mở miệng kêu giá, tựa hồ chỉ là tới đây du ngoạn, căn bản không có ý ra tay. Trên Liên Hoa Đài ngược lại có mấy con em đại gia tộc xuất thủ, lần lượt mua xuống mấy nhóm linh quả.
Lục Ly nhàm chán theo dõi đấu giá, đợi lúc Tru Tà hòa thượng bắt đầu giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo, hắn sáp lại bên tai Bàn Nhược hỏi:
- Bàn Nhược biết tên mấy loại linh quả được đấu giá tiếp sau không?
- Biết!
Tiểu Bàn Nhược chớp chớp mắt nói:
- Tiếp sau còn có hơn bốn mươi loại linh quả được đấu giá, một ít linh quả trong đó còn là Bàn Nhược đích thân đi hái.
- Hả?
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia nghe được lời này của Bàn Nhược, không khỏi hiếu kì nhìn lại. Nha đầu Bàn Nhược này có tư cách tiến vào Linh Viên, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự tuyệt đối không thấp.
Nghĩ đến tiểu ni cô xinh như búp bê này mới sáu bảy tuổi mà đã đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong. Hai người Cổ Mẫn đoán nàng có thể là con em đại gia tộc trong Đại Phật Tự, thậm chí rất có khả năng là tiểu thư Vương tộc Khổng gia.
Thân phận Bàn Nhược thế nào, Lục Ly thậm chí không cần đoán. Nàng rất có thể là thiên địa thần thai, dù không phải tiểu thư Khổng gia thì tuyệt đối cũng là bảo bối ở Đại Phật Tự.
Chỉ là hắn có chút không rõ ràng, Bàn Nhược một mình vụng trộm chạy tới trong gian nhã các này của hắn, thế mà người Đại Phật Tự lại không đi tìm? Chẳng lẽ Đại Phật Tự không sợ hắn bắt cóc Bàn Nhược?
Song rất nhanh hắn liền vứt chuyện này sang một bên, có chút cấp bách dò hỏi:
- Bàn Nhược biết ba kiện vật phẩm được đấu giá cuối cùng là gì không?
Bàn Nhược nghĩ nghĩ, sau đó nghiêng đầu thấp giọng nói:
- Biết, là Nhân Tiên Chi, Bồ Đề Quả và Long Tiên Quả, đây toàn là bảo vật đấu giá áp trục.
- Áp trục?!
Thần sắc Lục Ly bỗng chốc trở nên khó coi, Bồ Đề Quả còn đếm ngược thứ hai. Giá tiền không biết còn sẽ cao đến đâu, liệu sáu ức Tử Huyền Tinh này của hắn có thể nắm xuống được ư?
- Nếu còn không được thì mượn tạm Huyền Tinh từ chỗ Dạ Lạc vậy!
Lục Ly chỉ nghĩ được mỗi phương án này, hôm qua hắn đã dặn dò Dạ Vũ. Chắc Dạ Lạc sẽ có chuẩn bị, vài ức Tử Huyền Tinh Dạ gia nhất định có thể cầm ra được.
Nếu không phải tiểu ni cô này chỉ có sáu bảy tuổi, vẻ mặt ngây thơ đơn thuần … lại thêm thần thông quỷ dị, có thể nhìn thấu bộ dạng thật của hắn, còn thấy được ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm. Sợ rằng lúc này Lục Ly sớm đã tưởng là gặp phải thần côn lừa đảo, vung cước đạp bay nàng.
Vấn đề chính ở chỗ này!
Tiểu ni cô quá tà dị, Lục Ly có cảm giác, đây là một tiểu yêu nghiệt, một tiểu quái vật, hoàn toàn không giống nhân loại bình thường.
Khăng khăng Lục Ly ở chung với tiểu nha đầu này lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Nha đầu hệt như muội muội mình hay là con gái hắn, khiến Lục Ly bất giác sinh lòng thương yêu, không dậy được nửa điểm chán ghét.
- Chư vị thí chủ, hôm nay đấu giá chính thức bắt đầu, linh quả đầu tiên mà chúng ta đấu giá sẽ là Thanh Trúc Quả. Công hiệu quả này chắc không cần Tru Tà phải giới thiệu nhiều lời. Đây là linh quả đại bổ cho linh hồn, lần này sẽ đấu giá một vạn trái, giá đáy một ngàn vạn Tử Huyền Tinh, mỗi lần tăng giá ít nhất một vạn Tử Huyền Tinh!
Bên ngoài truyền đến thanh âm, hấp dẫn chú ý của Lục Ly, bầu không khí bỗng chốc trở nên náo nhiệt. Lục Ly nghe được quy định về nhóm vật phẩm đấu giá đầu tiên, biết giá trị lên đến cả ngàn vạn Tử Huyền Tinh, không khỏi nhếch môi.
Muốn biết một khối Tử Huyền Tinh giá trị một vạn Huyền Tinh, một ngàn vạn Tử Huyền Tinh, vậy chính là trăm ức Huyền Tinh a. Mặc dù lần này Thanh Trúc Quả được đấu giá tận một vạn trái, nhưng cũng quá đắt. Đây mới là nhóm vật phẩm đấu giá đầu tiên, đợi đến lúc đấu giá vật phẩm áp trục thì còn không biết sẽ có giá thế nào!
Đối với các loại linh quả còn lại Lục Ly không hề có bất kỳ mơ tưởng nào, chỉ một lòng nghĩ lấy cho bằng được Bồ Đề Quả.
Lần này hắn mang đến rất nhiều Huyền Tinh, Lục Linh nhất thống toàn bộ Vân Châu, cướp đoạt được vô số tài phú, cộng thêm đoạn thời gian này bán ra vô số linh tài trong Hỏa Ngục. Thậm chí Lục Linh còn để Đại tổng quản đưa hết Huyền Tinh trong quốc khố cho Lục Ly mang theo, tổng cộng hơn sáu vạn ức Huyền Tinh, cũng tức là sáu ức Tử Huyền Tinh.
Sáu ức Tử Huyền Tinh, đó là số tài sản phú khả địch quốc, nếu dùng hết đi mua sắm binh khí Thánh giai, dự tính có thể xếp thành nguyên một ngọn núi.
Nhưng mà …
Lúc này trong lòng Lục Ly lại có chút không quá dám chắc, sáu ức Tử Huyền Tinh này liệu có thể mua được Bồ Đề Quả ư? Nếu không tranh mua thì biết phải làm sao?
Bên ngoài rất nhanh liền bắt đầu kêu giá, hơn nữa còn một đường tăng cao. Người kêu giá đều không phải con em Vương tộc, mà chỉ là mấy con em thế gia, hào môn.
Hôm nay công tử tiểu thư mười hai Vương tộc đều đến, thịnh sự lớn như thế, những con em hào môn kém một bậc kia làm sao có thể bỏ lỡ? Đây là cơ hội cho bọn hắn thể hiện thực lực để uẩn của thế lực gia tộc bản thân a.
- Đại ca ca, sao ngươi không kêu giá?
Bàn Nhược đứng ở bên người Lục Ly, nửa người dựa sát lên, tựa như rúc vào trong lòng hắn. Nàng ngửa đầu nhìn Lục Ly, đôi tròng mắt như sao sáng giữa trời đêm.
Lục Ly khẽ mỉm cười nói:
- Đại ca ca rất nghèo, đại ca ca không mua nổi linh quả của Đại Phật Tự các ngươi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại ca ca gạt người.
Tiểu Bàn Nhược nhón chân sáp lại bên tai Lục Ly nói:
- Đại ca ca rõ ràng mang theo sáu ức Tử Huyền Tinh, thế mà vẫn kêu nghèo.
- Cái đó mà ngươi cũng nhìn ra được?
Lục Ly bó tay hết cách, Huyền Tinh đều được để trong Không Gian Giới Chỉ, chẳng lẽ nha đầu này có thể nhìn xuyên qua được cả Không Gian Giới Chỉ?
- Đương nhiên! Bàn Nhược lợi hại lắm.
Bàn Nhược khẽ nhăn mũi, kiêu ngạo sáp đến bên tai Lục Ly nói:
- Bàn Nhược còn thấy được trong Không Gian Giới Chỉ của ngươi có một kiện bán Thần khí đâu, trong bán Thần khí có một con thú nhỏ đáng yêu và hai người khác nữa.
- …
Lục Ly triệt để nghẹn họng, nha đầu này quá tà dị, thế này thì khác gì yêu nghiệt. Đến cả Tiểu Bạch giấu trong Man Thần Đỉnh đều bị nhìn ra được.
Lục Ly sợ Tiểu Bạch lộ ra ngoài, bọn Cơ Mộng Điềm từng gặp qua Tiểu Bạch, bởi thế mới ném vào trong Man Thần Đỉnh. Cơ Mộng Dao và Dương Vũ đều đói đến ngất xỉu, cộng thêm Tiểu Bạch có thể điều khiển Man Thần Đỉnh, Lục Ly hoàn toàn không cần lo lắng Tiểu Bạch an toàn.
- Đây tuyệt đối là thiên địa thần thai a!
Lục Ly chỉ có thể âm thầm phỏng đoán trong lòng, nếu không căn bản không cách nào giải thích thần thông quỷ dị của Bàn Nhược. Lục Linh cũng là Hỏa Phượng Thiên Thai, một trong mấy loại thiên địa thần thai, bị thiêu chết vẫn có thể dục hỏa trùng sinh, chỉ có thiên địa thần thai mới có được thần thông biến thái đến vậy.
Bên ngoài, hội đấu giá vẫn đang diễn ra, Lục Ly lại không mấy để tâm, thậm chí còn cảm thấy rất là nhàm chán. Vô luận là linh quả gì hắn đều hạ quyết tâm không ra tay, dứt khoát bồi cùng tiểu Bàn Nhược tán gẫu.
Tiểu nha đầu này khiến hắn có cảm giác rất thân thiết, dù chỉ mới gặp lần đầu, lại cứ như là tiểu muội hay con gái hắn vậy.
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia ngồi ở bên cạnh, không xen vào nửa câu, giả bộ nhìn xem hội đấu giá bên ngoài, chuyện của Lục Ly bọn hắn không dám chõ mõm vào.
Một vạn trái Thanh Trúc Quả rất nhanh liền được bán ra, hình như là một gia tộc thất phẩm mua được, giá cả được thổi lên tận bảy ngàn vạn Tử Huyền Tinh.
Mua sắm đồ vật ở Trung Châu đều dùng Tử Huyền Tinh, bởi vì bảo vật Trung Châu quá mắc, dùng Huyền Tinh để tính thì quá lớn.
Nhóm linh quả thứ hai được đấu giá rõ ràng có giá trị và số lượng kém xa nhóm đầu, chỉ hơn mười trái, giá đáy cũng chỉ là mấy trăm vạn Tử Huyền Tinh.
Liên tục đấu giá mười mấy nhóm bảo vật, giá cả đều không dọa người như nhóm đầu tiên, điều này khiến Lục Ly thoáng yên tâm phần nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Con em mười hai Vương tộc vẫn chưa ai mở miệng kêu giá, tựa hồ chỉ là tới đây du ngoạn, căn bản không có ý ra tay. Trên Liên Hoa Đài ngược lại có mấy con em đại gia tộc xuất thủ, lần lượt mua xuống mấy nhóm linh quả.
Lục Ly nhàm chán theo dõi đấu giá, đợi lúc Tru Tà hòa thượng bắt đầu giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo, hắn sáp lại bên tai Bàn Nhược hỏi:
- Bàn Nhược biết tên mấy loại linh quả được đấu giá tiếp sau không?
- Biết!
Tiểu Bàn Nhược chớp chớp mắt nói:
- Tiếp sau còn có hơn bốn mươi loại linh quả được đấu giá, một ít linh quả trong đó còn là Bàn Nhược đích thân đi hái.
- Hả?
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia nghe được lời này của Bàn Nhược, không khỏi hiếu kì nhìn lại. Nha đầu Bàn Nhược này có tư cách tiến vào Linh Viên, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự tuyệt đối không thấp.
Nghĩ đến tiểu ni cô xinh như búp bê này mới sáu bảy tuổi mà đã đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong. Hai người Cổ Mẫn đoán nàng có thể là con em đại gia tộc trong Đại Phật Tự, thậm chí rất có khả năng là tiểu thư Vương tộc Khổng gia.
Thân phận Bàn Nhược thế nào, Lục Ly thậm chí không cần đoán. Nàng rất có thể là thiên địa thần thai, dù không phải tiểu thư Khổng gia thì tuyệt đối cũng là bảo bối ở Đại Phật Tự.
Chỉ là hắn có chút không rõ ràng, Bàn Nhược một mình vụng trộm chạy tới trong gian nhã các này của hắn, thế mà người Đại Phật Tự lại không đi tìm? Chẳng lẽ Đại Phật Tự không sợ hắn bắt cóc Bàn Nhược?
Song rất nhanh hắn liền vứt chuyện này sang một bên, có chút cấp bách dò hỏi:
- Bàn Nhược biết ba kiện vật phẩm được đấu giá cuối cùng là gì không?
Bàn Nhược nghĩ nghĩ, sau đó nghiêng đầu thấp giọng nói:
- Biết, là Nhân Tiên Chi, Bồ Đề Quả và Long Tiên Quả, đây toàn là bảo vật đấu giá áp trục.
- Áp trục?!
Thần sắc Lục Ly bỗng chốc trở nên khó coi, Bồ Đề Quả còn đếm ngược thứ hai. Giá tiền không biết còn sẽ cao đến đâu, liệu sáu ức Tử Huyền Tinh này của hắn có thể nắm xuống được ư?
- Nếu còn không được thì mượn tạm Huyền Tinh từ chỗ Dạ Lạc vậy!
Lục Ly chỉ nghĩ được mỗi phương án này, hôm qua hắn đã dặn dò Dạ Vũ. Chắc Dạ Lạc sẽ có chuẩn bị, vài ức Tử Huyền Tinh Dạ gia nhất định có thể cầm ra được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro