Chấn giết Địa T...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Sau khi Lãnh Vô Hinh mang Lục Ly từ Hỏa Ngục đi ra, chưa bao giờ ngược đãi hắn, thậm chí chưa từng đánh hắn, ngược lại đối với hắn khá lịch sự. Giải thích các loại tình huống Trung Hoàng Giới cho Lục Ly, đưa Lục Ly Ảnh Thiền Châu, còn đưa hắn linh dược.
Chuyện này tạo cho Lục Ly một loại giả tượng, Lãnh Vô Hinh phải cầu cạnh hắn, cho nên nội tâm Lục Ly cảm giác nguy cơ không hề nặng.
Hiện tại cái tát này đã đánh tỉnh hắn, rốt cục hắn cũng rõ ràng bản thân đối với Lãnh Vô Hinh chỉ là một con rối, tính mạng của hắn nắm trong tay Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh có thể tùy thời bóp chết hắn.
Hắn giật giây Lãnh Vô Hinh đi đoạt bảo, chọc giận tới Lãnh Vô Hinh, chuyện này đã vượt qua giới hạn. Lãnh Vô Hinh đánh hắn một cái tát, khiến hắn nhớ lại thân phận thật sự của chính mình, nhắc nhở mạng của hắn đang nắm trong tay Lãnh Vô Hinh.
Mỹ nhân xinh đẹp như hoa, nhưng có kịch độc, vô tình máu lạnh tận xương!
Lục Ly hít một hơi đứng lên, trên mặt không có tức giận, càng không có sát khí, ngược lại chắp tay nói:
- Vô Hinh tiểu thư ta sai rồi, là ta đường đột.
Lục Ly che dấu tất cả tâm tình ở sâu trong nội tâm, từ lúc này trở đi hắn sẽ không còn là hắn, hắn ẩn giấu tất cả chân tình, biến thành một con ếch nhảy trên đao nhọn, mỗi một bước hắn đều phải đi tốt, cố gắng sống sót, cố gắng trở về Đấu Thiên Giới.
Lúc này Lãnh Vô Hinh ở trong mắt của hắn không còn là một mỹ nhân, Lãnh Vô Mật không còn là một nha đầu ngây thơ lãng mạn, Lãnh Vô Thương không còn là một công tử văn nhã.
Tất cả bọn họ chỉ có một loại thân phận, đó chính là kẻ địch!
Toàn bộ Lãnh gia đều là địch nhân, người Trung Hoàng Giới và các giới diện còn lại đều là địch nhân của hắn. Nếu như có cơ hội hắn tuyệt đối không nương tay, như vậy mới có thể sống sót, bằng không chờ đợi hắn chính là vực sâu vạn trượng.
- Ừ!
Thái độ Lục Ly chuyển biến, khiến Lãnh Vô Hinh rất hài lòng, nàng không tiếp tục nói chuyện, ánh mắt nhìn vào trong sơn động, chờ đợi đám người Lãnh Vô Thương đi ra.
- Hưu.
Sau ba nén hương, có hai bón người từ trong hang động bắn ra, là Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật, sắc mặt hai người hết sức khó coi, vừa vọt ra cửa động lập tức quát khẽ:
- Mau lui lại!
- Hả?
Ánh mắt Lãnh Vô Hinh và Lục Ly đều lạnh xuống, chẳng lẽ trong động có quái thú cường đại? Lục Ly không chần chờ, nhanh chóng lui về phía sau, Lãnh Vô Hinh cũng đi theo.
- Thu ô.
Bên trong sơn động vang lên một tiếng quái khiếu, Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật vẫn chưa hoàn toàn lao ra, lập tức ôm đầu lăn lộn ở trên mặt đất, trên mặt toàn vẻ thống khổ, Lãnh Vô Thương gầm lên:
- Lục huynh, nhanh cứu chúng ta.
- Linh Phong?
Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đứng cách đó mấy trăm trượng liếc mắt nhìn nhau, tròng mắt hai người hơi co rụt lại, sau đó mắt hai người đều sáng lên.
Trong sơn động có Linh Phong mạnh mẽ, Linh Phong này so với Linh Phong bên ngoài mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, ngay cả linh hồn Lãnh Vô Thương cũng không chịu nổi.
Lãnh Vô Hinh vẫn muốn giết chết Lãnh Vô Thương, đây không phải là cơ hội tốt nhất sao?
Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đều ở trong sơn động, rõ ràng bị Linh Phong vây khốn, không cách nào cứu trợ Lãnh Vô Thương, nếu như Lục Ly không đi cứu người, khả năng Lãnh Vô Thương sẽ bị Linh Phong tấn công, khiến linh hồn sụp đổ.
- Lục công tử, cứu người!
Lãnh Vô Hinh nhìn Lãnh Vô Thương mấy lần, đột nhiên lên tiếng nói. Lục Ly ngạc nhiên nhìn Lãnh Vô Hinh một cái, thấy thần thái trong mắt nàng hết sức kiên định, hắn chỉ có thể phi thân về phía trước, xông vào bên trong sơn động.
- Hít...
Quả nhiên Linh Phong nơi đây vô cùng mạnh mẽ, màng nhĩ Lục Ly bị đâm cho đau nhức, thế nhưng linh hồn lại không bị ảnh hưởng quá lớn. Hắn một tay đỡ Lãnh Vô Thương, một tay ôm Lãnh Vô Mật đã ngất đi bay ra phía ngoài.
Đi ra khỏi cửa động ngàn trượng, là không còn Linh Phong nữa, Lục Ly để Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật lại, nhìn Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Vậy hai vị Địa Tiên thì sao? Có phải cứu không?
Lãnh Vô Thương thở dốc từng ngụm, hít vài hơi mới nói:
- Cứu, nhanh đi cứu, Linh Phong bên trong mạnh hơn, ngươi cẩn thận chút.
Lãnh Vô Hinh gật đầu, nói:
- Lục công tử, phiền ngươi đi cứu Vô Song thúc và Thiên Bá thúc.
Lục Ly và Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nàng thấy được ngụ ý đặc biệt. Nội tâm Lục Ly rùng mình. Lãnh Vô Hinh quá hung tàn, vậy mà lại bảo hắn tìm cơ hội thủ tiêu hai vị Địa Tiên?
Xem ra vừa rồi Linh Phong ở cửa động còn chưa đủ để giết chết Lãnh Vô Thương, cho nên Lãnh Vô Hinh mới bảo hắn cứu hai người. Hai vị Địa Tiên không có đi ra, rất có thể đã bị Linh Phong vây khốn rồi, có cơ hội thì có thể giết.
Lục Ly cắn răng đi vào trong hang đá, sau khi tiến vào hắn lập tức thả chậm cước bộ, hắn cũng không muốn chết, ngộ nhỡ ấn ký ngân long không ngăn cản được Linh Phong cường đại thì sao?
Hắn vận chuyển huyền lực xung quanh màng nhĩ, khiến màng nhĩ không bị tổn thương, nếu như màng nhĩ thủng mà nói... Trong thời gian ngắn hắn sẽ biến thành người điếc.
Càng đi vào bên trong, hang đá càng kéo dài xuống phía dưới, Linh Phong vẫn từ chỗ sâu trong hang đá thổi ra, càng đi vào Linh Phong càng mạnh.
Đi mấy dặm đường vẫn chưa thấy hai vị Địa Tiên, nội tâm Lục Ly lại hơi thanh tĩnh lại. Linh Phong nơi đây đã vô cùng khủng bố rồi, nhưng linh hồn của hắn vẫn chưa có bất kỳ cảm giác đau nhói nào, xem ra ấn ký ngân long có lực chống cự rất mạnh đối với Linh Phong.
Tiếp tục đi về phía trước, cước bộ Lục Ly càng ngày càng chậm, cái hang động này rất hẹp, chỉ có thể cho phép một người đi về phía trước, Lục Ly suy nghĩ một chút, vung nắm tay đánh về phía vách đá.
- Phanh!
Một quyền này Lục Ly không có dùng toàn bộ khí lực, nhưng ít nhất cũng có mấy vạn cân khí lực. Nắm đấm nện lên vách đá cảm giác như nện lên một miếng sắt, phát ra thanh âm nặng nề, vách đá lại không hư hao chút nào.
- Phanh!
Lục Ly toàn lực đánh ra một quyền, vách đá vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, mà chỉ truyền đến một tiếng nổ vang, Lục Ly bĩu môi tiếp tục đi về phía trước.
- A, a...
Tiếp tục đi về phía trước mấy dặm đường, Lục Ly mơ hồ nghe được một tiếng kêu thảm thiết, hình như là tiếng của Lãnh Vô Song?
Lục Ly lập tức ngừng lại cẩn thận lắng nghe, sau khi nghe thì xác định là tiếng kêu thảm thiết của Lãnh Vô Song, nhưng không nghe thấy tiếng của Lãnh Thiên Bá. Hai mắt hắn trở nên lạnh lùng, không có đi về phía trước nữa, mà tiếp tục đứng ở đây.
Lãnh Vô Hinh nắm sinh tử hắn của hắn trong tay, cho nên hắn phải nghĩ biện pháp chém giết Lãnh Vô Thương. Muốn giết Lãnh Vô Thương, thì nhất định phải thủ tiêu hai vị Địa Tiên này, nếu không cho dù có thể giết chết Lãnh Vô Thương, hắn cũng sẽ bị giết.
Bây giờ là cơ hội tốt nhất!
Lục Ly ngừng thở tiếp tục chờ đợi, ước chừng qua nửa nén hương thời gian, Lãnh Vô Song không hề truyền đến tiếng kêu thảm thiết nữa, Lục Ly mới rón rén đi về phía trước.
Một ngàn thước, hai ngàn thước, rốt cục Lục Ly phát hiện hai bóng người đen thùi lùi, con đường bằng đá đen nhánh một mảnh, hắn thông qua cảm ứng hô hấp cùng tiếng tim đập phát hiện được hai người.
Dường như Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đã ngất đi? Hô hấp của hai người vô cùng chậm chạp, tim đập yếu ớt, nhưng lại không có chết đi.
- Có giết hay không?
Người ngất đi lực phòng ngự sẽ vô cùng thấp, lúc này khẳng định linh hồn hai người đã gặp phải thiệt hại nặng, giết hai người sẽ không có mạo hiểm quá lớn.
- Giết.
Lục Ly cắn răng quyết định, thủ tiêu hai vị Địa Tiên, hắn mới có hy vọng sống. Hắn áp chế sát ý trong lòng, chậm rãi đi về phía trước, một mực tập trung cao độ đi cảm ứng hô hấp và nhịp tim của hai người.
Sau khi tiến tới gần hai người, Lục Ly quát khẽ:
- Vô Song đại nhân, Thiên Bá đại nhân, các ngươi không sao chứ? Tỉnh lại đi, ta tới cứu các ngươi ra ngoài đây.
Lục Ly hô một tiếng, nhưng hai người vẫn nằm bất động trên mặt đất như xác chết, Lục Ly tranh thủ kéo Lãnh Vô Song ra phía ngoài, sau khi đi mấy chục thước liền để Lãnh Vô Song xuống.
- Hưu!
Lục Ly vận chuyển huyền lực, đồng thời phóng ra thần kỹ Nhiên Huyết, đột nhiên vung nắm tay đánh về phía đầu Lãnh Vô Song.
Hắn muốn dùng Toái Hồn Bí Thuật chấn giết Lãnh Vô Song.
Chuyện này tạo cho Lục Ly một loại giả tượng, Lãnh Vô Hinh phải cầu cạnh hắn, cho nên nội tâm Lục Ly cảm giác nguy cơ không hề nặng.
Hiện tại cái tát này đã đánh tỉnh hắn, rốt cục hắn cũng rõ ràng bản thân đối với Lãnh Vô Hinh chỉ là một con rối, tính mạng của hắn nắm trong tay Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh có thể tùy thời bóp chết hắn.
Hắn giật giây Lãnh Vô Hinh đi đoạt bảo, chọc giận tới Lãnh Vô Hinh, chuyện này đã vượt qua giới hạn. Lãnh Vô Hinh đánh hắn một cái tát, khiến hắn nhớ lại thân phận thật sự của chính mình, nhắc nhở mạng của hắn đang nắm trong tay Lãnh Vô Hinh.
Mỹ nhân xinh đẹp như hoa, nhưng có kịch độc, vô tình máu lạnh tận xương!
Lục Ly hít một hơi đứng lên, trên mặt không có tức giận, càng không có sát khí, ngược lại chắp tay nói:
- Vô Hinh tiểu thư ta sai rồi, là ta đường đột.
Lục Ly che dấu tất cả tâm tình ở sâu trong nội tâm, từ lúc này trở đi hắn sẽ không còn là hắn, hắn ẩn giấu tất cả chân tình, biến thành một con ếch nhảy trên đao nhọn, mỗi một bước hắn đều phải đi tốt, cố gắng sống sót, cố gắng trở về Đấu Thiên Giới.
Lúc này Lãnh Vô Hinh ở trong mắt của hắn không còn là một mỹ nhân, Lãnh Vô Mật không còn là một nha đầu ngây thơ lãng mạn, Lãnh Vô Thương không còn là một công tử văn nhã.
Tất cả bọn họ chỉ có một loại thân phận, đó chính là kẻ địch!
Toàn bộ Lãnh gia đều là địch nhân, người Trung Hoàng Giới và các giới diện còn lại đều là địch nhân của hắn. Nếu như có cơ hội hắn tuyệt đối không nương tay, như vậy mới có thể sống sót, bằng không chờ đợi hắn chính là vực sâu vạn trượng.
- Ừ!
Thái độ Lục Ly chuyển biến, khiến Lãnh Vô Hinh rất hài lòng, nàng không tiếp tục nói chuyện, ánh mắt nhìn vào trong sơn động, chờ đợi đám người Lãnh Vô Thương đi ra.
- Hưu.
Sau ba nén hương, có hai bón người từ trong hang động bắn ra, là Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật, sắc mặt hai người hết sức khó coi, vừa vọt ra cửa động lập tức quát khẽ:
- Mau lui lại!
- Hả?
Ánh mắt Lãnh Vô Hinh và Lục Ly đều lạnh xuống, chẳng lẽ trong động có quái thú cường đại? Lục Ly không chần chờ, nhanh chóng lui về phía sau, Lãnh Vô Hinh cũng đi theo.
- Thu ô.
Bên trong sơn động vang lên một tiếng quái khiếu, Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật vẫn chưa hoàn toàn lao ra, lập tức ôm đầu lăn lộn ở trên mặt đất, trên mặt toàn vẻ thống khổ, Lãnh Vô Thương gầm lên:
- Lục huynh, nhanh cứu chúng ta.
- Linh Phong?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đứng cách đó mấy trăm trượng liếc mắt nhìn nhau, tròng mắt hai người hơi co rụt lại, sau đó mắt hai người đều sáng lên.
Trong sơn động có Linh Phong mạnh mẽ, Linh Phong này so với Linh Phong bên ngoài mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, ngay cả linh hồn Lãnh Vô Thương cũng không chịu nổi.
Lãnh Vô Hinh vẫn muốn giết chết Lãnh Vô Thương, đây không phải là cơ hội tốt nhất sao?
Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đều ở trong sơn động, rõ ràng bị Linh Phong vây khốn, không cách nào cứu trợ Lãnh Vô Thương, nếu như Lục Ly không đi cứu người, khả năng Lãnh Vô Thương sẽ bị Linh Phong tấn công, khiến linh hồn sụp đổ.
- Lục công tử, cứu người!
Lãnh Vô Hinh nhìn Lãnh Vô Thương mấy lần, đột nhiên lên tiếng nói. Lục Ly ngạc nhiên nhìn Lãnh Vô Hinh một cái, thấy thần thái trong mắt nàng hết sức kiên định, hắn chỉ có thể phi thân về phía trước, xông vào bên trong sơn động.
- Hít...
Quả nhiên Linh Phong nơi đây vô cùng mạnh mẽ, màng nhĩ Lục Ly bị đâm cho đau nhức, thế nhưng linh hồn lại không bị ảnh hưởng quá lớn. Hắn một tay đỡ Lãnh Vô Thương, một tay ôm Lãnh Vô Mật đã ngất đi bay ra phía ngoài.
Đi ra khỏi cửa động ngàn trượng, là không còn Linh Phong nữa, Lục Ly để Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật lại, nhìn Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Vậy hai vị Địa Tiên thì sao? Có phải cứu không?
Lãnh Vô Thương thở dốc từng ngụm, hít vài hơi mới nói:
- Cứu, nhanh đi cứu, Linh Phong bên trong mạnh hơn, ngươi cẩn thận chút.
Lãnh Vô Hinh gật đầu, nói:
- Lục công tử, phiền ngươi đi cứu Vô Song thúc và Thiên Bá thúc.
Lục Ly và Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nàng thấy được ngụ ý đặc biệt. Nội tâm Lục Ly rùng mình. Lãnh Vô Hinh quá hung tàn, vậy mà lại bảo hắn tìm cơ hội thủ tiêu hai vị Địa Tiên?
Xem ra vừa rồi Linh Phong ở cửa động còn chưa đủ để giết chết Lãnh Vô Thương, cho nên Lãnh Vô Hinh mới bảo hắn cứu hai người. Hai vị Địa Tiên không có đi ra, rất có thể đã bị Linh Phong vây khốn rồi, có cơ hội thì có thể giết.
Lục Ly cắn răng đi vào trong hang đá, sau khi tiến vào hắn lập tức thả chậm cước bộ, hắn cũng không muốn chết, ngộ nhỡ ấn ký ngân long không ngăn cản được Linh Phong cường đại thì sao?
Hắn vận chuyển huyền lực xung quanh màng nhĩ, khiến màng nhĩ không bị tổn thương, nếu như màng nhĩ thủng mà nói... Trong thời gian ngắn hắn sẽ biến thành người điếc.
Càng đi vào bên trong, hang đá càng kéo dài xuống phía dưới, Linh Phong vẫn từ chỗ sâu trong hang đá thổi ra, càng đi vào Linh Phong càng mạnh.
Đi mấy dặm đường vẫn chưa thấy hai vị Địa Tiên, nội tâm Lục Ly lại hơi thanh tĩnh lại. Linh Phong nơi đây đã vô cùng khủng bố rồi, nhưng linh hồn của hắn vẫn chưa có bất kỳ cảm giác đau nhói nào, xem ra ấn ký ngân long có lực chống cự rất mạnh đối với Linh Phong.
Tiếp tục đi về phía trước, cước bộ Lục Ly càng ngày càng chậm, cái hang động này rất hẹp, chỉ có thể cho phép một người đi về phía trước, Lục Ly suy nghĩ một chút, vung nắm tay đánh về phía vách đá.
- Phanh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một quyền này Lục Ly không có dùng toàn bộ khí lực, nhưng ít nhất cũng có mấy vạn cân khí lực. Nắm đấm nện lên vách đá cảm giác như nện lên một miếng sắt, phát ra thanh âm nặng nề, vách đá lại không hư hao chút nào.
- Phanh!
Lục Ly toàn lực đánh ra một quyền, vách đá vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, mà chỉ truyền đến một tiếng nổ vang, Lục Ly bĩu môi tiếp tục đi về phía trước.
- A, a...
Tiếp tục đi về phía trước mấy dặm đường, Lục Ly mơ hồ nghe được một tiếng kêu thảm thiết, hình như là tiếng của Lãnh Vô Song?
Lục Ly lập tức ngừng lại cẩn thận lắng nghe, sau khi nghe thì xác định là tiếng kêu thảm thiết của Lãnh Vô Song, nhưng không nghe thấy tiếng của Lãnh Thiên Bá. Hai mắt hắn trở nên lạnh lùng, không có đi về phía trước nữa, mà tiếp tục đứng ở đây.
Lãnh Vô Hinh nắm sinh tử hắn của hắn trong tay, cho nên hắn phải nghĩ biện pháp chém giết Lãnh Vô Thương. Muốn giết Lãnh Vô Thương, thì nhất định phải thủ tiêu hai vị Địa Tiên này, nếu không cho dù có thể giết chết Lãnh Vô Thương, hắn cũng sẽ bị giết.
Bây giờ là cơ hội tốt nhất!
Lục Ly ngừng thở tiếp tục chờ đợi, ước chừng qua nửa nén hương thời gian, Lãnh Vô Song không hề truyền đến tiếng kêu thảm thiết nữa, Lục Ly mới rón rén đi về phía trước.
Một ngàn thước, hai ngàn thước, rốt cục Lục Ly phát hiện hai bóng người đen thùi lùi, con đường bằng đá đen nhánh một mảnh, hắn thông qua cảm ứng hô hấp cùng tiếng tim đập phát hiện được hai người.
Dường như Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đã ngất đi? Hô hấp của hai người vô cùng chậm chạp, tim đập yếu ớt, nhưng lại không có chết đi.
- Có giết hay không?
Người ngất đi lực phòng ngự sẽ vô cùng thấp, lúc này khẳng định linh hồn hai người đã gặp phải thiệt hại nặng, giết hai người sẽ không có mạo hiểm quá lớn.
- Giết.
Lục Ly cắn răng quyết định, thủ tiêu hai vị Địa Tiên, hắn mới có hy vọng sống. Hắn áp chế sát ý trong lòng, chậm rãi đi về phía trước, một mực tập trung cao độ đi cảm ứng hô hấp và nhịp tim của hai người.
Sau khi tiến tới gần hai người, Lục Ly quát khẽ:
- Vô Song đại nhân, Thiên Bá đại nhân, các ngươi không sao chứ? Tỉnh lại đi, ta tới cứu các ngươi ra ngoài đây.
Lục Ly hô một tiếng, nhưng hai người vẫn nằm bất động trên mặt đất như xác chết, Lục Ly tranh thủ kéo Lãnh Vô Song ra phía ngoài, sau khi đi mấy chục thước liền để Lãnh Vô Song xuống.
- Hưu!
Lục Ly vận chuyển huyền lực, đồng thời phóng ra thần kỹ Nhiên Huyết, đột nhiên vung nắm tay đánh về phía đầu Lãnh Vô Song.
Hắn muốn dùng Toái Hồn Bí Thuật chấn giết Lãnh Vô Song.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro