Một cái tát
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Rầm rầm rầm.
Sóng nước càng lúc càng mãnh liệt, hải đảo kia vậy mà bị vỡ tung, đất đá tan thành từng mảnh bị sóng nước cuốn đi, đám người Lãnh Vô Thương vừa đau lòng lại vừa vui vẻ.
Bí cảnh bị hủy diệt, một chỗ tuyệt thế bảo địa bị phế bỏ, chuyện này cũng nói rõ Cổ Thần Cấm Địa khẳng định đã xảy ra đại biến, phỏng chừng rất nhiều địa phương sẽ có thay đổi long trời lở đất, một ít bí cảnh ẩn tàng sẽ xuất hiện, kéo theo rất nhiều dị bảo xuất thế.
- Đi!
Sau khi hải đảo bị cuốn đi một nửa, Lãnh Vô Thương mới vung tay lên quyết định không quan tâm cái bí cảnh này nữa, mà đi tìm bí cảnh mới, bắt đầu tầm bảo.
Tầm bảo!
Bất luận là người trẻ tuổi hay là người già, thì lực hấp dẫn của bảo vật cường đại đều rất lớn, đừng nói thần khí, cho dù bán thần khí xuất hiện cũng sẽ liều mạng tranh đoạt.
Mặc dù cường giả các giới diện nhiều như mây, nhưng không ai có thần khí, nếu như bất kỳ một cái gia tộc nào lấy được thần khí. Đừng nói xưng bá cái giới diện này, cho dù nhất thống tất cả giới diện cũng không phải là không có khả năng.
Lãnh Vô Thương dẫn đầu, chạy dọc theo Hằng Hà về phía thượng du, hắn muốn nhìn xem đến cùng thượng du đã xảy ra chuyện gì, khiến nước sông dâng cao, sóng nước ngập trời.
Mọi người đều tăng tốc, mặc dù không lấy ra Bản Mạng Châu, chỉ dựa vào hai chân chạy đi, nhưng tốc độ cũng có thể đạt tới Quân Hầu cảnh sơ kỳ. Đây là đã chú ý tới Lục Ly, nếu không tốc độ của đám người còn có thể đạt tới Quân Hầu cảnh hậu kỳ.
- Rầm rầm rầm.
Liên tục chạy ba canh giờ, thấy nước sông vẫn cuồn cuộn như cũ, thì mọi người càng hưng phấn. Dị biến lớn như thế khẳng định thượng du đã xảy ra chuyện lớn, nói không chừng có trọng bảo hiện thế rồi.
Năm canh giờ sau!
Sóng nước trên thượng du bắt đầu nhỏ đi, Lãnh Vô Thương quát lên:
- Nhanh hơn độ, mục tiêu đã ở phía trước không xa.
Lãnh Thiên Bá liếc nhìn Lục Ly tụt lại ở phía sau, thân thể chợt lóe lên thò một tay ra, muốn dẫn hắn đi. Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, có người mang theo hắn càng thoải mái, không cần lo lắng đụng chạm cái cấm chế gì.
Mọi người tăng tốc, Lãnh Vô Hinh mang theo Lãnh Vô Mật, tốc độ cũng tăng lên mấy lần, chạy dọc theo đường sông như điên.
- Rầm rầm rầm.
Chạy nửa canh giờ, thì phía trước truyền đến từng tiếng nổ kịch liệt, Lãnh Vô Song đi đầu giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại. Hắn lắng nghe một trận, cau mày nói:
- Có tám người đang khai chiến, bốn vị Địa Tiên, bốn vị Nhân Hoàng.
- Bốn vị Địa Tiên?
Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh nhướng mày, xem ra là siêu cấp gia tộc rồi, nếu không sẽ không có hai vị Địa Tiên đi theo.
- Ta đi dò xét một phen!
Lãnh Vô Song ra hiệu cho Lãnh Thiên Bá, một người nhẹ nhàng đi lên phía trước. Nơi đây không thể sử dụng thần niệm, khắp nơi đều là sương mù, chỉ có tới gần mới có thể biết là con cháu gia tộc nào.
Đám người Lãnh Vô Thương không có lộn xộn, bình tĩnh chờ ở chỗ này một lúc, dò xét rõ ràng trước rồi động thủ sau cũng không muộn. Mọi người chờ đợi ở xung quanh, ước chừng qua một nén hương thời gian Lãnh Vô Song mới quay lại bẩm báo, nói:
- Là võ giả hai cái siêu cấp gia tộc Ma Hoàng Giới đang khai chiến, xung quanh xuất hiện một cái bí cảnh mới, có một hang động rất lớn, nên người hai gia tộc đang tranh đoạt cái hang động này.
- người Ma Hoàng Giới?
Lãnh Vô Thương có chút nhức đầu, trong tứ đại giới diện hắn không nguyện ý đối đầu nhất chính là người Ma Hoàng Giới, hai đại giới diện còn lại cũng sợ gặp phải người Ma Hoàng Giới nhất.
Bởi vì đám người Ma Hoàng Giới là một đám người điên, nếu như trêu chọc bọn họ, thì kết quả chỉ có thể là không chết không thôi. Trừ phi thủ tiêu bọn họ, nếu không mười một tháng sau vẫn sẽ không ngừng truy sát ngươi.
- Ma Hoàng Giới!
Nghe thấy Lãnh Vô Mật nhỏ giọng giải thích, Lục Ly âm thầm ghi nhớ, võ giả Ma Hoàng Giới cũng là một thanh đao không tệ, có cơ hội sẽ nhờ vả một chút.
- Xung quanh có một cái sơn động sao?
Lãnh Vô Thương hỏi thăm một câu, Lãnh Vô Song gật đầu, Lãnh Vô Thương phất tay nói:
- Vong qua, đừng phát sinh xung đột với người Ma Hoàng Giới, chúng ta tiếp tục đi lên thượng du.
Những người còn lại dồn dập gật đầu, rõ ràng không muốn xung đột cùng người Ma Hoàng Giới, nhóm người vòng qua một vòng lớn, tiếp theo đi về phía thượng du.
Cổ cấm chế bị xúc động, rất nhiều cấm địa cũng sẽ xảy ra thay đổi, khẳng định không chỉ xuất hiện một cái bí cảnh mới, không cần thiết treo cổ trên cùng một thân cây.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, lần này đi trọn một ngày thời gian, rốt cục cũng ngừng lại, mọi người phát hiện một cái bảo địa mới.
Dọc bờ sông phía trước xuất hiện một ngọn núi nhỏ!
Hầu như trong Cổ Thần Cấm Địa đều là mặt đất bằng phẳng, hoặc là rừng rậm, có rất ít sơn mạch. Trong ghi chép của Lãnh gia nơi đây tuyệt đối không có núi nhỏ, đột nhiên hiện tại xuất hiện một ngọn núi nhỏ, khẳng định là bảo địa rồi.
- Nơi đó có một cái sơn động!
Đột nhiên Lãnh Thiên Bá hô lên, hai mắt mọi người nhất thời phát sáng, mọi người xuyên thấu qua sương mù, thấy bên trong núi nhỏ có một cái hang đá, hang đá rất nhỏ chỉ đủ một người chui vào.
- Bên trong tuyệt đối có bảo vật!
Lãnh Vô Mật hô lên, bình thường bên trong sơn động mới xuất hiện, sẽ đều có bảo vật, Lãnh gia đã tìm thấy ít nhất mười kiện bán thần khí ở Cổ Thần Cấm Địa.
Lãnh Vô Thương nhìn Lãnh Thiên Bá một cái, người sau lập tức hiểu ý bay về phía sơn động như lợi kiếm, Lục Ly thấy vậy cũng rất nóng mắt.
Nhưng có Địa Tiên Lãnh gia đi cùng, hắn dám đoạt bảo sap? Đừng nói không cướp được, cho dù cướp được cũng sẽ bị Lãnh Vô Hinh lấy đi?
Lãnh Thiên Bá dẫn đầu đi vào, Lãnh Vô Thương đi đến cửa động liền nhìn Lục Ly mỉm cười nói:
- Lục huynh, ngươi và Vô Hinh tỷ, Vô Mật ở bên ngoài chờ đi, bên trong sơn động loại này thường có nguy hiểm to lớn, chúng ta vào nhìn một cái, có bảo vật sẽ chia đều.
Lãnh Vô Thương mang theo Lãnh Vô Song đi vào, Lục Ly âm thầm cười lạnh không ngớt, chia đều cái lông, có thứ tốt khẳng định sẽ bị Lãnh gia cầm hết.
- Vô Thương ca ca, muội cũng muốn đi nhìn một chút!
Lãnh Vô Mật trẻ tuổi hiếu động, tự nhiên không cam lòng chờ ở bên ngoài. Nàng đi vào, nếu có bảo vật thích hợp với nàng, sẽ trực tiếp hỏi Lãnh Vô Thương, ở bên ngoài có thể sẽ không được gì cả.
Lãnh Vô Mật đi theo tiến vào, Lãnh Vô Hinh lại không động, Lục Ly nóng lòng, suy nghĩ một chút giật giây Lãnh Vô Hinh nói:
- Vô Hinh tiểu thư, không vào đi nhìn một chút sao?
Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt lạnh lẽo, nhưng không nói lời nào, Lục Ly tiếp tục nói:
- Ngộ nhỡ có thần khí thì sao? Hắc hắc, cũng không thể để cho bọn họ cầm được.
- Ba.
Lãnh Vô Hinh trở tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Lục Ly, nàng thấy trong mắt Lục Ly đầy vẻ kinh ngạc bò dậy, cười lạnh nói:
- Lục công tử, đừng quên thân phận của ngươi, còn dám cợt nhả, có tin là ta giết ngươi hay không?
Bề ngoài lời nói của Lãnh Vô Hinh là muốn Lục Ly không được khinh bạc nàng, nhưng ý tứ sâu xa trong đó lại vô cùng rõ ràng, nhắc Lục Ly đừng quên thân phận thật của mình, đừng coi mình thật sự là một nhân vật, hắn đối với Lãnh Vô Hinh mà nói chính là một con chó, một con chó cắn người giúp nàng.
Mặt Lục Ly nóng bỏng, nội tâm tràn lên vô tận sát khí, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị người đánh mặt, còn là một nữ nhân, loại khuất nhục này làm cho hắn thiếu chút nữa cuồng bạo.
- Vù vù.
Hắn thở ra một hơi thật dài, mạnh mẽ áp chế sát ý trong nội tâm, ngoài miệng lộ ra một nụ cười khổ. Dường như hắn thực sự có một chút đắc ý vênh váo rồi? Quên mất tình cảnh chân chính của hắn?
Một tát này đã đánh tỉnh hắn!
Không sai, hiện tại hắn chính là một con chó trong tay Lãnh Vô Hinh một con chó lúc nào cũng có thể bị chủ nhân giết chết.
Thoạt nhìn Lãnh Vô Hinh rất khách khí. Nhưng căn bản không có coi hắn là người, chẳng qua là một thứ công cụ, dùng hết rồi sẽ vứt bỏ, nghe lời liền cho một cục xương.
Bởi vì Huyết Hoàng Lệnh, hắn nhận lấy ưu đãi ở Lãnh gia, ngay cả đệ nhất công tử Lãnh gia, thái tử tương lai cũng đều khách khách khí khí đối với hắn. Dường như hắn thật sự coi mình là đệ tử Huyết Hoàng, thật sự biến mình thành một nhân vật rồi, quên mất tình cảnh chân thực, quên mất nguy cơ trí mạng đang ẩn tàng.
- Lục Ly ơi Lục Ly! Hiện tại ngươi đang khiêu vũ trên mũi đao, một bước đi nhầm, sẽ tan xương nát thịt.
Lục Ly nhắm mắt lại, âm thầm trách cứ chính mình. Đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết còn đang chờ hắn về, kỳ hạn mười năm đến tứ đại thế lực sẽ như châu chấu tràn vào Vân Châu, U Châu, Bắc Mạc, vô số con dân và quân đội sẽ bị tàn sát.
Nếu như không phong toả Hoang Giới, hoặc là người tứ đại thế lực phái cường giả tiến vào trước tiên, tất cả mọi người bên trong Hoang Giới sẽ phải chết. Đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết, Lục Phi Tuyết, Minh Vũ, Bạch Hạ Sương sẽ biến thành những thi thể lạnh băng.
Sóng nước càng lúc càng mãnh liệt, hải đảo kia vậy mà bị vỡ tung, đất đá tan thành từng mảnh bị sóng nước cuốn đi, đám người Lãnh Vô Thương vừa đau lòng lại vừa vui vẻ.
Bí cảnh bị hủy diệt, một chỗ tuyệt thế bảo địa bị phế bỏ, chuyện này cũng nói rõ Cổ Thần Cấm Địa khẳng định đã xảy ra đại biến, phỏng chừng rất nhiều địa phương sẽ có thay đổi long trời lở đất, một ít bí cảnh ẩn tàng sẽ xuất hiện, kéo theo rất nhiều dị bảo xuất thế.
- Đi!
Sau khi hải đảo bị cuốn đi một nửa, Lãnh Vô Thương mới vung tay lên quyết định không quan tâm cái bí cảnh này nữa, mà đi tìm bí cảnh mới, bắt đầu tầm bảo.
Tầm bảo!
Bất luận là người trẻ tuổi hay là người già, thì lực hấp dẫn của bảo vật cường đại đều rất lớn, đừng nói thần khí, cho dù bán thần khí xuất hiện cũng sẽ liều mạng tranh đoạt.
Mặc dù cường giả các giới diện nhiều như mây, nhưng không ai có thần khí, nếu như bất kỳ một cái gia tộc nào lấy được thần khí. Đừng nói xưng bá cái giới diện này, cho dù nhất thống tất cả giới diện cũng không phải là không có khả năng.
Lãnh Vô Thương dẫn đầu, chạy dọc theo Hằng Hà về phía thượng du, hắn muốn nhìn xem đến cùng thượng du đã xảy ra chuyện gì, khiến nước sông dâng cao, sóng nước ngập trời.
Mọi người đều tăng tốc, mặc dù không lấy ra Bản Mạng Châu, chỉ dựa vào hai chân chạy đi, nhưng tốc độ cũng có thể đạt tới Quân Hầu cảnh sơ kỳ. Đây là đã chú ý tới Lục Ly, nếu không tốc độ của đám người còn có thể đạt tới Quân Hầu cảnh hậu kỳ.
- Rầm rầm rầm.
Liên tục chạy ba canh giờ, thấy nước sông vẫn cuồn cuộn như cũ, thì mọi người càng hưng phấn. Dị biến lớn như thế khẳng định thượng du đã xảy ra chuyện lớn, nói không chừng có trọng bảo hiện thế rồi.
Năm canh giờ sau!
Sóng nước trên thượng du bắt đầu nhỏ đi, Lãnh Vô Thương quát lên:
- Nhanh hơn độ, mục tiêu đã ở phía trước không xa.
Lãnh Thiên Bá liếc nhìn Lục Ly tụt lại ở phía sau, thân thể chợt lóe lên thò một tay ra, muốn dẫn hắn đi. Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, có người mang theo hắn càng thoải mái, không cần lo lắng đụng chạm cái cấm chế gì.
Mọi người tăng tốc, Lãnh Vô Hinh mang theo Lãnh Vô Mật, tốc độ cũng tăng lên mấy lần, chạy dọc theo đường sông như điên.
- Rầm rầm rầm.
Chạy nửa canh giờ, thì phía trước truyền đến từng tiếng nổ kịch liệt, Lãnh Vô Song đi đầu giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại. Hắn lắng nghe một trận, cau mày nói:
- Có tám người đang khai chiến, bốn vị Địa Tiên, bốn vị Nhân Hoàng.
- Bốn vị Địa Tiên?
Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh nhướng mày, xem ra là siêu cấp gia tộc rồi, nếu không sẽ không có hai vị Địa Tiên đi theo.
- Ta đi dò xét một phen!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lãnh Vô Song ra hiệu cho Lãnh Thiên Bá, một người nhẹ nhàng đi lên phía trước. Nơi đây không thể sử dụng thần niệm, khắp nơi đều là sương mù, chỉ có tới gần mới có thể biết là con cháu gia tộc nào.
Đám người Lãnh Vô Thương không có lộn xộn, bình tĩnh chờ ở chỗ này một lúc, dò xét rõ ràng trước rồi động thủ sau cũng không muộn. Mọi người chờ đợi ở xung quanh, ước chừng qua một nén hương thời gian Lãnh Vô Song mới quay lại bẩm báo, nói:
- Là võ giả hai cái siêu cấp gia tộc Ma Hoàng Giới đang khai chiến, xung quanh xuất hiện một cái bí cảnh mới, có một hang động rất lớn, nên người hai gia tộc đang tranh đoạt cái hang động này.
- người Ma Hoàng Giới?
Lãnh Vô Thương có chút nhức đầu, trong tứ đại giới diện hắn không nguyện ý đối đầu nhất chính là người Ma Hoàng Giới, hai đại giới diện còn lại cũng sợ gặp phải người Ma Hoàng Giới nhất.
Bởi vì đám người Ma Hoàng Giới là một đám người điên, nếu như trêu chọc bọn họ, thì kết quả chỉ có thể là không chết không thôi. Trừ phi thủ tiêu bọn họ, nếu không mười một tháng sau vẫn sẽ không ngừng truy sát ngươi.
- Ma Hoàng Giới!
Nghe thấy Lãnh Vô Mật nhỏ giọng giải thích, Lục Ly âm thầm ghi nhớ, võ giả Ma Hoàng Giới cũng là một thanh đao không tệ, có cơ hội sẽ nhờ vả một chút.
- Xung quanh có một cái sơn động sao?
Lãnh Vô Thương hỏi thăm một câu, Lãnh Vô Song gật đầu, Lãnh Vô Thương phất tay nói:
- Vong qua, đừng phát sinh xung đột với người Ma Hoàng Giới, chúng ta tiếp tục đi lên thượng du.
Những người còn lại dồn dập gật đầu, rõ ràng không muốn xung đột cùng người Ma Hoàng Giới, nhóm người vòng qua một vòng lớn, tiếp theo đi về phía thượng du.
Cổ cấm chế bị xúc động, rất nhiều cấm địa cũng sẽ xảy ra thay đổi, khẳng định không chỉ xuất hiện một cái bí cảnh mới, không cần thiết treo cổ trên cùng một thân cây.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, lần này đi trọn một ngày thời gian, rốt cục cũng ngừng lại, mọi người phát hiện một cái bảo địa mới.
Dọc bờ sông phía trước xuất hiện một ngọn núi nhỏ!
Hầu như trong Cổ Thần Cấm Địa đều là mặt đất bằng phẳng, hoặc là rừng rậm, có rất ít sơn mạch. Trong ghi chép của Lãnh gia nơi đây tuyệt đối không có núi nhỏ, đột nhiên hiện tại xuất hiện một ngọn núi nhỏ, khẳng định là bảo địa rồi.
- Nơi đó có một cái sơn động!
Đột nhiên Lãnh Thiên Bá hô lên, hai mắt mọi người nhất thời phát sáng, mọi người xuyên thấu qua sương mù, thấy bên trong núi nhỏ có một cái hang đá, hang đá rất nhỏ chỉ đủ một người chui vào.
- Bên trong tuyệt đối có bảo vật!
Lãnh Vô Mật hô lên, bình thường bên trong sơn động mới xuất hiện, sẽ đều có bảo vật, Lãnh gia đã tìm thấy ít nhất mười kiện bán thần khí ở Cổ Thần Cấm Địa.
Lãnh Vô Thương nhìn Lãnh Thiên Bá một cái, người sau lập tức hiểu ý bay về phía sơn động như lợi kiếm, Lục Ly thấy vậy cũng rất nóng mắt.
Nhưng có Địa Tiên Lãnh gia đi cùng, hắn dám đoạt bảo sap? Đừng nói không cướp được, cho dù cướp được cũng sẽ bị Lãnh Vô Hinh lấy đi?
Lãnh Thiên Bá dẫn đầu đi vào, Lãnh Vô Thương đi đến cửa động liền nhìn Lục Ly mỉm cười nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lục huynh, ngươi và Vô Hinh tỷ, Vô Mật ở bên ngoài chờ đi, bên trong sơn động loại này thường có nguy hiểm to lớn, chúng ta vào nhìn một cái, có bảo vật sẽ chia đều.
Lãnh Vô Thương mang theo Lãnh Vô Song đi vào, Lục Ly âm thầm cười lạnh không ngớt, chia đều cái lông, có thứ tốt khẳng định sẽ bị Lãnh gia cầm hết.
- Vô Thương ca ca, muội cũng muốn đi nhìn một chút!
Lãnh Vô Mật trẻ tuổi hiếu động, tự nhiên không cam lòng chờ ở bên ngoài. Nàng đi vào, nếu có bảo vật thích hợp với nàng, sẽ trực tiếp hỏi Lãnh Vô Thương, ở bên ngoài có thể sẽ không được gì cả.
Lãnh Vô Mật đi theo tiến vào, Lãnh Vô Hinh lại không động, Lục Ly nóng lòng, suy nghĩ một chút giật giây Lãnh Vô Hinh nói:
- Vô Hinh tiểu thư, không vào đi nhìn một chút sao?
Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt lạnh lẽo, nhưng không nói lời nào, Lục Ly tiếp tục nói:
- Ngộ nhỡ có thần khí thì sao? Hắc hắc, cũng không thể để cho bọn họ cầm được.
- Ba.
Lãnh Vô Hinh trở tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Lục Ly, nàng thấy trong mắt Lục Ly đầy vẻ kinh ngạc bò dậy, cười lạnh nói:
- Lục công tử, đừng quên thân phận của ngươi, còn dám cợt nhả, có tin là ta giết ngươi hay không?
Bề ngoài lời nói của Lãnh Vô Hinh là muốn Lục Ly không được khinh bạc nàng, nhưng ý tứ sâu xa trong đó lại vô cùng rõ ràng, nhắc Lục Ly đừng quên thân phận thật của mình, đừng coi mình thật sự là một nhân vật, hắn đối với Lãnh Vô Hinh mà nói chính là một con chó, một con chó cắn người giúp nàng.
Mặt Lục Ly nóng bỏng, nội tâm tràn lên vô tận sát khí, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị người đánh mặt, còn là một nữ nhân, loại khuất nhục này làm cho hắn thiếu chút nữa cuồng bạo.
- Vù vù.
Hắn thở ra một hơi thật dài, mạnh mẽ áp chế sát ý trong nội tâm, ngoài miệng lộ ra một nụ cười khổ. Dường như hắn thực sự có một chút đắc ý vênh váo rồi? Quên mất tình cảnh chân chính của hắn?
Một tát này đã đánh tỉnh hắn!
Không sai, hiện tại hắn chính là một con chó trong tay Lãnh Vô Hinh một con chó lúc nào cũng có thể bị chủ nhân giết chết.
Thoạt nhìn Lãnh Vô Hinh rất khách khí. Nhưng căn bản không có coi hắn là người, chẳng qua là một thứ công cụ, dùng hết rồi sẽ vứt bỏ, nghe lời liền cho một cục xương.
Bởi vì Huyết Hoàng Lệnh, hắn nhận lấy ưu đãi ở Lãnh gia, ngay cả đệ nhất công tử Lãnh gia, thái tử tương lai cũng đều khách khách khí khí đối với hắn. Dường như hắn thật sự coi mình là đệ tử Huyết Hoàng, thật sự biến mình thành một nhân vật rồi, quên mất tình cảnh chân thực, quên mất nguy cơ trí mạng đang ẩn tàng.
- Lục Ly ơi Lục Ly! Hiện tại ngươi đang khiêu vũ trên mũi đao, một bước đi nhầm, sẽ tan xương nát thịt.
Lục Ly nhắm mắt lại, âm thầm trách cứ chính mình. Đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết còn đang chờ hắn về, kỳ hạn mười năm đến tứ đại thế lực sẽ như châu chấu tràn vào Vân Châu, U Châu, Bắc Mạc, vô số con dân và quân đội sẽ bị tàn sát.
Nếu như không phong toả Hoang Giới, hoặc là người tứ đại thế lực phái cường giả tiến vào trước tiên, tất cả mọi người bên trong Hoang Giới sẽ phải chết. Đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết, Lục Phi Tuyết, Minh Vũ, Bạch Hạ Sương sẽ biến thành những thi thể lạnh băng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro