Chương 651
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Bởi vì Bát Nhã
- Ừm...
Lão hòa thượng không e dè nói:
- Bắc Mạc tuy nhỏ, nhưng có rất nhiều chuyện chúng ta muốn tra đều có thể tra được. Bao gồm cả sự tình ở Hoang Giới, chúng ta cũng biết một chút, đương nhiên Hoang Giới bị ngươi phong tỏa, cho nên chúng ta sẽ không mạnh mẽ tiến vào. Chúng ta cũng sẽ không quá để ý chuyện giữa hai tộc, dù sao Bắc Mạc hỗn loạn, dẫn tới Hình Mục giận dữ, mọi người đều không sống tốt được.
Lục Ly nghe đến đó hơi yên tâm lại, thám báo nói mười hai Vương Tộc không tiến vào Hoang Giới, vậy thì hoàn toàn không biết sự tình Hỏa Ngục. Hỏa Ngục không hấp dẫn chú ý là tốt rồi, nếu không đoán chừng mười hai Vương Tộc thà đắc tội điện chủ Thí Ma Điện, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
- Hình Mục?
Lục Ly rất xa lạ đối với cái tên này, lão hòa thượng giải thích nói:
- Chính là điện chủ Thí Ma Điện.
- À à!
Lục Ly hơi gật đầu, sau đó nhìn lão hòa thượng hỏi:
- Ngươi muốn nói chuyện như thế nào? Ngươi có thể đại biểu Đại Phật Tự sao?
- Tất nhiên!
Lão hòa thượng hơi gật đầu, xem ra địa vị lão hòa thượng ở Đại Phật Tự rất cao. Có điều Địa Tiên cảnh tuyệt đối là tầng cao nhất trong mười hai Vương Tộc, nhưng không biết vì sao lão hòa thượng này không đi Thí Ma Điện?
Lão hòa thượng nhìn về phía đầm nước, chậm rãi nói:
- Chưa nói tới việc vây quét Thanh Loan Tộc Mãnh Mã Tộc năm đó là đúng hay sai, chắc ngươi cũng biết một ít chuyện giữa nhân tộc và các chủng tộc viễn cổ. Ai cũng muốn chiếm cứ mảnh đất này, nếu như nhân tộc chúng ta không quật khởi, không đuổi các chủng tộc viễn cổ đi ra, thì người bị giết bị cướp đoạt bị ức hiếp chính là nhân tộc chúng ta.
- Cho nên... ngươi đừng tìm hiểu ai đúng ai sai trong chuyện này, ít nhất năm đó Đại Phật Tự chúng ta không có giết chết thường dân hai tộc, một người cũng không có! Khẳng định hai tộc đều biết điểm này.
Lão hòa thượng không có khả năng gạt hắn, bởi vì bối phận và tuổi tác đều ở đây, Lục Ly hơi gật đầu, ý bảo lão hòa thượng nói tiếp.
Lão hòa thượng quay đầu lại, đôi mắt vẩn đục trở nên trong suốt, nhìn Lục Ly nói:
- Hôm nay lão nạp muốn hóa giải ân oán giữa hai tộc và Đại Phật Tự, bởi vì lão nạp không muốn Đại Phật Tự là địch với ngươi!
- Vì sao?
Lục Ly nhướng mày, lão hòa thượng này quá để mắt hắn sao? Kỳ hạn mười năm còn tám năm rưỡi, lão hòa thượng đã kết luận hắn có thể chống đỡ tứ đại thế lực vây công mười năm sau sao?
Nếu như hắn không trụ được, hắn Lục Linh và toàn bộ thế lực sẽ tan thành mây khói. Lão hòa thượng kết luận hắn có thể ở trong thời gian tám năm rưỡi quật khởi, ngày sau có năng lực áp Đại Phật Tự?
- Bởi vì Bát Nhã.
Trên mặt lão hòa thượng lộ ra nụ cười hiền lành, nhìn căn nhà gỗ ở xa nói:
- Bát Nhã là thiên địa thần thai, lúc nhỏ trừ ta ra thì không thân cận với bất luận kẻ nào, nhưng hết lần này tới lần khác lại thân thiết với ngươi như vậy? Ta tin tưởng Bát Nhã, cho nên tin tưởng thành tựu ngày sau của tiểu thí chủ tuyệt đối không thể đong đếm.
- Bát Nhã...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một nụ cười ôn hòa, quả nhiên nha đầu này là thiên địa thần thai, nhưng hắn không biết cái gì là thiên địa thần thai.
Lão hòa thượng đã mở lời, hơn nữa liên quan đến Bát Nhã, Lục Ly cũng không muốn phá hỏng tất cả các đường, có thể thêm một cái đồng minh luôn là chuyện tốt.
Huống chi năm đó Đại Phật Tự cũng không giết hại thường dân hai tộc, trong lúc thế lực hai tộc giao chiến kích sát võ giả là rất chuyện bình thường, có lẽ Dạ Tra và Mông Trí sẽ không nói gì.
Lục Ly trầm ngâm, lão hòa thượng mở miệng nói:
- Tiểu thí chủ có thể làm chủ thay hai tộc sao? Nếu như có thể làm chủ, vậy chỉ cần giải hòa được, điều kiện tuỳ ngươi nói.
Lục Ly không có khả năng nói điều kiện, cho dù Đại Phật Tự không ra bất kỳ điều kiện gì, Lục Ly cũng cảm thấy có thể ít một cái oan gia thêm một cái đồng minh đã là tốt chuyện.
Hắn gần như không do dự, cười nói:
- Ta nghĩ hai tộc sẽ nghe lời của ta, về phần... điều kiện, đại sư cảm thấy điều kiện gì mới tốt đây?
Lục Ly đá quả bóng sang cho lão hòa thượng, chẳng phải trong lòng lão hòa thượng đã sớm có kế hoạch rồi sao?
Lão hòa thượng chỉ dừng lại một chút rồi nói:
- Đại Phật Tự vĩnh viễn không là địch với các ngươi, hơn nữa có thể giữ vững giao thương thời gian dài với các ngươi. Các ngươi có bao nhiêu linh tài muốn bán ra, chúng ta đều có thể dựa theo giá thị trường mua hết. Các ngươi cần linh tài gì, Đại Phật Tự chúng ta sẽ giảm giá bán ra cho các ngươi, chỉ cần là linh tài Đại Phật Tự có, sẽ bán cho các ngươi!
- Chuyện này...
Mặt Lục Ly đầy vẻ dao động, hắn vốn tưởng rằng Đại Phật Tự nhiều nhất cũng chỉ lấy ra một nhóm linh tài bồi thường cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Mã Tộc, chứ không nghĩ tới họ lại mở ra điều kiện ưu đãi như thế?
Hiện tại Lục Ly có được Hỏa Ngục và lượng lớn linh tài vẫn chưa thể bán đi, chỉ có thể lén lút dựa vào mấy cái gia tộc nhỏ ở Trung Châu bán ra.
Nếu như Đại Phật Tự nguyện ý thu mua, Lục Ly và Lục Linh sẽ có được lượng lớn Huyền Tinh. Hơn nữa Đại Phật Tự còn nguyện ý bán linh tài cho Lục Ly, còn giảm giá, chuyện này không chỉ khiến cho Lục Ly buôn bán lời một lượng lớn Huyền Tinh, còn có thể trợ giúp thế lực dưới tay Lục Ly Lục Linh bay cao.
Lục Ly sửng sốt thật lâu mới tỉnh ngộ lại, nghi ngờ hỏi:
- Đại sư, ngươi làm như vậy, không sợ đắc tội tứ đại thế lực sao?
Linh Lung Các và Lục Ly vốn có quan hệ buôn bán qua lại, nhưng dưới áp lực của Luân Hồi Cung, cũng đã phải phong tỏa truyền tống trận. Nếu như chuyện Đại Phật Tự và Lục Ly buôn bán với nhau truyền đi, nhất định sẽ đắc tội tứ đại thế lực, dù sao đây cũng là quang minh chính đại trợ giúp Lục Ly.
- Ha ha!
Lão hòa thượng cười nhạt một tiếng, da mặt hơi lay động, không để ý nói:
- Lão nạp còn có thể sống trăm năm, chỉ cần lão nạp còn sống, tứ đại thế lực ai dám xâm phạm Phật Sơn?
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng sức nặng lại mười phần, cho người ta một loại tự tin và ngạo khí mạnh mẽ. Lục Ly nhìn lão hòa thượng, cực kỳ tin tưởng lời lão nói... nhân vật như thế làm sao có thể nói lung tung?
- Tốt!
Lục Ly đứng dậy thi lễ với lão hòa thượng một cái nói:
- Đa tạ đại sư, ân oán giữa Thanh Loan Tộc, Mãnh Mã Tộc và Đại Phật Tự coi như chấm dứt. Lục Ly thiếu Đại Phật Tự một cái nhân tình, nếu ngày sau có cần, lúc nào cũng có thể cho người tới thông báo với ta.
Lục Ly hiểu, lão hòa thượng đưa ra điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn là cho hắn mặt mũi. Nếu không dựa vào những dư nghiệt của Mãnh Mã Tộc và Thanh Loan Tộc, ở trong mắt Đại Phật Tự tính là cái gì chứ?
- Sa sa sa...
Bát Nhã bưng một chén trà từ xa đi tới, đưa cho Lục Ly cười ngọt ngào nói:
- Lục ca ca, đây là trân phẩm sư phụ cất giấu, người bình thường không cơ hội uống đâu.
Từ xa Lục Ly đã ngửi thấy mùi thơm ngát, mùi thơm kia bay thẳng vào mũi, thấm vào tim phổi. Hắn nhấp một ngụm trên mặt lộ ra vẻ say mê, qua một lúc lâu mới gật đầu nói:
- Thật sự là trà ngon tuyệt hảo, đa tạ đại sư và Bát Nhã.
Lão hòa thượng xua tay nói:
- Bát Nhã, đi lấy Bồ Đề Quả và một cây Hương Bấc cùng Địa Nguyên Sâm tới đây.
Bát Nhã ngoan ngoãn rời đi, lão hòa thượng nhìn Lục Ly nói:
- Người trúng độc bị đóng băng bao lâu rồi?
- Hả?
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới một chuyện, nghe đồn Đại Phật Tự có một vị trụ trì có thể giải Thần Tiên Tử, nhưng vị trụ trì này đã ba trăm năm không gặp khách rồi. Cho nên Lục Ly từ bỏ ý nghĩ mời vị trụ trì này giải độc, chẳng lẽ vị trụ trì kia chính là lão hòa thượng này?
Lão hòa thượng nhìn thấu nghi hoặc của Lục Ly, gật đầu nói:
- Lão nạp hiểu một chút y thuật, ngàn năm trước từng giải qua kịch độc Thần Tiên Tử.
Lục Ly nổi lòng tôn kính, hoàn toàn yên tâm, vị đại sư này ra tay, Bạch Thu Tuyết sẽ dễ dàng được cứu, hắn vội vàng nói:
- Thê tử của ta trúng độc đã hơn ba năm rồi, lúc ấy là ta trúng độc, nàng lợi dụng Thiên Mị Thuật chuyển dời độc tố lên người nàng. Sau đó chúng ta dùng hàn băng và bí thuật đóng băng nàng lại, lúc trước thân thể ta đều bình thường...
Lão hòa thượng nghe xong, gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, sau khi Bát Nhã mang ba cây linh dược đến đây ngươi hãy nghiền thành bột, rồi nấu thành dược cho cô ấy uống, rất nhanh sẽ khỏi. Thế nhưng cô ấy ngủ mê hơn ba năm, thân thể rất yếu, khả năng sẽ còn hôn mê thêm ba tháng đến nửa năm cũng không chừng, còn lại ngươi không cần lo lắng, nếu như có chuyện gì phái người đưa tin cho ta là được.
- Ừm...
Lão hòa thượng không e dè nói:
- Bắc Mạc tuy nhỏ, nhưng có rất nhiều chuyện chúng ta muốn tra đều có thể tra được. Bao gồm cả sự tình ở Hoang Giới, chúng ta cũng biết một chút, đương nhiên Hoang Giới bị ngươi phong tỏa, cho nên chúng ta sẽ không mạnh mẽ tiến vào. Chúng ta cũng sẽ không quá để ý chuyện giữa hai tộc, dù sao Bắc Mạc hỗn loạn, dẫn tới Hình Mục giận dữ, mọi người đều không sống tốt được.
Lục Ly nghe đến đó hơi yên tâm lại, thám báo nói mười hai Vương Tộc không tiến vào Hoang Giới, vậy thì hoàn toàn không biết sự tình Hỏa Ngục. Hỏa Ngục không hấp dẫn chú ý là tốt rồi, nếu không đoán chừng mười hai Vương Tộc thà đắc tội điện chủ Thí Ma Điện, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
- Hình Mục?
Lục Ly rất xa lạ đối với cái tên này, lão hòa thượng giải thích nói:
- Chính là điện chủ Thí Ma Điện.
- À à!
Lục Ly hơi gật đầu, sau đó nhìn lão hòa thượng hỏi:
- Ngươi muốn nói chuyện như thế nào? Ngươi có thể đại biểu Đại Phật Tự sao?
- Tất nhiên!
Lão hòa thượng hơi gật đầu, xem ra địa vị lão hòa thượng ở Đại Phật Tự rất cao. Có điều Địa Tiên cảnh tuyệt đối là tầng cao nhất trong mười hai Vương Tộc, nhưng không biết vì sao lão hòa thượng này không đi Thí Ma Điện?
Lão hòa thượng nhìn về phía đầm nước, chậm rãi nói:
- Chưa nói tới việc vây quét Thanh Loan Tộc Mãnh Mã Tộc năm đó là đúng hay sai, chắc ngươi cũng biết một ít chuyện giữa nhân tộc và các chủng tộc viễn cổ. Ai cũng muốn chiếm cứ mảnh đất này, nếu như nhân tộc chúng ta không quật khởi, không đuổi các chủng tộc viễn cổ đi ra, thì người bị giết bị cướp đoạt bị ức hiếp chính là nhân tộc chúng ta.
- Cho nên... ngươi đừng tìm hiểu ai đúng ai sai trong chuyện này, ít nhất năm đó Đại Phật Tự chúng ta không có giết chết thường dân hai tộc, một người cũng không có! Khẳng định hai tộc đều biết điểm này.
Lão hòa thượng không có khả năng gạt hắn, bởi vì bối phận và tuổi tác đều ở đây, Lục Ly hơi gật đầu, ý bảo lão hòa thượng nói tiếp.
Lão hòa thượng quay đầu lại, đôi mắt vẩn đục trở nên trong suốt, nhìn Lục Ly nói:
- Hôm nay lão nạp muốn hóa giải ân oán giữa hai tộc và Đại Phật Tự, bởi vì lão nạp không muốn Đại Phật Tự là địch với ngươi!
- Vì sao?
Lục Ly nhướng mày, lão hòa thượng này quá để mắt hắn sao? Kỳ hạn mười năm còn tám năm rưỡi, lão hòa thượng đã kết luận hắn có thể chống đỡ tứ đại thế lực vây công mười năm sau sao?
Nếu như hắn không trụ được, hắn Lục Linh và toàn bộ thế lực sẽ tan thành mây khói. Lão hòa thượng kết luận hắn có thể ở trong thời gian tám năm rưỡi quật khởi, ngày sau có năng lực áp Đại Phật Tự?
- Bởi vì Bát Nhã.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên mặt lão hòa thượng lộ ra nụ cười hiền lành, nhìn căn nhà gỗ ở xa nói:
- Bát Nhã là thiên địa thần thai, lúc nhỏ trừ ta ra thì không thân cận với bất luận kẻ nào, nhưng hết lần này tới lần khác lại thân thiết với ngươi như vậy? Ta tin tưởng Bát Nhã, cho nên tin tưởng thành tựu ngày sau của tiểu thí chủ tuyệt đối không thể đong đếm.
- Bát Nhã...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một nụ cười ôn hòa, quả nhiên nha đầu này là thiên địa thần thai, nhưng hắn không biết cái gì là thiên địa thần thai.
Lão hòa thượng đã mở lời, hơn nữa liên quan đến Bát Nhã, Lục Ly cũng không muốn phá hỏng tất cả các đường, có thể thêm một cái đồng minh luôn là chuyện tốt.
Huống chi năm đó Đại Phật Tự cũng không giết hại thường dân hai tộc, trong lúc thế lực hai tộc giao chiến kích sát võ giả là rất chuyện bình thường, có lẽ Dạ Tra và Mông Trí sẽ không nói gì.
Lục Ly trầm ngâm, lão hòa thượng mở miệng nói:
- Tiểu thí chủ có thể làm chủ thay hai tộc sao? Nếu như có thể làm chủ, vậy chỉ cần giải hòa được, điều kiện tuỳ ngươi nói.
Lục Ly không có khả năng nói điều kiện, cho dù Đại Phật Tự không ra bất kỳ điều kiện gì, Lục Ly cũng cảm thấy có thể ít một cái oan gia thêm một cái đồng minh đã là tốt chuyện.
Hắn gần như không do dự, cười nói:
- Ta nghĩ hai tộc sẽ nghe lời của ta, về phần... điều kiện, đại sư cảm thấy điều kiện gì mới tốt đây?
Lục Ly đá quả bóng sang cho lão hòa thượng, chẳng phải trong lòng lão hòa thượng đã sớm có kế hoạch rồi sao?
Lão hòa thượng chỉ dừng lại một chút rồi nói:
- Đại Phật Tự vĩnh viễn không là địch với các ngươi, hơn nữa có thể giữ vững giao thương thời gian dài với các ngươi. Các ngươi có bao nhiêu linh tài muốn bán ra, chúng ta đều có thể dựa theo giá thị trường mua hết. Các ngươi cần linh tài gì, Đại Phật Tự chúng ta sẽ giảm giá bán ra cho các ngươi, chỉ cần là linh tài Đại Phật Tự có, sẽ bán cho các ngươi!
- Chuyện này...
Mặt Lục Ly đầy vẻ dao động, hắn vốn tưởng rằng Đại Phật Tự nhiều nhất cũng chỉ lấy ra một nhóm linh tài bồi thường cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Mã Tộc, chứ không nghĩ tới họ lại mở ra điều kiện ưu đãi như thế?
Hiện tại Lục Ly có được Hỏa Ngục và lượng lớn linh tài vẫn chưa thể bán đi, chỉ có thể lén lút dựa vào mấy cái gia tộc nhỏ ở Trung Châu bán ra.
Nếu như Đại Phật Tự nguyện ý thu mua, Lục Ly và Lục Linh sẽ có được lượng lớn Huyền Tinh. Hơn nữa Đại Phật Tự còn nguyện ý bán linh tài cho Lục Ly, còn giảm giá, chuyện này không chỉ khiến cho Lục Ly buôn bán lời một lượng lớn Huyền Tinh, còn có thể trợ giúp thế lực dưới tay Lục Ly Lục Linh bay cao.
Lục Ly sửng sốt thật lâu mới tỉnh ngộ lại, nghi ngờ hỏi:
- Đại sư, ngươi làm như vậy, không sợ đắc tội tứ đại thế lực sao?
Linh Lung Các và Lục Ly vốn có quan hệ buôn bán qua lại, nhưng dưới áp lực của Luân Hồi Cung, cũng đã phải phong tỏa truyền tống trận. Nếu như chuyện Đại Phật Tự và Lục Ly buôn bán với nhau truyền đi, nhất định sẽ đắc tội tứ đại thế lực, dù sao đây cũng là quang minh chính đại trợ giúp Lục Ly.
- Ha ha!
Lão hòa thượng cười nhạt một tiếng, da mặt hơi lay động, không để ý nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lão nạp còn có thể sống trăm năm, chỉ cần lão nạp còn sống, tứ đại thế lực ai dám xâm phạm Phật Sơn?
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng sức nặng lại mười phần, cho người ta một loại tự tin và ngạo khí mạnh mẽ. Lục Ly nhìn lão hòa thượng, cực kỳ tin tưởng lời lão nói... nhân vật như thế làm sao có thể nói lung tung?
- Tốt!
Lục Ly đứng dậy thi lễ với lão hòa thượng một cái nói:
- Đa tạ đại sư, ân oán giữa Thanh Loan Tộc, Mãnh Mã Tộc và Đại Phật Tự coi như chấm dứt. Lục Ly thiếu Đại Phật Tự một cái nhân tình, nếu ngày sau có cần, lúc nào cũng có thể cho người tới thông báo với ta.
Lục Ly hiểu, lão hòa thượng đưa ra điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn là cho hắn mặt mũi. Nếu không dựa vào những dư nghiệt của Mãnh Mã Tộc và Thanh Loan Tộc, ở trong mắt Đại Phật Tự tính là cái gì chứ?
- Sa sa sa...
Bát Nhã bưng một chén trà từ xa đi tới, đưa cho Lục Ly cười ngọt ngào nói:
- Lục ca ca, đây là trân phẩm sư phụ cất giấu, người bình thường không cơ hội uống đâu.
Từ xa Lục Ly đã ngửi thấy mùi thơm ngát, mùi thơm kia bay thẳng vào mũi, thấm vào tim phổi. Hắn nhấp một ngụm trên mặt lộ ra vẻ say mê, qua một lúc lâu mới gật đầu nói:
- Thật sự là trà ngon tuyệt hảo, đa tạ đại sư và Bát Nhã.
Lão hòa thượng xua tay nói:
- Bát Nhã, đi lấy Bồ Đề Quả và một cây Hương Bấc cùng Địa Nguyên Sâm tới đây.
Bát Nhã ngoan ngoãn rời đi, lão hòa thượng nhìn Lục Ly nói:
- Người trúng độc bị đóng băng bao lâu rồi?
- Hả?
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới một chuyện, nghe đồn Đại Phật Tự có một vị trụ trì có thể giải Thần Tiên Tử, nhưng vị trụ trì này đã ba trăm năm không gặp khách rồi. Cho nên Lục Ly từ bỏ ý nghĩ mời vị trụ trì này giải độc, chẳng lẽ vị trụ trì kia chính là lão hòa thượng này?
Lão hòa thượng nhìn thấu nghi hoặc của Lục Ly, gật đầu nói:
- Lão nạp hiểu một chút y thuật, ngàn năm trước từng giải qua kịch độc Thần Tiên Tử.
Lục Ly nổi lòng tôn kính, hoàn toàn yên tâm, vị đại sư này ra tay, Bạch Thu Tuyết sẽ dễ dàng được cứu, hắn vội vàng nói:
- Thê tử của ta trúng độc đã hơn ba năm rồi, lúc ấy là ta trúng độc, nàng lợi dụng Thiên Mị Thuật chuyển dời độc tố lên người nàng. Sau đó chúng ta dùng hàn băng và bí thuật đóng băng nàng lại, lúc trước thân thể ta đều bình thường...
Lão hòa thượng nghe xong, gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, sau khi Bát Nhã mang ba cây linh dược đến đây ngươi hãy nghiền thành bột, rồi nấu thành dược cho cô ấy uống, rất nhanh sẽ khỏi. Thế nhưng cô ấy ngủ mê hơn ba năm, thân thể rất yếu, khả năng sẽ còn hôn mê thêm ba tháng đến nửa năm cũng không chừng, còn lại ngươi không cần lo lắng, nếu như có chuyện gì phái người đưa tin cho ta là được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro