Bất Diệt Long Đế

Nhân tình lớn r...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Bát Nhã mang tới ba loại linh quả linh thảo, sau khi Lục Ly thu nhận xong, lấy ra mấy cái nhẫn không gian, tính toán gom đủ hai mươi mốt triệu tử Huyền Tinh ném cho lão hòa thượng.

Nhưng lão hòa thượng chỉ lấy một cái nhẫn không gian chứa sáu triệu Tử Huyền Tinh, lão nói:

- Bồ Đề Quả không đáng giá nhiều Huyền Tinh như vậy, sáu triệu là đủ rồi, còn lại tiểu thí chủ cất đi. Cố gắng tu luyện, thời gian của các ngươi không còn nhiều lắm, lão nạp rất mong đợi biểu hiện của các ngươi ở kỳ hạn mười năm.

Chỉ mấy câu nói đã bớt đi mười lăm triệu Tử Huyền Tinh, nhân tình này quá lớn rồi, Lục Ly không phải người già mồm cãi láo, khom người lần nữa, nói:

- Đại sư, ta phải lập tức chạy về Vân Châu, không quấy rầy đại sư thanh tu nữa, tiếp theo chúng ta sẽ phái người tới đây bí mật giao dịch với Đại Thiện Tự.

- Tốt.

Lão hòa thượng gật đầu nói:

- Chúng ta sẽ xây dựng một cái truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến Vân Thủy Thành, tránh cho các ngươi không tiện tới Trung Châu. Nếu có thời gian, tiểu thí chủ có thể tới đây uống trà với lão nạp. Được rồi, Bát Nhã, tiễn Lục thí chủ.

Bát Nhã ngẩng đầu nhìn Lục Ly, có một chút không nỡ nói:

- Lục ca ca, ca phải đi về sao?

- Ừ...

Lục Ly gật đầu nói:

- Bát Nhã, nếu như muội muốn tìm Lục ca ca chơi, sau này truyền tống trận xây dựng xong, lúc nào cũng có thể tới Vân Thủy Thành, ca sẽ dẫn muội đi chơi.

- Ngoéo tay!

Bát Nhã vươn một ngón tay nhỏ bé xinh đẹp ra, chân thành nói, Lục Ly cười khổ ngoéo tay với nàng. Sau khi chào tạm biệt lão hòa thượng, Bát Nhã dẫn Lục Ly đi đến phía sau chính điện, lúc này Tru Tà cũng đã chờ ở đây.

- Bát Nhã, ta đưa Lục thí chủ xuống núi đây.

Tru Tà khẽ mỉm cười, nhưng Bát Nhã không thèm nhìn Tru Tà một cái, mà chỉ nhìn Lục Ly, nàng phất phất tay nói:

- Đại ca ca, tạm biệt, lần tới muội sẽ đi tìm ca.

Nói xong Bát Nhã quay đầu đi vào trong đại điện, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn Lục Ly một cái, hết sức không nỡ. Lục Ly đứng ở trong đại điện phất tay, đợi Bát Nhã đi vào mới chắp tay nói với Tru Tà:

- Làm phiền Tru Tà đại sư rồi.

- Lục thí chủ khách khí, gọi ta là Tru Tà là được.

Tru Tà cuời ôn hòa, bổ sung một câu:

- Lục thí chủ có thể khiến cho sư tổ tiếp kiến, sau này ngươi chính là khách nhân tôn quý nhất của Đại Phật Tự.

Lão hòa thượng sống mấy ngàn năm, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự thực sự là tối cao. Hắn theo Tru Tà đi ra bên ngoài, Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia cũng được đưa tới đây, Tru Tà đưa ba người xuống núi.

Trên núi không có người ngoài, những khách nhân kia đều được mời xuống núi rồi. Ba người Lục Ly từ trên thềm đá đi xuống, rất nhiều thần niệm lặng lẽ quét qua người Lục Ly, thế nhưng đều biến mất rất nhanh.

Cuối cùng Lục Ly chào tạm biệt Tru Tà, ngồi xe ngựa đi đến biệt viện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi ngồi lên xe ngựa, Lục Ly lập tức nói với Cổ Mẫn:

- Lập tức đưa tin cho cha ngươi, bảo hắn dời toàn bộ con cháu Cổ gia các ngươi khỏi U Châu.

Cổ Mẫn lắc đầu nói:

- Ly thiếu không cần lo lắng, thánh nữ đã sớm có sắp xếp. Thực ra ở ngày thứ hai chúng ta rời khỏi Cổ gia, con cháu Cổ gia đã bắt đầu rời đi, hơn nữa những người già yếu, phụ nữ và trẻ em đã dời khỏi Vân Châu từ mấy tháng trước.

- Vậy thì tốt!

Nếu Lục Linh sắp xếp, Lục Ly liền yên tâm. Lần này đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên không dám giết hắn, tuyệt đối sẽ giận chó đánh mèo xuống đầu Cổ gia, nếu như Cổ gia không rời khỏi Trung Châu, rất nhanh sẽ phải phi hồi yên diệt.

Lục Ly an lòng, một đường đi tới biệt viện, suy nghĩ sau khi trở về sẽ liên lạc Dạ Lạc gặp mặt, thuận tiện trả lại Huyền Tinh cho hắn.

Không ngờ khi trở lại biệt viện đã thấy Dạ Lạc và Dạ Vũ đang ngồi ở bên trong, Lục Ly để đám người Cổ Mẫn đi xuống, một mình sải bước đi vào.

- Ly ca ca!

Dạ Vũ mỉm cười chào hỏi trước, bộ dạng hoạt bát như tinh linh, Dạ Lạc nhìn Lục Ly trầm giọng hỏi:

- Vật đã tới tay rồi sao?

- Tới tay!

Lục Ly lấy nhẫn không gian chứa mười triệu Tử Huyền Tinh ra ném cho Dạ Lạc nói:

- Đại Phật Tự chỉ cần sáu triệu Huyền Tinh.

- Ồ...

Dạ Lạc và Dạ Vũ hơi kinh ngạc, vì sao Đại Phật Tự lại đối tốt với Lục Ly như vậy? Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, không có nói ra sự tình mình làm đồng minh với Đại Phật Tự, dù sao chuyện này truyền đi cũng có ảnh hưởng đối với Đại Phật Tự.

Hắn cười cười không nói chuyện, Dạ Lạc thức thời, nhận lấy không gian giới và không hỏi thêm nữa, hắn lôi kéo cánh tay Lục Ly nói:

- Đi, hôm qua chưa uống thoải mái với ngươi, bây giờ chúng ta đi uống ba trăm chén.

- Xin lỗi...

Lục Ly không có tâm tư uống rượu, hắn mấp máy miệng nói:

- Ta phải nhanh chóng trở về cứu người, uống rượu còn rất nhiều cơ hội. Nếu như ngươi có thời gian có thể tới Bắc Mạc, hoặc là Vân Châu tìm ta, ta sẽ uống ba ngày ba đêm với ngươi.

Trên mặt Dạ Lạc lộ ra một chút tiếc nuối, vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói:

- Ngươi đã có việc, vậy thì không miễn cưỡng ngươi, lần này từ biệt không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Kỳ hạn mười năm, ngươi có nắm chắc không?

Lục Ly nào có nửa điểm nắm chắc, chỉ có thể cười khổ nói:

- Cố hết sức mình, nghe theo mệnh trời. Ta nghĩ nhiều lần như vậy cũng không chết được, có lẽ ông trời không muốn nhận ta.

- Ừ!

Dạ Lạc khẳng định nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Người tốt sống không lâu, tai tinh lại thọ ngàn năm. Ngươi chính là một cái siêu cấp tai tinh, nhất định có thể sống mấy ngàn năm.

- Ha ha ha!

Lục Ly và Dạ Lạc nhìn nhau cười, hai con mắt Dạ Vũ loé sáng nhìn Lục Ly, vẻ mặt sùng bái. Lục Ly sỉ nhục và dọa nạt Dương Hiên, Cơ Mộng Điềm trước mặt mọi người trên Phật Sơn, khiến Dạ Vũ càng thêm kính nể Lục Ly.

- Được rồi, cứ chia tay như vậy đi, chúng ta về Thiên Địa Thành. Nếu có cái gì cần, có thể phái người đưa tin đến cho ta, một đường cẩn thận đấy.

Dạ Lạc chắp tay, rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, Dạ Vũ nhìn Lục Ly mấy lần, vẫy tay cười ngọt ngào đi theo.

Nhìn hai người rời đi, trong lòng Lục Ly rất ấm áp. Dạ Lạc với hắn chỉ có tình nghĩa ở trong tiểu chiến trường, nhưng lại không tiếc đắc tội tứ đại thế lực giao hảo với hắn, tín nhiệm hắn không gì sánh được, trực tiếp cho hắn mượn một tỷ Tử Huyền Tinh, cũng không sợ hắn không trả được, hoặc là ngày sau bị giết...

Hai người Dạ Lạc ngồi chiến xa đi đến truyền tống trận, Lục Ly đứng đó một lúc lâu, nhìn đám người Cổ Mẫn ngoắc tay nói:

- Thu dọn xong chưa? Chúng ta truyền tống về Vân Châu thôi.

Cổ Mẫn gật đầu nói:

- Không có gì để thu dọn cả, lúc nào cũng có thể đi!

Mấy vị trưởng lão Cổ gia còn có chút bất an, nhưng tộc trưởng và con cháu gia tộc bọn hắn đều đã chạy khỏi Vân Châu, bọn họ có thể làm sao? Chỉ có thể một đường đi đến.

Lục Ly suy nghĩ một chút hỏi:

- Lần này chúng ta vẫn từ Phi Hoàng Đảo rời đi sao? Không có đường nào gần hơn à?

- Có!

Cổ Mẫn lấy bản đồ ra, chỉ vào một cái thành trì nói:

- Đây là Vạn Thuỷ Thành, từ nơi này có thể trực tiếp truyền tống tới Cửu U Đảo, sau đó chúng ta lại từ Cửu U Đảo truyền tống đi Vân Châu, như vậy có thể nhanh hơn rất nhiều, đi đường này tốn nhiều nhất mười ngày.

Lục Ly nhìn thoáng qua bản đồ, phát hiện Cửu U Đảo nằm ở trong biển rộng, giữa Trung Châu và Vân Châu, hắn cau mày hỏi:

- Cửu U Đảo an toàn không?

- Có lẽ là an toàn!

Cổ Mẫn suy nghĩ một chút nói:

- Quản lý đảo này là một cái đại gia tộc thất phẩm dưới trướng Đại Phật Tự, trước kia chúng ta từ Vân Châu tới Trung Châu cũng đi qua con đường này. Gia tộc này tuyệt đối hiệu trung với Đại Phật Tự, mấy vị trưởng lão Đại Phật Tự còn xuất thân từ gia tộc này.

- Vậy không thành vấn đề rồi!

Lục Ly yên tâm, Đại Phật Tự đã kết minh với hắn, tự nhiên sẽ không hại hắn. Hơn nữa xảy ra chuyện Đại Phật Tự còn phải lo lắng điện chủ Thí Ma Điện Hình Mục tìm bọn họ gây phiền toái.

- Đi...

Nhận được Bồ Đề Quả, lòng Lục Ly nóng như lửa đốt, hận lưng không thể mọc ra hai cánh lập tức bay trở về Hoang Giới, cứu sống Bạch Thu Tuyết.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0