Bất Diệt Long Đế

Đến từ giới diệ...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Lúc này Lục Linh đang ở Huyền Vũ Thành, U Châu vẫn chưa hoàn toàn bình định, thám báo gian tế của các gia tộc các thế lực nhiều lắm. Muốn hoàn toàn chiếm lĩnh U Châu, nhất định phải quét sạch toàn bộ những gian tế và thám báo kia.

Trong một cái đại điện, Lục Linh đang quan sát quân tình tiền tuyến truyền về, trọn một bàn. Nếu như là bình thường Lục Linh có thể chậm rãi uống trà xem tình báo, nhưng không hiểu sao hôm nay nàng lại có một chút bất an, ngồi cảm giác không thoải mái.

Nàng ném tình báo trong tay lên trên bàn, ngồi một hồi chân mày nhăn lên. Vẫy tay gọi Hồ Lang đi đến, Lục Linh dò hỏi:

- Có quân tình đặc biệt nào truyền đến không, tại sao hôm nay ta cảm giác tâm thần không yên nhỉ?

Hồ Lang sửng sốt một chút, mở trừng hai mắt ra nói:

- Không có, hôm nay không có bất kỳ quân tình gì truyền đến, hôm qua mới truyền quân tình tới, theo lý phải hai ngày sau mới có quân tình mới truyền đến.

Lục Linh hơi gật đầu, phất tay để Hồ Lang đi xuống, tiếp tục xem tình báo. Một lát sau nàng lại cảm giác càng lúc càng không thoải mái, nàng ném tình báo xuống, đứng dậy khẽ nói:

- Hồ Lang, ngươi tự mình đi đên Hoang Giới một chuyến xem bên trong đã xảy ra chuyện gì hay không?

- Được...!

Hồ Lang không dám làm ngược ý tứ của Lục Linh, đứng dậy đi ra phía ngoài. Lúc hắn chuẩn bị ngồi truyền tống trận đi đến sơn động tiến vào Hoang Giới, thì truyền tống trận bên trong thành đột nhiên sáng lên, một bón người ngưng hiện trong truyền tống trận.

- Minh Vũ!

Sau khi Hồ Lang thấy Minh Vũ, nội tâm hơi hồi hộp một chút, hắn không có trò chuyện với Minh Vũ, thân thể chợt lóe bắt lấy cánh tay Minh Vũ phóng vào trong đại điện.

Còn chưa kịp xông vào bên trong điện, Lục Linh đã xuất hiện ở cửa lớn, thấy Minh Vũ đến đây, đôi mắt nàng hơi co rụt lại, sắc mặt từ từ trở nên trắng bệch, nàng không nói, ánh mắt nhìn Minh Vũ.

- Linh tiểu thư, đã xảy ra chuyện!

Sau khi Minh Vũ nói ra hai câu này, Lục Linh vung tay áo, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, mới mở mắt ra ý bảo Minh Vũ nói tiếp.

Vẻ mặt Minh Vũ thê lương bẩm báo:

- Bên trong Hỏa Ngục xuất hiện một thiếu nữ thần bí, Nhân Hoàng cảnh, có được bán thần khí, thực lực vô cùng khủng bố, nàng còn có cửu phẩm huyết mạch. Mông Thần, Diêm Chấn, Dạ Tra không phải đối thủ của nàng, hiện tại thiếu chủ và thiếu nữ thần bí kia đều mất tích. Chúng ta đoán... khả năng thiếu chủ bị thiếu nữ thần bí kia bắt đi rồi!

- Cái gì?

Hồ Lang cực kỳ hoảng sợ, không dám tin nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cửu phẩm huyết mạch, ngươi xác định không có sai?

Bán thần khí thì bình thường, thiếu nữ Nhân Hoàng cảnh cũng không phải là quá dọa người, Mông Thần, Diêm Chấn, không địch lại một chiêu của thiếu nữ cũng không tính là quá khoa trương, nhưng cửu phẩm huyết mạch lại khiến Hồ Lang không cách nào đón nhận.

Lục Linh khẽ thở dài, trên mặt lộ ra một vòng tự trách và chán nản, nàng hít thở sâu lần nữa, cái gì cũng không hỏi, hạ lệnh:

- Hồ Lang, truyền mệnh lệnh của ta, triệu tập toàn bộ Nhân Hoàng trở lại, lập tức!

- Toàn bộ...

Nội tâm Hồ Lang có một chút chần chờ, hiện tại rất nhiều Nhân Hoàng đều đang trấn thủ ở tứ phương, nếu như không có Nhân Hoàng trấn thủ, sợ là rất nhanh U Châu sẽ đại loạn.

Lục Linh lạnh lẽo nhìn lướt qua, Hồ Lang không dám chần chờ, thân thể chợt lóe lên xông ra ngoài, bắt đầu đưa tin, triệu tập toàn bộ Nhân Hoàng.

Minh Vũ biết ý nghĩ của Lục Linh, so với Lục Ly mà nói, chỉ sợ Vân Châu U Châu nàng cũng không cần, cho dù toàn bộ thủ hạ Nhân Hoàng của Lục Linh đều chết hết, nàng cũng sẽ không để ý. Hai chị em đều là người như vậy, cho dù cầm cả thế giới đi đổi tính mệnh đối phương, cũng sẽ không có bất kỳ chần chờ nào.

- Chúng ta đi Hỏa Ngục trước!

Lục Linh suy nghĩ một chút, dứt khoát đi ra phía ngoài, lúc đi tới cửa lại nói với đại tổng quản:

- Chuyển lời đến Hồ Lang, sau khi Nhân Hoàng tụ tập đủ, lập tức đi đến Hỏa Ngục.

Minh Vũ không dám trái lệnh Lục Linh, đi theo Lục Linh truyền tống rời đi, mấy phen chuyển hướng đã tới Hoang Giới. Lục Linh không có ngừng lại, một đường truyền tống thẳng đến Thiên Huyễn Thành.

Tất cả mọi người bên trong Hỏa Ngục đã đi ra, đều tập trung ở Thiên Huyễn Thành, bên trong thành bị Minh Vũ hạ lệnh phong toa, bất luận kẻ nào cũng không được rời đi, Diêm Chấn tự mình trấn giữ.

Không khí bên trong thành hết sức khủng hoảng, lòng người bàng hoàng, mặc dù các nàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trong lúc tu luyện đột nhiên bị kéo ra, khống chế ở bên trong một tòa thành. Sắc mặt đám người Minh Vũ, Diêm Chấn, Kha Lư vô cùng khó coi, tự nhiên đều đoán được đã xảy ra chuyện lớn.

Lục Linh và Minh Vũ đến, khiến mọi người cảm giác tìm được người đáng tin, Lục Phi Tuyết khóc đến mức nước mắt với người là một, cùng là phụ nữ nhưng năng lực thừa nhận của nàng chắc chắn kém xa Lục Linh.

Lục Linh bình tĩnh an ủi Lục Phi Tuyết mấy câu, để cho nàng đi xuống nghỉ ngơi, lúc này mới quan sát tất cả mọi người trong đại điện, trầm giọng nhìn Diêm Chấn hỏi:

- Mông Thần và Dạ Tra đâu?

- Còn đang bên trong...

Diêm Chấn trả lời:

- Lúc ấy hai người bị đánh ngất xỉu, sau khi hai người tỉnh lại, phát hiện Ly thiếu mất tích. Dạ Tra trở lại dặn dò một ít chuyện, sau đó cùng Mông Thần phân biệt đi tìm Ly thiếu rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Linh hơi gật đầu, suy nghĩ một chút lại hỏi:

- Hiện tại lối đi Hỏa Ngục thế nào?

Diêm Chấn nhìn sang tộc trưởng Thiên Huyễn Tộc, Kha Lư, người này liền khom người nói:

- Chúng ta đã bố trí một cái đại trận ở lối ra, nếu như chúng ta không giải trừ đại trận, có người muốn mạnh mẽ tiến vào, đại trận sẽ nổ tung, huỷ luôn lối đi. Chúng ta đã cho Mông Thần đại nhân và Dạ tộc trưởng ngọc phù, bọn họ muốn đi ra có thể liên hệ chúng ta.

- Rất tốt, Kha tộc trưởng làm không tệ, phiền ngươi trấn giữ ở cửa vào, có biến cố gì lập tức hồi báo!

Lục Linh phất tay để Kha Lư mang theo Kha Mang đi xuống, Lục Linh quét nhìn tất cả mọi người trong sân nói:

- Sự tình bên trong Hỏa Ngục, không thể truyền ra ngoài, nếu không giết chết bất luận tội. Được rồi, các ngươi đi xuống đi, chuyện này đã có ta sắp xếp.

Mọi người thấy Lục Linh bình tĩnh như thế, không hiểu tại sao rất an tâm, dồn dập đi xuống, Diêm Chấn, Minh Vũ ở lại, hắn biết Lục Linh còn muốn hỏi tình huống của hắn.

Hắn âm thầm bội phục Lục Linh, đệ đệ của mình mất tích, lúc nào cũng có thể chết. Rõ ràng nội tâm của nàng nóng như lửa đốt, nhưng sắc mặt lại bình tĩnh như thế.

- Nói ra những gì ngươi đã gặp phải, nhìn thấy, suy đoán được một chút đi!

Lục Linh cẩn thận dò hỏi, bưng một chén trà lên, nhưng không có ý tứ uống.

Diêm Chấn, Minh Vũ sửa sang lại tâm tư một chút, nói:

- Đoạn thời gian trước, có mười mấy thám báo chết ở trong hỏa hồ, Ly thiếu đưa tin bảo ta và Mông Thần tới đây, lập tức đi dò xét hỏa hồ. Đầu tiên chúng ta đi quanh miệng núi lửa mấy vòng... Cuối cùng, Ly thiếu để ta trước tiên lui ra, hắn bắt ta nghe mệnh lệnh của hắn, ta không dám làm trái...

Diêm Chấn kể lại tất cả những gì đã gặp phải, nhìn thấy, nghe được một lần, bao gồm thiếu nữ kia ăn mặc như nào đều nói lại, cả tình huống lúc sau Dạ Tra trở lại bẩm báo cũng nói rõ từng cái.

Dạ Tra và Mông Thần bị vây ở trong cánh hoa, nhưng có thể nghe được lời nói bên ngoài, có điều sau đó hai người bị đánh hôn mê. Cuối cùng không nghe được chuyện Lãnh Vô Hinh yêu cầu Lục Ly đi cùng nàng, giúp nàng làm ba việc.

Sau khi Lục Linh nghe xong nhắm hai mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lời nói của Diêm Chấn, trong đầu hiện ra từng bức họa.

Lục Linh trầm tư khoảng một nén nhang thời gian, mới mở mắt thở dài nói:

- Hai kiện bán thần khí? Cửu phẩm huyết mạch? Linh hồn công kích? Vị Lãnh tiểu thư này tuyệt đối không phải người Trung Châu. Có lẽ nàng là dân bản địa bên trong Hỏa Ngục, hoặc là nàng đến từ giới diện khác, đến từ một cái giới diện rất cường đại.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0