Không có lửa...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Phi Hoàng Đảo là địa bàn một thế lực lục phẩm dưới trướng Luân Hồi Cung, ở đây trinh sát quả nhiên rất nhiều. Ba người Lục Ly vừa truyền tống tới, lập tức liền có vô số thần niệm khóa chặt ba người, sau khi thấy là Cổ Mẫn, rất nhiều thần niệm rụt trở về.
Có mấy đạo thần niệm quét qua Lục Ly, lại đều không dừng lại quá lâu. Lục Ly cảm ứng một phen, biết được trên đảo không có mấy cường giả, chỉ có ba tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong tọa trấn, không có bất kỳ uy hiếp nào đáng kể.
Xem ra Cổ Mẫn thường xuyên truyền tống đến bên này, thậm chí quen mặt cả một tên thống lĩnh ở đây, hắn dẫn theo hai người Lục Ly đi qua tán gẫu vài câu, sau đó lại tiếp tục truyền tống rời đi.
Lục Ly một mực trầm mặc đứng ở sau lưng Cổ Mẫn, thực lực Bất Diệt Cảnh đỉnh phong không quá dẫn người chú ý, then chốt hơn là ngoại hình này của hắn quá bình thường, tuỳ ý đi trên đường đều có thể tìm ra được cả chục người tương tự.
Đợi truyền tống trận mở ra, không thấy có thần niệm quét tới trên mình, Lục Ly biết lần này tính là thành công tiềm nhập Trung Châu. Súc Cốt Thuật không hổ là bí thuật thượng cổ, nếu chỉ dựa vào cải trang, tuyệt đối sẽ bị người nhìn ra manh mối.
Ba người không ngừng truyền tống về hướng bắc, gia tộc Cổ gia chính ở hướng này, đồng thời cũng nằm trong phạm vi thế lực của Luân Hồi Cung. Chẳng qua Cổ gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, còn chưa đủ tư cách đáp lên quan hệ với Luân Hồi Cung.
Sau khi truyền tống vài chục lần, đi tới một thành trì tầm trung, Cổ Mẫn dẫn hai người Lục Ly tìm đến một khách sạn nghỉ qua đêm. Trong đêm Cổ Mẫn còn một mình tới chỗ trăng hoa chơi đùa, hắn là hoa hoa công tử nổi danh, nếu qua đêm mà không đi tìm nữ nhân, ngược lại thành là điều không được bình thường.
Trời sáng, Lục Ly và đám người Cổ Mẫn rời đi, lúc ra khỏi khách sạn, ba người phát hiện một ám hiệu nhỏ trên đường.
Ám hiệu này rất không thu hút, lại là ám hiệu ước định sẵn giữa Lục Ly và Hồ Lang. Nhìn thấy ám hiệu kia, Lục Ly biết Hồ Lang dù không trong thành cũng đã biết được hành tung của hắn, trong lòng càng thêm an tâm.
Án chiếu hành trình, ba người trước phải về lại địa bàn Cổ gia, dù sao ở ngoài sáng Cổ Mẫn cũng là đại biểu Cổ gia đi Vân Châu U Châu làm ăn, giờ về lại Trung Châu há lại không về Cổ gia?
Liên tục truyền tống ba ngày, đến tối ngày đó ba người rốt cục tới được Cổ Diệu Thành của Cổ gia. Ở trong mật thất Cổ gia, Cổ Mẫn dẫn tộc trưởng Cổ gia Cổ Phi Hồng đến bái kiến Lục Ly.
- Lão nô tham kiến Ly thiếu!
Thấy Cổ Phi Hồng quỳ xuống với mình, Lục Ly không khỏi bội phục thủ đoạn của Lục Linh, không ngờ tộc trưởng Cổ gia cũng là phượng nô. Chẳng qua nghĩ đến Lục Linh bán ra lượng lớn linh tài trong Hỏa Ngục, còn muốn bí mật mua sắm linh tài ở Trung Châu, nếu không có được mấy gia tộc ở trong bóng tối hỗ trợ, chỉ dựa vào người Vân Châu thì quá phiền phức, Lục Ly liền cũng thoải mái.
Bắc Mạc không khống chế được gia tộc nào ở Trung Châu, bởi thế Linh Lung Các vừa phong tỏa, hắn liền không cách nào mua sắm được bất kỳ linh tài gì từ Trung Châu.
Nếu đã là người của Lục Linh, Lục Ly liền yên tâm ở lại. Ngày hôm sau, Cổ Mẫn dẫn Lục Ly và năm tên trưởng lão Cổ gia đi ra, Cổ Dư và Lục Ly vẫn là hộ vệ thi theo bên người Cổ Mẫn.
Mục đích chuyến đi lần này là Vạn Phật Thành, hội đấu giá ở Vạn Phật Thành sắp bắt đầu. Con em các đại gia tộc Trung Châu đều hội tụ về đây, đám người Cổ Mẫn tới đó là điều hết sức bình thường, sẽ không mấy người để ý.
Địa bàn Đại Phật Tự nằm ngay mặt bắc Luân Hồi Cung, từ Cổ Diệu Thành một đường truyền tống đi qua chỉ mất bảy tám ngày, thời gian hoàn toàn dư dả.
Trên đường Hồ Lang không liên lạc qua với Lục Ly thêm lần nào, Lục Ly biết đấy là vì đảm bảo an toàn, Hồ Lang liên hệ càng nhiều thì sẽ càng dễ bại lộ.
Liên tục truyền tống tám ngày, đám người Lục Ly rốt cục tới được tòa đại thành phụ cận Vạn Phật Thành, Thiên Ma Thành.
Cách thời điểm đấu giá còn nửa tháng, mấy người Lục Ly không việc gì phải gấp gáp, hiện tại Vạn Phật Thành ngư long hỗn tạp, người các đại thế lực đại gia tộc Trung Châu đều tới hết cả. Lục Ly quyết định trước không vội đi qua, miễn làm bại lộ thân phận.
Ở Thiên Ma Thành, Cổ Mẫn ngày ngày tìm tới thanh lâu tửu quán, mỗi ngày lại đổi một bạn gái khác nhau, hai trong năm vị trưởng lão Cổ gia thì đã sớm một bước tới Vạn Phật Thành bố trí và tìm hiểu tin tức.
Năm ngày sau, một tên trưởng lão trở về, mang theo rất nhiều tin tức.
Khiến Lục Ly có chút thất vọng chính là lần hội đấu giá này không công bố danh sách vật phẩm đấu giá, không xác định được trong đó có Bồ Đề Quả hay không.
Không ngoài dự liệu của Lục Ly, mười hai Vương tộc Trung Châu đều phái người đến: Linh Lung Các, Luân Hồi Cung, Thiên Địa Trủng, Lục gia, Khiếu Thiên Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo, Quỷ Xoa Tộc, Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Nhật Nguyệt Minh.
Toàn bộ mười hai đại thế lực tề tựu về đây, chẳng qua người được phái đến đều là con em trẻ tuổi. Thường thường loại thịnh hội như thế này đều là dịp tốt cho thế hệ trẻ tụ tập, cường giả thế hệ trước về cơ bản sẽ không xuất hiện.
Chỉ là đấu giá linh quả, lại không phải đại chiến, để người trẻ tuổi lộ mặt, đi nhìn đại trường diện, thuận tiện tán tỉnh kết thân, chẳng phải một công đôi ba chuyện?
Trong số con em mười hai Vương tộc tới đây lần này, Lục Ly từng gặp qua một ít, riêng Vấn Tiên Điện Nhật Nguyệt Minh Quỷ Xoa Tộc Xích Nguyệt Trai thì đều là những công tử tiểu thư mà hắn chưa từng thấy.
Theo như lời kể của vị trưởng lão, lần này rất nhiều đại gia tộc đều phái ra thiếu tộc trưởng, tỷ như Dạ Lạc cũng đến, đây chính là thiếu tộc trưởng Dạ gia, Thiên Địa Trủng.
- Ly thiếu!
Vị trưởng lão kia suy nghĩa một lát, sau đó nói ra một tin tức còn chưa được xác định:
- Nghe nói lần này mấy người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ cũng sẽ đến, chỉ là tin tức này còn chưa được kiểm chứng.
- Cái gì?
Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, thần sắc đầy vẻ không dám tin tưởng, thất thanh la lên:
- Không phải bọn hắn đang ở Huyết Giới ư? Sao có thể được thả ra sớm vậy được?
Mấy người kia bị lưu vong Huyết Giới, đây chính là do điện chủ Thí Ma Điện đích thân hạ lệnh. Thời gian ba năm mới qua đi một nửa, ai dám to gan thả bọn hắn đi ra?
- Nghe nói đã ra từ nửa tháng trước.
Trưởng lão kia ngập ngừng nói:
- Hình như thực lực mấy người kia đều được đến tiến bộ rất lớn, sau đó trấn áp luôn cường giả trong Huyết Giới. Bởi thế lưu vong Huyết Giới đã không ý nghĩa, Nhị điện chủ liền xin ý kiến Đại điện chủ, thả bọn họ ra sớm trước thời hạn.
- Thực lực tiến bộ rất lớn? Chẳng lẽ là đột phá Nhân Hoàng?
Lục Ly hít một hơi khí lạnh, hắn không biết gì nhiều về Huyết Giới, nhưng đã đồn thổi khủng bố như vậy, không đạt tới Nhân Hoàng tuyệt đối không cách nào trấn áp cường giả bản thổ bên trong được.
- Không biết …
Trưởng lão lắc đầu nói:
- Những tin tức này đều lưu truyền trong bí mật, còn chưa được công bố ra bên ngoài. Bằng vào thân phận ta rất khó thăm dò thực tình, dự tính phải đợi hai ngày trước khi hội đấu giá bắt đầu mới có thể được đến xác định.
Không có lửa làm sao có khói!
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, đối với hắn mà nói, đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ chính là tử địch. Nếu như có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ giết chết mấy người kia.
Trong những người này có kẻ đột phá Nhân Hoàng, song Lục Ly vẫn không quá bận tâm. Chỉ cần hắn lộ ra thân phận, ai cũng không dám quang minh chính đại đối địch với hắn.
Hắn chỉ sợ mất đi Bồ Đề Quả!
Dương Vũ nói Luân Hồi Cung và U Minh Giáo đều biết hắn đang tìm Bồ Đề Quả, nếu đám người Cơ Mộng Điềm thật tới Vạn Phật Tự, trực tiếp yêu cầu Đại Phật Tự bán Bồ Đề Quả cho bọn họ, chuyến này của hắn lập tức biến thành công cốc.
Dù Đại Phật Tự không bán cho bọn họ mà lấy ra đấu giá, mấy đại thế lực để uẩn thâm hậu. Dự tính giá cao bao nhiêu đều có thể hô ra được, dù hắn mang theo không ít Huyền Tinh, nhưng sao mà so được với mấy đại Vương tộc?
Lục Ly cảm thấy sự tình bỗng chốc trở nên vướng tay dị thường, thật không dễ dàng mới xuất hiện một trái Bồ Đề Quả, nhưng giờ khả năng lấy được vào tay tựa hồ lại đang vô cùng vô cùng thấp …
Có mấy đạo thần niệm quét qua Lục Ly, lại đều không dừng lại quá lâu. Lục Ly cảm ứng một phen, biết được trên đảo không có mấy cường giả, chỉ có ba tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong tọa trấn, không có bất kỳ uy hiếp nào đáng kể.
Xem ra Cổ Mẫn thường xuyên truyền tống đến bên này, thậm chí quen mặt cả một tên thống lĩnh ở đây, hắn dẫn theo hai người Lục Ly đi qua tán gẫu vài câu, sau đó lại tiếp tục truyền tống rời đi.
Lục Ly một mực trầm mặc đứng ở sau lưng Cổ Mẫn, thực lực Bất Diệt Cảnh đỉnh phong không quá dẫn người chú ý, then chốt hơn là ngoại hình này của hắn quá bình thường, tuỳ ý đi trên đường đều có thể tìm ra được cả chục người tương tự.
Đợi truyền tống trận mở ra, không thấy có thần niệm quét tới trên mình, Lục Ly biết lần này tính là thành công tiềm nhập Trung Châu. Súc Cốt Thuật không hổ là bí thuật thượng cổ, nếu chỉ dựa vào cải trang, tuyệt đối sẽ bị người nhìn ra manh mối.
Ba người không ngừng truyền tống về hướng bắc, gia tộc Cổ gia chính ở hướng này, đồng thời cũng nằm trong phạm vi thế lực của Luân Hồi Cung. Chẳng qua Cổ gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, còn chưa đủ tư cách đáp lên quan hệ với Luân Hồi Cung.
Sau khi truyền tống vài chục lần, đi tới một thành trì tầm trung, Cổ Mẫn dẫn hai người Lục Ly tìm đến một khách sạn nghỉ qua đêm. Trong đêm Cổ Mẫn còn một mình tới chỗ trăng hoa chơi đùa, hắn là hoa hoa công tử nổi danh, nếu qua đêm mà không đi tìm nữ nhân, ngược lại thành là điều không được bình thường.
Trời sáng, Lục Ly và đám người Cổ Mẫn rời đi, lúc ra khỏi khách sạn, ba người phát hiện một ám hiệu nhỏ trên đường.
Ám hiệu này rất không thu hút, lại là ám hiệu ước định sẵn giữa Lục Ly và Hồ Lang. Nhìn thấy ám hiệu kia, Lục Ly biết Hồ Lang dù không trong thành cũng đã biết được hành tung của hắn, trong lòng càng thêm an tâm.
Án chiếu hành trình, ba người trước phải về lại địa bàn Cổ gia, dù sao ở ngoài sáng Cổ Mẫn cũng là đại biểu Cổ gia đi Vân Châu U Châu làm ăn, giờ về lại Trung Châu há lại không về Cổ gia?
Liên tục truyền tống ba ngày, đến tối ngày đó ba người rốt cục tới được Cổ Diệu Thành của Cổ gia. Ở trong mật thất Cổ gia, Cổ Mẫn dẫn tộc trưởng Cổ gia Cổ Phi Hồng đến bái kiến Lục Ly.
- Lão nô tham kiến Ly thiếu!
Thấy Cổ Phi Hồng quỳ xuống với mình, Lục Ly không khỏi bội phục thủ đoạn của Lục Linh, không ngờ tộc trưởng Cổ gia cũng là phượng nô. Chẳng qua nghĩ đến Lục Linh bán ra lượng lớn linh tài trong Hỏa Ngục, còn muốn bí mật mua sắm linh tài ở Trung Châu, nếu không có được mấy gia tộc ở trong bóng tối hỗ trợ, chỉ dựa vào người Vân Châu thì quá phiền phức, Lục Ly liền cũng thoải mái.
Bắc Mạc không khống chế được gia tộc nào ở Trung Châu, bởi thế Linh Lung Các vừa phong tỏa, hắn liền không cách nào mua sắm được bất kỳ linh tài gì từ Trung Châu.
Nếu đã là người của Lục Linh, Lục Ly liền yên tâm ở lại. Ngày hôm sau, Cổ Mẫn dẫn Lục Ly và năm tên trưởng lão Cổ gia đi ra, Cổ Dư và Lục Ly vẫn là hộ vệ thi theo bên người Cổ Mẫn.
Mục đích chuyến đi lần này là Vạn Phật Thành, hội đấu giá ở Vạn Phật Thành sắp bắt đầu. Con em các đại gia tộc Trung Châu đều hội tụ về đây, đám người Cổ Mẫn tới đó là điều hết sức bình thường, sẽ không mấy người để ý.
Địa bàn Đại Phật Tự nằm ngay mặt bắc Luân Hồi Cung, từ Cổ Diệu Thành một đường truyền tống đi qua chỉ mất bảy tám ngày, thời gian hoàn toàn dư dả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên đường Hồ Lang không liên lạc qua với Lục Ly thêm lần nào, Lục Ly biết đấy là vì đảm bảo an toàn, Hồ Lang liên hệ càng nhiều thì sẽ càng dễ bại lộ.
Liên tục truyền tống tám ngày, đám người Lục Ly rốt cục tới được tòa đại thành phụ cận Vạn Phật Thành, Thiên Ma Thành.
Cách thời điểm đấu giá còn nửa tháng, mấy người Lục Ly không việc gì phải gấp gáp, hiện tại Vạn Phật Thành ngư long hỗn tạp, người các đại thế lực đại gia tộc Trung Châu đều tới hết cả. Lục Ly quyết định trước không vội đi qua, miễn làm bại lộ thân phận.
Ở Thiên Ma Thành, Cổ Mẫn ngày ngày tìm tới thanh lâu tửu quán, mỗi ngày lại đổi một bạn gái khác nhau, hai trong năm vị trưởng lão Cổ gia thì đã sớm một bước tới Vạn Phật Thành bố trí và tìm hiểu tin tức.
Năm ngày sau, một tên trưởng lão trở về, mang theo rất nhiều tin tức.
Khiến Lục Ly có chút thất vọng chính là lần hội đấu giá này không công bố danh sách vật phẩm đấu giá, không xác định được trong đó có Bồ Đề Quả hay không.
Không ngoài dự liệu của Lục Ly, mười hai Vương tộc Trung Châu đều phái người đến: Linh Lung Các, Luân Hồi Cung, Thiên Địa Trủng, Lục gia, Khiếu Thiên Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo, Quỷ Xoa Tộc, Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Nhật Nguyệt Minh.
Toàn bộ mười hai đại thế lực tề tựu về đây, chẳng qua người được phái đến đều là con em trẻ tuổi. Thường thường loại thịnh hội như thế này đều là dịp tốt cho thế hệ trẻ tụ tập, cường giả thế hệ trước về cơ bản sẽ không xuất hiện.
Chỉ là đấu giá linh quả, lại không phải đại chiến, để người trẻ tuổi lộ mặt, đi nhìn đại trường diện, thuận tiện tán tỉnh kết thân, chẳng phải một công đôi ba chuyện?
Trong số con em mười hai Vương tộc tới đây lần này, Lục Ly từng gặp qua một ít, riêng Vấn Tiên Điện Nhật Nguyệt Minh Quỷ Xoa Tộc Xích Nguyệt Trai thì đều là những công tử tiểu thư mà hắn chưa từng thấy.
Theo như lời kể của vị trưởng lão, lần này rất nhiều đại gia tộc đều phái ra thiếu tộc trưởng, tỷ như Dạ Lạc cũng đến, đây chính là thiếu tộc trưởng Dạ gia, Thiên Địa Trủng.
- Ly thiếu!
Vị trưởng lão kia suy nghĩa một lát, sau đó nói ra một tin tức còn chưa được xác định:
- Nghe nói lần này mấy người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ cũng sẽ đến, chỉ là tin tức này còn chưa được kiểm chứng.
- Cái gì?
Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, thần sắc đầy vẻ không dám tin tưởng, thất thanh la lên:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không phải bọn hắn đang ở Huyết Giới ư? Sao có thể được thả ra sớm vậy được?
Mấy người kia bị lưu vong Huyết Giới, đây chính là do điện chủ Thí Ma Điện đích thân hạ lệnh. Thời gian ba năm mới qua đi một nửa, ai dám to gan thả bọn hắn đi ra?
- Nghe nói đã ra từ nửa tháng trước.
Trưởng lão kia ngập ngừng nói:
- Hình như thực lực mấy người kia đều được đến tiến bộ rất lớn, sau đó trấn áp luôn cường giả trong Huyết Giới. Bởi thế lưu vong Huyết Giới đã không ý nghĩa, Nhị điện chủ liền xin ý kiến Đại điện chủ, thả bọn họ ra sớm trước thời hạn.
- Thực lực tiến bộ rất lớn? Chẳng lẽ là đột phá Nhân Hoàng?
Lục Ly hít một hơi khí lạnh, hắn không biết gì nhiều về Huyết Giới, nhưng đã đồn thổi khủng bố như vậy, không đạt tới Nhân Hoàng tuyệt đối không cách nào trấn áp cường giả bản thổ bên trong được.
- Không biết …
Trưởng lão lắc đầu nói:
- Những tin tức này đều lưu truyền trong bí mật, còn chưa được công bố ra bên ngoài. Bằng vào thân phận ta rất khó thăm dò thực tình, dự tính phải đợi hai ngày trước khi hội đấu giá bắt đầu mới có thể được đến xác định.
Không có lửa làm sao có khói!
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, đối với hắn mà nói, đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ chính là tử địch. Nếu như có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ giết chết mấy người kia.
Trong những người này có kẻ đột phá Nhân Hoàng, song Lục Ly vẫn không quá bận tâm. Chỉ cần hắn lộ ra thân phận, ai cũng không dám quang minh chính đại đối địch với hắn.
Hắn chỉ sợ mất đi Bồ Đề Quả!
Dương Vũ nói Luân Hồi Cung và U Minh Giáo đều biết hắn đang tìm Bồ Đề Quả, nếu đám người Cơ Mộng Điềm thật tới Vạn Phật Tự, trực tiếp yêu cầu Đại Phật Tự bán Bồ Đề Quả cho bọn họ, chuyến này của hắn lập tức biến thành công cốc.
Dù Đại Phật Tự không bán cho bọn họ mà lấy ra đấu giá, mấy đại thế lực để uẩn thâm hậu. Dự tính giá cao bao nhiêu đều có thể hô ra được, dù hắn mang theo không ít Huyền Tinh, nhưng sao mà so được với mấy đại Vương tộc?
Lục Ly cảm thấy sự tình bỗng chốc trở nên vướng tay dị thường, thật không dễ dàng mới xuất hiện một trái Bồ Đề Quả, nhưng giờ khả năng lấy được vào tay tựa hồ lại đang vô cùng vô cùng thấp …
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro