Phật sơn
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Chuyện đã xảy ra rồi, sợ hãi trốn tránh chẳng chút nghĩa lý gì, chỉ có binh đến tướng ngăn, nước đến tường che.
Lục Ly để trưởng lão Cổ gia tiếp tục đi dò la, còn hắn thì vẫn ở lại trong Thiên Ma Thành chờ đợi, giờ đi Vạn Phật Thành cũng chẳng được gì. Hắn không thể công khai lộ diện, chuyện tìm hiểu tin tức vẫn nên giao cho trưởng lão Cổ gia thì hơn.
Lại đợi sáu ngày, mãi vẫn chưa thấy trưởng lão Cổ gia trở lại, một tên tiểu nhị trong khách sạn mà Lục Ly đang ở đột nhiên đi tới, để lại một phong thư rồi bỏ đi.
Lời nhắn trên thư không dài, chỉ viết mấy chữ: “Quả sẽ được bán, cố nhân ở Phật thành.”
Phía sau đoạn lời này không có kí tên, nhưng Lục Ly liếc mắt liền nhìn ra là chữ của ai. Nét chữ rất đẹp, tự mang cảm giác phiêu dật xuất trần, từ nhỏ Lục Ly đã mô phỏng nó, chính là chữ của Lục Linh.
- Tỷ tỷ đến Trung Châu?
Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, song rất nhanh liền phủ quyết. U Châu còn chưa nhất thống, Lục Linh hẳn sẽ không bỏ xuống sự tình ở U Châu mà chạy đến đây.
Lục Linh biết chuyện của hắn, biết được một khi hắn lộ ra thân phận, mười hai Vương tộc Trung Châu không ai dám động đến. Bởi thế Lục Linh mới yên tâm để hắn tới Trung Châu, lại nói dù Lục Linh muốn đến Trung Châu thì hẳn sớm đã đi cùng với hắn.
Nếu Lục Linh không tới Trung Châu, vậy hẳn là nàng cũng một mực để ý tới thế cục bên này. Từ sớm liền đã phái người đến Vạn Phật Thành dò la, được đến rất nhiều tin tức, đồng thời cũng suy tính ra được một ít chuyện, lúc này mới phái người truyền tin cho hắn.
Lục Ly tự nhiên tin tưởng tình báo của Lục Linh, tin tức Bồ Đề Quả sẽ được đấu giá khiến hắn rất phấn chấn. Hắn chỉ sợ Bồ Đề Quả bị người tiệt hồ, thậm chí không biết rốt cục đã rơi vào tay ai, muốn cướp đều không biết đi đâu để cướp.
Cố nhân …. không lẽ là chỉ đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, hắn có mấy cố nhân ở Trung Châu nữa đâu? Lục Ly ngồi trong khách sạn trầm tư nửa ngày, cuối cùng quyết định dẫn người đi tới Vạn Phật Thành.
Cách thời điểm đấu giá chỉ còn bốn ngày, giờ là lúc nên tới Vạn Phật Thành, thăm dò rõ ràng tình hình bên kia. Đã xác định được đám người Cơ Mộng Điềm cũng tới, trốn tránh không phải cách hay, tốt nhất vẫn nên đi trước hiểu rõ tình hình một chút thì hơn. Hắn để Cổ Mẫn dẫn đường, cả đám cứ thế nghênh ngang ngồi truyền tống trận đến Vạn Phật Thành.
Tia sáng trắng chớp qua mắt, Lục Ly đã tới trong một tòa cự thành. Từ lúc đến chỗ này, Lục Ly không phóng ra thần niệm, mà chỉ mở to mắt quan sát tình hình chung quanh.
- Ồ …
Nhìn một lúc, trong lòng Lục Ly dần hiểu ra tại sao nơi đây lại được đặt tên là Vạn Phật Thành, bởi vì vừa tới đây, thứ đầu tiên đập vào trong mắt là một ngọn Phật sơn khổng lồ.
Phía bắc thành trì có một ngọn cao phong vút tận trời mây, mặt hướng về phía thành trì được điêu khắc một tòa tượng phật cực lớn. Tượng Phật kia chí ít phải cao đến ngàn trượng, từ bên này nhìn lên cảm giác hệt như một vị Phật đang đứng ở ngoài thành, nét mặt hiền từ mỉm cười nhìn xuống chúng sinh trong thành.
Khắp nơi trong thành đều thấy tượng Phật, Lục Ly tùy ý quét qua một vòng, chỉ thấy nơi đây chùa miếu rất nhiều, vàng son lộng lẫy, trên đường đâu đâu cũng thấy được tăng nhân và ni cô.
- Ni cô …
Lục Ly thấy rất nhiều ni cô hành tẩu trên đường, không khỏi ngấm ngầm quệt môi, chẳng lẽ trong Đại Phật Tự không chỉ có hòa thượng mà còn có ni cô? Hòa thượng ni cô ở chung liệu có làm loạn không?
Trước kia Cổ Mẫn từng tới qua Vạn Phật thành, đối với phong cảnh đặc thù nơi đây đã sớm không quá để ý, dẫn theo chúng nhân đi thẳng đến một tòa thành bảo.
Vạn Phật Thành là của Đại Phật Tự, song rất nhiều sản nghiệp trong thành lại không hoàn toàn là của Đại Phật Tự, quân đội trong thành cũng đều là võ giả mặc chiến giáp bình thường.
Rốt cuộc hòa thượng và ni cô không tiện xuất đầu lộ diện kinh doanh mấy thứ như thương hội, đấu giá trường …. Đương nhiên, gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ trong thành đều có quan hệ dây mơ rễ má với Đại Phật Tự, bằng không làm gì có tư cách đặt chân ở Vạn Phật Thành.
Hai vị trưởng lão Cổ gia sớm đã thuê mướn một tòa biệt viện ở chỗ này, nếu không mấy ngày này sợ là đến cả chỗ ở đều không có.
- Người nhiều thật?
Lục Ly một đường lầm lũi đi theo, phát hiện khắp phố lớn hẻm nhỏ trong thành đều có thể thấy được từng đám công tử tiểu thư hào môn. Các loại chiến xa xe ngựa xa hoa không ngừng lao nhanh, trên phố rất nhộn nhịp, náo nhiệt đến độ có chút hỗn loạn.
Mấy người Lục Ly không ngồi xe ngựa, lúc này trong Vạn Phật Thành công tử tiểu thư hào môn nhiều như chó chạy, Lục Ly yêu cầu tận lực đê điệu, bằng không rất dễ đắc tội với người, đến lúc đó lại tự rước phiền phức vào người.
Cộc cộc cộc
Hành tẩu trên con đường cái rộng thoáng, nơi xa một cỗ chiến xa lộng lẫy lao nhanh tới. Kéo lấy chiến xa là hai thớt thiên mã có cánh cực uy phong.
Thiên mãi không phi hành, nơi này là chủ thành Đại Phật Tự, trừ phi là đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, chứ công tử tiểu thư bình thường hầu như không dám bay lên không trung, làm vậy là khiêu hấn đối với uy quyền của Đại Phật Tự.
Tốc độ chiến xa rất nhanh, trên thân thiên mã tán phát thú uy cường đại, từ đằng xa đã kinh động người trước mặt, đám đông dồn dập tránh sang một bên.
Lục Ly khẽ nhíu mày, lại không nói gì mà cùng theo Cổ Mẫn đứng tránh bên mép đường, dõi mắt nhìn chiến xa lao vút mà đi. Một vị trưởng lão thấy được tiêu chí trên chiến xa, nói:
- Là tiêu chí của Quỷ Xoa Tộc, hẳn là vị công tử hay tiểu thư nào đó, song tuyệt không phải thiếu tộc trưởng hay đệ nhất tiểu thư Quỷ Xa Tộc.
Nhân vật có thân phận hơn người thường sẽ không làm ra hành động lao vút trên phố đông như thế, làm vậy sẽ chỉ bôi đen thân phận. Bọn họ rất biết tự kiềm chế, dù đối mặt bình dân cũng sẽ rất khách khí.
- Quỷ Xoa Tộc?
Đây là một chủng tộc cổ xưa tương tự như Thái Thản Tộc Thanh Loan Tộc, chỉ là trước nay vẫn luôn giao hảo với Nhân tộc, thời điểm vạn tộc đại chiến còn từng phản bội các chủng tộc viễn cổ, bởi thế Nhân tộc mới một mực không ra tay với Quỷ Xoa Tộc.
Bản thân Quỷ Xoa Tộc cũng rất cường đại, hơn nữa nghe nói còn kết thông gia với mấy đại Vương tộc, nhờ đó mới thuận lợi sinh tồn, chiếm cứ một mảnh lớn cương vực tây nam bộ Trung Châu.
- Ngu xuẩn …
Lục Ly nhủ thầm trong lòng, những lúc thế này Quỷ Xoa Tộc hẳn nên càng phải đê điệu mới đúng. Bằng không phạm vào chúng giận, rất dễ bị người tìm được mượn cớ, liên hợp tiêu diệt. Vị công tử hoặc là tiểu thư Quỷ Xoa Tộc nào mà lại rêu rao khắp nơi như thế?
Chúng nhân tiếp tục đi tới, còn chưa về lại biệt viện, trên không một cỗ chiến xa to lớn màu hoàng kim gào thét lướt qua. Kéo phía trước chiến xa là hai thớt chiến tượng cũng màu hoàng kim, nhìn khí tức thì hai con chiến tượng này chí ít phải là Huyền thú lục phẩm, thể hình như núi.
Chiến xa to lớn như là một tòa thành di động, đi theo bên cạnh chiến xa là trên trăm tên Quân Hầu Cảnh, xa xa nhìn lại hệt như quân vương du hành, khí phái vô cùng.
Hoa
Rất nhanh trong thành bỗng càng thêm náo nhiệt, dám bay giữa trời như thế chỉ có thể là con em trực hệ của mười hai Vương tộc.
- Người Nhật Nguyệt Minh!
Một tên trưởng lão quét mắt liền nhìn ra tiêu chí trên chiến xa hoàng kim, giải thích nói:
- Theo như đồn thổi thì hình như lần này thiếu tộc trưởng Nhật Nguyệt Minh sẽ tới, vị thiếu tộc trưởng này tuổi mới hai mươi chín, lại đã đột phá Nhân Hoàng. Phô trương như thế, chắc đúng là hắn rồi.
- Hai mươi chín, Nhân Hoàng?
Lục Ly hơi ngớ, chừng đấy tuổi mà đã có thể đột phá Nhân Hoàng, quả thực tính được là thiên tài tuyệt thế, rốt cuộc không phải người nào cũng biến thái được như phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng. Lục Nhân Hoàng hai mươi tuổi đã đột phá Nhân Hoàng, được xưng tụng là thiên tài mười vạn năm có một.
Chiếc chiến xa hoàng kim khổng lồ kia bay thẳng tới ngọn sơn phong cao vút nhập mây ở mặt bắc, đỉnh núi kia chính là nơi đặt tổng bộ Đại Phật Tự, chỉ những người thân phận tôn quý mới có tư cách trực tiếp vào.
- Đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Điệp Phi Vũ Dương Hiên chắc cũng ở trên đó?
Lục Ly ngước mắt nhìn lên Phật sơn một cái, tròng mắt khẽ híp lại. Trưởng lão Cổ gia nghe được tin đồn thổi, nói trong mấy người kia có kẻ đột phá Nhân Hoàng, không biết là mấy người đột phá, cụ thể gồm những ai?
- Tam thiếu gia, đấu giá sẽ được diễn ra trong Phật sơn ư?
Lục Ly trầm tư một lát, sau đó liền lên tiếng hỏi dò.
Lục Ly rất ít nói chuyện, Cổ Mẫn nghe hắn hỏi thế, thiếu chút định khom người cung kính đáp lời. Cũng may hắn phản ứng cực nhanh, đảo mắt ngước nhìn lên Phật sơn một cái, hờ hững gật đầu nói:
- Đúng vậy, đấu giá diễn ra trong Phật Điện Phật sơn. Ai! Địa vị Cổ gia quá thấp, chẳng phải đến lúc đấu giá mới có thể đi vào, không thì đã sớm được chiêm ngưỡng phong thái của các vị công tử tiểu thư đỉnh cấp Trung Châu rồi.
Lục Ly để trưởng lão Cổ gia tiếp tục đi dò la, còn hắn thì vẫn ở lại trong Thiên Ma Thành chờ đợi, giờ đi Vạn Phật Thành cũng chẳng được gì. Hắn không thể công khai lộ diện, chuyện tìm hiểu tin tức vẫn nên giao cho trưởng lão Cổ gia thì hơn.
Lại đợi sáu ngày, mãi vẫn chưa thấy trưởng lão Cổ gia trở lại, một tên tiểu nhị trong khách sạn mà Lục Ly đang ở đột nhiên đi tới, để lại một phong thư rồi bỏ đi.
Lời nhắn trên thư không dài, chỉ viết mấy chữ: “Quả sẽ được bán, cố nhân ở Phật thành.”
Phía sau đoạn lời này không có kí tên, nhưng Lục Ly liếc mắt liền nhìn ra là chữ của ai. Nét chữ rất đẹp, tự mang cảm giác phiêu dật xuất trần, từ nhỏ Lục Ly đã mô phỏng nó, chính là chữ của Lục Linh.
- Tỷ tỷ đến Trung Châu?
Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, song rất nhanh liền phủ quyết. U Châu còn chưa nhất thống, Lục Linh hẳn sẽ không bỏ xuống sự tình ở U Châu mà chạy đến đây.
Lục Linh biết chuyện của hắn, biết được một khi hắn lộ ra thân phận, mười hai Vương tộc Trung Châu không ai dám động đến. Bởi thế Lục Linh mới yên tâm để hắn tới Trung Châu, lại nói dù Lục Linh muốn đến Trung Châu thì hẳn sớm đã đi cùng với hắn.
Nếu Lục Linh không tới Trung Châu, vậy hẳn là nàng cũng một mực để ý tới thế cục bên này. Từ sớm liền đã phái người đến Vạn Phật Thành dò la, được đến rất nhiều tin tức, đồng thời cũng suy tính ra được một ít chuyện, lúc này mới phái người truyền tin cho hắn.
Lục Ly tự nhiên tin tưởng tình báo của Lục Linh, tin tức Bồ Đề Quả sẽ được đấu giá khiến hắn rất phấn chấn. Hắn chỉ sợ Bồ Đề Quả bị người tiệt hồ, thậm chí không biết rốt cục đã rơi vào tay ai, muốn cướp đều không biết đi đâu để cướp.
Cố nhân …. không lẽ là chỉ đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, hắn có mấy cố nhân ở Trung Châu nữa đâu? Lục Ly ngồi trong khách sạn trầm tư nửa ngày, cuối cùng quyết định dẫn người đi tới Vạn Phật Thành.
Cách thời điểm đấu giá chỉ còn bốn ngày, giờ là lúc nên tới Vạn Phật Thành, thăm dò rõ ràng tình hình bên kia. Đã xác định được đám người Cơ Mộng Điềm cũng tới, trốn tránh không phải cách hay, tốt nhất vẫn nên đi trước hiểu rõ tình hình một chút thì hơn. Hắn để Cổ Mẫn dẫn đường, cả đám cứ thế nghênh ngang ngồi truyền tống trận đến Vạn Phật Thành.
Tia sáng trắng chớp qua mắt, Lục Ly đã tới trong một tòa cự thành. Từ lúc đến chỗ này, Lục Ly không phóng ra thần niệm, mà chỉ mở to mắt quan sát tình hình chung quanh.
- Ồ …
Nhìn một lúc, trong lòng Lục Ly dần hiểu ra tại sao nơi đây lại được đặt tên là Vạn Phật Thành, bởi vì vừa tới đây, thứ đầu tiên đập vào trong mắt là một ngọn Phật sơn khổng lồ.
Phía bắc thành trì có một ngọn cao phong vút tận trời mây, mặt hướng về phía thành trì được điêu khắc một tòa tượng phật cực lớn. Tượng Phật kia chí ít phải cao đến ngàn trượng, từ bên này nhìn lên cảm giác hệt như một vị Phật đang đứng ở ngoài thành, nét mặt hiền từ mỉm cười nhìn xuống chúng sinh trong thành.
Khắp nơi trong thành đều thấy tượng Phật, Lục Ly tùy ý quét qua một vòng, chỉ thấy nơi đây chùa miếu rất nhiều, vàng son lộng lẫy, trên đường đâu đâu cũng thấy được tăng nhân và ni cô.
- Ni cô …
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly thấy rất nhiều ni cô hành tẩu trên đường, không khỏi ngấm ngầm quệt môi, chẳng lẽ trong Đại Phật Tự không chỉ có hòa thượng mà còn có ni cô? Hòa thượng ni cô ở chung liệu có làm loạn không?
Trước kia Cổ Mẫn từng tới qua Vạn Phật thành, đối với phong cảnh đặc thù nơi đây đã sớm không quá để ý, dẫn theo chúng nhân đi thẳng đến một tòa thành bảo.
Vạn Phật Thành là của Đại Phật Tự, song rất nhiều sản nghiệp trong thành lại không hoàn toàn là của Đại Phật Tự, quân đội trong thành cũng đều là võ giả mặc chiến giáp bình thường.
Rốt cuộc hòa thượng và ni cô không tiện xuất đầu lộ diện kinh doanh mấy thứ như thương hội, đấu giá trường …. Đương nhiên, gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ trong thành đều có quan hệ dây mơ rễ má với Đại Phật Tự, bằng không làm gì có tư cách đặt chân ở Vạn Phật Thành.
Hai vị trưởng lão Cổ gia sớm đã thuê mướn một tòa biệt viện ở chỗ này, nếu không mấy ngày này sợ là đến cả chỗ ở đều không có.
- Người nhiều thật?
Lục Ly một đường lầm lũi đi theo, phát hiện khắp phố lớn hẻm nhỏ trong thành đều có thể thấy được từng đám công tử tiểu thư hào môn. Các loại chiến xa xe ngựa xa hoa không ngừng lao nhanh, trên phố rất nhộn nhịp, náo nhiệt đến độ có chút hỗn loạn.
Mấy người Lục Ly không ngồi xe ngựa, lúc này trong Vạn Phật Thành công tử tiểu thư hào môn nhiều như chó chạy, Lục Ly yêu cầu tận lực đê điệu, bằng không rất dễ đắc tội với người, đến lúc đó lại tự rước phiền phức vào người.
Cộc cộc cộc
Hành tẩu trên con đường cái rộng thoáng, nơi xa một cỗ chiến xa lộng lẫy lao nhanh tới. Kéo lấy chiến xa là hai thớt thiên mã có cánh cực uy phong.
Thiên mãi không phi hành, nơi này là chủ thành Đại Phật Tự, trừ phi là đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, chứ công tử tiểu thư bình thường hầu như không dám bay lên không trung, làm vậy là khiêu hấn đối với uy quyền của Đại Phật Tự.
Tốc độ chiến xa rất nhanh, trên thân thiên mã tán phát thú uy cường đại, từ đằng xa đã kinh động người trước mặt, đám đông dồn dập tránh sang một bên.
Lục Ly khẽ nhíu mày, lại không nói gì mà cùng theo Cổ Mẫn đứng tránh bên mép đường, dõi mắt nhìn chiến xa lao vút mà đi. Một vị trưởng lão thấy được tiêu chí trên chiến xa, nói:
- Là tiêu chí của Quỷ Xoa Tộc, hẳn là vị công tử hay tiểu thư nào đó, song tuyệt không phải thiếu tộc trưởng hay đệ nhất tiểu thư Quỷ Xa Tộc.
Nhân vật có thân phận hơn người thường sẽ không làm ra hành động lao vút trên phố đông như thế, làm vậy sẽ chỉ bôi đen thân phận. Bọn họ rất biết tự kiềm chế, dù đối mặt bình dân cũng sẽ rất khách khí.
- Quỷ Xoa Tộc?
Đây là một chủng tộc cổ xưa tương tự như Thái Thản Tộc Thanh Loan Tộc, chỉ là trước nay vẫn luôn giao hảo với Nhân tộc, thời điểm vạn tộc đại chiến còn từng phản bội các chủng tộc viễn cổ, bởi thế Nhân tộc mới một mực không ra tay với Quỷ Xoa Tộc.
Bản thân Quỷ Xoa Tộc cũng rất cường đại, hơn nữa nghe nói còn kết thông gia với mấy đại Vương tộc, nhờ đó mới thuận lợi sinh tồn, chiếm cứ một mảnh lớn cương vực tây nam bộ Trung Châu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngu xuẩn …
Lục Ly nhủ thầm trong lòng, những lúc thế này Quỷ Xoa Tộc hẳn nên càng phải đê điệu mới đúng. Bằng không phạm vào chúng giận, rất dễ bị người tìm được mượn cớ, liên hợp tiêu diệt. Vị công tử hoặc là tiểu thư Quỷ Xoa Tộc nào mà lại rêu rao khắp nơi như thế?
Chúng nhân tiếp tục đi tới, còn chưa về lại biệt viện, trên không một cỗ chiến xa to lớn màu hoàng kim gào thét lướt qua. Kéo phía trước chiến xa là hai thớt chiến tượng cũng màu hoàng kim, nhìn khí tức thì hai con chiến tượng này chí ít phải là Huyền thú lục phẩm, thể hình như núi.
Chiến xa to lớn như là một tòa thành di động, đi theo bên cạnh chiến xa là trên trăm tên Quân Hầu Cảnh, xa xa nhìn lại hệt như quân vương du hành, khí phái vô cùng.
Hoa
Rất nhanh trong thành bỗng càng thêm náo nhiệt, dám bay giữa trời như thế chỉ có thể là con em trực hệ của mười hai Vương tộc.
- Người Nhật Nguyệt Minh!
Một tên trưởng lão quét mắt liền nhìn ra tiêu chí trên chiến xa hoàng kim, giải thích nói:
- Theo như đồn thổi thì hình như lần này thiếu tộc trưởng Nhật Nguyệt Minh sẽ tới, vị thiếu tộc trưởng này tuổi mới hai mươi chín, lại đã đột phá Nhân Hoàng. Phô trương như thế, chắc đúng là hắn rồi.
- Hai mươi chín, Nhân Hoàng?
Lục Ly hơi ngớ, chừng đấy tuổi mà đã có thể đột phá Nhân Hoàng, quả thực tính được là thiên tài tuyệt thế, rốt cuộc không phải người nào cũng biến thái được như phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng. Lục Nhân Hoàng hai mươi tuổi đã đột phá Nhân Hoàng, được xưng tụng là thiên tài mười vạn năm có một.
Chiếc chiến xa hoàng kim khổng lồ kia bay thẳng tới ngọn sơn phong cao vút nhập mây ở mặt bắc, đỉnh núi kia chính là nơi đặt tổng bộ Đại Phật Tự, chỉ những người thân phận tôn quý mới có tư cách trực tiếp vào.
- Đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Điệp Phi Vũ Dương Hiên chắc cũng ở trên đó?
Lục Ly ngước mắt nhìn lên Phật sơn một cái, tròng mắt khẽ híp lại. Trưởng lão Cổ gia nghe được tin đồn thổi, nói trong mấy người kia có kẻ đột phá Nhân Hoàng, không biết là mấy người đột phá, cụ thể gồm những ai?
- Tam thiếu gia, đấu giá sẽ được diễn ra trong Phật sơn ư?
Lục Ly trầm tư một lát, sau đó liền lên tiếng hỏi dò.
Lục Ly rất ít nói chuyện, Cổ Mẫn nghe hắn hỏi thế, thiếu chút định khom người cung kính đáp lời. Cũng may hắn phản ứng cực nhanh, đảo mắt ngước nhìn lên Phật sơn một cái, hờ hững gật đầu nói:
- Đúng vậy, đấu giá diễn ra trong Phật Điện Phật sơn. Ai! Địa vị Cổ gia quá thấp, chẳng phải đến lúc đấu giá mới có thể đi vào, không thì đã sớm được chiêm ngưỡng phong thái của các vị công tử tiểu thư đỉnh cấp Trung Châu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro