Nguy cơ trí mạn...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Lục Ly kiểm tra thân thể một lần, trừ tai ra, những chỗ khác cũng không có vết máu. Sau khi sửa sang lại quần áo một phen, xác định không gian giới của Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song đã hảo hảo thu về, lúc này mới sải bước đi ra phía ngoài.
Lúc gần đến cửa động, hắn nảy sinh ác độc tự vỗ về phía đầu mình một chưởng, đánh cho đầu đứt mấy mạch máu. Nhất thời miệng mũi tai và mắt tuôn ra máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt, hắn sải bước chạy ra phía ngoài, trên mặt toàn là vẻ thống khổ.
Bốn người bên ngoài đang lo lắng chờ đợi, sau khi thấy một mình Lục Ly lao ra, sắc mặt Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky nhất thời đại biến. Lãnh Vô Hinh thì hoài nghi nhìn chăm chú miệng mũi tai mắt Lục Ly, giống như đang hoài nghi có phải Lục Ly đang giả bộ hay không?
- Xin lỗi...
Lục Ly vọt tới phía trước bốn người, có một chút xấu hổ nói:
- Linh Phong bên trong quá bá đạo, ta cố thử mấy lần, nhưng không cứu được hai vị đại nhân.
Bá bá bá.
Sắc mặt Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky hoàn toàn trở nên ảm đạm, không chỉ tổn thất hai vị Địa Tiên, quan trọng hơn là an toàn của bọn họ.
Nửa tháng sau truyền tống môn tiến vào Cổ Thần Cấm Địa sẽ đóng cửa, trong vòng một năm Lãnh gia không phái được bất kỳ cường giả nào đi vào giúp đỡ, nếu như gặp phải Địa Tiên gia tộc đối địch, bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.
Lãnh Vô Hinh vẫn rất hoài nghi, nàng đánh mắt với Lục Ly mấy cái, nhưng Lục Ly nhắm mắt lại khẽ lắc đầu. Không tiếng động nói cho Lãnh Vô Hinh biết, hắn không phải diễn trò, quả thực không cứu được.
- Lục huynh, ngươi xác định không cứu được, cần điều kiện gì xin cứ đưa ra, chỉ cần ngươi cứu được Vô Song thúc, Thiên Bá thúc ra.
Lãnh Vô Thương không buông tha, nắm lấy tay Lục Ly gầm lên. Vẻ mặt hắn hết sức cấp bách, không còn khí độ văn nhã của công tử nữa.
Lục Ly ngồi bệt dưới đất, lau máu tươi trên miệng mắt và mũi, thở dài nói:
- Vô Thương công tử, Linh Phong bên trong rất khủng bố, cũng không phải ngươi không biết. Ta đã đi hơn mười dặm bộ, về sau ta gần như là cắn răng bò về phía trước, nhưng vẫn không nhìn thấy hai vị đại nhân, ta thật sự là không thể tiếp tục đi tới nữa, nếu không ta sẽ chết ở bên trong.
Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky liếc mắt nhìn nhau, mắt ba người đều ảm đạm xuống. Lục Ly nói không sai, ba người biết Linh Phong bên trong khủng bố đến cỡ nào, nếu như không phải Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song sử dụng áo nghĩa ngăn trở chốc lát, lúc này ba người đều đã chết ở bên trong rồi.
Lãnh Vô Hinh vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Mật ở đây, nàng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể cau mày nói:
- Vô Thương, làm sao bây giờ?
Lãnh Vô Thương nào biết làm sao bây giờ?
Không có Địa Tiên bảo hộ, một khi gặp phải kẻ địch, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, vấn đề là làm sao giằng co ở nơi này? Nơi này chính là một cái bảo địa, ngộ nhỡ hấp dẫn cường giả chú ý thì sao?
- Chờ một chút đi? Xem Linh Phong có thể biến mất hay không.
Lãnh Vô Thương suy nghĩ một chút cắn răng nói, lúc bắt đầu bên trong sơn động không có Linh Phong, sau khi có người tiến vào, Linh Phong mới xuất hiện, cho nên rất có thể Linh Phong sẽ biến mất.
- A!
Nội tâm Lục Ly hồi hộp, nếu như Linh Phong biến mất... Lãnh Vô Thương vào sơn động tìm được thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song, mọi chuyện sẽ lập tức bại lộ. Cho dù không dò xét ra nguyên nhân cái chết, ít nhất không gian giới của hai người đã bị Lục Ly cầm, đây chính là sơ hở to lớn.
Lục Ly nuốt phục một đan dược nhắm mắt chữa thương, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, nếu như Linh Phong biến mất, Lãnh Vô Thương muốn vào, hắn chỉ có thể liều mạng. Nghĩ biện pháp chấn giết Lãnh Vô Thương, nếu không người chết chính là hắn.
- Hi vọng Linh Phong không biến mất.
Lục Ly vừa âm thầm cầu nguyện, vừa nhắm mắt nghỉ ngơi, làm bộ vận công chữa thương. Sau nửa canh giờ đột nhiên Lãnh Vô Mật kinh hô:
- Linh Phong biến mất!
- Mẹ kiếp!
Lục Ly thầm mắng một tiếng, hắn không có nửa điểm nắm chắc chống lại Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Cho dù dựa vào Toái Hồn Bí Thuật đánh lén hắn cũng không giết được Lãnh Vô Thương, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky kích sát.
- Liều mạng!
Hắn âm thầm cắn răng, Lãnh Vô Thương quát khẽ một tiếng:
- Lục huynh, phiền ngươi đi ở phía trước dò xét một thoáng, chúng ta vào dò xét sau, xem Vô Song thúc và Thiên Bá thúc sống hay chết?
- Được!
Lục Ly mở mắt, liếc mắt nhìn mọi người một cái, nhấc chân đi vào bên trong. Lãnh Vô Thương, Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Hinh đi theo phía sau, thực lực Lãnh Vô Mật thấp nhất đi ở phía sau cùng.
Lục Ly thả chậm bước chân, một mực lắng nghe thanh âm bên trong, thân thể căng thẳng, nội tâm khẩn trương, nếu như Linh Phong không tiếp tục thổi qua, hắn chỉ có thể bùng nổ giết người.
Lãnh Vô Thương không dám đi quá nhanh, ngộ nhỡ Linh Phong lại thổi thì sao? Tất cả mọi người dè dặt đi vào trong, một trăm trượng, một ngàn trượng, ba ngàn trượng!
Đột nhiên, trong hang đá truyền đến một đạo thanh âm quái dị, hai mắt Lục Ly nhất thời sáng lên, hắn quát to:
- Các ngươi mau lui lại, Linh Phong tới, ta ngăn cản trước!
- Trốn.
Đám người Lãnh Vô Thương sợ tới mức gần chết, vội vàng lui về phía sau, tốc độ bốn người đạt đến cực hạn, điên cuồng bay ra phía ngoài. Lục Ly thì thong thả đứng lại, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
Rốt cục nguy cơ trí mạng đã trôi qua, hang đá này chỉ cần không có người tiến vào sẽ không có chuyện gì, người vừa vào rất nhanh sẽ xuất hiện Linh Phong, thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song nằm ở chỗ sâu, sợ là không ai có thể phát hiện.
Lục Ly không dám trì hoãn quá lâu, dừng lại một thoáng rồi cũng nhanh chóng đi ra, sau khi đi ra trên mặt còn giả bộ vẫn còn sợ hãi nói:
- Dường như lần này Linh Phong còn mạnh hơn so với vừa rồi.
- Xong rồi!
Lãnh Vô Thương luống cuống, mặc dù hắn một mực biểu hiện trưởng thành, tiếp đãi người đều vô cùng lão luyện. Nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, một khi gặp phải đại sự vẫn lộ ra vẻ thiếu trầm ổn. Hai vị Địa Tiên tuyệt đối là hữu tử vô sinh rồi, nếu còn sống thì Linh Phong sẽ không ngừng. Sau khi bọn họ tiến vào Linh Phong lại bắt đầu, đã xác nhận điểm này.
- Đi thôi!
Lãnh Vô Hinh tương đối bình tĩnh, hoặc là âm thầm có chút mừng rỡ. Bất kể là Lục Ly giết chết hai người, hay là hai người chết ở dưới Linh Phong, đối với nàng mà nói đều là chuyện tốt. Bởi vì như vậy giết Lãnh Vô Thương càng thêm dễ dàng, kể từ đêm cách đây hai năm trước, nàng đã quyết định giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
- Vô Thương công tử!
Lục Ly khuyên nhủ:
- Nơi đây không nên ở lâu, nếu như hai vị đại nhân còn sống, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể đi ra. Chúng ta ở đây quá lâu rồi, nên mau chóng tránh đi, ngộ nhỡ người Ma Hoàng Giới tới thì sao?
- Đi!
Lãnh Vô Thương tỉnh táo lại, quả thực nơi đây không nên ở lâu, đúng như Lục Ly nói, nếu như lời hai người Lãnh Vô Song còn sống, nhất định có thể tự mình đi ra.
Hắn suy nghĩ một chút lưu lại một cái dấu hiệu gia tộc, dẫn mọi người men theo thượng du đi tới. Tốc độ cũng không quá nhanh, sợ gặp phải tình huống nào đó, không kịp tránh được.
Lãnh Vô Mật rất luống cuống, đi theo phía sau Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đi ở cuối cùng, hai người lặng lẽ liếc nhau một cái, phát hiện trong mắt đối phương toàn là sát cơ nhàn nhạt.
Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá chết đi, cơ hội hai người kích sát Lãnh Vô Thương sẽ tăng nhiều, tâm nguyện nhiều năm sắp đạt thành, hô hấp Lãnh Vô Hinh cũng có chút dồn dập.
- Trước tiên chúng ta tìm tiểu bí cảnh tiềm tu đi.
Sau khi đi được một khoảng cách, sắc mặt Lãnh Vô Thương trở nên ngưng trọng nói:
- Gia tộc chúng ta có rất nhiều kẻ địch, cho nên ngàn vạn đừng chạy lung tung, tùy tiện tìm bí cảnh tiềm tu một năm, đợi truyền tống ra.
- Ân!
Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:
- Ta cũng nghĩ như vậy, không có đám người Vô Song thúc, nếu như gặp phải người Phùng gia, hoặc là người Địa Hoàng Giới, chúng ta đều gặp phiền toái lớn.
- Là đạo lý này.
Lục Ly nói tiếp, trước kia hắn hận không thể vừa vào liền gặp phải Hạo Xuyên công tử, nhưng hiện tại không dám nữa. Không có Địa Tiên bảo hộ, bọn họ ở trong Cổ Thần Cấm Địa vô cùng nhỏ yếu, tùy tiện gặp phải một đám kẻ địch, cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
Lúc gần đến cửa động, hắn nảy sinh ác độc tự vỗ về phía đầu mình một chưởng, đánh cho đầu đứt mấy mạch máu. Nhất thời miệng mũi tai và mắt tuôn ra máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt, hắn sải bước chạy ra phía ngoài, trên mặt toàn là vẻ thống khổ.
Bốn người bên ngoài đang lo lắng chờ đợi, sau khi thấy một mình Lục Ly lao ra, sắc mặt Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky nhất thời đại biến. Lãnh Vô Hinh thì hoài nghi nhìn chăm chú miệng mũi tai mắt Lục Ly, giống như đang hoài nghi có phải Lục Ly đang giả bộ hay không?
- Xin lỗi...
Lục Ly vọt tới phía trước bốn người, có một chút xấu hổ nói:
- Linh Phong bên trong quá bá đạo, ta cố thử mấy lần, nhưng không cứu được hai vị đại nhân.
Bá bá bá.
Sắc mặt Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky hoàn toàn trở nên ảm đạm, không chỉ tổn thất hai vị Địa Tiên, quan trọng hơn là an toàn của bọn họ.
Nửa tháng sau truyền tống môn tiến vào Cổ Thần Cấm Địa sẽ đóng cửa, trong vòng một năm Lãnh gia không phái được bất kỳ cường giả nào đi vào giúp đỡ, nếu như gặp phải Địa Tiên gia tộc đối địch, bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.
Lãnh Vô Hinh vẫn rất hoài nghi, nàng đánh mắt với Lục Ly mấy cái, nhưng Lục Ly nhắm mắt lại khẽ lắc đầu. Không tiếng động nói cho Lãnh Vô Hinh biết, hắn không phải diễn trò, quả thực không cứu được.
- Lục huynh, ngươi xác định không cứu được, cần điều kiện gì xin cứ đưa ra, chỉ cần ngươi cứu được Vô Song thúc, Thiên Bá thúc ra.
Lãnh Vô Thương không buông tha, nắm lấy tay Lục Ly gầm lên. Vẻ mặt hắn hết sức cấp bách, không còn khí độ văn nhã của công tử nữa.
Lục Ly ngồi bệt dưới đất, lau máu tươi trên miệng mắt và mũi, thở dài nói:
- Vô Thương công tử, Linh Phong bên trong rất khủng bố, cũng không phải ngươi không biết. Ta đã đi hơn mười dặm bộ, về sau ta gần như là cắn răng bò về phía trước, nhưng vẫn không nhìn thấy hai vị đại nhân, ta thật sự là không thể tiếp tục đi tới nữa, nếu không ta sẽ chết ở bên trong.
Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky liếc mắt nhìn nhau, mắt ba người đều ảm đạm xuống. Lục Ly nói không sai, ba người biết Linh Phong bên trong khủng bố đến cỡ nào, nếu như không phải Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song sử dụng áo nghĩa ngăn trở chốc lát, lúc này ba người đều đã chết ở bên trong rồi.
Lãnh Vô Hinh vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Mật ở đây, nàng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể cau mày nói:
- Vô Thương, làm sao bây giờ?
Lãnh Vô Thương nào biết làm sao bây giờ?
Không có Địa Tiên bảo hộ, một khi gặp phải kẻ địch, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, vấn đề là làm sao giằng co ở nơi này? Nơi này chính là một cái bảo địa, ngộ nhỡ hấp dẫn cường giả chú ý thì sao?
- Chờ một chút đi? Xem Linh Phong có thể biến mất hay không.
Lãnh Vô Thương suy nghĩ một chút cắn răng nói, lúc bắt đầu bên trong sơn động không có Linh Phong, sau khi có người tiến vào, Linh Phong mới xuất hiện, cho nên rất có thể Linh Phong sẽ biến mất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- A!
Nội tâm Lục Ly hồi hộp, nếu như Linh Phong biến mất... Lãnh Vô Thương vào sơn động tìm được thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song, mọi chuyện sẽ lập tức bại lộ. Cho dù không dò xét ra nguyên nhân cái chết, ít nhất không gian giới của hai người đã bị Lục Ly cầm, đây chính là sơ hở to lớn.
Lục Ly nuốt phục một đan dược nhắm mắt chữa thương, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, nếu như Linh Phong biến mất, Lãnh Vô Thương muốn vào, hắn chỉ có thể liều mạng. Nghĩ biện pháp chấn giết Lãnh Vô Thương, nếu không người chết chính là hắn.
- Hi vọng Linh Phong không biến mất.
Lục Ly vừa âm thầm cầu nguyện, vừa nhắm mắt nghỉ ngơi, làm bộ vận công chữa thương. Sau nửa canh giờ đột nhiên Lãnh Vô Mật kinh hô:
- Linh Phong biến mất!
- Mẹ kiếp!
Lục Ly thầm mắng một tiếng, hắn không có nửa điểm nắm chắc chống lại Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Cho dù dựa vào Toái Hồn Bí Thuật đánh lén hắn cũng không giết được Lãnh Vô Thương, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky kích sát.
- Liều mạng!
Hắn âm thầm cắn răng, Lãnh Vô Thương quát khẽ một tiếng:
- Lục huynh, phiền ngươi đi ở phía trước dò xét một thoáng, chúng ta vào dò xét sau, xem Vô Song thúc và Thiên Bá thúc sống hay chết?
- Được!
Lục Ly mở mắt, liếc mắt nhìn mọi người một cái, nhấc chân đi vào bên trong. Lãnh Vô Thương, Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Hinh đi theo phía sau, thực lực Lãnh Vô Mật thấp nhất đi ở phía sau cùng.
Lục Ly thả chậm bước chân, một mực lắng nghe thanh âm bên trong, thân thể căng thẳng, nội tâm khẩn trương, nếu như Linh Phong không tiếp tục thổi qua, hắn chỉ có thể bùng nổ giết người.
Lãnh Vô Thương không dám đi quá nhanh, ngộ nhỡ Linh Phong lại thổi thì sao? Tất cả mọi người dè dặt đi vào trong, một trăm trượng, một ngàn trượng, ba ngàn trượng!
Đột nhiên, trong hang đá truyền đến một đạo thanh âm quái dị, hai mắt Lục Ly nhất thời sáng lên, hắn quát to:
- Các ngươi mau lui lại, Linh Phong tới, ta ngăn cản trước!
- Trốn.
Đám người Lãnh Vô Thương sợ tới mức gần chết, vội vàng lui về phía sau, tốc độ bốn người đạt đến cực hạn, điên cuồng bay ra phía ngoài. Lục Ly thì thong thả đứng lại, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
Rốt cục nguy cơ trí mạng đã trôi qua, hang đá này chỉ cần không có người tiến vào sẽ không có chuyện gì, người vừa vào rất nhanh sẽ xuất hiện Linh Phong, thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song nằm ở chỗ sâu, sợ là không ai có thể phát hiện.
Lục Ly không dám trì hoãn quá lâu, dừng lại một thoáng rồi cũng nhanh chóng đi ra, sau khi đi ra trên mặt còn giả bộ vẫn còn sợ hãi nói:
- Dường như lần này Linh Phong còn mạnh hơn so với vừa rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Xong rồi!
Lãnh Vô Thương luống cuống, mặc dù hắn một mực biểu hiện trưởng thành, tiếp đãi người đều vô cùng lão luyện. Nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, một khi gặp phải đại sự vẫn lộ ra vẻ thiếu trầm ổn. Hai vị Địa Tiên tuyệt đối là hữu tử vô sinh rồi, nếu còn sống thì Linh Phong sẽ không ngừng. Sau khi bọn họ tiến vào Linh Phong lại bắt đầu, đã xác nhận điểm này.
- Đi thôi!
Lãnh Vô Hinh tương đối bình tĩnh, hoặc là âm thầm có chút mừng rỡ. Bất kể là Lục Ly giết chết hai người, hay là hai người chết ở dưới Linh Phong, đối với nàng mà nói đều là chuyện tốt. Bởi vì như vậy giết Lãnh Vô Thương càng thêm dễ dàng, kể từ đêm cách đây hai năm trước, nàng đã quyết định giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
- Vô Thương công tử!
Lục Ly khuyên nhủ:
- Nơi đây không nên ở lâu, nếu như hai vị đại nhân còn sống, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể đi ra. Chúng ta ở đây quá lâu rồi, nên mau chóng tránh đi, ngộ nhỡ người Ma Hoàng Giới tới thì sao?
- Đi!
Lãnh Vô Thương tỉnh táo lại, quả thực nơi đây không nên ở lâu, đúng như Lục Ly nói, nếu như lời hai người Lãnh Vô Song còn sống, nhất định có thể tự mình đi ra.
Hắn suy nghĩ một chút lưu lại một cái dấu hiệu gia tộc, dẫn mọi người men theo thượng du đi tới. Tốc độ cũng không quá nhanh, sợ gặp phải tình huống nào đó, không kịp tránh được.
Lãnh Vô Mật rất luống cuống, đi theo phía sau Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đi ở cuối cùng, hai người lặng lẽ liếc nhau một cái, phát hiện trong mắt đối phương toàn là sát cơ nhàn nhạt.
Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá chết đi, cơ hội hai người kích sát Lãnh Vô Thương sẽ tăng nhiều, tâm nguyện nhiều năm sắp đạt thành, hô hấp Lãnh Vô Hinh cũng có chút dồn dập.
- Trước tiên chúng ta tìm tiểu bí cảnh tiềm tu đi.
Sau khi đi được một khoảng cách, sắc mặt Lãnh Vô Thương trở nên ngưng trọng nói:
- Gia tộc chúng ta có rất nhiều kẻ địch, cho nên ngàn vạn đừng chạy lung tung, tùy tiện tìm bí cảnh tiềm tu một năm, đợi truyền tống ra.
- Ân!
Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:
- Ta cũng nghĩ như vậy, không có đám người Vô Song thúc, nếu như gặp phải người Phùng gia, hoặc là người Địa Hoàng Giới, chúng ta đều gặp phiền toái lớn.
- Là đạo lý này.
Lục Ly nói tiếp, trước kia hắn hận không thể vừa vào liền gặp phải Hạo Xuyên công tử, nhưng hiện tại không dám nữa. Không có Địa Tiên bảo hộ, bọn họ ở trong Cổ Thần Cấm Địa vô cùng nhỏ yếu, tùy tiện gặp phải một đám kẻ địch, cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro