Phá
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Lục Ly đã từng tự sáng tạo một loại đao pháp, đao pháp kia không phải là huyền kỹ, nhưng uy lực không kém huyền kỹ là bao. Đặt điểm duy nhất của loại đao pháp đó là nhanh, đao sau nhanh hơn đao trước!
Ở trong vòi rồng cảm ngộ hơn hai tháng, Lục Ly một mực tưởng rằng áo nghĩa ẩn chứa trong vòi rồng có liên quan đến gió, hoặc là liên quan đến lực lượng, phải biết lực kéo xé của vòi rồng lớn vô cùng.
Hơn hai tháng nay hắn một mực cảm ngộ gió và lực lượng trong vòi rồng, mãi tới lúc này hắn mới bất chợt tỉnh ngộ. Xem ra phương hướng cảm ngộ của hắn sai rồi, thứ hắn nên cảm ngộ trong vòi rồng không phải gió và lực lượng, mà là tốc độ.
Võ công thiên hạ, duy nhanh không phá!
Tốc độ thật ra cũng là lực lượng, cũng có được sức sát thương cường đại.
Tỷ như một viên vẫn thạch, giống chỉ là cục đá bình thường, võ giả bình thường hoàn toàn có thể tung quyền đánh nát, nhưng nếu cục đá đó có tốc độ cực lớn thì sao?
- Không sai, nếu tốc độ gió không đủ nhanh, vậy chính là gió nhẹ, gió xuân mát mẻ, không có bất kỳ sức sát thương nào. Thế vì sao vòi rồng lại có được lực lượng cường đại như vậy? Vì sao có thể nhẹ nhàng xé rách thuyền, xoắn đá ngầm thành phấn vụn? Chính là bởi vì tốc độ vòi rồng cực cao, cực nhanh, lực lượng quán tính sinh ra càng lớn, lực lượng bên trong theo đó sẽ càng nhiều.
- Lực lượng trong vòi rồng không nằm ở gió, mà là ở tốc độ, tốc độ thật ra cũng là một loại lực lượng, một loại lực lượng rất khủng bố!
- Chỉ là phải làm sao mới có được tốc độ khủng bố như vậy? Muốn chạy nhanh, vậy nhục thân nhất định phải cường đại, nói cách khác cần bản thân võ giả có được lực lượng, mà nếu võ giả đã có được lực lượng cường đại, đâu cần phải chuyển hóa tốc độ thành lực lượng làm gì?
Lục Ly sa vào trầm tư, hắn cần tốc độ khủng bố, sau đó chuyển hóa thành lực lượng cường đại. Vấn đề là tốc độ cần lực lượng thúc đẩy, nếu hắn đã có lực lượng cường đại, vậy liền không cần chuyển hóa tốc độ thành lực lượng cường đại làm gì.
Điều này rất mâu thuẫn!
- Nếu ta không có được lực lượng cường đại, phải làm sao mới hình thành tốc độ khủng bố? Không đúng, gió vốn ôn hòa, bản thân gió không có lực lượng, thế làm sao gió lại hình thành được tốc độ khủng bố như thế?
Lục Ly mở mắt ra, thân thể hắn chính đang xoay tròn lăn lộn trong vòi rồng, nhục thân vẫn đang bị vòi rồng khủng bố kéo xé, hắn hoàn toàn không để ý tới vòi rồng, vẫn cứ miên man nghĩ về áo nghĩa.
- Vòi rồng hình thành thế nào?
Lục Ly nghĩ đến vấn đề then chốt nhất. Gió vốn ôn hòa, sao lại hình thành vòi rồng? Nếu tìm được đáp án, hắn liền có thể phá giải huyền bí trong đó.
- Xoay tròn!
Ánh mắt hắn đột nhiên híp lại, vòi rồng khác với gió bình thường ở chỗ nó có thể xoay tròn. Lục Ly híp mắt nhìn nửa ngày, nội tâm đột nhiên lần nữa khẽ động, bật cười ha hả:
- Ha ha ha, ta hiểu rồi. Vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì nó khiên động lực lượng thiên địa, nó mượn nhờ lực lượng thiên địa để xoay tròn. Khi xoay tròn sẽ sinh ra lực lượng cường đại, hấp dẫn càng nhiều lực lượng thiên địa cuốn vào, giúp nó xoay tròn càng lúc càng nhanh. Sau đó tiếp tục khiên động lực lượng thiên địa, cứ thế vòng đi vòng lại, thiên đạo tuần hoàn, mượn lực đánh lực, ha ha ha …
Lục Ly như kẻ điên cười to không ngừng, tiếp đó càng cười càng kích động, bất giác dùng đến Long Ngâm thần kỹ, tiếng cười vang vọng khắp phương viên trăm dặm.
Dọa cho rất nhiều thám báo ẩn nấp quanh đó kinh hãi, Đại Đế đã tu luyện trong vòi rồng hơn hai tháng, chẳng lẽ mỗi ngày chuyển đều bị dày vò, kéo xé đến độ đầu óc không còn bình thường
Hưu
Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra bay vụt ra từ trong khoang thuyền, ba người đứng trên boong lo lắng nhìn lên Lục Ly. Bạch Thu Tuyết thậm chí định bay vào trong vòi rồng, lại bị Dạ Tra ngăn cản.
- Đừng hoảng, công tử hẳn là đã cảm ngộ được gì đó, không phải chuyện xấu …
Dạ Tra híp mắt nhìn Lục Ly, trong mắt chất đầy vẻ kinh nghi. Lục Ly mới chưa đến mười bảy tuổi, còn đang là Mệnh Luân Cảnh liền đã có thể cảm ngộ da lông áo nghĩa.
Nếu quả thật thành công, Lục Ly liền có thể theo đó tiếp tục tham ngộ, cuối cùng cảm ngộ ra một loại áo nghĩa. Có thể cảm ngộ áo nghĩa, dù chỉ là áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm, đó cũng là chiến lực rất khủng bố.
Chẳng qua, nghĩ đến hiện tại chiến lực Lục Ly đã không kém, có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh, khóe miệng Dạ Tra bất giác nhếch lên vẻ cười khổ, so với Lục Ly, không biết bao nhiêu lão gia hỏa phải xấu hổ muốn chết.
- A!
Bạch Hạ Sương đột nhiên kinh hô, Dạ Tra hồi thần ngước mắt nhìn lên Lục Ly, lập tức chứng kiến một cảnh khiến hắn khiếp sợ.
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay lên, không phải bay ra ngoài, cũng không phải bay thuận theo vòi rồng, mà là chật vật bay ngược gió.
Không sai!
Ngược gió, vòi rồng khủng bố như thế, Lục Ly lại muốn ngược gió phi hành? Hơn hai tháng qua hắn nhiều lần muốn giãy dụa bay ra ngoài đều không được, có thể thấy lực gió kinh khủng cỡ nào, thế mà giờ hắn lại còn muốn ngược gió phi hành?
Quan trọng hơn là … hắn thật làm được!
Dù tốc độ ngược gió phi hành rất chậm, thân thể còn cấp tốc xoay tròn, nhưng Dạ Tra Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều thấy được, Lục Ly quả thật đang ngược gió phi hành.
Điều này hệt như một người bị sóng lớn ngất trời cuốn đi, nhưng hắn lại nghịch lưu mà lên, không ngừng xẻ nước tiến tới, bơi lên thượng du.
Cảnh tượng này rất hoang đường, vòi rồng với lực gió khủng bố như vậy, Lục Ly chỉ như một con kiến ngâm mình trong nước, nhưng giờ con kiến đó đang định bay lên trời.
- Ồ …
Chuyện khiến chúng nhân càng thêm kinh hãi xảy ra, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, đã dần có thể bắt kịp với tốc độ xoay tròn của vòi rồng. Đứng từ dưới này có cảm giác Lục Ly cứ như đang đứng yên bất động trên không trung, vòi rồng thì vẫn cứ tiếp tục xoay tròn.
Lại qua một nén hương, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương há hốc, Lục Ly đã hoàn toàn đứng vững trong gió, cứ thế phi hành ngược lên. Cảm giác hệt như một người đang nhẹ nhàng dạo bước giữa dòng sông cuộn trào.
- Phá …
Một tiếng hét lớn như lôi đình vang lên, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, sau đó vòi rồng đột ngột tan rã giữa không trung. Không có bất kỳ chút dấu hiệu nào, vòi rồng cứ thế tan thành, nháy mắt liền tán đi, hư không trước mắt không còn vòi rồng, gió rít gào bốn phía cũng dần biến yếu.
Nếu không phải trong hồ phía dưới còn có vòng nước xoáy khủng bố, lúc này ba người trên thuyền đều tưởng rằng hồ vực trước mặt chưa từng xuất hiện qua vòi rồng.
- Quả nhiên cảm ngộ được da lông áo nghĩa, Thánh Chủ đúng là Thánh Chủ, kỳ tài ngút trời a. Thanh Loan Tộc chúng ta không chừng thật có thể được Thánh Chủ dẫn dắt trở về giành lại tổ địa …
Dạ Tra bất giác rơi nước mắt, Lục Ly có thể nhẹ nhàng phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ hắn đã cảm ngộ được da lông của áo nghĩa. Hắn còn trẻ tuổi như vậy, nắm giữ loại áo nghĩa này tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa xem tình hình, áo nghĩa mà hắn cảm ngộ được khẳng định không phải áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm bình thường.
- Oa, Lục Ly thật lợi hại!
Bạch Hạ Sương rốt cục hồi thần lại, oa oa kêu to, đối với nàng mà nói vòi rồng kia hệt như lôi đình, là thiên địa chi uy, là lực lượng khủng bố của tự nhiên. Là tồn tại không khả năng kháng cự, không thể tới gần. Thế mà giờ Lục Ly lại có thể tùy ý phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ Lục Ly có được lực lượng đương cự với thiên địa a.
Tròng mắt Bạch Thu Tuyết cũng sáng lên, nhìn thiếu niên đứng ngạo nghễ giữa không trung, trong mắt đẹp chất đầy tình ý và yêu thương. Đây mới là nam tử mà Bạch Thu Tuyết nàng yêu thích, chỉ có người như vậy mới xứng với Bạch Thu Tuyết nàng.
Hưu
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay vụt trở về, nét mặt tràn đầy ý cười, cả người chìm trong hoan khoái vui sướng. Hắn không biết thứ cảm ngộ được lợi hại cỡ nào, nhưng có thể xác định một điểm, hắn thực sự đã cảm ngộ được da lông của một loại áo nghĩa.
Nói cách khác hắn đã bước qua cánh cửa áo nghĩa kia, chỉ cần tiếp tục tham ngộ, sớm muộn liền sẽ đại thành.
Từ xa xa, ánh mắt hắn và Bạch Thu Tuyết chạm nhau, trong mắt hai người toàn là nóng bỏng và tình ý, nam nữ đang yêu đương, trong mắt đều chỉ có mỗi đối phương. Có chuyện tốt gì đều hy vọng đối phương là người đầu tiên biết được.
Chẳng qua!
Đợi lúc Lục Ly nhìn thấy Bạch Hạ Sương cũng hưng phấn đứng ở bên cạnh, tâm tình tốt đẹp bỗng chốc tan biến. Vướng víu này giờ đã biến thành chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Bạch Thu Tuyết, có Bạch Hạ Sương ở đây hắn chẳng làm được gì, dù chỉ thoáng dắt tay, Bạch Hạ Sương đều sẽ có cảm ứng …
Ở trong vòi rồng cảm ngộ hơn hai tháng, Lục Ly một mực tưởng rằng áo nghĩa ẩn chứa trong vòi rồng có liên quan đến gió, hoặc là liên quan đến lực lượng, phải biết lực kéo xé của vòi rồng lớn vô cùng.
Hơn hai tháng nay hắn một mực cảm ngộ gió và lực lượng trong vòi rồng, mãi tới lúc này hắn mới bất chợt tỉnh ngộ. Xem ra phương hướng cảm ngộ của hắn sai rồi, thứ hắn nên cảm ngộ trong vòi rồng không phải gió và lực lượng, mà là tốc độ.
Võ công thiên hạ, duy nhanh không phá!
Tốc độ thật ra cũng là lực lượng, cũng có được sức sát thương cường đại.
Tỷ như một viên vẫn thạch, giống chỉ là cục đá bình thường, võ giả bình thường hoàn toàn có thể tung quyền đánh nát, nhưng nếu cục đá đó có tốc độ cực lớn thì sao?
- Không sai, nếu tốc độ gió không đủ nhanh, vậy chính là gió nhẹ, gió xuân mát mẻ, không có bất kỳ sức sát thương nào. Thế vì sao vòi rồng lại có được lực lượng cường đại như vậy? Vì sao có thể nhẹ nhàng xé rách thuyền, xoắn đá ngầm thành phấn vụn? Chính là bởi vì tốc độ vòi rồng cực cao, cực nhanh, lực lượng quán tính sinh ra càng lớn, lực lượng bên trong theo đó sẽ càng nhiều.
- Lực lượng trong vòi rồng không nằm ở gió, mà là ở tốc độ, tốc độ thật ra cũng là một loại lực lượng, một loại lực lượng rất khủng bố!
- Chỉ là phải làm sao mới có được tốc độ khủng bố như vậy? Muốn chạy nhanh, vậy nhục thân nhất định phải cường đại, nói cách khác cần bản thân võ giả có được lực lượng, mà nếu võ giả đã có được lực lượng cường đại, đâu cần phải chuyển hóa tốc độ thành lực lượng làm gì?
Lục Ly sa vào trầm tư, hắn cần tốc độ khủng bố, sau đó chuyển hóa thành lực lượng cường đại. Vấn đề là tốc độ cần lực lượng thúc đẩy, nếu hắn đã có lực lượng cường đại, vậy liền không cần chuyển hóa tốc độ thành lực lượng cường đại làm gì.
Điều này rất mâu thuẫn!
- Nếu ta không có được lực lượng cường đại, phải làm sao mới hình thành tốc độ khủng bố? Không đúng, gió vốn ôn hòa, bản thân gió không có lực lượng, thế làm sao gió lại hình thành được tốc độ khủng bố như thế?
Lục Ly mở mắt ra, thân thể hắn chính đang xoay tròn lăn lộn trong vòi rồng, nhục thân vẫn đang bị vòi rồng khủng bố kéo xé, hắn hoàn toàn không để ý tới vòi rồng, vẫn cứ miên man nghĩ về áo nghĩa.
- Vòi rồng hình thành thế nào?
Lục Ly nghĩ đến vấn đề then chốt nhất. Gió vốn ôn hòa, sao lại hình thành vòi rồng? Nếu tìm được đáp án, hắn liền có thể phá giải huyền bí trong đó.
- Xoay tròn!
Ánh mắt hắn đột nhiên híp lại, vòi rồng khác với gió bình thường ở chỗ nó có thể xoay tròn. Lục Ly híp mắt nhìn nửa ngày, nội tâm đột nhiên lần nữa khẽ động, bật cười ha hả:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ha ha ha, ta hiểu rồi. Vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì nó khiên động lực lượng thiên địa, nó mượn nhờ lực lượng thiên địa để xoay tròn. Khi xoay tròn sẽ sinh ra lực lượng cường đại, hấp dẫn càng nhiều lực lượng thiên địa cuốn vào, giúp nó xoay tròn càng lúc càng nhanh. Sau đó tiếp tục khiên động lực lượng thiên địa, cứ thế vòng đi vòng lại, thiên đạo tuần hoàn, mượn lực đánh lực, ha ha ha …
Lục Ly như kẻ điên cười to không ngừng, tiếp đó càng cười càng kích động, bất giác dùng đến Long Ngâm thần kỹ, tiếng cười vang vọng khắp phương viên trăm dặm.
Dọa cho rất nhiều thám báo ẩn nấp quanh đó kinh hãi, Đại Đế đã tu luyện trong vòi rồng hơn hai tháng, chẳng lẽ mỗi ngày chuyển đều bị dày vò, kéo xé đến độ đầu óc không còn bình thường
Hưu
Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra bay vụt ra từ trong khoang thuyền, ba người đứng trên boong lo lắng nhìn lên Lục Ly. Bạch Thu Tuyết thậm chí định bay vào trong vòi rồng, lại bị Dạ Tra ngăn cản.
- Đừng hoảng, công tử hẳn là đã cảm ngộ được gì đó, không phải chuyện xấu …
Dạ Tra híp mắt nhìn Lục Ly, trong mắt chất đầy vẻ kinh nghi. Lục Ly mới chưa đến mười bảy tuổi, còn đang là Mệnh Luân Cảnh liền đã có thể cảm ngộ da lông áo nghĩa.
Nếu quả thật thành công, Lục Ly liền có thể theo đó tiếp tục tham ngộ, cuối cùng cảm ngộ ra một loại áo nghĩa. Có thể cảm ngộ áo nghĩa, dù chỉ là áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm, đó cũng là chiến lực rất khủng bố.
Chẳng qua, nghĩ đến hiện tại chiến lực Lục Ly đã không kém, có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh, khóe miệng Dạ Tra bất giác nhếch lên vẻ cười khổ, so với Lục Ly, không biết bao nhiêu lão gia hỏa phải xấu hổ muốn chết.
- A!
Bạch Hạ Sương đột nhiên kinh hô, Dạ Tra hồi thần ngước mắt nhìn lên Lục Ly, lập tức chứng kiến một cảnh khiến hắn khiếp sợ.
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay lên, không phải bay ra ngoài, cũng không phải bay thuận theo vòi rồng, mà là chật vật bay ngược gió.
Không sai!
Ngược gió, vòi rồng khủng bố như thế, Lục Ly lại muốn ngược gió phi hành? Hơn hai tháng qua hắn nhiều lần muốn giãy dụa bay ra ngoài đều không được, có thể thấy lực gió kinh khủng cỡ nào, thế mà giờ hắn lại còn muốn ngược gió phi hành?
Quan trọng hơn là … hắn thật làm được!
Dù tốc độ ngược gió phi hành rất chậm, thân thể còn cấp tốc xoay tròn, nhưng Dạ Tra Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều thấy được, Lục Ly quả thật đang ngược gió phi hành.
Điều này hệt như một người bị sóng lớn ngất trời cuốn đi, nhưng hắn lại nghịch lưu mà lên, không ngừng xẻ nước tiến tới, bơi lên thượng du.
Cảnh tượng này rất hoang đường, vòi rồng với lực gió khủng bố như vậy, Lục Ly chỉ như một con kiến ngâm mình trong nước, nhưng giờ con kiến đó đang định bay lên trời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ồ …
Chuyện khiến chúng nhân càng thêm kinh hãi xảy ra, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, đã dần có thể bắt kịp với tốc độ xoay tròn của vòi rồng. Đứng từ dưới này có cảm giác Lục Ly cứ như đang đứng yên bất động trên không trung, vòi rồng thì vẫn cứ tiếp tục xoay tròn.
Lại qua một nén hương, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương há hốc, Lục Ly đã hoàn toàn đứng vững trong gió, cứ thế phi hành ngược lên. Cảm giác hệt như một người đang nhẹ nhàng dạo bước giữa dòng sông cuộn trào.
- Phá …
Một tiếng hét lớn như lôi đình vang lên, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, sau đó vòi rồng đột ngột tan rã giữa không trung. Không có bất kỳ chút dấu hiệu nào, vòi rồng cứ thế tan thành, nháy mắt liền tán đi, hư không trước mắt không còn vòi rồng, gió rít gào bốn phía cũng dần biến yếu.
Nếu không phải trong hồ phía dưới còn có vòng nước xoáy khủng bố, lúc này ba người trên thuyền đều tưởng rằng hồ vực trước mặt chưa từng xuất hiện qua vòi rồng.
- Quả nhiên cảm ngộ được da lông áo nghĩa, Thánh Chủ đúng là Thánh Chủ, kỳ tài ngút trời a. Thanh Loan Tộc chúng ta không chừng thật có thể được Thánh Chủ dẫn dắt trở về giành lại tổ địa …
Dạ Tra bất giác rơi nước mắt, Lục Ly có thể nhẹ nhàng phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ hắn đã cảm ngộ được da lông của áo nghĩa. Hắn còn trẻ tuổi như vậy, nắm giữ loại áo nghĩa này tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa xem tình hình, áo nghĩa mà hắn cảm ngộ được khẳng định không phải áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm bình thường.
- Oa, Lục Ly thật lợi hại!
Bạch Hạ Sương rốt cục hồi thần lại, oa oa kêu to, đối với nàng mà nói vòi rồng kia hệt như lôi đình, là thiên địa chi uy, là lực lượng khủng bố của tự nhiên. Là tồn tại không khả năng kháng cự, không thể tới gần. Thế mà giờ Lục Ly lại có thể tùy ý phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ Lục Ly có được lực lượng đương cự với thiên địa a.
Tròng mắt Bạch Thu Tuyết cũng sáng lên, nhìn thiếu niên đứng ngạo nghễ giữa không trung, trong mắt đẹp chất đầy tình ý và yêu thương. Đây mới là nam tử mà Bạch Thu Tuyết nàng yêu thích, chỉ có người như vậy mới xứng với Bạch Thu Tuyết nàng.
Hưu
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay vụt trở về, nét mặt tràn đầy ý cười, cả người chìm trong hoan khoái vui sướng. Hắn không biết thứ cảm ngộ được lợi hại cỡ nào, nhưng có thể xác định một điểm, hắn thực sự đã cảm ngộ được da lông của một loại áo nghĩa.
Nói cách khác hắn đã bước qua cánh cửa áo nghĩa kia, chỉ cần tiếp tục tham ngộ, sớm muộn liền sẽ đại thành.
Từ xa xa, ánh mắt hắn và Bạch Thu Tuyết chạm nhau, trong mắt hai người toàn là nóng bỏng và tình ý, nam nữ đang yêu đương, trong mắt đều chỉ có mỗi đối phương. Có chuyện tốt gì đều hy vọng đối phương là người đầu tiên biết được.
Chẳng qua!
Đợi lúc Lục Ly nhìn thấy Bạch Hạ Sương cũng hưng phấn đứng ở bên cạnh, tâm tình tốt đẹp bỗng chốc tan biến. Vướng víu này giờ đã biến thành chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Bạch Thu Tuyết, có Bạch Hạ Sương ở đây hắn chẳng làm được gì, dù chỉ thoáng dắt tay, Bạch Hạ Sương đều sẽ có cảm ứng …
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro