Tà môn
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Trong khoảng thời gian này, tin tức Lục Ly không muốn nghe thấy nhất chính là đã xảy ra chuyện, bất cứ chuyện gì hắn cũng không muốn quản. Hắn chỉ muốn yên lặng tu luyện, đợi chờ Bạch Thu Tuyết tỉnh lại, trước tiên để cho nàng thấy chính mình, phụng bồi nàng, kể rõ nỗi nhớ cùng sự hổ thẹn của mình đối với nàng.
Nhưng Hỏa Ngục xảy ra chuyện, Lục Ly lại không thể mặc kệ. Tầm quan trọng của Hỏa Ngục đối với Lục Ly và Lục Linh không phải nói, nơi này có vô tận linh tài, quan trọng nhất là tỷ lện cảm ngộ áo nghĩa ở bên trong tăng nhiều, đó là một khối bảo địa vô thượng, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề.
Dạ Tra vừa mới nhận được tin tức, chưa kịp đi kiểm tra, nên không biết nhiều lắm. Lục Ly hỏi mấy câu, vào nhìn thoáng qua Bạch Thu Tuyết, dặn dò Đinh Khuê Bạch Hạ Sương tiếp tục ở lại chăm sóc Bạch Thu Tuyết thật kỹ,.
Đồng thời Lục Ly để Mông Trí, Nghiệp Cơ mang binh tử thủ nơi đây, nếu như Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, hai người cũng không cần tới gặp hắn nữa.
Sau khi sắp xếp xong chuyện, Lục Ly sai người đi báo tin cho Lục Linh, hiện tại bên trong Hoang Giới và Hỏa Ngục không có một vị Nhân Hoàng, tất cả đều ra bên ngoài trấn giữ và càn quét. Ngộ nhỡ thật sự xuất hiện thú hoàng cấp bậc Hỏa Báo Vương, thì dựa vào Lục Ly cũng không cách nào trấn áp.
- Đi!
Lục Ly mang theo Dạ Tra truyền tống rời đi, tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. Hai người liên tục truyền tống, nhưng cũng mất gần nửa canh giờ mới tiến vào được Hỏa Ngục.
Trong đại bản doanh Hỏa Ngục có người rất nhiều, ít nhất có trên vạn người. Lúc Lục Ly rời đi đã dặn dò, người chỉ có thể vào không thể ra, phòng ngừa để lộ bí mật, để Dạ Tra tự mình làm công tác tình báo.
Rất nhiều người đang bế quan và nghỉ ngơi. Thấy Lục Ly đi vào, tất cả dồn dập vây quanh, Minh Vũ và Lục Phi Tuyết đã sớm trở lại, từ xa xa chạy nhanh đến.
- Không tồi...
Lục Ly liếc mắt nhìn một cái, hiện tại rất nhiều người quen đều có đột phá, rất nhiều con cháu thiên tài của các gia tộc tu luyện như hỏa tiễn, xem ra mỗi tháng hắn chi lượng lớn huyền tinh cũng không có lãng phí.
- Đều tản ra đi!
Lục Ly vung tay lên, sau đó cùng Minh Vũ, Lục Phi Tuyết đi vào trong cốc, vừa đi vừa thấp giọng dò hỏi:
- Tình huống thế nào? Chết bao nhiêu người rồi?
- Mười lăm người!
Minh Vũ hạ giọng giải thích:
- Hỏa Kỳ Lân phía tây lãnh địa có một mảnh hỏa hồ, trong hồ đều là nham tương, cũng có không ít linh dược. Đoạn thời gian trước sắp xếp năm tên thám báo đi dò xét, ai ngờ bản mạng ngọc phù của năm người đều vỡ vụn. Ngày ngươi trở về, ta lại phái ra năm tên thám báo, còn để Quân Hầu cảnh dẫn đội, kết quả đều là toàn quân bị chết.
- Vì vậy ta mới vội vàng từ phía trên Long Tuyết Sơn trở về, mấy ngày qua lại phái năm tên thám báo, trong đó có một người là Quân Hầu cảnh vừa mới đột phá của Thanh Loan Tộc, nhưng cũng gặp nạn!
Lục Ly nhìn về phía Dạ Tra, thấy trong mắt Dạ Tra hiện lên một chút bi thương, dò hỏi:
- Là ai?
- Dạ Như, một đứa trẻ không tệ, vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu!
Dạ Tra đau buồn nói, những năm gần đây Thanh Loan Tộc có một số đột phá Quân Hầu cảnh, nhưng toàn bộ cộng lại cũng không đủ hai mươi, bất kỳ một người nào tử trận đều sẽ khiến Dạ Tra vô cùng đau lòng.
Lục Ly không nói thêm cái gì, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Dạ Tra, ánh mắt nhìn sang Minh Vũ nói:
- Chết mười lăm người, chẳng lẽ cái gì cũng không dò xét được? Là thú hoàng sao?
- Vấn đề kỳ lạ chính là ở chỗ này!
Minh Vũ và Lục Phi Tuyết liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi hai người đều là vẻ nghi hoặc, Lục Phi Tuyết giải thích:
- Lúc Dạ Như đi, chúng ta đưa cho hắn ba khối ngọc phù cảnh báo. Nếu đúng là thú hoàng thì bóp nát khối thứ nhất, nếu là quái vật thì bóp nát khối thứ hai, nếu là người thì bóp nát khối thứ ba, kết quả khối ngọc phù thứ hai và thứ ba đều nát rồi!
- Cái gì?
Hai mắt Lục Ly và Dạ Tra thoáng trợn tròn, cho rằng mình nghe lầm. Thấy Minh Vũ gật đầu, lấy ra ba khối ngọc phù, thấy hai khối đã vỡ nứt ra, hắn mới kinh nghi hỏi:
- Có phải Dạ Như lầm hay không? Trong Hỏa Ngục này trừ người của chúng ta ra, vẫn còn có nhân loại sao?
Cửa vào luôn luôn nằm trong tay người Lục Ly, nếu như có người ngoài lẫn vào mà nói. Minh Vũ và Dạ Tra có thể về nhà trồng ruộng rồi. Huống hồ Dạ Như mặc dù vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, nhưng tốc độ Thanh Loan Tộc rất khủng bố, vậy mà Quân Hầu cảnh vẫn bị giết chết?
Minh Vũ cau mày nói:
- Ta và tiểu cô ngươi đều không rõ tình hình lắm, vì thế mới để Dạ tộc trưởng mời ngươi đi vào, cùng nhau bàn bạc một thoáng.
- Ừ, phái người khác đi cũng là chịu chết thôi, ta và Dạ Tra đi đến chỗ đại bản doanh Hỏa Kỳ Lân trước!
Lục Ly phất phất tay nói:
- Các ngươi đóng giữ ở đây, nếu như tỷ tỷ ta phái Nhân Hoàng tới, bảo hắn trực tiếp hội họp cùng ta.
Lục Phi Tuyết đưa tay kéo Lục Ly nói:
- Ngươi đừng đi qua, cẩn thận gặp chuyện không may, chờ ở đây đi.
- Có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Lục Ly tự tin cười nói:
- Hiện tại cháu của ngươi ngay cả Nhân Hoàng cũng có thể giết, lại nói chờ ở đây và bên kia có gì khác biệt sao? Yên tâm đi, trước khi Nhân Hoàng tới, ta sẽ không chủ động xuống hoả hồ.
Bên Hỏa Kỳ Lân xây dựng một cái sát trận, Lục Phi Tuyết suy nghĩ một chút, quả thực ở đây và ở bên kia không khác biệt lắm, thấy Lục Ly nói như vậy liền không ngăn trở nữa. Chắc hẳn Lục Linh nhận được tin tức, rất nhanh sẽ phái Nhân Hoàng tới đây.
Lục Ly và Dạ Tra nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, trực tiếp đi đến địa bàn của Hỏa Kỳ Lân, bên kia cũng có một cái đại bản doanh do một ít quân đội và võ giả ở. Lục Ly lo lắng cường giả thần bí hoặc là quái vật trong hỏa hồ đi ra tập kích doanh trại, nên lúc này mới đi đến đó trước xem xét tình huống.
Lục Ly nắm giữ Thăng Long Thuật, nhưng vẫn chưa biết uy lực cụ thể, bình thường có thể dễ dàng chấn giết Nhân Hoàng. Hơn nữa long uy có thể uy hiếp thú hoàng cũng, nên lá gan lớn hơn rất nhiều. Bên kia có một cái sát trận, trình độ an toàn rất cao.
Phi hành mấy canh giờ, hai người đã tới đại bản doanh bên này. Thấy bên trong mấy ngọn núi lớn, tràn ngập sương trắng, thì nói rõ ảo trận vẫn còn, hai người yên tâm lại.
- Oanh!
Bên trong một ngọn núi lớn lấp lánh tia sáng, Kha Mang dẫn theo mười mấy người bắn ra, cung nghênh Lục Ly. Lục Ly không có hỏi cái gì, phất tay dẫn mọi người vào núi lớn.
Trong lòng núi có một cái đại điện, đã được dọn dẹp lại, coi như sạch sẽ. Ở đây có một nhóm người, cơ bản đều là thám báo, được triệu tập trở lại không cho phép đi ra dò xét.
Lục Ly hỏi thăm mấy câu, mọi người cũng không có quá nhiều tình báo, chỉ nói là ngoài hỏa hồ rất an toàn, trong hỏa hồ lại vào một người chết một người. Minh Vũ đã hạ lệnh không được bước vào hỏa hồ rồi, tự nhiên bọn họ không cách nào biết được bất kỳ tình báo.
- Cho mấy người ẩn nấp bên ngoài hoả hồ!
Lục Ly phất tay nói:
- Một khi trong hỏa hồ có bất kỳ dị động gì, trước tiên trở lại bẩm báo.
Mấy tên thám báo đi ra ngoài, Lục Ly suy nghĩ một chút vẫn không nên đi mạo hiểm rồi, đợi Nhân Hoàng mà Lục Linh phái đến rồi hãy nói.
Đợi ba ngày, nhưng hỏa hồ cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Nhân Hoàng Lục Linh phái vào đã tới. Một người là Mông Thần, một người là điện chủ Diêm Vương Điện U Châu, Diêm Chấn, cường giả Nhân Hoàng trung kỳ.
Mông Thần nói:
- Thánh chủ, những Nhân Hoàng còn lại không có ở gần đây, cho nên Linh tiểu thư chỉ có thể phái chúng ta tới. Nàng bảo ta chuyển lời cho ngươi, nếu như cảm giác nguy hiểm, đừng có cậy mạnh, trước tiên lui trở về đại bản doanh, hoặc là tạm thời phong toả Hỏa Ngục, đợi nàng bình định U Châu trước rồi hãy nói.
- Ừ!
Lục Ly hơi gật đầu, Mông Thần có lực phòng ngự nghịch thiên, Diêm Chấn là cường giả Nhân Hoàng trung kỳ, cộng thêm hắn, cho dù gặp phải Nhân Hoàng cường đại hoặc là quái vật không địch lại, ít nhất cũng có thể lui về.
Lục Ly vung tay lên, quát khẽ:
- Đi, tìm kiếm bên ngoài hoả hồ, ta muốn xem một chút là yêu ma quỷ quái gì đang giở trò?
Nhưng Hỏa Ngục xảy ra chuyện, Lục Ly lại không thể mặc kệ. Tầm quan trọng của Hỏa Ngục đối với Lục Ly và Lục Linh không phải nói, nơi này có vô tận linh tài, quan trọng nhất là tỷ lện cảm ngộ áo nghĩa ở bên trong tăng nhiều, đó là một khối bảo địa vô thượng, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề.
Dạ Tra vừa mới nhận được tin tức, chưa kịp đi kiểm tra, nên không biết nhiều lắm. Lục Ly hỏi mấy câu, vào nhìn thoáng qua Bạch Thu Tuyết, dặn dò Đinh Khuê Bạch Hạ Sương tiếp tục ở lại chăm sóc Bạch Thu Tuyết thật kỹ,.
Đồng thời Lục Ly để Mông Trí, Nghiệp Cơ mang binh tử thủ nơi đây, nếu như Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, hai người cũng không cần tới gặp hắn nữa.
Sau khi sắp xếp xong chuyện, Lục Ly sai người đi báo tin cho Lục Linh, hiện tại bên trong Hoang Giới và Hỏa Ngục không có một vị Nhân Hoàng, tất cả đều ra bên ngoài trấn giữ và càn quét. Ngộ nhỡ thật sự xuất hiện thú hoàng cấp bậc Hỏa Báo Vương, thì dựa vào Lục Ly cũng không cách nào trấn áp.
- Đi!
Lục Ly mang theo Dạ Tra truyền tống rời đi, tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. Hai người liên tục truyền tống, nhưng cũng mất gần nửa canh giờ mới tiến vào được Hỏa Ngục.
Trong đại bản doanh Hỏa Ngục có người rất nhiều, ít nhất có trên vạn người. Lúc Lục Ly rời đi đã dặn dò, người chỉ có thể vào không thể ra, phòng ngừa để lộ bí mật, để Dạ Tra tự mình làm công tác tình báo.
Rất nhiều người đang bế quan và nghỉ ngơi. Thấy Lục Ly đi vào, tất cả dồn dập vây quanh, Minh Vũ và Lục Phi Tuyết đã sớm trở lại, từ xa xa chạy nhanh đến.
- Không tồi...
Lục Ly liếc mắt nhìn một cái, hiện tại rất nhiều người quen đều có đột phá, rất nhiều con cháu thiên tài của các gia tộc tu luyện như hỏa tiễn, xem ra mỗi tháng hắn chi lượng lớn huyền tinh cũng không có lãng phí.
- Đều tản ra đi!
Lục Ly vung tay lên, sau đó cùng Minh Vũ, Lục Phi Tuyết đi vào trong cốc, vừa đi vừa thấp giọng dò hỏi:
- Tình huống thế nào? Chết bao nhiêu người rồi?
- Mười lăm người!
Minh Vũ hạ giọng giải thích:
- Hỏa Kỳ Lân phía tây lãnh địa có một mảnh hỏa hồ, trong hồ đều là nham tương, cũng có không ít linh dược. Đoạn thời gian trước sắp xếp năm tên thám báo đi dò xét, ai ngờ bản mạng ngọc phù của năm người đều vỡ vụn. Ngày ngươi trở về, ta lại phái ra năm tên thám báo, còn để Quân Hầu cảnh dẫn đội, kết quả đều là toàn quân bị chết.
- Vì vậy ta mới vội vàng từ phía trên Long Tuyết Sơn trở về, mấy ngày qua lại phái năm tên thám báo, trong đó có một người là Quân Hầu cảnh vừa mới đột phá của Thanh Loan Tộc, nhưng cũng gặp nạn!
Lục Ly nhìn về phía Dạ Tra, thấy trong mắt Dạ Tra hiện lên một chút bi thương, dò hỏi:
- Là ai?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Dạ Như, một đứa trẻ không tệ, vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu!
Dạ Tra đau buồn nói, những năm gần đây Thanh Loan Tộc có một số đột phá Quân Hầu cảnh, nhưng toàn bộ cộng lại cũng không đủ hai mươi, bất kỳ một người nào tử trận đều sẽ khiến Dạ Tra vô cùng đau lòng.
Lục Ly không nói thêm cái gì, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Dạ Tra, ánh mắt nhìn sang Minh Vũ nói:
- Chết mười lăm người, chẳng lẽ cái gì cũng không dò xét được? Là thú hoàng sao?
- Vấn đề kỳ lạ chính là ở chỗ này!
Minh Vũ và Lục Phi Tuyết liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi hai người đều là vẻ nghi hoặc, Lục Phi Tuyết giải thích:
- Lúc Dạ Như đi, chúng ta đưa cho hắn ba khối ngọc phù cảnh báo. Nếu đúng là thú hoàng thì bóp nát khối thứ nhất, nếu là quái vật thì bóp nát khối thứ hai, nếu là người thì bóp nát khối thứ ba, kết quả khối ngọc phù thứ hai và thứ ba đều nát rồi!
- Cái gì?
Hai mắt Lục Ly và Dạ Tra thoáng trợn tròn, cho rằng mình nghe lầm. Thấy Minh Vũ gật đầu, lấy ra ba khối ngọc phù, thấy hai khối đã vỡ nứt ra, hắn mới kinh nghi hỏi:
- Có phải Dạ Như lầm hay không? Trong Hỏa Ngục này trừ người của chúng ta ra, vẫn còn có nhân loại sao?
Cửa vào luôn luôn nằm trong tay người Lục Ly, nếu như có người ngoài lẫn vào mà nói. Minh Vũ và Dạ Tra có thể về nhà trồng ruộng rồi. Huống hồ Dạ Như mặc dù vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, nhưng tốc độ Thanh Loan Tộc rất khủng bố, vậy mà Quân Hầu cảnh vẫn bị giết chết?
Minh Vũ cau mày nói:
- Ta và tiểu cô ngươi đều không rõ tình hình lắm, vì thế mới để Dạ tộc trưởng mời ngươi đi vào, cùng nhau bàn bạc một thoáng.
- Ừ, phái người khác đi cũng là chịu chết thôi, ta và Dạ Tra đi đến chỗ đại bản doanh Hỏa Kỳ Lân trước!
Lục Ly phất phất tay nói:
- Các ngươi đóng giữ ở đây, nếu như tỷ tỷ ta phái Nhân Hoàng tới, bảo hắn trực tiếp hội họp cùng ta.
Lục Phi Tuyết đưa tay kéo Lục Ly nói:
- Ngươi đừng đi qua, cẩn thận gặp chuyện không may, chờ ở đây đi.
- Có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Lục Ly tự tin cười nói:
- Hiện tại cháu của ngươi ngay cả Nhân Hoàng cũng có thể giết, lại nói chờ ở đây và bên kia có gì khác biệt sao? Yên tâm đi, trước khi Nhân Hoàng tới, ta sẽ không chủ động xuống hoả hồ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên Hỏa Kỳ Lân xây dựng một cái sát trận, Lục Phi Tuyết suy nghĩ một chút, quả thực ở đây và ở bên kia không khác biệt lắm, thấy Lục Ly nói như vậy liền không ngăn trở nữa. Chắc hẳn Lục Linh nhận được tin tức, rất nhanh sẽ phái Nhân Hoàng tới đây.
Lục Ly và Dạ Tra nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, trực tiếp đi đến địa bàn của Hỏa Kỳ Lân, bên kia cũng có một cái đại bản doanh do một ít quân đội và võ giả ở. Lục Ly lo lắng cường giả thần bí hoặc là quái vật trong hỏa hồ đi ra tập kích doanh trại, nên lúc này mới đi đến đó trước xem xét tình huống.
Lục Ly nắm giữ Thăng Long Thuật, nhưng vẫn chưa biết uy lực cụ thể, bình thường có thể dễ dàng chấn giết Nhân Hoàng. Hơn nữa long uy có thể uy hiếp thú hoàng cũng, nên lá gan lớn hơn rất nhiều. Bên kia có một cái sát trận, trình độ an toàn rất cao.
Phi hành mấy canh giờ, hai người đã tới đại bản doanh bên này. Thấy bên trong mấy ngọn núi lớn, tràn ngập sương trắng, thì nói rõ ảo trận vẫn còn, hai người yên tâm lại.
- Oanh!
Bên trong một ngọn núi lớn lấp lánh tia sáng, Kha Mang dẫn theo mười mấy người bắn ra, cung nghênh Lục Ly. Lục Ly không có hỏi cái gì, phất tay dẫn mọi người vào núi lớn.
Trong lòng núi có một cái đại điện, đã được dọn dẹp lại, coi như sạch sẽ. Ở đây có một nhóm người, cơ bản đều là thám báo, được triệu tập trở lại không cho phép đi ra dò xét.
Lục Ly hỏi thăm mấy câu, mọi người cũng không có quá nhiều tình báo, chỉ nói là ngoài hỏa hồ rất an toàn, trong hỏa hồ lại vào một người chết một người. Minh Vũ đã hạ lệnh không được bước vào hỏa hồ rồi, tự nhiên bọn họ không cách nào biết được bất kỳ tình báo.
- Cho mấy người ẩn nấp bên ngoài hoả hồ!
Lục Ly phất tay nói:
- Một khi trong hỏa hồ có bất kỳ dị động gì, trước tiên trở lại bẩm báo.
Mấy tên thám báo đi ra ngoài, Lục Ly suy nghĩ một chút vẫn không nên đi mạo hiểm rồi, đợi Nhân Hoàng mà Lục Linh phái đến rồi hãy nói.
Đợi ba ngày, nhưng hỏa hồ cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Nhân Hoàng Lục Linh phái vào đã tới. Một người là Mông Thần, một người là điện chủ Diêm Vương Điện U Châu, Diêm Chấn, cường giả Nhân Hoàng trung kỳ.
Mông Thần nói:
- Thánh chủ, những Nhân Hoàng còn lại không có ở gần đây, cho nên Linh tiểu thư chỉ có thể phái chúng ta tới. Nàng bảo ta chuyển lời cho ngươi, nếu như cảm giác nguy hiểm, đừng có cậy mạnh, trước tiên lui trở về đại bản doanh, hoặc là tạm thời phong toả Hỏa Ngục, đợi nàng bình định U Châu trước rồi hãy nói.
- Ừ!
Lục Ly hơi gật đầu, Mông Thần có lực phòng ngự nghịch thiên, Diêm Chấn là cường giả Nhân Hoàng trung kỳ, cộng thêm hắn, cho dù gặp phải Nhân Hoàng cường đại hoặc là quái vật không địch lại, ít nhất cũng có thể lui về.
Lục Ly vung tay lên, quát khẽ:
- Đi, tìm kiếm bên ngoài hoả hồ, ta muốn xem một chút là yêu ma quỷ quái gì đang giở trò?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro