Thiếu nữ thần b...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Hỏa hồ rất lớn, phạm vi lên đến hơn vạn dặm, bốn phương tám hướng có rất nhiều dòng sông có nham tương chậm rãi tràn vào. Cho nên nhiệt độ hỏa hồ đặc biệt cao, đám người Lục Ly không dám bay quá thấp, sợ bị nướng cháy.
Bên trong Hỏa Ngục rất kỳ lạ, nham tương nóng hổi như thế lại có cá tồn tại, nghe nói dưới đáy nham tương còn có một chút linh dược hỏa thuộc tính.
Ba người Lục Ly không cố ý dò xét phía dưới hỏa hồ có linh dược hay không, bốn người dè bay về phía trước. Căn cứ tình báo trong hồ có một hòn đảo, trên đảo có một tòa núi lửa to lớn, mười mấy người chết đi, nhất định là tiến vào trong núi lửa bị giết.
Phi hành gần nửa canh giờ, đã tới giữa hồ, quả nhiên thấy một hòn đảo nhỏ, trên đảo có một ngọn núi lửa cao vút, từ xa đã có thể thấy khói đen bốc lên.
Bốn người không có mạo muội lên đảo, mà đi quanh hòn đảo một vòng, dùng thần niệm dò xét, tìm kiếm xem có quái vật ẩn nấp hay không.
Trên đảo rất an toàn, không có bất kỳ sinh linh nào, cũng không dò xét ra có cấm chế tồn tại. Mông Thần và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hắn và Dạ Tra bay lên trên đảo trước, chậm rãi đi tới gần miệng núi lửa.
Sau khi tới miệng núi lửa, thần niệm của bốn người lập tức dò xét vào trong núi lửa, nhưng miệng núi lửa này rất sâu, bốn người không dò xét được cái gì.
- Vào!
Lục Ly ra dấu, mọi người dồn dập lấy binh khí ra, Mông Thần cũng lấy ra một thanh chiến đao khổng lồ, chiến giáp Thánh giai hiện lên bên ngoài thân thể, võ trang đầy đủ, chuẩn bị liều mạng.
Mông Thần đi ở phía trước nhất, không còn cách nào, lực phòng ngự của hắn mạnh nhất, nên thường bị lấy ra làm khiên thịt. Dạ Tra đi thứ hai, Lục Ly thứ ba, phía sau cùng là Diêm Chấn.
Ngọn núi lửa này vẫn còn hoạt động, bên trong bốc lên khói đen, cũng không biết mới phun trào lúc nào. Nhiệt độ bên trong cao dọa người, mọi người vào lập tức mồ hôi dầm dề, đau khổ chịu đựng.
Cũng may tất cả đều là võ giả thực lực mạnh mẽ, có thể chịu được chút nhiệt độ cao này. Mọi người chậm rãi bay xuống phía dưới, thần niệm thời thời khắc khắc dò xét, cho dù có bất kỳ động tĩnh nhỏ nào, cũng đừng hòng giấu được bốn người.
- Không có vấn đề gì.
Một mực đi xuống dưới đáy núi lửa, đã chỗ có thể nhìn thấy nham tương sôi trào, nhưng lại không dò xét được bất kỳ chỗ khác thường nào. Mười mấy tên thám báo đi vào chết đi, cũng không có phát hiện di hài.
- Quá tà môn rồi!
Lục Ly cau mày nhìn nham tương sôi trào phía dưới, xung quanh núi lửa không có bất kỳ cái cửa động nào, không có cấm chế dao động, phía dưới này cũng không có dị thường.
Đám người Mông Thần cũng đầy mơ hồ, Dạ Tra còn đang quan sát xung quanh, không buông tha bất kỳ địa phương nào. Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất trong Thần Châu đại địa, cho dù là một vị Địa Tiên ẩn nấp ở bên trong, cũng không thể gạt được Dạ Tra dò xét.
Nhưng mà!
Chỉ chốc lát sau, Dạ Tra lắc đầu nói:
- Không có vấn đề, nơi này không có bất cứ dị thường nào.
- Đi ra ngoài trước đã!
Lục Ly phất phất tay, nếu Dạ Tra đã không nhìn ra vấn đề, nơi này liền không có vấn đề, nhiệt độ nơi đây quá cao, Lục Ly cũng có chút chịu không nổi rồi.
Lúc mọi người muốn bay lên phía trên, đột nhiên con ngươi Dạ Tra lóe lên hàn mang, nhìn xuống phía dưới. Đám người Mông Thần cũng như lâm đại địch, Mông Thần và Diêm Chấn lập tức ngăn Lục Ly ở phía sau, ánh mắt khóa chặt phía dưới nham tương.
Rốt cục Lục Ly cũng phát hiện được chỗ không bình thường, hắn cảm nhận được một chút hàn khí, hàn khí kia như gió rét ngày xuân, nhằm thẳng vào trái tim, lạnh đến mức làm cho người ta run lên.
Nhiệt độ nơi đây cao như thế, lại có một luồng hàn khí khiến toàn thân Lục Ly run lên, có thể thấy được quái vật sắp xuất hiện khủng bố cỡ nào?
Mọi người lơ lửng ở phía trên nham tương ngàn thước, dùng thần niệm tìm kiếm xuống dưới, rất nhanh trong mắt Dạ Tra, Mông Thần, Diêm Chấn tràn đầy vẻ kinh ngạc, lúc Lục Ly dò xét rõ ràng phía dưới nham tương có thứ gì đó bay lên, mắt cùng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bởi vì phía dưới nham tương có một người, một cô gái, một thiếu nữ tuyệt đẹp!
- Rầm rầm...
Nham tương chuyển dời, một người chậm rãi từ bên trong nham tương xông ra, bên ngoài cơ thể nàng có một màn hào quang rất mỏng, cho nên nham tương không cách nào thẩm thấu vào, dĩ nhiên là không cách nào tổn thương da của nàng.
Đây là một thiếu nữ rất xinh đẹp rất khiêu gợi, mái tóc màu đen tùy ý bó buộc, mặc một bộ nhuyễn giáp ám lam sắc mạ vàng, trước ngực trần trụi một mảng lớn. Lúc này mọi người từ phía trên nhìn xuống, có thể thấy một mảnh trắng lóa, vô cùng cao vút và no đủ. Eo của nàng nhỏ đến khó tin, ngang hông có một cái đai lưng cổ đồng, trung tâm đai lưng khảm một viên bảo thạch màu đỏ.
Phía dưới mặc một cái váy ngắn kỳ lạ, cảm giác như dùng rất nhiều lông xù tạo thành. Váy vô cùng ngắn, chỉ có thể che kín cái mông cao vút, còn để lộ ra hai cái đùi trắng như tuyết. Dưới chân đi một đôi giày bó màu đen, cẳng chân rất tinh tế, rất dài, để người ta thấy vô cùng đẹp.
Trong tay nàng cầm hai cây trường đao xinh đẹp, thân đao dài hẹp, phía trên hiện vẻ sắc bén, có đường vân thần bí, vừa nhìn là biết không phải mặt hàng cấp thấp. Sau lưng nàng khoác áo choàng màu đen, tạo cho nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm.
Nàng là mặt trái xoan điển hình, ngũ quan rất tinh xảo, cái mũi xinh xắn khiến cho người ta có cảm giác thanh tú. Con mắt to sáng, thế nhưng bên trong lấp lánh hàn khí, liếc mắt nhìn cũng cho người ta cảm giác như rơi vào hầm băng, lạnh từ đầu tới chân.
Nếu như vẻ đẹp của phụ nữ là 100%, Lục Linh ở trong lòng Lục Ly là 100%, thì ít nhất thiếu nữ này cũng có chín mươi tám phần trăm, thậm chí ở phương diện nào đó còn thắng được Lục Linh.
- Nhân Hoàng!
Bốn người đều không có nhìn bộ ngực cao vút của thiếu nữ, càng không nhìn bắp đùi vô cùng xinh đẹp của, bốn người cũng không có để ý vẻ bề ngoài của người này, nhưng mà nội tâm nổi lên sự kiêng kị thật sâu.
Thiếu nữ này rất tuổi trẻ, thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, nhưng cảnh giới lại đạt được Nhân Hoàng. Quan trọng nhất là bốn người đều cảm giác người này rất nguy hiểm, giống như đây không phải là một thiếu nữ xinh đẹp, mà là một con thú hoàng hung mãnh!
Mặc dù thiếu nữ đứng ở phía dưới, mọi người lơ lửng ở phía trên, nhưng cảm giác thiếu nữ cho bọn hắn lại là cao cao tại thượng. Giống như thiếu nữ này là thần nữ ở trên chín tầng trời, bọn họ chỉ là phàm phu tục tử mà thôi.
- Chít chít đấy cục cục Ự...c ngọc?
Thiếu nữ khẽ hé đôi môi đỏ mộng, phun ra vài câu cổ quái. Diêm Chấn nghe không hiểu, mơ hồ mở trừng hai mắt, đột nhiên hai mắt Lục Ly và Mông Thần, Dạ Tra lại co rụt lại. Bởi vì người này nói là cổ ngữ, bọn họ cũng có thể nghe hiểu.
Nguyên văn lời nói của thiếu nữ là:
- Các ngươi đang tìm ta?
Dạ Như bóp nát hai khối ngọc phù, hắn cũng không có truyền sai tin tức, đúng là hắn gặp một người, một người giống như đám người Lục Ly, là nhân loại có tay có chân.
Nhưng mà...
Làm sao bên trong Hỏa Ngục có thể có người? Còn là một thiếu nữ có thực lực kinh khủng như thế? Một thiếu nữ biết cổ ngữ?
Cổ ngữ là ngôn ngữ thời kỳ thượng cổ, tính ra mười vạn năm trước đã sớm đổi thành ngôn ngữ hiện tại. Trừ phi thiếu nữ này là chủng tộc thượng cổ trốn vào tiểu thế giới khi đó, vài chục vạn năm không có tiếp xúc với bên ngoài.
Bất kể như thế nào, kẻ địch xuất hiện, đám người Lục Ly cũng hơi yên tâm lại. Địch nhân là người, không phải quái vật, không phải yêu ma quỷ quái, ít nhất dễ dàng đối phó hơn.
Lục Ly mở miệng, dùng cổ ngữ dò hỏi:
- Đúng vậy, chúng ta đang tìm ngươi. Ngươi là ai? Đến từ phương nào? Vì sao giết người của chúng ta?
Nét mặt thiếu nữ lạnh giá, không có một chút tâm tình dao động, giống như một con thiên nga trắng kiêu ngạo, nàng lạnh lùng nói:
- Ta đến từ nơi nào? Nói với đám dân bản xứ như các ngươi cũng không biết. Về phần ta là ai? Các ngươi không có tư cách biết. Vì sao phải giết người? Bởi vì tâm tình ta không tốt. Lúc này các ngươi đi vào quấy rầy ta, ta tâm tình càng kém hơn, cho nên các ngươi tự nhận xui xẻo đi.
Bên trong Hỏa Ngục rất kỳ lạ, nham tương nóng hổi như thế lại có cá tồn tại, nghe nói dưới đáy nham tương còn có một chút linh dược hỏa thuộc tính.
Ba người Lục Ly không cố ý dò xét phía dưới hỏa hồ có linh dược hay không, bốn người dè bay về phía trước. Căn cứ tình báo trong hồ có một hòn đảo, trên đảo có một tòa núi lửa to lớn, mười mấy người chết đi, nhất định là tiến vào trong núi lửa bị giết.
Phi hành gần nửa canh giờ, đã tới giữa hồ, quả nhiên thấy một hòn đảo nhỏ, trên đảo có một ngọn núi lửa cao vút, từ xa đã có thể thấy khói đen bốc lên.
Bốn người không có mạo muội lên đảo, mà đi quanh hòn đảo một vòng, dùng thần niệm dò xét, tìm kiếm xem có quái vật ẩn nấp hay không.
Trên đảo rất an toàn, không có bất kỳ sinh linh nào, cũng không dò xét ra có cấm chế tồn tại. Mông Thần và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hắn và Dạ Tra bay lên trên đảo trước, chậm rãi đi tới gần miệng núi lửa.
Sau khi tới miệng núi lửa, thần niệm của bốn người lập tức dò xét vào trong núi lửa, nhưng miệng núi lửa này rất sâu, bốn người không dò xét được cái gì.
- Vào!
Lục Ly ra dấu, mọi người dồn dập lấy binh khí ra, Mông Thần cũng lấy ra một thanh chiến đao khổng lồ, chiến giáp Thánh giai hiện lên bên ngoài thân thể, võ trang đầy đủ, chuẩn bị liều mạng.
Mông Thần đi ở phía trước nhất, không còn cách nào, lực phòng ngự của hắn mạnh nhất, nên thường bị lấy ra làm khiên thịt. Dạ Tra đi thứ hai, Lục Ly thứ ba, phía sau cùng là Diêm Chấn.
Ngọn núi lửa này vẫn còn hoạt động, bên trong bốc lên khói đen, cũng không biết mới phun trào lúc nào. Nhiệt độ bên trong cao dọa người, mọi người vào lập tức mồ hôi dầm dề, đau khổ chịu đựng.
Cũng may tất cả đều là võ giả thực lực mạnh mẽ, có thể chịu được chút nhiệt độ cao này. Mọi người chậm rãi bay xuống phía dưới, thần niệm thời thời khắc khắc dò xét, cho dù có bất kỳ động tĩnh nhỏ nào, cũng đừng hòng giấu được bốn người.
- Không có vấn đề gì.
Một mực đi xuống dưới đáy núi lửa, đã chỗ có thể nhìn thấy nham tương sôi trào, nhưng lại không dò xét được bất kỳ chỗ khác thường nào. Mười mấy tên thám báo đi vào chết đi, cũng không có phát hiện di hài.
- Quá tà môn rồi!
Lục Ly cau mày nhìn nham tương sôi trào phía dưới, xung quanh núi lửa không có bất kỳ cái cửa động nào, không có cấm chế dao động, phía dưới này cũng không có dị thường.
Đám người Mông Thần cũng đầy mơ hồ, Dạ Tra còn đang quan sát xung quanh, không buông tha bất kỳ địa phương nào. Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất trong Thần Châu đại địa, cho dù là một vị Địa Tiên ẩn nấp ở bên trong, cũng không thể gạt được Dạ Tra dò xét.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà!
Chỉ chốc lát sau, Dạ Tra lắc đầu nói:
- Không có vấn đề, nơi này không có bất cứ dị thường nào.
- Đi ra ngoài trước đã!
Lục Ly phất phất tay, nếu Dạ Tra đã không nhìn ra vấn đề, nơi này liền không có vấn đề, nhiệt độ nơi đây quá cao, Lục Ly cũng có chút chịu không nổi rồi.
Lúc mọi người muốn bay lên phía trên, đột nhiên con ngươi Dạ Tra lóe lên hàn mang, nhìn xuống phía dưới. Đám người Mông Thần cũng như lâm đại địch, Mông Thần và Diêm Chấn lập tức ngăn Lục Ly ở phía sau, ánh mắt khóa chặt phía dưới nham tương.
Rốt cục Lục Ly cũng phát hiện được chỗ không bình thường, hắn cảm nhận được một chút hàn khí, hàn khí kia như gió rét ngày xuân, nhằm thẳng vào trái tim, lạnh đến mức làm cho người ta run lên.
Nhiệt độ nơi đây cao như thế, lại có một luồng hàn khí khiến toàn thân Lục Ly run lên, có thể thấy được quái vật sắp xuất hiện khủng bố cỡ nào?
Mọi người lơ lửng ở phía trên nham tương ngàn thước, dùng thần niệm tìm kiếm xuống dưới, rất nhanh trong mắt Dạ Tra, Mông Thần, Diêm Chấn tràn đầy vẻ kinh ngạc, lúc Lục Ly dò xét rõ ràng phía dưới nham tương có thứ gì đó bay lên, mắt cùng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bởi vì phía dưới nham tương có một người, một cô gái, một thiếu nữ tuyệt đẹp!
- Rầm rầm...
Nham tương chuyển dời, một người chậm rãi từ bên trong nham tương xông ra, bên ngoài cơ thể nàng có một màn hào quang rất mỏng, cho nên nham tương không cách nào thẩm thấu vào, dĩ nhiên là không cách nào tổn thương da của nàng.
Đây là một thiếu nữ rất xinh đẹp rất khiêu gợi, mái tóc màu đen tùy ý bó buộc, mặc một bộ nhuyễn giáp ám lam sắc mạ vàng, trước ngực trần trụi một mảng lớn. Lúc này mọi người từ phía trên nhìn xuống, có thể thấy một mảnh trắng lóa, vô cùng cao vút và no đủ. Eo của nàng nhỏ đến khó tin, ngang hông có một cái đai lưng cổ đồng, trung tâm đai lưng khảm một viên bảo thạch màu đỏ.
Phía dưới mặc một cái váy ngắn kỳ lạ, cảm giác như dùng rất nhiều lông xù tạo thành. Váy vô cùng ngắn, chỉ có thể che kín cái mông cao vút, còn để lộ ra hai cái đùi trắng như tuyết. Dưới chân đi một đôi giày bó màu đen, cẳng chân rất tinh tế, rất dài, để người ta thấy vô cùng đẹp.
Trong tay nàng cầm hai cây trường đao xinh đẹp, thân đao dài hẹp, phía trên hiện vẻ sắc bén, có đường vân thần bí, vừa nhìn là biết không phải mặt hàng cấp thấp. Sau lưng nàng khoác áo choàng màu đen, tạo cho nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm.
Nàng là mặt trái xoan điển hình, ngũ quan rất tinh xảo, cái mũi xinh xắn khiến cho người ta có cảm giác thanh tú. Con mắt to sáng, thế nhưng bên trong lấp lánh hàn khí, liếc mắt nhìn cũng cho người ta cảm giác như rơi vào hầm băng, lạnh từ đầu tới chân.
Nếu như vẻ đẹp của phụ nữ là 100%, Lục Linh ở trong lòng Lục Ly là 100%, thì ít nhất thiếu nữ này cũng có chín mươi tám phần trăm, thậm chí ở phương diện nào đó còn thắng được Lục Linh.
- Nhân Hoàng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bốn người đều không có nhìn bộ ngực cao vút của thiếu nữ, càng không nhìn bắp đùi vô cùng xinh đẹp của, bốn người cũng không có để ý vẻ bề ngoài của người này, nhưng mà nội tâm nổi lên sự kiêng kị thật sâu.
Thiếu nữ này rất tuổi trẻ, thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, nhưng cảnh giới lại đạt được Nhân Hoàng. Quan trọng nhất là bốn người đều cảm giác người này rất nguy hiểm, giống như đây không phải là một thiếu nữ xinh đẹp, mà là một con thú hoàng hung mãnh!
Mặc dù thiếu nữ đứng ở phía dưới, mọi người lơ lửng ở phía trên, nhưng cảm giác thiếu nữ cho bọn hắn lại là cao cao tại thượng. Giống như thiếu nữ này là thần nữ ở trên chín tầng trời, bọn họ chỉ là phàm phu tục tử mà thôi.
- Chít chít đấy cục cục Ự...c ngọc?
Thiếu nữ khẽ hé đôi môi đỏ mộng, phun ra vài câu cổ quái. Diêm Chấn nghe không hiểu, mơ hồ mở trừng hai mắt, đột nhiên hai mắt Lục Ly và Mông Thần, Dạ Tra lại co rụt lại. Bởi vì người này nói là cổ ngữ, bọn họ cũng có thể nghe hiểu.
Nguyên văn lời nói của thiếu nữ là:
- Các ngươi đang tìm ta?
Dạ Như bóp nát hai khối ngọc phù, hắn cũng không có truyền sai tin tức, đúng là hắn gặp một người, một người giống như đám người Lục Ly, là nhân loại có tay có chân.
Nhưng mà...
Làm sao bên trong Hỏa Ngục có thể có người? Còn là một thiếu nữ có thực lực kinh khủng như thế? Một thiếu nữ biết cổ ngữ?
Cổ ngữ là ngôn ngữ thời kỳ thượng cổ, tính ra mười vạn năm trước đã sớm đổi thành ngôn ngữ hiện tại. Trừ phi thiếu nữ này là chủng tộc thượng cổ trốn vào tiểu thế giới khi đó, vài chục vạn năm không có tiếp xúc với bên ngoài.
Bất kể như thế nào, kẻ địch xuất hiện, đám người Lục Ly cũng hơi yên tâm lại. Địch nhân là người, không phải quái vật, không phải yêu ma quỷ quái, ít nhất dễ dàng đối phó hơn.
Lục Ly mở miệng, dùng cổ ngữ dò hỏi:
- Đúng vậy, chúng ta đang tìm ngươi. Ngươi là ai? Đến từ phương nào? Vì sao giết người của chúng ta?
Nét mặt thiếu nữ lạnh giá, không có một chút tâm tình dao động, giống như một con thiên nga trắng kiêu ngạo, nàng lạnh lùng nói:
- Ta đến từ nơi nào? Nói với đám dân bản xứ như các ngươi cũng không biết. Về phần ta là ai? Các ngươi không có tư cách biết. Vì sao phải giết người? Bởi vì tâm tình ta không tốt. Lúc này các ngươi đi vào quấy rầy ta, ta tâm tình càng kém hơn, cho nên các ngươi tự nhận xui xẻo đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro