Vạn Phật Thà...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
U Châu có chín tên Nhân Hoàng, hai tên bị đánh chết, bốn tên bị bắt sống, giờ chỉ còn lại ba tên Nhân Hoàng, kết cục đã không cần phải đoán, giờ Vân Châu đại thắng, nhìn hành động của Lục Linh bây giờ, có vẻ không nắm xuống U Châu thì tuyệt sẽ không bỏ qua.
Lục Ly và Hồ Lang thông qua truyền tống trận về lại Vân Châu, phát hiện quân đội trong thành không nhiều, chỉ chừng mấy chục vạn, Quân Hậu Cảnh cũng rất ít.
Thần niệm Lục Ly quét tới Vân Thủy Điện, cũng không thấy Lục Linh ở bên trong, hắn và Hồ Lang tiến vào hậu điện, tìm tới một tên Quân Hậu Cảnh quen mặt, dò hỏi:
- Thánh Nữ đâu? Nàng không ở Vân Thủy Thành?
Lão giả Quân Hậu Cảnh kính cẩn hành lễ, sau đó đáp:
- Thánh Nữ xuất chinh theo đại quân, nàng nói đợi các ngươi trở về thì để các ngươi tọa trấn Vân Thủy Thành.
- Tọa trấn?
Lục Ly nhướng mày, dừng một lát mới hỏi tiếp:
- Hiện tại đại quân đã đánh tới đâu?
Lão giả đáp:
- Theo như tin tức truyền về sáng nay, đại quân đã vượt qua Vân U hải, Đại Đế công khai truyền lời, nói muốn san bằng U Châu.
Lục Ly không khỏi nghi hoặc, hỏi:
- Đại quân đã đánh tới U Châu tới, còn cần tọa trấn Vân Thủy Thành này làm gì nữa?
Sau đó hắn đảo mắt nhìn sang Hồ Lang nói:
- Thượng tướng quân, ngươi tọa trấn ở đây, ta tới chỗ đại quân xuất chút lực.
Hồ Lang sao dám để Lục Ly hành động một mình, không ngừng lắc đầu nói:
- Đại Quốc Sư, Thánh nữ đã dặn dò, chúng ta cứ chờ ở đây là được rồi. Hơn nữa tọa trấn không chỉ là ngồi nguyên chỗ này, mà còn phải giám thị động tĩnh phía Lương Châu và Trung Châu, nhiệm vụ của chúng ta cũng rất nặng nề.
Lão giả khuyên nhủ:
- Thánh Nữ nói, đây là mệnh lệnh, nếu Đại Quốc Sư không tuân lệnh, nàng sẽ xử lý theo quân pháp.
….
Lục Ly quệt quệt môi không cho là đúng, Lục Linh sẽ dùng quân pháp với hắn? Song hắn cũng phần nào hiểu được ý tứ của Lục Linh, lần này đại cục đã định, Lục Ly có đi hay không đều không nhiều lắm ý nghĩa, lưu lại hậu phương sẽ càng thêm an toàn.
Lục Ly nghĩ đến bên người Lục Linh có tận mười một tên Nhân Hoàng, U Châu lại chỉ có ba đại Nhân Hoàng, phía Trung Châu không khả năng quang minh chính đại nhúng tay, bởi thế bên kia hẳn không có gì nguy hiểm, hắn qua đó quả thực không giúp đỡ được gì nhiều.
- Được rồi!
Lục Ly từ bỏ ý định quay lại U Châu, nghĩ nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp:
- Đã bố trí người đi Đại Phật Tự dò xét tin tức chưa?
Lão giả này là phượng nô của Lục Linh, thân phận tương tự như là Đại tổng quản Vân Thủy Điện, Lục Ly biết Lục Linh thường xuyên để hắn bí mật đi làm một số chuyện, cho nên mới hỏi vậy.
Lão giả gật đầu nói:
- Đã bố trí rồi, trực tiếp sử dụng bí trận truyền tin cho người Trung Châu, dự tính không đến mười ngày sẽ có tin tức truyền về.
- Tốt!
So với quay về U Châu đại khai sát giới, Lục Ly càng để ý tới chuyện Bồ Đề Quả, bèn dứt khoát ở lại trong Vân Thủy Điện, vừa khéo tu luyện thêm một đoạn thời gian. Còn về chuyện giám thị động tĩnh Lương Châu và Trung Châu, Lục Ly giao hết cho Hồ Lang. Lục Linh không có dặn dò gì đặc biệt, khẳng định là đã phái người nhìn chằm chằm, không cần hắn phải quá phí tâm.
Năm ngày sau, tiền phương truyền về quân tình, đại quân Vân Châu đánh vào U Châu, lần nữa bắt được một tên Nhân Hoàng, hai tên Nhân Hoàng còn lại căn bản không dám chống cự, một đường tháo chạy về hướng nam.
Đại quân thế như lửa đốt đồng xanh cuồng quét U Châu, đi qua đâu gia tộc thế lực lớn bé nơi đó dồn dập ra thành quy hàng, không có bất kỳ thành trì nào dám ngáng đường. Vẻn vẹn năm ngày, đại quân đã liên tiếp hạ trên trăm thành, chiếm cứ toàn bộ U Châu chỉ còn là vấn đề thời gian.
Chín đại Nhân Hoàng U Châu, hiện tại đã có năm tên quy hàng, hai tên bị giết, hai tên còn lại dự tính rất nhanh cũng sẽ chạy ra U Châu.
Tương tự như khi Lục Ly và Hồ Lang nhẹ nhàng quét ngang vô số thành trì lúc trước, không có cường giả, quân đội căn bản không kham nổi một kích. Dù quân đội có nhiều đến mấy, bên này chỉ cần phái ra một tên Nhân Hoàng dẫn đội, một vạn đại quân liền có thể quét ngang trăm vạn đại quân đối phương.
Ở Thần Châu đại địa, cường giả chính là tồn tại chí cao vô thượng, một tên cường giả có thể nhẹ nhàng chiếm lấy mảnh lớn địa bàn, đồng thời có được rất nhiều võ giả phụ dung đi theo, có thể dễ dàng ngưng tạo ra một thế lực lớn. Đợi khi cường giả kia chết đi, thế lực đó rất nhanh liền sẽ sụp đổ.
Sau khi được đến tin tức này, Lục Ly lại không mấy để tâm, đây đều là chuyện nằm trong dự liệu của hắn. Hiện tại chỉ phải xem hai tên Nhân Hoàng còn lại kia sẽ chạy ra U Châu, hay là liều chết tử chiến đến cùng, hoặc là bị Lục Linh thu phục.
Lục Linh thu phục thêm bao nhiêu tên Nhân Hoàng, Lục Ly đã không có quá nhiều hưng phấn, mấy tên Nhân Hoàng hay mấy chục tên Nhân Hoàng giờ chẳng khác nhau là mấy.
Hiện tại lục Ly và Lục Linh đã hoàn toàn không cần e ngại bất kỳ thế nào bên ngoài Trung Châu. Còn nếu mười hai Vương tộc Trung Châu tiến đánh, dù Vân Vũ đế quốc có được một trăm tên Nhân Hoàng, kết cục cũng chẳng thay đổi được gì, chỉ cần Luân Hồi Cung tuỳ tiện phái đến một hai tên Địa Tiên liền có thể nhẹ nhàng trấn áp.
Đương nhiên, nhiều Nhân Hoàng vẫn tốt hơn, ít nhất sẽ càng dễ bồi dưỡng cường giả cảnh giới Địa Tiên.
Trong lòng Lục Ly chỉ nghĩ đến Bồ Đề Quả, hiện tại Bạch Thu Tuyết đã thành mối bận tâm duy nhất còn lại trong lòng hắn, chỉ cần có thể cứu sống Bạch Thu Tuyết, dù có phải chết hắn cũng không tiếc.
Thời gian chầm chậm trôi đi, lại qua bốn ngày, phía Trung Châu rốt cục truyền đến tin tức, Đại tổng quản Vân Thủy Điện lập tức tìm tới Lục Ly bẩm báo.
- Quả đúng là có lượng lớn linh quả sắp đấu giá …
Tin tức được xác định, hơn một tháng sau, Đại Phật Tự sẽ đấu giá một nhóm linh quả trong Vạn Phật Thành. Toàn bộ nhóm linh quả lần này đều là linh quả đỉnh cấp, mỗi trái đều có giá trị liên thành, công hiệu vô cùng nghịch thiên, việc này giờ đã truyền khắp Trung Châu, trở thành đại thịnh sự trong đoạn thời gian gần đây, rất nhiều gia tộc lớn nhỏ đều đang trên đường tụ tập về Vạn Phật Thành.
Đáng tiếc thám báo ở Trung Châu không dò la ra được trong nhóm linh quả kia có Bồ Đề Quả hay không, trước lúc đấu giá, mọi tin tức về linh quả đều được bảo mật, dự tính chỉ con em đại gia tộc mới có tư cách biết được.
Nghe xong Đại tổng quản báo cáo, Lục Ly lập tức lấy ra địa đồ quan sát một phen, nhìn qua một lượt hắn mới khẽ thở phào, Đại Phật Tự nằm ở mặt tây Trung Châu, cách Vân Châu U Châu không tính quá xa.
Hắn quay sang Hồ Lang dò hỏi:
- Nếu chúng ta muốn đi Vạn Phật Thành, có thể một đường truyền tống qua đó không?
- Truyền tống thì có thể truyền tống …
Hồ Lang có chút ngập ngừng nói:
- Nhưng chúng ta không tiến vào Trung Châu thì không sao, một khi tiến vào mười hai Vương tộc có thể tùy tiện đánh chết chúng ta. Mười hai Vương tộc không thể xâm nhập các lục địa còn lại, nhưng khi chúng ta đi vào Trung Châu thì lại khác, bọn hắn có thể tuỳ tiện chụp mũ chúng ta tội danh mưu đồ bất chính, sau đó đánh chết mà không ai nói được gì.
Đại tổng quản tán đồng nói:
- Bình thường chúng ta đều không đi Trung Châu, dù muốn mua linh tài cũng là ủy thác người bên kia mua sắm giúp. Nếu Thượng tướng quân tới Trung Châu, tuyệt đối sống không quá ba ngày. Đại Quốc Sư, việc này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ an bài người đưa Huyền Tinh qua đó, trước kia Thánh Nữ từng hạ lệnh qua, nếu có tin tức về Bồ Đề Quả, không tiếc bất cứ giá nào đều phải mua về cho bằng được.
- Các ngươi sợ mười hai Vương tộc, nhưng ta lại không sợ!
Song Lục Ly vẫn lắc đầu nói:
- Ta quang minh chính đại đi Trung Châu, để xem ai dám động đến ta? Dù ta có tiến vào Luân Hồi Thành, người Luân Hồi Cung cũng chẳng dám làm gì, thậm chí còn sợ ta xảy ra chuyện ở trong đó.
- Đối với ta, việc này quá quan trọng, tuyệt không cho phép có nửa điểm sai lầm.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Ngươi đưa tin cho tỷ tỷ, nói ta phải đi Vạn Phật Thành, nếu nàng không đồng ý, ta sẽ đi một mình.
- Cái này …
Hồ Lang và Đại tổng quản đều khó xử, thấy Lục Ly kiên trì, Đại tổng quản đành phải phái người đưa tin. Lục Ly không quản, an tâm chờ tin tức ở hậu điện, nếu Lục Linh truyền tin về không cho phép đi, hắn đành phải đi một mình, dù có phải cướp hắn cũng phải cướp Bồ Đề tới tay cho bằng được.
Bạch Thu Tuyết đã bị đóng băng hai năm, một người bị đông cứng trong băng, linh hồn lại có thể suy nghĩ, thế giới của nàng là một màu đen kịt, bốn phía toàn là hàn băng vô tận, cuộc sống như thế, đổi lại người bình thường sợ rằng sớm đã điên mất.
- Phải đi Vạn Phật Thành!
Lục Ly rất kiên định, bất luận Đại Phật Tự có Bồ Đề Quả hay không, lần này hắn tất phải đi Vạn Phật Thành một chuyến.
Lục Ly và Hồ Lang thông qua truyền tống trận về lại Vân Châu, phát hiện quân đội trong thành không nhiều, chỉ chừng mấy chục vạn, Quân Hậu Cảnh cũng rất ít.
Thần niệm Lục Ly quét tới Vân Thủy Điện, cũng không thấy Lục Linh ở bên trong, hắn và Hồ Lang tiến vào hậu điện, tìm tới một tên Quân Hậu Cảnh quen mặt, dò hỏi:
- Thánh Nữ đâu? Nàng không ở Vân Thủy Thành?
Lão giả Quân Hậu Cảnh kính cẩn hành lễ, sau đó đáp:
- Thánh Nữ xuất chinh theo đại quân, nàng nói đợi các ngươi trở về thì để các ngươi tọa trấn Vân Thủy Thành.
- Tọa trấn?
Lục Ly nhướng mày, dừng một lát mới hỏi tiếp:
- Hiện tại đại quân đã đánh tới đâu?
Lão giả đáp:
- Theo như tin tức truyền về sáng nay, đại quân đã vượt qua Vân U hải, Đại Đế công khai truyền lời, nói muốn san bằng U Châu.
Lục Ly không khỏi nghi hoặc, hỏi:
- Đại quân đã đánh tới U Châu tới, còn cần tọa trấn Vân Thủy Thành này làm gì nữa?
Sau đó hắn đảo mắt nhìn sang Hồ Lang nói:
- Thượng tướng quân, ngươi tọa trấn ở đây, ta tới chỗ đại quân xuất chút lực.
Hồ Lang sao dám để Lục Ly hành động một mình, không ngừng lắc đầu nói:
- Đại Quốc Sư, Thánh nữ đã dặn dò, chúng ta cứ chờ ở đây là được rồi. Hơn nữa tọa trấn không chỉ là ngồi nguyên chỗ này, mà còn phải giám thị động tĩnh phía Lương Châu và Trung Châu, nhiệm vụ của chúng ta cũng rất nặng nề.
Lão giả khuyên nhủ:
- Thánh Nữ nói, đây là mệnh lệnh, nếu Đại Quốc Sư không tuân lệnh, nàng sẽ xử lý theo quân pháp.
….
Lục Ly quệt quệt môi không cho là đúng, Lục Linh sẽ dùng quân pháp với hắn? Song hắn cũng phần nào hiểu được ý tứ của Lục Linh, lần này đại cục đã định, Lục Ly có đi hay không đều không nhiều lắm ý nghĩa, lưu lại hậu phương sẽ càng thêm an toàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly nghĩ đến bên người Lục Linh có tận mười một tên Nhân Hoàng, U Châu lại chỉ có ba đại Nhân Hoàng, phía Trung Châu không khả năng quang minh chính đại nhúng tay, bởi thế bên kia hẳn không có gì nguy hiểm, hắn qua đó quả thực không giúp đỡ được gì nhiều.
- Được rồi!
Lục Ly từ bỏ ý định quay lại U Châu, nghĩ nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp:
- Đã bố trí người đi Đại Phật Tự dò xét tin tức chưa?
Lão giả này là phượng nô của Lục Linh, thân phận tương tự như là Đại tổng quản Vân Thủy Điện, Lục Ly biết Lục Linh thường xuyên để hắn bí mật đi làm một số chuyện, cho nên mới hỏi vậy.
Lão giả gật đầu nói:
- Đã bố trí rồi, trực tiếp sử dụng bí trận truyền tin cho người Trung Châu, dự tính không đến mười ngày sẽ có tin tức truyền về.
- Tốt!
So với quay về U Châu đại khai sát giới, Lục Ly càng để ý tới chuyện Bồ Đề Quả, bèn dứt khoát ở lại trong Vân Thủy Điện, vừa khéo tu luyện thêm một đoạn thời gian. Còn về chuyện giám thị động tĩnh Lương Châu và Trung Châu, Lục Ly giao hết cho Hồ Lang. Lục Linh không có dặn dò gì đặc biệt, khẳng định là đã phái người nhìn chằm chằm, không cần hắn phải quá phí tâm.
Năm ngày sau, tiền phương truyền về quân tình, đại quân Vân Châu đánh vào U Châu, lần nữa bắt được một tên Nhân Hoàng, hai tên Nhân Hoàng còn lại căn bản không dám chống cự, một đường tháo chạy về hướng nam.
Đại quân thế như lửa đốt đồng xanh cuồng quét U Châu, đi qua đâu gia tộc thế lực lớn bé nơi đó dồn dập ra thành quy hàng, không có bất kỳ thành trì nào dám ngáng đường. Vẻn vẹn năm ngày, đại quân đã liên tiếp hạ trên trăm thành, chiếm cứ toàn bộ U Châu chỉ còn là vấn đề thời gian.
Chín đại Nhân Hoàng U Châu, hiện tại đã có năm tên quy hàng, hai tên bị giết, hai tên còn lại dự tính rất nhanh cũng sẽ chạy ra U Châu.
Tương tự như khi Lục Ly và Hồ Lang nhẹ nhàng quét ngang vô số thành trì lúc trước, không có cường giả, quân đội căn bản không kham nổi một kích. Dù quân đội có nhiều đến mấy, bên này chỉ cần phái ra một tên Nhân Hoàng dẫn đội, một vạn đại quân liền có thể quét ngang trăm vạn đại quân đối phương.
Ở Thần Châu đại địa, cường giả chính là tồn tại chí cao vô thượng, một tên cường giả có thể nhẹ nhàng chiếm lấy mảnh lớn địa bàn, đồng thời có được rất nhiều võ giả phụ dung đi theo, có thể dễ dàng ngưng tạo ra một thế lực lớn. Đợi khi cường giả kia chết đi, thế lực đó rất nhanh liền sẽ sụp đổ.
Sau khi được đến tin tức này, Lục Ly lại không mấy để tâm, đây đều là chuyện nằm trong dự liệu của hắn. Hiện tại chỉ phải xem hai tên Nhân Hoàng còn lại kia sẽ chạy ra U Châu, hay là liều chết tử chiến đến cùng, hoặc là bị Lục Linh thu phục.
Lục Linh thu phục thêm bao nhiêu tên Nhân Hoàng, Lục Ly đã không có quá nhiều hưng phấn, mấy tên Nhân Hoàng hay mấy chục tên Nhân Hoàng giờ chẳng khác nhau là mấy.
Hiện tại lục Ly và Lục Linh đã hoàn toàn không cần e ngại bất kỳ thế nào bên ngoài Trung Châu. Còn nếu mười hai Vương tộc Trung Châu tiến đánh, dù Vân Vũ đế quốc có được một trăm tên Nhân Hoàng, kết cục cũng chẳng thay đổi được gì, chỉ cần Luân Hồi Cung tuỳ tiện phái đến một hai tên Địa Tiên liền có thể nhẹ nhàng trấn áp.
Đương nhiên, nhiều Nhân Hoàng vẫn tốt hơn, ít nhất sẽ càng dễ bồi dưỡng cường giả cảnh giới Địa Tiên.
Trong lòng Lục Ly chỉ nghĩ đến Bồ Đề Quả, hiện tại Bạch Thu Tuyết đã thành mối bận tâm duy nhất còn lại trong lòng hắn, chỉ cần có thể cứu sống Bạch Thu Tuyết, dù có phải chết hắn cũng không tiếc.
Thời gian chầm chậm trôi đi, lại qua bốn ngày, phía Trung Châu rốt cục truyền đến tin tức, Đại tổng quản Vân Thủy Điện lập tức tìm tới Lục Ly bẩm báo.
- Quả đúng là có lượng lớn linh quả sắp đấu giá …
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tin tức được xác định, hơn một tháng sau, Đại Phật Tự sẽ đấu giá một nhóm linh quả trong Vạn Phật Thành. Toàn bộ nhóm linh quả lần này đều là linh quả đỉnh cấp, mỗi trái đều có giá trị liên thành, công hiệu vô cùng nghịch thiên, việc này giờ đã truyền khắp Trung Châu, trở thành đại thịnh sự trong đoạn thời gian gần đây, rất nhiều gia tộc lớn nhỏ đều đang trên đường tụ tập về Vạn Phật Thành.
Đáng tiếc thám báo ở Trung Châu không dò la ra được trong nhóm linh quả kia có Bồ Đề Quả hay không, trước lúc đấu giá, mọi tin tức về linh quả đều được bảo mật, dự tính chỉ con em đại gia tộc mới có tư cách biết được.
Nghe xong Đại tổng quản báo cáo, Lục Ly lập tức lấy ra địa đồ quan sát một phen, nhìn qua một lượt hắn mới khẽ thở phào, Đại Phật Tự nằm ở mặt tây Trung Châu, cách Vân Châu U Châu không tính quá xa.
Hắn quay sang Hồ Lang dò hỏi:
- Nếu chúng ta muốn đi Vạn Phật Thành, có thể một đường truyền tống qua đó không?
- Truyền tống thì có thể truyền tống …
Hồ Lang có chút ngập ngừng nói:
- Nhưng chúng ta không tiến vào Trung Châu thì không sao, một khi tiến vào mười hai Vương tộc có thể tùy tiện đánh chết chúng ta. Mười hai Vương tộc không thể xâm nhập các lục địa còn lại, nhưng khi chúng ta đi vào Trung Châu thì lại khác, bọn hắn có thể tuỳ tiện chụp mũ chúng ta tội danh mưu đồ bất chính, sau đó đánh chết mà không ai nói được gì.
Đại tổng quản tán đồng nói:
- Bình thường chúng ta đều không đi Trung Châu, dù muốn mua linh tài cũng là ủy thác người bên kia mua sắm giúp. Nếu Thượng tướng quân tới Trung Châu, tuyệt đối sống không quá ba ngày. Đại Quốc Sư, việc này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ an bài người đưa Huyền Tinh qua đó, trước kia Thánh Nữ từng hạ lệnh qua, nếu có tin tức về Bồ Đề Quả, không tiếc bất cứ giá nào đều phải mua về cho bằng được.
- Các ngươi sợ mười hai Vương tộc, nhưng ta lại không sợ!
Song Lục Ly vẫn lắc đầu nói:
- Ta quang minh chính đại đi Trung Châu, để xem ai dám động đến ta? Dù ta có tiến vào Luân Hồi Thành, người Luân Hồi Cung cũng chẳng dám làm gì, thậm chí còn sợ ta xảy ra chuyện ở trong đó.
- Đối với ta, việc này quá quan trọng, tuyệt không cho phép có nửa điểm sai lầm.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Ngươi đưa tin cho tỷ tỷ, nói ta phải đi Vạn Phật Thành, nếu nàng không đồng ý, ta sẽ đi một mình.
- Cái này …
Hồ Lang và Đại tổng quản đều khó xử, thấy Lục Ly kiên trì, Đại tổng quản đành phải phái người đưa tin. Lục Ly không quản, an tâm chờ tin tức ở hậu điện, nếu Lục Linh truyền tin về không cho phép đi, hắn đành phải đi một mình, dù có phải cướp hắn cũng phải cướp Bồ Đề tới tay cho bằng được.
Bạch Thu Tuyết đã bị đóng băng hai năm, một người bị đông cứng trong băng, linh hồn lại có thể suy nghĩ, thế giới của nàng là một màu đen kịt, bốn phía toàn là hàn băng vô tận, cuộc sống như thế, đổi lại người bình thường sợ rằng sớm đã điên mất.
- Phải đi Vạn Phật Thành!
Lục Ly rất kiên định, bất luận Đại Phật Tự có Bồ Đề Quả hay không, lần này hắn tất phải đi Vạn Phật Thành một chuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro