Đi Phỏng Vấn Cô...
2025-01-01 20:57:18
Căn hộ của Lý Thước rất rộng, nhìn sơ qua có khoảng bốn năm gian phòng, hai bên đều có ban công.
Xuân Vũ nhịn không được hỏi “Thật lớn…Chỗ này rộng bao nhiêu mét vuông?”
“200 mét vuông.”
200 mét vuông? Ở chỗ đắt như này?
Xuân Vũ xấu hổ “Vậy tiền thuê là bao nhiêu?”
“Tiền thuê?” Lý Thước ngoái lại nhìn Xuân Vũ, trầm mặc mấy giây.
“Một tháng hơn hai vạn”
Xuân Vũ không nói nên lời.
Lý Thước tiếp tục “Vậy nên cuộc sống của tôi cũng không dễ dàng.”
Xuân Vũ cúi đầu, trong lòng phức tạp.
Hơn hai vạn một tháng, hoàn toàn đủ để mua được nhà rồi.
Nhưng sống như nào là chuyện của người ta, cô không thể nói cái gì, chỉ cần không tăng thêm gánh nặng là được.
“Tôi… tôi sẽ tranh thủ tìm công việc bao chỗ ở.” Xuân Vũ thì thào.
Ánh mắt Lý Thước dừng lại trên người Xuân Vũ, không trả lời mà đi đến mở cửa phòng cho khách rồi nói “Không bằng em tìm một công việc có lương cao thì hơn.”
Xuân Vũ đỏ bừng mặt, đầu ngượng ngùng ngẩng lên, đi theo Lý Thước đến phòng cho khách.
Lý Thước nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô, nở nụ cười thâm thúy, tay một lần nữa khoác lên vai cô.
“Xem thử một chút, có cần thêm cái gì thì nói với tôi.”
Xuân Vũ chậm rãi ngẩng đầu.
Tuy là phòng cho khách nhưng lại lớn hơn cả căn hộ cô đã thuê, diện tích ngang với phòng ngủ ở quê nhà cô.
Phòng được trang hoàng rất tinh xảo, thiết kế theo phong cách Bắc Âu thịnh hành hiện nay.
Có thể nói, đây chính là phòng ngủ trong lý tưởng của cô.
Xuân Vũ thực kích động, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, cẩn thận quan sát cả căn phòng.
Trong phòng có đầy đủ trang thiết bị cần thiết, vật dụng bên trong phòng tắm cũng vậy, thậm chí còn có cả áo tắm và khăn tắm trong tủ.
Xuân Vũ kinh ngạc
Lý Thước giải thích “Cái này để chuẩn bị cho khách đến nhà, nhưng mà còn chưa có bạn bè đến. Tất cả đều mới, em yên tâm.”
Xuân Vũ gật đầu, nghĩ thầm đây là cuộc sống của tầng lớp trung lưu và thượng lưu đi.
Xuân Vũ tới vội vàng, chỉ mang theo đồ lót tắm rửa. Nhưng bây giờ cũng không cần thêm cái gì.
Cô đặt túi xách xuống, bảo đảm với Lý Thước “Tôi sẽ mau chóng tìm việc.”
Lý Thước cao lớn, cúi xuống nhìn cô “Muốn tôi giới thiệu công việc cho em không?”
“Không cần không cần!” Xuân Vũ lập tức lắc đầu, “Tôi có người quen ở Thâm Quyến, cô ấy sẽ tìm giúp tôi.”
“Vậy được rồi, em nghỉ ngơi sớm!” Lý Thước nói xong, đóng cửa phòng ngủ cho cô.
Cuối cùng cũng chỉ còn một mình Xuân Vũ trong phòng, cô nhẹ nhàng thở phào, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho mẹ, để bà gửi quần áo lại đây.
Sau đó mở wechat liên lạc với đại tỷ, nhờ chị ấy tìm việc giúp mình
Công việc lần trước của Xuân Vũ cũng là đại tỷ giới thiệu.
Chồng của đại tỷ là giám đốc một công ty game nên anh ấy quen biết rất nhiều công ty liên quan đến game.
Chuyện của Xuân Vũ lần đại tỷ không giúp đỡ được, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, cho nên rất nhanh đã đồng ý với cô.
“Tiểu Vũ, có một công ty điện tử chồng chị biết đang thiếu người, tiền lương cũng khá, em có muốn tới không?”
Công ty điện tử?
“Nhưng em không biết chơi game.” Xuân Vũ nhắn lại.
“Là về phát sóng trực tiếp các thông tin trận đấu thể thao điện tử, không cần chơi game, chỉ cần biết một chút kiến thức liên quan.”
Xuân Vũ tâm động, lập tức trả lời “Cụ thể là làm gì? Bao ở không?”
Đại tỷ gửi tới một icon đổ mồ hôi “Các công ty mới nổi này bây giờ không bao ở đâu, nếu có bao ở tức là yêu cầu thấp, lương tạm ổn nhưng suốt ngày phải tăng ca.”
“Hoạt động chủ yếu của bọn họ chủ yếu là tuyên truyền game và đặt nền tảng hỗ trợ các streamer.”
“A, vậy thì được!” Xuân Vũ trả lời.
Ngay sau đó, đại tỷ đã gửi cho cô tài liệu dùng cho cuộc phỏng vấn, đa số đều là các sự kiện game lớn và các streamer nổi tiếng.
Xuân Vũ đọc cả đêm, sáng hôm sau ra khỏi nhà sớm.
Lý Thước là huấn luyện viên thể hình, luôn phải dậy sớm.
Lý Thước vừa chạy xong đi về, nhìn thấy Xuân Vũ muốn ra ngoài, hắn ngạc nhiên hỏi “Sớm như vậy ra ngoài?”
“Tôi…tôi đi phỏng vấn.”
“Tôi sẽ nhanh chóng trả tiền cho anh.”
Xuân Vũ nói xong liền đi ra ngoài.
Lý Thước nhìn bóng dáng thỏ con đang chạy trốn, nở nụ cười.
Xuân Vũ nhịn không được hỏi “Thật lớn…Chỗ này rộng bao nhiêu mét vuông?”
“200 mét vuông.”
200 mét vuông? Ở chỗ đắt như này?
Xuân Vũ xấu hổ “Vậy tiền thuê là bao nhiêu?”
“Tiền thuê?” Lý Thước ngoái lại nhìn Xuân Vũ, trầm mặc mấy giây.
“Một tháng hơn hai vạn”
Xuân Vũ không nói nên lời.
Lý Thước tiếp tục “Vậy nên cuộc sống của tôi cũng không dễ dàng.”
Xuân Vũ cúi đầu, trong lòng phức tạp.
Hơn hai vạn một tháng, hoàn toàn đủ để mua được nhà rồi.
Nhưng sống như nào là chuyện của người ta, cô không thể nói cái gì, chỉ cần không tăng thêm gánh nặng là được.
“Tôi… tôi sẽ tranh thủ tìm công việc bao chỗ ở.” Xuân Vũ thì thào.
Ánh mắt Lý Thước dừng lại trên người Xuân Vũ, không trả lời mà đi đến mở cửa phòng cho khách rồi nói “Không bằng em tìm một công việc có lương cao thì hơn.”
Xuân Vũ đỏ bừng mặt, đầu ngượng ngùng ngẩng lên, đi theo Lý Thước đến phòng cho khách.
Lý Thước nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô, nở nụ cười thâm thúy, tay một lần nữa khoác lên vai cô.
“Xem thử một chút, có cần thêm cái gì thì nói với tôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xuân Vũ chậm rãi ngẩng đầu.
Tuy là phòng cho khách nhưng lại lớn hơn cả căn hộ cô đã thuê, diện tích ngang với phòng ngủ ở quê nhà cô.
Phòng được trang hoàng rất tinh xảo, thiết kế theo phong cách Bắc Âu thịnh hành hiện nay.
Có thể nói, đây chính là phòng ngủ trong lý tưởng của cô.
Xuân Vũ thực kích động, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, cẩn thận quan sát cả căn phòng.
Trong phòng có đầy đủ trang thiết bị cần thiết, vật dụng bên trong phòng tắm cũng vậy, thậm chí còn có cả áo tắm và khăn tắm trong tủ.
Xuân Vũ kinh ngạc
Lý Thước giải thích “Cái này để chuẩn bị cho khách đến nhà, nhưng mà còn chưa có bạn bè đến. Tất cả đều mới, em yên tâm.”
Xuân Vũ gật đầu, nghĩ thầm đây là cuộc sống của tầng lớp trung lưu và thượng lưu đi.
Xuân Vũ tới vội vàng, chỉ mang theo đồ lót tắm rửa. Nhưng bây giờ cũng không cần thêm cái gì.
Cô đặt túi xách xuống, bảo đảm với Lý Thước “Tôi sẽ mau chóng tìm việc.”
Lý Thước cao lớn, cúi xuống nhìn cô “Muốn tôi giới thiệu công việc cho em không?”
“Không cần không cần!” Xuân Vũ lập tức lắc đầu, “Tôi có người quen ở Thâm Quyến, cô ấy sẽ tìm giúp tôi.”
“Vậy được rồi, em nghỉ ngơi sớm!” Lý Thước nói xong, đóng cửa phòng ngủ cho cô.
Cuối cùng cũng chỉ còn một mình Xuân Vũ trong phòng, cô nhẹ nhàng thở phào, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho mẹ, để bà gửi quần áo lại đây.
Sau đó mở wechat liên lạc với đại tỷ, nhờ chị ấy tìm việc giúp mình
Công việc lần trước của Xuân Vũ cũng là đại tỷ giới thiệu.
Chồng của đại tỷ là giám đốc một công ty game nên anh ấy quen biết rất nhiều công ty liên quan đến game.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện của Xuân Vũ lần đại tỷ không giúp đỡ được, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, cho nên rất nhanh đã đồng ý với cô.
“Tiểu Vũ, có một công ty điện tử chồng chị biết đang thiếu người, tiền lương cũng khá, em có muốn tới không?”
Công ty điện tử?
“Nhưng em không biết chơi game.” Xuân Vũ nhắn lại.
“Là về phát sóng trực tiếp các thông tin trận đấu thể thao điện tử, không cần chơi game, chỉ cần biết một chút kiến thức liên quan.”
Xuân Vũ tâm động, lập tức trả lời “Cụ thể là làm gì? Bao ở không?”
Đại tỷ gửi tới một icon đổ mồ hôi “Các công ty mới nổi này bây giờ không bao ở đâu, nếu có bao ở tức là yêu cầu thấp, lương tạm ổn nhưng suốt ngày phải tăng ca.”
“Hoạt động chủ yếu của bọn họ chủ yếu là tuyên truyền game và đặt nền tảng hỗ trợ các streamer.”
“A, vậy thì được!” Xuân Vũ trả lời.
Ngay sau đó, đại tỷ đã gửi cho cô tài liệu dùng cho cuộc phỏng vấn, đa số đều là các sự kiện game lớn và các streamer nổi tiếng.
Xuân Vũ đọc cả đêm, sáng hôm sau ra khỏi nhà sớm.
Lý Thước là huấn luyện viên thể hình, luôn phải dậy sớm.
Lý Thước vừa chạy xong đi về, nhìn thấy Xuân Vũ muốn ra ngoài, hắn ngạc nhiên hỏi “Sớm như vậy ra ngoài?”
“Tôi…tôi đi phỏng vấn.”
“Tôi sẽ nhanh chóng trả tiền cho anh.”
Xuân Vũ nói xong liền đi ra ngoài.
Lý Thước nhìn bóng dáng thỏ con đang chạy trốn, nở nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro