Bẫy Rập (Trap)

Sống Chung (2)

2025-01-01 20:57:18

Chung cư của Lý Thước ở ngay bên cạnh thành phố Vạn Vật* (đã giải thích ở chương 7: ), là một chung cư cao cấp, hoàn toàn khác biệt so với nơi Xuân Vũ thuê.

Những tòa nhà cao tầng phồn hoa đầy hiện đại, là nơi tấc đất tấc vàng vậy mà tỉ lệ cây xanh lại đạt 45%. Xuân Vũ cảm thán kẻ có tiền thật tốt.

“Sao vậy?” Trong lúc Xuân Vũ đang ngây ngốc nhìn hoàn cảnh xung quanh, Lý Thước đã đi cách cô một khoảng, quay đầu lại hỏi.

Xuân Vũ xấu hổ lập tức cúi đầu chạy đến.

Lý Thước nhìn bộ dáng này cô, cực kỳ giống một chú thỏ nhỏ, vươn tay nắm lấy tay cô.

Xuân Vũ kinh ngạc nhìn hắn, trời sinh phản ứng chậm chạp làm cô chưa kịp suy nghĩ đã bị người kéo lên lầu.

“Lý Thước!” Trong thang máy chỉ có hai người

Xuân Vũ đứng ở phía sau, tay bị Lý Thước kéo lên phía trước.

Trong thang máy không gian nhỏ hẹp lại kín khiến sự hiện diện của Lý Thước càng thêm mạnh mẽ.

Xuân Vũ trong tiềm thức có cảm giác khủng hoảng, nhưng lại nhát gan chỉ dám nhắc nhở hắn.

Không nghĩ đến, người này còn nắm chặt hơn.

Xuân Vũ nhíu mày, không nhịn được dùng sức rút ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Thước đột nhiên quay đầu, các ngón tay đan chặt lấy nhau, dịu dàng nói “Đừng sợ!”

“Tôi…”

Tôi ở trong thang máy thì có cái gì sợ hãi?

Xuân Vũ buồn bực, lại không dám nói ra.

Lý Thước nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhăn lại thành một đoàn, ý cười đáy mắt lại càng sâu.

Cửa an ninh của chung cư là khóa vân tay.

Sau khi Lý Thước mở cửa cũng không đi vào mà kéo tay Xuân Vũ lưu lại vân tay cô rồi mới buông ra.

Khoảng khắc hắn buông tay, Xuân Vũ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Nhưng giây tiếp theo, hắn đã đứng sau Xuân Vũ, áp sát vào tai cô nói mật khẩu “Thử mở cửa xem.”

Xuân Vũ giật mình, dựng tóc gáy, lập tức ấn mật mã mở cửa.

‘Bíp’ một tiếng cửa phòng mở ra. Dù sao Xuân Vũ là lần đầu tiên tới, chủ nhân còn chưa vào, cô cũng không dám tiến, chỉ đứng tại chỗ nhìn hoàn cảnh xung quanh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Thước đứng sau lưng Xuân Vũ, đặt tay lên vai cô đẩy lại gần cửa.

Xuân Vũ cảm thấy tư thế này có chút không thích hợp.

Nhưng phản ứng của cô thật sự quá chậm, chưa kịp thay đổi tư thế đã bị Lý Thước ấn xuống ghế ngồi thay giày.

Lối vào nhà hơi hẹp, Lý Thước dễ dàng lấy được đôi dép lê và đặt nó trước mặt Xuân Vũ.

Hắn ngồi xổm xuống, gần như nhìn thẳng Xuân Vũ làm cô càng mất tự nhiên.

Xuân Vũ trong lòng cảm thấy tư thế này thật kỳ quái.

Lý Thước không để ý, ánh mắt hiền hòa “làm sao vậy?”

Xuân Vũ né tránh ánh mắt hắn, nhanh chóng thay đôi giày màu trắng của mình và đi dép lê vào.

Lý Thước rũ mắt nhìn xuống “Hơi rộng, lần đầu tiên có cô gái đến nhà, ngày mai sẽ đổi cho em!”

Xuân Vũ lập tức nói không cần, sau đó thắc mắc “Trương Lệ…chưa từng đến đây sao?”

“Ừm!” Lý Thước đáp lời, chính mình cũng nhanh chóng đứng dậy thay dép, đi vào trong phòng.

Xuân Vũ cảm thấy có chút khó tin nhưng cũng không hỏi nhiều, đứng dậy đi theo Lý Thước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Rập (Trap)

Số ký tự: 0