Bẫy Rập (Trap)

Say Rượu

2025-01-01 20:57:18

Lý Thước từ trên xe bước xuống, khuôn mặt mang theo ý cười nhàn nhạt,chậm rãi đi đến.

Xuân Vũ bước tới chỗ hắn “Lý Thước, bọn họ không tin tôi, anh nói với bọn họ đi.”

Lý Thước nhìn gương mặt phiếm hồng của cô gái nhỏ, liếc nhìn khoảng cách rất gần của hai người, khóe miệng cong lên, trực tiếp duỗi tay ra ôm lấy cô. Sau đó, tầm mắt hắn lại chuyển đến bên người Lương Việt đứng cách đó không xa.

Lương Việt vốn dĩ sắc mặt đã rất kém, từ lúc Lý Thước xuất hiện đã nhìn hắn chằm chằm, lại không nghĩ tới Lý Thước cũng sẽ nhìn mình. Điều này khiến cho Lương Việt rất kinh ngạc.

Lý Thước cực kỳ bình tĩnh, cũng không nhìn những người xung quanh, trực tiếp đối mặt với Lương Việt “Tôi đưa cô ấy về trước!”

Nói xong liền xoay người rời đi.

Những người khác kinh ngạc “Lương Việt, cậu quen hắn?”

Lương Việt lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu “Tôi lần đầu tiên nhìn thấy hắn!”

“Vậy vì cái gì hắn lại chỉ nói với cậu?”

“Tôi không biết!” Lương Việt trả lời cho có, trong lòng suy đoán, không lẽ Xuân Vũ đã đem chuyện của bọn họ nói với người này?

Hắn và Xuân Vũ rốt cuộc có quan hệ gì? Là kim chủ hay người yêu thầm cô? Hoặc cũng có thể là người yêu?

Lương Việt nghĩ đến đây, sắc mặt càng trầm xuống, trong mắt là vẻ không cam lòng.

--

Tuy rằng say rượu nhưng khi lên xe Xuân Vũ lại rất an ổn, trực tiếp ngủ trên băng ghế sau.

Cho đến khi Lý Thước lái xe về đến nhà, cô vẫn không tỉnh lại. Lý Thước đành phải ôm cô lên nhà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tới trước cửa, Xuân Vũ dần tỉnh táo lại, vươn tay ấn mật mã trên cửa. “Bíp” một tiếng, cửa mở ra.

Xuân Vũ đột nhiên tức giận nói “Tôi đã nói tôi ở đây, bọn họ lại không tin!”

Sau đó, cô đẩy Lý Thước, muốn tự mình đi vào.

Lý Thước buông cô ra, đóng cửa lại rồi quay đầu nhìn Xuân Vũ đang thay giày.

Hắn kiên nhẫn chờ đến khi Xuân Vũ đã đổi xong dép mới trực tiếp đè cô lên cửa, bốn mắt nhìn nhau “Sao hắn lại ở đó?”

“Hắn? Ai cơ?” Xuân Vũ hiếm khi lớn gan, trừng mắt nhìn Lý Thước.

Lý Thước buồn cười, tay vuốt lại tóc mái trên trán cô,nói “Lương Việt!”

Xuân Vũ nghe đến cái tên này, cúi đầu tiết lộ “Hắn ở bên công ty tuyển thủ, tôi cũng không biết sao có thể gặp hắn, rõ ràng đã đến tận Thâm Quyến rồi.”

“Cho nên là vô tình?”

“Đúng vậy!” Xuân Vũ gật đầu.

Lý Thước bây giờ mới đứng thẳng dậy, từ trên cao nhìn xuống Xuân Vũ đang ngồi trên ghế, “Tôi đi lấy nước cho em, ngồi đây chờ tôi!”

“Được!” Xuân Vũ dùng sức gật đầu, mái tóc tán loạn, đuôi ngựa cũng theo đó mà đong đưa.

Lý Thước mỉm cười, xoay người đi vào phòng ngủ của mình.

Chỉ trong chốc lát, trên tay hắn cầm theo một cốc nước ấm đi đến, nhìn Xuân Vũ uống xong mới đưa cô về phòng.

Xuân Vũ vừa ngã xuống giường liền ngủ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Thước chỉnh lại chăn cho cô, đóng cửa phòng rời đi.

Đến nửa đêm Xuân Vũ bị nóng tỉnh lại, cô cảm thấy cơ thể thật kỳ quái, giống như có thứ gì đó không khống chế được.

Hiện tại rượu đã trôi gần hết, Xuân Vũ cũng tỉnh táo lại phần nào, đứng dậy đi đến gõ cửa phòng Lý Thước.

Lý Thước rất nhanh đã mở cửa, hỏi “ Làm sao vậy?”

“Tôi thật khó chịu, giống như phát sốt, có thể đưa tôi đến bệnh viện không?”

“Phát sốt?” Lý Thước nói xong liền duỗi tay sờ lên trán Xuân Vũ.

Hắn đứng rất gần, bộ ngực trần trụi gần như dán sát vào mặt Xuân Vũ, hơi thở nam tính phả lên mặt cô.

Xuân Vũ càng thêm khó chịu, lùi về phía sau “Lý Thước, anh... làm gì đứng cách tôi gần như vậy?”

“Sao vậy? Làm sao vậy?” Lý Thước nhìn bộ dạng lảo đảo lắc lư, càng thêm lo lắng.

“Trên người anh có mùi thật kỳ lạ!” Xuân Vũ nhíu máy nhìn Lý Thước , ánh mắt trách móc như là đây lỗi của Lý Thước.

Hiếm khi nhìn thấy bộ dáng bây giờ của Xuân Vũ, Lý Thước cười cười “Tôi có mùi gì?”

“Ừm...anh...” Xuân Vũ nói không lên lời, kề sát lên tai Lý Thước “có mùi rượu.”

Lý Thước cười càng sâu “Đó là mùi trên người em.”

Xuân Vũ mềm như bông dựa trên người Lý Thước, bởi vì khó chịu mà cọ xát lung tung. Bàn tay nhỏ dán trên lồng ngực rắn chắc, cúi đầu “Khó chịu, khó chịu quá!”

“Rốt cuộc làm sao vậy? Hử?” Lý Thước nhẹ giọng hỏi cô gái đang dựa trên người.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Rập (Trap)

Số ký tự: 0