Lý Thước Là Ai?
2025-01-01 20:57:18
Một giấc mộng xuân khiến cho trạng thái làm việc hôm nay của Xuân Vũ bị rối loạn.
Cho đến khi tan tầm, Trần Thâm rủ đi liên hoan, Xuân Vũ trong vô thức đã đồng ý.
Cô được dẫn đến một quán bar gần đó, nhìn đám đông ồn ào trên sân khấu cùng những đồng nghiệp xa lạ ở xung quanh.
Sau đó, Xuân Vũ bị ép uống vài ly Cocktail nhiều màu sắc, Trần Thâm bộ dáng vui vẻ như có người gặp họa, hỏi cô “Ngon không?”
Xuân Vũ tất nhiên lắc đầu...
Cuối cùng, vẫn là Lương Việt lên tiếng, Xuân Vũ mới trốn thoát được.
Nhưng cho dù như vậy, cô cũng đã say đến choáng váng đầu óc, được mấy cô gái đỡ ra ngoài.
“Đã nói không được ép cô ấy rồi, cô ấy không từ chối được ai đâu!” Lương Việt nhìn bộ dáng Xuân Vũ, tức giận trách móc Trần Thâm.
Trần Thâm không nghĩ tới tửu lượng của Xuân Vũ lại kém như vậy, đuối lý nói “Ai ai, tôi sai rồi, lần sau sẽ chú ý!”
“Lần sau đừng dẫn cô ấy đến.”
Trần Thâm nhìn vẻ mặt đau lòng của Lương Vũ, hỏi “Đau lòng cô ấy như vậy? Được, cậu đưa cô ấy về nhé.”
“Vừa vặn, làm anh hùng cứu mỹ nhân!”
Lương Việt ban đầu cũng có suy nghĩ này, thuận theo lời Trần Thâm muốn đỡ lấy Xuân Vũ, mấy cô gái streamer xung quanh lập tức không vui.
“Ơ kìa Lương Việt, sao cậu lại thế, Tiêu Hàm vẫn còn ở đây đấy? Cậu sao có thể đưa người phụ nữ khác về nhà?”
Vừa nói xong liền đưa Tiêu Hàm đã hơi say đẩy lên người Lương Việt.
Tiêu Hàm nhân cơ hội ôm lấy Lương Việt, hơi thở phả lên cổ hắn “Việt ca, anh đưa em về được không?”
Lương Việt không thể cự tuyệt quá trực tiếp, chỉ có thể nói “Mọi người làm gì vậy? Chúng tôi cũng không phải người yêu, đẩy cho tôi làm gì?”
“... cậu, cái tên tra nam này!”
“Giữa hai người có cái gì hay không, chúng ta lại không biết?”
Mấy cô gái trẻ đồng loạt nói. Lương Việt đen mặt, lại sợ Xuân Vũ nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm cô “Đừng nói linh tinh.”
“Cắt!” mấy cô gái cũng không nhiều lời, chỉ nói “Chúng tôi sẽ đưa cô gái này về, cậu đưa Tiêu Hàm về đi.”
Lương Việt biết mấy người họ tám chín phần là nghe Tiêu Hàm nói linh tinh, rất sợ mấy người phụ nữ này bạ miệng, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.
Mấy cô gái phía sau đang đặt xe trên app, nhân tiện hỏi Xuân Vũ “Này, cô ở chỗ nào?”
“Tiểu khu Hương Uyển!” Xuân Vũ ngoan ngoãn báo địa chỉ.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc “Tiểu khu Hương Uyển? Không phải là tiểu khu cao cấp sao?”
“Thổ tám lộ* có thể ở trong một nơi như vậy sao?”
(*ý chỉ cô gái nhà quê)
“Cô lừa chúng tôi à?”
Xuân Vũ vừa nghe có người nói cô lừa người, rất không vui, mượn rượu nên gan cũng lớn hơn mắng lại “Thật mà!”
“Sao có thể, cô uống rượu đến điên rồi sao?” Cả nhóm vẫn không tin.
Xuân Vũ bực bội “Tôi gọi Lý Thước đến, nhà của hắn, hắn có thể làm chứng!”
Xuân Vũ nói xong liền mở điện thoại, trực tiếp gọi điện cho Lý Thước.
Lý Thước rất nhanh đã bắt máy, nghe được giọng nói của Xuân Vũ bên kia “Lý Thước, đến đón tôi.”
“Tôi ở...”
Lý Thước nghe ra giọng nói của cô không thích hợp, vài giây sau liền kết luận “Em uống rượu?”
“Ừ, uống một chút!”
“Tôi rất nhanh sẽ tới!” Lý Thức cúp máy.
Lúc này, Lương Việt đã khởi động xong xe, từ tầng hầm đi ra, nhìn mấy người bọn họ vẫn chưa đi, xuống xe dò hỏi “Sao vẫn ở đây?”
“Không đặt được xe sao?”
Một cô gái nhỏ chỉ vào Xuân Vũ đang lung lay sắp đổ “Cô ấy nói mình ở tiểu khu Hương Uyển!”
Vừa nghe tên chung cư, Lương Việt cũng rất kinh ngạc, tiến lên đỡ Xuân Vũ, hỏi “Xuân Vũ, cô ở tiểu khu Hương Uyển thật sao?”
Xuân Vũ liều mạng gật đầu!
“Có thẻ dân cư không?”
“Có!”
“A, tôi đã quên mất tôi có thẻ dân cư!”. Xuân Vũ nói xong liền lôi thẻ dân cư từ trong túi ra.
Lương Việt thoáng nhìn qua, xác thực là tiểu khu Hương Uyển, sắc mặt tối lại, giọng điệu chất vấn “Cô sao có thể ở đó được?”
“Lý Thước cho tôi sống ở đó.” Xuân Vũ say khướt, lá gan cũng lớn hơn.
“Lý Thước là ai?” Sắc mặt Lương Việt càng đen, trực tiếp ôm lấy Xuân Vũ hỏi
Xuân Vũ bị hỏi đến nghẹn họng, Lý Thước, là ai?
Cô nghĩ mãi không ra, nên gọi Lý Thước là gì? Chủ nhà? Bạn bè? Chủ nợ?
Một cô gái nói chen vào “Lương Việt, đừng hỏi nữa! Đáp án rõ ràng như vậy.”
“Cô ấy chỉ là một cô gái nông thôn, lương chỉ có mấy nghìn, lại ở chung cư cao cấp như vậy, trừ bỏ kim chủ*, còn có thể là gì?”
(*kim chủ: những người giàu có hoặc có quyền lực bao nuôi những cô gái xinh đẹp)
“Im miệng!” Lương Việt gần như rống lên, dọa mọi người xung quanh giật mình.
Lúc này, một tiếng còi xe cực lớn truyền đến khiến mọi người chú ý, chỉ thấy một chiếc xe G63 màu đen đang đỗ ở phía đối diện.
Xuân Vũ giậm chân, vẫy tay nói “Lý Thước, tôi ở đây!”
P/s: giải thích một chút: công ty streamer và công ty tuyển thủ là chung một chủ nhưng được tách thành 2 mảng riêng. Vì vậy các streamer và tuyển thủ cũng như nhân viên hai công ty vẫn sẽ có quan hệ thân thiết, đi chơi với nhau là chuyện bình thường.
Cho đến khi tan tầm, Trần Thâm rủ đi liên hoan, Xuân Vũ trong vô thức đã đồng ý.
Cô được dẫn đến một quán bar gần đó, nhìn đám đông ồn ào trên sân khấu cùng những đồng nghiệp xa lạ ở xung quanh.
Sau đó, Xuân Vũ bị ép uống vài ly Cocktail nhiều màu sắc, Trần Thâm bộ dáng vui vẻ như có người gặp họa, hỏi cô “Ngon không?”
Xuân Vũ tất nhiên lắc đầu...
Cuối cùng, vẫn là Lương Việt lên tiếng, Xuân Vũ mới trốn thoát được.
Nhưng cho dù như vậy, cô cũng đã say đến choáng váng đầu óc, được mấy cô gái đỡ ra ngoài.
“Đã nói không được ép cô ấy rồi, cô ấy không từ chối được ai đâu!” Lương Việt nhìn bộ dáng Xuân Vũ, tức giận trách móc Trần Thâm.
Trần Thâm không nghĩ tới tửu lượng của Xuân Vũ lại kém như vậy, đuối lý nói “Ai ai, tôi sai rồi, lần sau sẽ chú ý!”
“Lần sau đừng dẫn cô ấy đến.”
Trần Thâm nhìn vẻ mặt đau lòng của Lương Vũ, hỏi “Đau lòng cô ấy như vậy? Được, cậu đưa cô ấy về nhé.”
“Vừa vặn, làm anh hùng cứu mỹ nhân!”
Lương Việt ban đầu cũng có suy nghĩ này, thuận theo lời Trần Thâm muốn đỡ lấy Xuân Vũ, mấy cô gái streamer xung quanh lập tức không vui.
“Ơ kìa Lương Việt, sao cậu lại thế, Tiêu Hàm vẫn còn ở đây đấy? Cậu sao có thể đưa người phụ nữ khác về nhà?”
Vừa nói xong liền đưa Tiêu Hàm đã hơi say đẩy lên người Lương Việt.
Tiêu Hàm nhân cơ hội ôm lấy Lương Việt, hơi thở phả lên cổ hắn “Việt ca, anh đưa em về được không?”
Lương Việt không thể cự tuyệt quá trực tiếp, chỉ có thể nói “Mọi người làm gì vậy? Chúng tôi cũng không phải người yêu, đẩy cho tôi làm gì?”
“... cậu, cái tên tra nam này!”
“Giữa hai người có cái gì hay không, chúng ta lại không biết?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy cô gái trẻ đồng loạt nói. Lương Việt đen mặt, lại sợ Xuân Vũ nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm cô “Đừng nói linh tinh.”
“Cắt!” mấy cô gái cũng không nhiều lời, chỉ nói “Chúng tôi sẽ đưa cô gái này về, cậu đưa Tiêu Hàm về đi.”
Lương Việt biết mấy người họ tám chín phần là nghe Tiêu Hàm nói linh tinh, rất sợ mấy người phụ nữ này bạ miệng, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.
Mấy cô gái phía sau đang đặt xe trên app, nhân tiện hỏi Xuân Vũ “Này, cô ở chỗ nào?”
“Tiểu khu Hương Uyển!” Xuân Vũ ngoan ngoãn báo địa chỉ.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc “Tiểu khu Hương Uyển? Không phải là tiểu khu cao cấp sao?”
“Thổ tám lộ* có thể ở trong một nơi như vậy sao?”
(*ý chỉ cô gái nhà quê)
“Cô lừa chúng tôi à?”
Xuân Vũ vừa nghe có người nói cô lừa người, rất không vui, mượn rượu nên gan cũng lớn hơn mắng lại “Thật mà!”
“Sao có thể, cô uống rượu đến điên rồi sao?” Cả nhóm vẫn không tin.
Xuân Vũ bực bội “Tôi gọi Lý Thước đến, nhà của hắn, hắn có thể làm chứng!”
Xuân Vũ nói xong liền mở điện thoại, trực tiếp gọi điện cho Lý Thước.
Lý Thước rất nhanh đã bắt máy, nghe được giọng nói của Xuân Vũ bên kia “Lý Thước, đến đón tôi.”
“Tôi ở...”
Lý Thước nghe ra giọng nói của cô không thích hợp, vài giây sau liền kết luận “Em uống rượu?”
“Ừ, uống một chút!”
“Tôi rất nhanh sẽ tới!” Lý Thức cúp máy.
Lúc này, Lương Việt đã khởi động xong xe, từ tầng hầm đi ra, nhìn mấy người bọn họ vẫn chưa đi, xuống xe dò hỏi “Sao vẫn ở đây?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không đặt được xe sao?”
Một cô gái nhỏ chỉ vào Xuân Vũ đang lung lay sắp đổ “Cô ấy nói mình ở tiểu khu Hương Uyển!”
Vừa nghe tên chung cư, Lương Việt cũng rất kinh ngạc, tiến lên đỡ Xuân Vũ, hỏi “Xuân Vũ, cô ở tiểu khu Hương Uyển thật sao?”
Xuân Vũ liều mạng gật đầu!
“Có thẻ dân cư không?”
“Có!”
“A, tôi đã quên mất tôi có thẻ dân cư!”. Xuân Vũ nói xong liền lôi thẻ dân cư từ trong túi ra.
Lương Việt thoáng nhìn qua, xác thực là tiểu khu Hương Uyển, sắc mặt tối lại, giọng điệu chất vấn “Cô sao có thể ở đó được?”
“Lý Thước cho tôi sống ở đó.” Xuân Vũ say khướt, lá gan cũng lớn hơn.
“Lý Thước là ai?” Sắc mặt Lương Việt càng đen, trực tiếp ôm lấy Xuân Vũ hỏi
Xuân Vũ bị hỏi đến nghẹn họng, Lý Thước, là ai?
Cô nghĩ mãi không ra, nên gọi Lý Thước là gì? Chủ nhà? Bạn bè? Chủ nợ?
Một cô gái nói chen vào “Lương Việt, đừng hỏi nữa! Đáp án rõ ràng như vậy.”
“Cô ấy chỉ là một cô gái nông thôn, lương chỉ có mấy nghìn, lại ở chung cư cao cấp như vậy, trừ bỏ kim chủ*, còn có thể là gì?”
(*kim chủ: những người giàu có hoặc có quyền lực bao nuôi những cô gái xinh đẹp)
“Im miệng!” Lương Việt gần như rống lên, dọa mọi người xung quanh giật mình.
Lúc này, một tiếng còi xe cực lớn truyền đến khiến mọi người chú ý, chỉ thấy một chiếc xe G63 màu đen đang đỗ ở phía đối diện.
Xuân Vũ giậm chân, vẫy tay nói “Lý Thước, tôi ở đây!”
P/s: giải thích một chút: công ty streamer và công ty tuyển thủ là chung một chủ nhưng được tách thành 2 mảng riêng. Vì vậy các streamer và tuyển thủ cũng như nhân viên hai công ty vẫn sẽ có quan hệ thân thiết, đi chơi với nhau là chuyện bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro