Mộng Xuân
2025-01-01 20:57:18
“Tiểu dâm đãng! Muốn không?”
“Hử? Muốn anh thao em không?”
Xuân Vũ nhắm mắt, hai chân bị nâng lên
Một bàn tay mạnh mẽ tách hai chân cô gần như thành một đường thẳng, lòng bàn tay thô ráp đang vuốt ve âm đế, ngón út cong lại, ở bên tronghoa huyệt thọc vào rút ra.
Hạ thân Xuân Vũ đều là dâm thủy.
Đau nhưng lại ướt vô cùng.
Bị thao bởi người đàn ông phía trên.
Cô muốn kêu lên, lại không phát ra âm thanh, muốn mở mắt nhưng lại không mở được.
Trước mặt là mảnh hắc ám, chỉ có thể nhìn ra được bóng dáng mờ mờ.
Cao lớn, mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn.
Tràn đầy năng lượng.
Xuân Vũ thật bối rối, cô cảm thấy bên dưới đang bị một vật gì đó tiến vào, nhanh chóng cắm vào lại rút ra.
Cô giãy dụa, muốn kêu to nhưng không thể, đầu bị đè xuống giống như chú ngựa, bị người nắm chắc dây cương mà đùa bỡn.
“Không...không thể!”
“ô ô ô, biến thái!”
Xuân Vũ liều mạng lắc đầu, cố gắng vươn tay muốn chống cự lại bị một thứ vô hình khống chế.
Vật kia thật lớn, tiến vào ngày càng sâu, chạm vào nơi mẫn cảm nhất của cô.
“Không, không cần!” Xuân Vũ càng thêm ra sức phản kháng nhưng thân thể không cử động được.
Cô chỉ cảm thấy một luồng nhiệt phun ra, cả người cũng theo đó mà run rẩy.
Sau đó, Xuân Vũ tỉnh!
Hạ thể ướt sũng, dâm thủy đặc sệt dính trên lông mao, nhớp nháp khó chịu.
Xuân Vũ đứng dậy thay quần lót, nhìn chiếc quần lót vừa thay vẫn còn dính dâm thủy bên trên, mặt cô đỏ bừng.
Cô và Lý Thước đã sống cùng nhau một tháng, đều yên ổn không có chuyện gì, sao có thể mơ cái loại giấc mơ này?
Còn đem người ta trở thành một kẻ cưỡng gian tội ác tày trời, thật quá đáng!
Dù cho, hắn cũng đã từng...
Xuân Vũ ổn định lại tâm trạng, chờ sắc đỏ trên khuôn mặt biến mất mới chậm rãi bước ra ngoài.
Tuy rằng phòng tắm ở trong phòng, nhưng ban công lại ở bên ngoài, mỗi lần đi phơi đồ, có khả năng vẫn sẽ chạm mặt Lý Thước.
Tuần trước, khi cô mang nội y đi phơi, đúng lúc gặp Lý Thước.
Tầm mắt hắn nhìn chằm chằm chiếc áo ngực trên tay cô, làm hại Xuân Vũ chỉ dám phơi giữa những bộ quần áo, rồi mới đi ra.
Nhưng mà lần này, lại không có bộ quần áo nào khác.
Xuân Vũ thận trọng bước ra, nhìn trái phải xung quanh rồi mới đi về phía ban công.
Sau đó liền nhìn thấy người đàn ông lộ rõ cơ bụng kia tới gần.
Xuân Vũ hoảng sợ, ôm chặt quần lót vào trong lòng. Lý Thước ở phía sau tùy tiện cầm cốc nước bên cạnh, uống một ngụm mới nói “Hôm nay sớm như vậy?”
Xuân Vũ không để ý đến hắn, ở ban công phơi quần lót xong liền xoay người về phòng.
Lý Thước không đóng cửa phòng tập trong nhà, hắn vẫn như ngày thường, chỉ mặc một cái quần đùi góc bẹt, cởi trần ngồi trên mặt đất, hai tay cầm lấy sợi dây kéo giãn, chuyển động vòng eo.
Tư thế này, Xuân Vũ có chút quen thuộc.
Ký ức về mấy tháng trước lại hiện lên, còn có giấc mơ tối qua... Động tác này, có chút tương tự.
Lỗ tai Xuân Vũ đỏ ửng, cước bộ nhanh chóng chạy về phòng.
Nghe được tiếng bước chân của Xuân Vũ, Lý Thước lật người nằm úp trên sàn, hạ thân đã nhất trụ kình thiên.
Đại loại nó sẽ như này =))
“Hử? Muốn anh thao em không?”
Xuân Vũ nhắm mắt, hai chân bị nâng lên
Một bàn tay mạnh mẽ tách hai chân cô gần như thành một đường thẳng, lòng bàn tay thô ráp đang vuốt ve âm đế, ngón út cong lại, ở bên tronghoa huyệt thọc vào rút ra.
Hạ thân Xuân Vũ đều là dâm thủy.
Đau nhưng lại ướt vô cùng.
Bị thao bởi người đàn ông phía trên.
Cô muốn kêu lên, lại không phát ra âm thanh, muốn mở mắt nhưng lại không mở được.
Trước mặt là mảnh hắc ám, chỉ có thể nhìn ra được bóng dáng mờ mờ.
Cao lớn, mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn.
Tràn đầy năng lượng.
Xuân Vũ thật bối rối, cô cảm thấy bên dưới đang bị một vật gì đó tiến vào, nhanh chóng cắm vào lại rút ra.
Cô giãy dụa, muốn kêu to nhưng không thể, đầu bị đè xuống giống như chú ngựa, bị người nắm chắc dây cương mà đùa bỡn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không...không thể!”
“ô ô ô, biến thái!”
Xuân Vũ liều mạng lắc đầu, cố gắng vươn tay muốn chống cự lại bị một thứ vô hình khống chế.
Vật kia thật lớn, tiến vào ngày càng sâu, chạm vào nơi mẫn cảm nhất của cô.
“Không, không cần!” Xuân Vũ càng thêm ra sức phản kháng nhưng thân thể không cử động được.
Cô chỉ cảm thấy một luồng nhiệt phun ra, cả người cũng theo đó mà run rẩy.
Sau đó, Xuân Vũ tỉnh!
Hạ thể ướt sũng, dâm thủy đặc sệt dính trên lông mao, nhớp nháp khó chịu.
Xuân Vũ đứng dậy thay quần lót, nhìn chiếc quần lót vừa thay vẫn còn dính dâm thủy bên trên, mặt cô đỏ bừng.
Cô và Lý Thước đã sống cùng nhau một tháng, đều yên ổn không có chuyện gì, sao có thể mơ cái loại giấc mơ này?
Còn đem người ta trở thành một kẻ cưỡng gian tội ác tày trời, thật quá đáng!
Dù cho, hắn cũng đã từng...
Xuân Vũ ổn định lại tâm trạng, chờ sắc đỏ trên khuôn mặt biến mất mới chậm rãi bước ra ngoài.
Tuy rằng phòng tắm ở trong phòng, nhưng ban công lại ở bên ngoài, mỗi lần đi phơi đồ, có khả năng vẫn sẽ chạm mặt Lý Thước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuần trước, khi cô mang nội y đi phơi, đúng lúc gặp Lý Thước.
Tầm mắt hắn nhìn chằm chằm chiếc áo ngực trên tay cô, làm hại Xuân Vũ chỉ dám phơi giữa những bộ quần áo, rồi mới đi ra.
Nhưng mà lần này, lại không có bộ quần áo nào khác.
Xuân Vũ thận trọng bước ra, nhìn trái phải xung quanh rồi mới đi về phía ban công.
Sau đó liền nhìn thấy người đàn ông lộ rõ cơ bụng kia tới gần.
Xuân Vũ hoảng sợ, ôm chặt quần lót vào trong lòng. Lý Thước ở phía sau tùy tiện cầm cốc nước bên cạnh, uống một ngụm mới nói “Hôm nay sớm như vậy?”
Xuân Vũ không để ý đến hắn, ở ban công phơi quần lót xong liền xoay người về phòng.
Lý Thước không đóng cửa phòng tập trong nhà, hắn vẫn như ngày thường, chỉ mặc một cái quần đùi góc bẹt, cởi trần ngồi trên mặt đất, hai tay cầm lấy sợi dây kéo giãn, chuyển động vòng eo.
Tư thế này, Xuân Vũ có chút quen thuộc.
Ký ức về mấy tháng trước lại hiện lên, còn có giấc mơ tối qua... Động tác này, có chút tương tự.
Lỗ tai Xuân Vũ đỏ ửng, cước bộ nhanh chóng chạy về phòng.
Nghe được tiếng bước chân của Xuân Vũ, Lý Thước lật người nằm úp trên sàn, hạ thân đã nhất trụ kình thiên.
Đại loại nó sẽ như này =))
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro