Phản ứng thành...
2024-11-17 05:19:31
Càng lúc càng càng quấy, Đàm Tôn Diễn trượt dài bàn tay của mình xuống phía dưới, không có quần áo trên người của Tống Nhược An càng khiến cho Đàm Tôn Diễn dễ dàng hơn, anh chạm tay vào nơi bí mật cùng c.ốc của
Tống Nhược An sờ nhẹ.
Cái chạm vừa rồi liền khiến cho cơ thế của Tống Nhược An trở nên nhạy cảm, mà co người lại.
Vô tình phản ứng thành thật của cơ thể vừa rồi, càng khiến cho Đàm Tôn Diễn hưng phấn hơn, ngón tay xo.a nhẹ lấy hạt ng.ọc, càng x.oa hạt ng.ọc, cơ thể của Tống Nhược An càng phản ứng mạnh hơn, nơi đó của cô dưới sự k.ích thích của ngón tay Đàm Tôn Diễn mà đang dần dần chảy ra một dòng m.ật dị.ch trong veo, ướt đẩm cả tay anh.
Cảm giác tr.ầy trụa nóng ấm của dòng chất nh.ẩy trên tay khiến cho Đàm Tôn Diễn càng trở nên đê mê mà ngẩng đầu mờ ảo lướt qua đôi môi của Tống Nhược An một nụ hôn: "An An, s.ướng không?"
"Em ướt hết rồi này!" Đàm Tôn Diễn vừa nói vừa đưa bàn tay đã ướt sũng của mình lên miệng m.út lấy, cảm giác ngọt ngào lang khắp khoang miệng khiến cho con q.uái vật nơi đ.ũng quần của Đàm Tôn Diễn đ.ứng th.ằng lên trực tiếp cọ sát vào người của Tống Nhược An.
Sự to tướng của con q.uái vật đang chọc vào người bỗng khiến cho Tống Nhược An rùng mình, cô ngay lập tức vung tay muốn đẩy Đàm Tôn Diễn xuống khỏi người mình.
Nhưng rồi bàn tay nhỏ lại bị Đàm Tôn Diễn bắt trúng, anh trực tiếp đưa bàn tay của Tống Nhược An xuống đ.ũng quần mình buông lời d.âm tục: "Em mau chăm sóc nó đi, nó to lên là vì em đó!"
Lời của Đàm Tôn Diễn liền khiến cho Tống Nhược An mở mắt, mi mắt đã đỏ hoe, cô ra sức rụt tay mình lại, cho dù hồm nay có ch.ết cô cũng không để bản thần mình bị dục v.ọng chiểm đoạt, hành động của Đàm Tôn Diễn chính là sự s.ỉ nhục.
Dường như cũng cảm nhận được gì đó, Đàm Tôn Diễn nắm chặt lấy bàn tay của Tống Nhược An, lưỡi li.ếm vào tai cô đầy k.ích t.ình thủ thỉ: "Không phải sợ, nó chỉ là đang muốn đ.út vào em thôi"
Từng lời của Đàm Tôn Diễn lọt vào tai, Tống Nhược An càng cảm thấy gh.ê t.ởm.
"An An mau xoa nó đi, nó c.ăng c.ứng rồi khó chịu lắm đó!" Đàm Tôn Diễn vẫn không hề nhận ra sự tủi nhục đầy g.ớm gh.iếc của Tống Nhược An mà ra sức dụ dỗ cô.
"Đàm Tôn Diễn tôi hận anh!" Trước lời của Đàm Tôn Diễn, Tống Nhược An chỉ lẩm bẩm trong miệng một câu hận.
Chỉ là Đàm Tôn Diễn hiện tại quá say, lại bị d.ục v.ọng cuốn lấy mà không mấy để tâm.
"An An mau x.oa nó đi!" Đàm Tôn Diễn trực tiếp c.ởi th.ắt lưng đẩy quần xuống, trên người bấy giờ chỉ còn lại mỗi chiếc áo sơ mi sộc sệt cùng chiếc quần I.ót là nơi ẩn mình của một con q.uái v.ật đang muốn xung trận mà thúc giục Tống Nhược An.
Vẫn không thấy cánh tay của Tổng Nhược An chủ động, cuối cùng vì khó chịu mà Đàm Tôn Diễn dùng sức ấn bàn tay nhỏ của Tống Nhược An vào con q.uái vật của mình, bàn tay to lớn, anh như đang từng bước dạy bàn tay của nhỏ của Tống Nhược An di chuyển trên con q.uái vật của mình.
Khác với cảm giác trước đây tự mình x.oa lấy, bàn tay của Tống Nhược An ấm áp đầy k.ích th.ích đến lạ, càng xoa tiếng gầm g.ừ của Đàm Tôn Diễn càng hiện rõ, khắp căn phòng lớn bấy giờ chỉ nhuốm mỗi màu của d.ục v.ọng.
"An An, tay của em đúng là mê người mà!" Đàm Tôn Diễn cúi đầu định đặt lên môi của Tống Nhược An nụ hôn thì lại bị cô nghiêng đầu từ chối mà trượt hôn lên má.
Nụ hôn trượt xuống hõm cổ, từng nơi mà Đàm Tôn Diễn đi qua đều để lại chi chít những vết xanh tím đầy sự
chiem hนัน.
Nụ hôn dần trượt dài, Đàm Tôn Diễn m.út lấy hai đầu t.i của Tống Nhược An, rồi từ từ di chuyển xuống, bàn tay nhỏ của Tống Nhược An cũng thoát khỏi con q.uái vật to lớn.
Đàm Tôn Diễn cúi người hôn lên phần bụng của Tống Nhược An đầy luyến tình, đầu lưỡi có phần hơi thuần thục mà khẩy nhẹ vùng rốn cô.
Mặc dù không muốn nhưng phản ứng cơ thể của Tống Nhược An lại lần nữa quá thành thật, cô cong người không kiểm soát được mà riên lên một tiếng.
Tiếng rên nhỏ chỉ thoáng qua nhưng lại khiến cho Đàm Tôn Diễn rất sảng khoái mà sư.ớng điên cả người lên, anh nhân cơ hội đó mà chọc phá hơn nữa, liên tục dùng lưỡi đ.âm ch.ọc vào vùng rốn của Tống Nhược An làm động tác giả.
Bàn tay vẫn không quên x.oa nhẹ hạt ng.ọc nhỏ làm cho nó rung lên, hai c.ánh hoa ngày càng đỏ như muốn n.uốt lấy tay của Đàm Tôn Diễn.
Chiếc lưỡi linh hoạt, Đàm Tôn Diễn bất ngờ trượt xuống h.oa h.uyệt của Tống Nhược An.
Ngón tay vấn xoa đều hạt ngọc, chiếc lưỡi dài cùng lúc quét nhẹ trước miệng lỗ h.uyệt.
Cánh hoa ngay lập tức co thắt mà mấp máy run run không ngừng, bị kích thích mạnh mà r.ỉ ra thêm một dòng nước.
Đàm Tôn Diễn thích thú mà thè l.ưỡi đón hết dòng nước vừa chảy ra vào trong miệng mình nuốt sạch.
Vừa nuốt xong Đàm Tôn Diễn lại thè lưỡi ra liếm một đường thẳng từ dưới lên, lắc đầu day day lưỡi, anh rúc đầu sát m.ật h.uyệt, đ.âm lưỡi vào sâu tận trong t.iểu h.uyệt, bên trong ngay lập tức một lực hút chắc đến tê cả lưỡi,
Đàm Tôn Diễn thở dốc, s.ướng đến điên cả người, bắt đầu đưa lưỡi qua lại trong ti.ểu hu.yệt của Tống Nhược An, triền miên không muốn rứt ra.
Tống Nhược An sờ nhẹ.
Cái chạm vừa rồi liền khiến cho cơ thế của Tống Nhược An trở nên nhạy cảm, mà co người lại.
Vô tình phản ứng thành thật của cơ thể vừa rồi, càng khiến cho Đàm Tôn Diễn hưng phấn hơn, ngón tay xo.a nhẹ lấy hạt ng.ọc, càng x.oa hạt ng.ọc, cơ thể của Tống Nhược An càng phản ứng mạnh hơn, nơi đó của cô dưới sự k.ích thích của ngón tay Đàm Tôn Diễn mà đang dần dần chảy ra một dòng m.ật dị.ch trong veo, ướt đẩm cả tay anh.
Cảm giác tr.ầy trụa nóng ấm của dòng chất nh.ẩy trên tay khiến cho Đàm Tôn Diễn càng trở nên đê mê mà ngẩng đầu mờ ảo lướt qua đôi môi của Tống Nhược An một nụ hôn: "An An, s.ướng không?"
"Em ướt hết rồi này!" Đàm Tôn Diễn vừa nói vừa đưa bàn tay đã ướt sũng của mình lên miệng m.út lấy, cảm giác ngọt ngào lang khắp khoang miệng khiến cho con q.uái vật nơi đ.ũng quần của Đàm Tôn Diễn đ.ứng th.ằng lên trực tiếp cọ sát vào người của Tống Nhược An.
Sự to tướng của con q.uái vật đang chọc vào người bỗng khiến cho Tống Nhược An rùng mình, cô ngay lập tức vung tay muốn đẩy Đàm Tôn Diễn xuống khỏi người mình.
Nhưng rồi bàn tay nhỏ lại bị Đàm Tôn Diễn bắt trúng, anh trực tiếp đưa bàn tay của Tống Nhược An xuống đ.ũng quần mình buông lời d.âm tục: "Em mau chăm sóc nó đi, nó to lên là vì em đó!"
Lời của Đàm Tôn Diễn liền khiến cho Tống Nhược An mở mắt, mi mắt đã đỏ hoe, cô ra sức rụt tay mình lại, cho dù hồm nay có ch.ết cô cũng không để bản thần mình bị dục v.ọng chiểm đoạt, hành động của Đàm Tôn Diễn chính là sự s.ỉ nhục.
Dường như cũng cảm nhận được gì đó, Đàm Tôn Diễn nắm chặt lấy bàn tay của Tống Nhược An, lưỡi li.ếm vào tai cô đầy k.ích t.ình thủ thỉ: "Không phải sợ, nó chỉ là đang muốn đ.út vào em thôi"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từng lời của Đàm Tôn Diễn lọt vào tai, Tống Nhược An càng cảm thấy gh.ê t.ởm.
"An An mau xoa nó đi, nó c.ăng c.ứng rồi khó chịu lắm đó!" Đàm Tôn Diễn vẫn không hề nhận ra sự tủi nhục đầy g.ớm gh.iếc của Tống Nhược An mà ra sức dụ dỗ cô.
"Đàm Tôn Diễn tôi hận anh!" Trước lời của Đàm Tôn Diễn, Tống Nhược An chỉ lẩm bẩm trong miệng một câu hận.
Chỉ là Đàm Tôn Diễn hiện tại quá say, lại bị d.ục v.ọng cuốn lấy mà không mấy để tâm.
"An An mau x.oa nó đi!" Đàm Tôn Diễn trực tiếp c.ởi th.ắt lưng đẩy quần xuống, trên người bấy giờ chỉ còn lại mỗi chiếc áo sơ mi sộc sệt cùng chiếc quần I.ót là nơi ẩn mình của một con q.uái v.ật đang muốn xung trận mà thúc giục Tống Nhược An.
Vẫn không thấy cánh tay của Tổng Nhược An chủ động, cuối cùng vì khó chịu mà Đàm Tôn Diễn dùng sức ấn bàn tay nhỏ của Tống Nhược An vào con q.uái vật của mình, bàn tay to lớn, anh như đang từng bước dạy bàn tay của nhỏ của Tống Nhược An di chuyển trên con q.uái vật của mình.
Khác với cảm giác trước đây tự mình x.oa lấy, bàn tay của Tống Nhược An ấm áp đầy k.ích th.ích đến lạ, càng xoa tiếng gầm g.ừ của Đàm Tôn Diễn càng hiện rõ, khắp căn phòng lớn bấy giờ chỉ nhuốm mỗi màu của d.ục v.ọng.
"An An, tay của em đúng là mê người mà!" Đàm Tôn Diễn cúi đầu định đặt lên môi của Tống Nhược An nụ hôn thì lại bị cô nghiêng đầu từ chối mà trượt hôn lên má.
Nụ hôn trượt xuống hõm cổ, từng nơi mà Đàm Tôn Diễn đi qua đều để lại chi chít những vết xanh tím đầy sự
chiem hนัน.
Nụ hôn dần trượt dài, Đàm Tôn Diễn m.út lấy hai đầu t.i của Tống Nhược An, rồi từ từ di chuyển xuống, bàn tay nhỏ của Tống Nhược An cũng thoát khỏi con q.uái vật to lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đàm Tôn Diễn cúi người hôn lên phần bụng của Tống Nhược An đầy luyến tình, đầu lưỡi có phần hơi thuần thục mà khẩy nhẹ vùng rốn cô.
Mặc dù không muốn nhưng phản ứng cơ thể của Tống Nhược An lại lần nữa quá thành thật, cô cong người không kiểm soát được mà riên lên một tiếng.
Tiếng rên nhỏ chỉ thoáng qua nhưng lại khiến cho Đàm Tôn Diễn rất sảng khoái mà sư.ớng điên cả người lên, anh nhân cơ hội đó mà chọc phá hơn nữa, liên tục dùng lưỡi đ.âm ch.ọc vào vùng rốn của Tống Nhược An làm động tác giả.
Bàn tay vẫn không quên x.oa nhẹ hạt ng.ọc nhỏ làm cho nó rung lên, hai c.ánh hoa ngày càng đỏ như muốn n.uốt lấy tay của Đàm Tôn Diễn.
Chiếc lưỡi linh hoạt, Đàm Tôn Diễn bất ngờ trượt xuống h.oa h.uyệt của Tống Nhược An.
Ngón tay vấn xoa đều hạt ngọc, chiếc lưỡi dài cùng lúc quét nhẹ trước miệng lỗ h.uyệt.
Cánh hoa ngay lập tức co thắt mà mấp máy run run không ngừng, bị kích thích mạnh mà r.ỉ ra thêm một dòng nước.
Đàm Tôn Diễn thích thú mà thè l.ưỡi đón hết dòng nước vừa chảy ra vào trong miệng mình nuốt sạch.
Vừa nuốt xong Đàm Tôn Diễn lại thè lưỡi ra liếm một đường thẳng từ dưới lên, lắc đầu day day lưỡi, anh rúc đầu sát m.ật h.uyệt, đ.âm lưỡi vào sâu tận trong t.iểu h.uyệt, bên trong ngay lập tức một lực hút chắc đến tê cả lưỡi,
Đàm Tôn Diễn thở dốc, s.ướng đến điên cả người, bắt đầu đưa lưỡi qua lại trong ti.ểu hu.yệt của Tống Nhược An, triền miên không muốn rứt ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro