Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam

.1: Đệ Tam X -...

Lương Hạc

2024-08-15 02:54:09

[Anh đã nói, khi chúng ta gặp mặt sẽ thủ dâm cho em xem.]

Kỳ Mẫn nhìn thấy người phụ nữ mặc nội y tình thú kiểu váy cưới xuất hiện trước màn ảnh, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.

Cô dâu đội một chiếc khăn voan trùm đầu, áo ngực viền ren khiến một nửa bộ ngực lộ ra ngoài, chiếc váy hai dây trong suốt không che giấu được cảnh xuân ở giữa hai chân, loáng thoáng, vừa bảo thủ phóng đãng lại vừa thuần khiết dâm dục.

“Hôm nay là thiên nga trắng.” Cậu ấy nhàn nhã dựa vào ghế sô pha, ngón tay đặt trên màn hình điện thoại đang vuốt nhẹ lớp vải voan trắng trên đầu của cô, thấy cô nghe lời ngoan ngoãn ngồi ở mép giường như vậy, giọng điệu của cậu ấy dịu đi rất nhiều.

“Vậy khi nào anh thủ dâm cho em xem?” Nâng khăn voan trùm đầu lên, là gương mặt của Kỳ Hạnh Trinh.

Kỳ Mẫn lập tức chụp ảnh màn hình lại, “Cảm ơn em đã gửi ảnh cho anh.”

“Đừng nói nhảm nữa, cho em xem đi.”

Kỳ Mẫn cười nhạo, “Em thích xem những người đàn ông khác phát cuồng vì em đến vậy à? Hay là em mê muội cảm giác khống chế này, không thể tự thoát ra được sao?”

Kỳ Hạnh Trinh nhún vai, “Anh nghĩ gì cũng được, tùy anh.”

“Phần lớn đàn ông đều có cảm giác như vậy, bọn họ có thể phát cuồng vì cơ thể của em, nhưng khi có một cơ thể tươi mới hơn bọn họ cũng sẽ điên cuồng vì cơ thể đó. Bọn họ có phản ứng khi thấy em thủ dâm qua video thì cũng có thể có phản ứng khi thấy những người phụ nữ av khác thủ dâm qua video. Mấy người phụ nữ đó còn có thù lao kếch xù, còn em có thể lấy được cái gì chứ?”

“Kỳ Mẫn!”

Kỳ Mẫn bật cười khanh khách, nhìn thấy khuôn mặt của cô vặn vẹo biến dạng vì tức giận, trong lòng cậu ấy xuất hiện một cảm giác hưng phấn khó tả.

Kỳ Hạnh Trinh mỉa mai, “Nếu đàn ông đều là đại móng heo, như vậy thì phụ nữ đâu cần phải tiếp xúc thật để kiếm tinh trùng kiếm tiền, cũng chẳng cần mang thai và giả vờ lên cao trào nữa. Mặc dù em không lấy được cái gì từ trên người của anh, nhưng ít ra em cũng không bị tổn thất cái gì cả, nhìn thấy dáng vẻ lúc anh mất khống chế, em có cảm giác sung sướng đến mãnh liệt, với em mà nói, đó chính là một buổi biểu diễn mà anh dành tặng cho em.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khóe miệng của Kỳ Mẫn nhếch lên, ánh mắt chợt sáng rực. “Hửm? Nếu em đã nói như vậy, có phải em nên thưởng anh cái gì đó không?”

“Được nha, cho anh một bao lì xì nhé.”

Kỳ Mẫn mím môi cười, nói: "Không cần làm như vậy, em kéo một đoạn violin cho anh nghe là được rồi.”

Kỳ Hạnh Trinh không ngờ cậu ấy sẽ đưa ra một yêu cầu kỳ lạ như vậy, quả nhiên là một tên biến thái! Nhưng vì thời thơ ấu của cô bị anh ta tàn phá, nên sau khi nghe xong đề nghị này, cô vẫn phải nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu.

“Được rồi, em miễn cưỡng đồng ý với anh vậy.”

Kỳ Mẫn mỉm cười nhìn Kỳ Hạnh Trinh, Kỳ Hạnh Trinh cũng nhìn chằm chằm Kỳ Mẫn, hai người cách nhau một tấm bình phong, trong lần đối mặt này lại xuất hiện cảm giác khô nóng không thể giải thích được.

“Khụ khụ, anh bắt đầu đi.” Kỳ Hạnh Trinh thúc giục cậu ấy “biểu diễn tiết mục thủ dâm.”

Kỳ Mẫn lại nói, "Màn hình có hạn, em muốn nhìn mặt hay là…”

“Nhìn mặt trước, sau đó mới nhìn phía bên dưới.” Kỳ Hạnh Trinh dùng thái độ mình là kim chủ nói với Kỳ Mẫn.

Kỳ Mẫn tiếp tục giữ màn hình để nhìn Kỳ Hạnh Trinh, Kỳ Hạnh Trinh cũng không có ý định giúp cậu ấy, cô chỉ yên lặng ngồi xem màn trình diễn giống như một đại gia.

Cậu ấy nhíu mày, ánh mắt phức tạp, không phân biệt được là đang động tình hay đang suy nghĩ đến cái gì. Một lúc lâu sau, Kỳ Hạnh Trinh mới nói. "Chết tiệt! Anh đang chơi em đấy à!”

Động tác vuốt ve của Kỳ Mẫn dừng lại, rõ ràng anh không đùa giỡn cô.

Đột nhiên, âm thanh ở cửa lớn vang lên khiến hai người đều ngẩn người, trong phòng khách vang lên tiếng nói chuyện của Kỳ Anh Hàn và mẹ của cô… Kỳ Anh Hàn đã trở lại?

“Sao lại về sớm như vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dạ. Buổi sáng con đã nói chuyện với bác cả, sau khi tiệc tối kết thúc thì con sẽ trở về ngay, nhân tiện để theo kịp báo cáo lưu động tài vụ vào tuần sau.”

“Ừm, con vất vả rồi. Đã ăn cơm chưa?”

“Con ăn rồi, dì đừng vội.”

“Ah, để dì đi gọi Hạnh Trinh.”

“Không cần, để con tự vào phòng tìm cô ấy.”

Kỳ Hạnh Trinh bật dậy, ném điện thoại di động sang một bên, cô nhanh chóng cởi bộ quần áo đang mặc sau đó giấu nó đi, mặc bộ đồ ngủ vào, cũng may bộ đồ ngủ này là một chiếc váy mỏng, cô chỉ cần duỗi tay một cái là chui vào được, cô vừa mặc xong thì cánh cửa cũng mở ra.

Sau hơn hai tháng, Kỳ Anh Hàn phong trần mệt mỏi đứng trước cửa phòng.

“Tại sao anh lại…”

Kỳ Anh Hàn không nói một câu gì, anh ta vội vàng đi tới ôm chầm lấy Kỳ Hạnh Trinh, cái ôm này chặt đến mức Kỳ Hạnh Trinh không thở được.

“Anh đổi vé máy bay của ngày mai thành hôm nay rồi… Anh thật sự rất nhớ em.” Nụ hôn của anh ta rơi xuống, nồng nặc mùi rượu, nóng bỏng và gấp gáp.

Kỳ Hạnh Trinh cố gắng thoát ra: "Anh đừng làm vậy... mẹ em vẫn đang ở…”

“Bà ấy sẽ không vào đây.” Kỳ Anh Hàn xoay người khóa cửa lại, sau đó tiếp tục sờ mó cơ thể của cô.

“Anh vừa mới về đã…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam

Số ký tự: 0