Bên Cạnh Bàn (H)

Chúng Ta Chia T...

Tuyết Lỵ, Tuyết Lị (Shirley)

2024-11-06 20:36:00

Bản thân Thời Lê cũng không hiểu rõ nguyên lý của chuyện này, nhưng cô luôn nghĩ nên sớm chia tay Thẩm Hiến Nghi mới tốt, dẫu sao ban đầu lý do cô tiếp cận cậu không phải vì muốn yêu đương với cậu. Cô không muốn bên cạnh mình xuất hiện một mối nguy hiểm tiềm tàng.

Thế nên cô lại gửi cho cậu một tin nhắn khác: [Vậy bao giờ đến cửa hàng đó nữa? Có thể cho tôi biết được không?]

[Sau khi tan học.]

Thấy cậu trả lời như vậy, Thời Lê chỉ đáp lại một chữ: [Được.]

Cuối cùng sau hơn nửa tháng cách xa nhau, hai người cũng gặp nhau sau giờ học. Thẩm Hiến Nghi gọi taxi, dẫn theo Thời Lê đến cửa hàng bán đồ ăn vặt kia.

Cửa hàng này nằm trên một con phố buôn bán rất sầm uất, những toà nhà bên cạnh đều xây dựng theo phong cách hoài cổ. Từ ngoài nhìn vào, kiến trúc của cửa hàng này khiến người ta có cảm giác như đang ở thập niên bảy mươi, các vật dụng trang trí trông cửa hàng đều là hàng nhập khẩu, mang theo hơi thở phục cổ của phương Tây.

Cửa hàng này chuyên bán đồ ăn vặt nhập khẩu, Thời Lê nhìn thấy rất nhiều nhãn hiệu lạ lẫm, trên bao bì sản phẩm có in đầy đủ ngôn ngữ của các quốc gia khác nhau. Ngoài ra còn có các loại kẹo tạo hình đẹp đẽ được đựng trong hủ thủy tinh lớn, trông rất giản dị.

Nhưng lúc Thời Lê xem mức giá ghi phía dưới thì không hề rẻ chút nào.

Có một loại kẹo cô cảm thấy rất đắt, vậy mà nó không bán theo cân mà lại bán theo cặp, người bán bảo loại krjo này do bậc thầy làm thủ công nổi tiếng ở người làm ra. Ngược lại, ở nơi này chocolate đóng hộp là rẻ nhất, có điều loại chocolate rẻ nhất trong cửa hàng cũng có giá mấy trăm đồng một hộp.

Thời Lê dạo một vòng trong cửa hàng nhưng không mua gì cả.

Lúc cô đứng bên cạnh quan sát loại kẹo tạo hình lâu đài nhỏ được niêm yết mức giá sáu chữ số thì Thẩm Hiến Nghi bước tới, tầm mắt cậu cũng dừng trên lâu đài kẹo mà cô đang nhìn.

"Cậu thích cái này hả?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thời Lê lắc đầu: "Không thích."

"Vậy cậu có thích thứ gì không?"

Thời Lê bước tới lấy một hộp chocolate, nhưng không phải loại lần trước cậu mua cho cô. Thẩm Hiến Nghi đi theo bên cạnh cô muốn thành toán cho cô nhưng Thời Lê tự trả tiền trước.

"Chúng ta ra ngoài đi dạo đi, đây là lần đầu tiên tôi đến đây. Cậu định mấy giờ về?" Cô cầm lấy hộp chocolate và quay đầu nhìn cậu.

Thẩm Hiến Nghi cụp mắt, cậu do dự liếc nhìn chiếc đồng hồ màu đen trên tay trái của mình.

"Nếu tôi nhớ không lầm thì lần trước người nhà của cậu đã gọi điện liên tục cho cậu vào giờ này." Thời Lê nhìn về phía chiếc đồng hồ khổng lồ trên nóc toà nhà ở đối diện  rồi nói: "Có phải mỗi ngày tài xế đều đến đón cậu hay không?"

"Không sao cả."

Ngay lúc này, Thời Lê chợt thấy đó ý tưởng trong lòng, cô nghĩ nếu mục đích bản thân hẹn cậu ra ngoài hôm này là để chia tay thì không nên làm trễ giờ về nhà của cậu nữa.

"Bỏ đi, không đi dạo nữa. Thẩm Hiến Nghi, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Biển quảng cáo ven đường đã sáng đèn, dưới tán cây liên tục có xe qua lại. Thời Lê cứ nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt, cảm nhận ánh mắt cô dừng lại trên người mình quá lạ, cuối cùng Thẩm Hiến Nghi cũng ngước mắt lên, đối diện với ánh nhìn của Thời Lê.

Cô nhìn cậu rồi mở miệng nói: "Sau khi suy nghĩ kỹ càng, tôi cảm thấy chúng ta không hợp nhau, hay là chúng ta chia tay đi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bên Cạnh Bàn (H)

Số ký tự: 0