Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Anh có ngoan ng...

2024-11-14 23:45:03

"Lại gặp rồi, cô Tô."

Giống như bị nụ cười của cô làm cho bối rối, ánh mắt Lục Đình Thâm vô thức trốn tránh, rơi xuống chiếc vương miện rực rỡ.

Anh chầm chậm nhấc chiếc vương miện lên, nhẹ nhàng đặt lên mái tóc cô, cẩn thận như sợ rằng viên ngọc sắc bén sẽ làm tổn thương sợi tóc của cô.

Tô Thanh Nhan nghe thấy cách xưng hô của anh, không khỏi bật cười.

Không hiểu sao, mỗi lần nghe anh lạnh lùng gọi "cô Tô," cô lại nhớ đến tiếng gọi "Nhan Nhan" ngọt ngào đến mức khiến người ta nổi da gà trên mộ phần. Sự tương phản mạnh mẽ ấy khiến cô có cảm giác anh không hoàn toàn giống như vẻ ngoài, khiến cô bất giác dâng lên ham muốn muốn tìm hiểu và trêu chọc anh.

Nghĩ vậy, cô kiễng chân, "Lọ thuốc lần trước tôi đưa, anh có ngoan ngoãn bôi không đấy?"

Khuôn mặt xinh đẹp của cô đột nhiên phóng đại ngay trước mắt khiến Lục Đình Thâm thoáng thất thần. Bàn tay anh từ vương miện trượt xuống cổ cô, từ phía sau nhìn, giống như anh đang nâng gáy cô để chuẩn bị hôn cô vậy.

Quý Khiêm đứng bên cạnh, nghe thấy cuộc trò chuyện có phần thân thiết của hai người, không khỏi ngạc nhiên, "Nhan Nhan, cháu quen biết Lục tổng sao?"

Tô Thanh Nhan đáp: "Ừm, biết từ lâu rồi ạ."

"Vậy sao? Sao trước giờ không nghe cháu nhắc đến?”

Tô Thanh Nhan nói: “Trước đây chúng cháu ít có liên hệ, gần đây mới…”

“Có.”

Lục Đình Thâm chậm rãi đáp, với một câu trả lời không liên quan khiến cả Tô Thanh Nhan và Quý Khiêm đều ngạc nhiên.

“Có bôi thuốc đầy đủ.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quý Khiêm nhìn thấy ánh mắt chăm chú hướng về Thanh Nhan của Lục Đình Thâm, và nhận ra một chút cảm xúc kỳ lạ trong đó. Ông ấy vội vàng nói, “Nhan Nhan, sau khi chương trình kết thúc, ban tổ chức sẽ tổ chức một buổi tiệc. Để Lục tổng dẫn cháu đến tham dự nhé. Sẽ có nhiều nhân vật nổi tiếng và quyền lực, cậu ấy có thể giới thiệu cháu. Cậu còn phải xử lý vài việc ở hậu trường nên không thể đi cùng cháu. Khi xong việc cậu sẽ tới đón cháu.”

Nghe lời đề nghị của Quý Khiêm, Lục Đình Thâm không rời mắt khỏi Tô Thanh Nhan, ánh nhìn sâu thẳm dường như giấu đi một chút hồi hộp và mong đợi.

Tô Thanh Nhan đang suy nghĩ xem có nên đi hay không thì nhìn thấy Tống Ôn Trạch và Hứa Mộ Vy đang kéo tay nhau dưới khán đài.

“Anh Ôn Trạch…”

Tống Ôn Trạch dưới sân khấu vừa định bước lên tặng hoa cho Tô Thanh Nhan thì Hứa Mộ Vy với bước chân loạng choạng đã ngã vào lòng anh ta.

Giọng cô ta nghẹn ngào, nước mắt làm nhòa gương mặt, “Xin lỗi, xin lỗi anh. Em đã làm anh thất vọng. Em không ngờ chị gái lại đột ngột xuất hiện…”

“Hứa Mộ Vy, em buông anh ra trước đã!”

Tống Ôn Trạch cau mày, định đẩy cô ta ra nhưng cô ta lại bám chặt hơn, “Anh Ôn Trạch, có phải anh cũng nghĩ em thật vô dụng không? Em chẳng thể so sánh được với chị. Anh sẽ không ghét bỏ em chứ?”

Quán quân đã mất, hợp đồng đại diện cho hãng xe hơi Đằng Việt cũng không còn. Tất cả những kế hoạch mà cô ta vất vả sắp đặt đều tan biến. Giờ cô ta chỉ còn cách bám chặt lấy Tống Ôn Trạch, coi anh ta như cơ hội cuối cùng để lật ngược tình thế.

Tống Ôn Trạch nhìn người phụ nữ đang khóc nức nở trong lòng mình, có chút khó chịu nhưng vì cô ta là em gái của Thanh Nhan nên không thể thô lỗ đẩy ra, càng không thể làm lớn chuyện. Nếu để Thanh Nhan thấy cảnh này và hiểu lầm thì không hay, nên anh ta vừa dỗ dành vừa kéo cô ta rời khỏi hội trường.

Họ định đi thuê phòng sao?

Sao lại sớm hơn dự kiến vậy? Đôi gian phu dâm phụ này cũng không thể chờ nổi rồi sao?

Cô phải mau chóng qua đó!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Số ký tự: 0