Chương 30 - .2 Ngôi Trường Này Dâm Loạn Đến Mức Không Thể Tả Nổi
.2: Đủ Loại Mặt...
Sát Sát
2024-08-11 06:21:25
Lúc trước bọn họ cố gắng chinh phục bao nhiêu thì sau này lúc vứt bỏ sẽ càng lạnh nhạt bấy nhiêu. Thứ mà bọn họ muốn hưởng thụ nhất chính là dáng vẻ của những cô gái cao cao tại thượng như tiên nữ, bị bọn họ làm vấy bẩn, ném xuống trần gian.
“Cô chắc chắn chứ?” Chu Lập Phàm hỏi lại lần nữa.
Hà Dĩ Tư nhìn về phía Lôi Lâm, thấy sắc mặt hắn tràn đầy hứng thú thì chỉ có thể cắn chặt môi gật đầu, giống như đã quyết định.
Chu Lập Phàm cũng nhìn về phía Lôi Lâm: “Cho tôi mượn một phòng, chúng tôi lên đó làm.”
Lôi Lâm lắc đầu: “Không được đâu anh Chu, vừa rồi em đã làm công khai ở đây cho mọi người nhìn, vậy thì anh cũng phải làm ở đây chứ? Rập theo khuôn cũ mới được!”
". . ." Rập theo khuôn cũ?
Lý Ngâm Thấm cảm thấy dùng thành ngữ trong trường hợp này đúng là phá hủy bầu không khí, nhưng cũng không nghĩ ra được dùng cách diễn đạt khác nào.
Bạch Tử Thừa nhìn vẻ mặt suy tư của Lý Ngâm Thấm thì không nhịn được hỏi: “Đang nghĩ gì thế? Sao mặt mũi nhìn nhập tâm như vậy?”
Hắn bỗng nhiên lên tiếng, Lôi Lâm và Chu Lập Phàm đều tò mò quay lại nhìn cô.
Lý Ngâm Thấm bị mọi người chú ý đến thì lập tức cảm thấy tay chân luống cuống, chỉ có thể nói thẳng ra: “Đang suy nghĩ Rập theo khuôn cũ có nghĩa là gì...”
“...” Ba nam sinh bị câu nói này của cô đánh bại, bọn họ nhìn nhau một cái, sau đó không nhịn được mà cười phá lên.
Trong tình cảnh xung quanh đều là những tiếng rên rỉ dâm đãng, trước mắt là một mỹ nữ thân thể trần truộng, cùng một đám nam sinh đang tồng ngồng nửa người dưới, thế mà cô lại không có bất cứ cảm giác nguy cơ nào, ngược lại còn có thể yên ổn mà suy nghĩ đến chuyện dùng thành ngữ trong trường hợp này.
Nói thế nào nhỉ... Quả thực là có chút đặc biệt.
“Đúng là sức chịu đựng rất mạnh.” Chu Lập Phàm nhìn Bạch Tử Thừa một cái.
Lôi Lâm cũng nhìn về phía gương mặt xinh đẹp của Lý Ngâm Thấm, ánh mắt không nhịn được mà nhìn về phía bầu ngực đầy đặn phồng lên dưới lớp áo sơ mi của cô. Hắn vừa ao ước bầu ngực của Lý Ngâm Thấm, vừa nói: “Anh Chu làm ở đây, anh Bạch nhìn mà không thấy tay chân ngứa ngáy sao? Hay là anh cũng làm ở đây luôn đi, để chúng em được diện kiến thực lực của hai anh!”
Bạch Tử Thừa lắc đầu, cho dù hắn có muốn làm thì cũng sẽ không làm ở đây.
Nhưng trong lòng hắn thực ra cũng rất tò mò, trước kia hắn từng nghe nói Chu Lập Phàm làm cho nữ sinh chết đi sống lại, thứ kia to lớn vô cùng, nhưng mà cũng chỉ là nghe nói thôi chứ chưa được nhìn thấy tận mắt.
“Mọi người cứ làm đi, tôi xem là được.” Bạch Tử Thừa vươn tay ôm Lý Ngâm Thấm vào lòng, đồng thời lùi về phía sau, cho Chu Lập Phàm và Hà Dĩ Tư một không gian.
Lý Ngâm Thấm cũng ôm tâm lý ăn dưa hóng chuyện, cô cũng rất mong chờ trận ân ái xuất sắc này.
Lúc chiều cô đã nhìn thấy phương thức làm tình cuồng bạo của Lôi Lâm rồi, không biết Chu Lập Phàm sẽ như thế nào đây.
Chu Lập Phàm nhẹ nhàng đỡ Hà Dĩ Tư toàn thân trần trụi lên.
Sau đó, hắn cúi đầu hôn lên môi cô ta một cái. Một tay hắn giữ chặt hông Hà Dĩ Tư, một tay khác trực tiếp móc vào bên trong tiểu huyệt của cô ta.
Lý Ngâm Thấm cảm thấy cảnh tượng trước mắt rất buồn cười. Cả người Chu Lập Phàm ăn mặc chỉnh tề, thậm chí còn đeo cả cà vạt. Cô còn nhìn thấy những cúc áo của hắn ép lên thân thể Hà Dĩ Tư, lưu lại một loạt dấu đỏ.
Hắn vuốt ve cô ta một lúc, cảm thấy đối phương đã đủ ướt rồi thì mới đẩy cô ta lên ghế sofa, để cô ta nằm ngửa ra.
Hà Dĩ Tư đột nhiên mất đi chỗ dựa, cô ta cảm thấy không được tự nhiên, nhanh chóng vươn tay che ngực, hai mắt đẫm lệ nhìn Chu Lập Phàm.
Chỉ thấy Chu Lập Phàm kéo cà vạt xuống, cởi cúc áo thứ nhất ra. Khi tất cả mọi người ở đó đều tưởng hắn sẽ cởi sạch quần áo thì lại thấy hắn nắm lấy tay Hà Dĩ Tư, bắt chéo ra sau lưng, sau đó dùng cà vạt trói chặt cô ta lại.
“Cô chắc chắn chứ?” Chu Lập Phàm hỏi lại lần nữa.
Hà Dĩ Tư nhìn về phía Lôi Lâm, thấy sắc mặt hắn tràn đầy hứng thú thì chỉ có thể cắn chặt môi gật đầu, giống như đã quyết định.
Chu Lập Phàm cũng nhìn về phía Lôi Lâm: “Cho tôi mượn một phòng, chúng tôi lên đó làm.”
Lôi Lâm lắc đầu: “Không được đâu anh Chu, vừa rồi em đã làm công khai ở đây cho mọi người nhìn, vậy thì anh cũng phải làm ở đây chứ? Rập theo khuôn cũ mới được!”
". . ." Rập theo khuôn cũ?
Lý Ngâm Thấm cảm thấy dùng thành ngữ trong trường hợp này đúng là phá hủy bầu không khí, nhưng cũng không nghĩ ra được dùng cách diễn đạt khác nào.
Bạch Tử Thừa nhìn vẻ mặt suy tư của Lý Ngâm Thấm thì không nhịn được hỏi: “Đang nghĩ gì thế? Sao mặt mũi nhìn nhập tâm như vậy?”
Hắn bỗng nhiên lên tiếng, Lôi Lâm và Chu Lập Phàm đều tò mò quay lại nhìn cô.
Lý Ngâm Thấm bị mọi người chú ý đến thì lập tức cảm thấy tay chân luống cuống, chỉ có thể nói thẳng ra: “Đang suy nghĩ Rập theo khuôn cũ có nghĩa là gì...”
“...” Ba nam sinh bị câu nói này của cô đánh bại, bọn họ nhìn nhau một cái, sau đó không nhịn được mà cười phá lên.
Trong tình cảnh xung quanh đều là những tiếng rên rỉ dâm đãng, trước mắt là một mỹ nữ thân thể trần truộng, cùng một đám nam sinh đang tồng ngồng nửa người dưới, thế mà cô lại không có bất cứ cảm giác nguy cơ nào, ngược lại còn có thể yên ổn mà suy nghĩ đến chuyện dùng thành ngữ trong trường hợp này.
Nói thế nào nhỉ... Quả thực là có chút đặc biệt.
“Đúng là sức chịu đựng rất mạnh.” Chu Lập Phàm nhìn Bạch Tử Thừa một cái.
Lôi Lâm cũng nhìn về phía gương mặt xinh đẹp của Lý Ngâm Thấm, ánh mắt không nhịn được mà nhìn về phía bầu ngực đầy đặn phồng lên dưới lớp áo sơ mi của cô. Hắn vừa ao ước bầu ngực của Lý Ngâm Thấm, vừa nói: “Anh Chu làm ở đây, anh Bạch nhìn mà không thấy tay chân ngứa ngáy sao? Hay là anh cũng làm ở đây luôn đi, để chúng em được diện kiến thực lực của hai anh!”
Bạch Tử Thừa lắc đầu, cho dù hắn có muốn làm thì cũng sẽ không làm ở đây.
Nhưng trong lòng hắn thực ra cũng rất tò mò, trước kia hắn từng nghe nói Chu Lập Phàm làm cho nữ sinh chết đi sống lại, thứ kia to lớn vô cùng, nhưng mà cũng chỉ là nghe nói thôi chứ chưa được nhìn thấy tận mắt.
“Mọi người cứ làm đi, tôi xem là được.” Bạch Tử Thừa vươn tay ôm Lý Ngâm Thấm vào lòng, đồng thời lùi về phía sau, cho Chu Lập Phàm và Hà Dĩ Tư một không gian.
Lý Ngâm Thấm cũng ôm tâm lý ăn dưa hóng chuyện, cô cũng rất mong chờ trận ân ái xuất sắc này.
Lúc chiều cô đã nhìn thấy phương thức làm tình cuồng bạo của Lôi Lâm rồi, không biết Chu Lập Phàm sẽ như thế nào đây.
Chu Lập Phàm nhẹ nhàng đỡ Hà Dĩ Tư toàn thân trần trụi lên.
Sau đó, hắn cúi đầu hôn lên môi cô ta một cái. Một tay hắn giữ chặt hông Hà Dĩ Tư, một tay khác trực tiếp móc vào bên trong tiểu huyệt của cô ta.
Lý Ngâm Thấm cảm thấy cảnh tượng trước mắt rất buồn cười. Cả người Chu Lập Phàm ăn mặc chỉnh tề, thậm chí còn đeo cả cà vạt. Cô còn nhìn thấy những cúc áo của hắn ép lên thân thể Hà Dĩ Tư, lưu lại một loạt dấu đỏ.
Hắn vuốt ve cô ta một lúc, cảm thấy đối phương đã đủ ướt rồi thì mới đẩy cô ta lên ghế sofa, để cô ta nằm ngửa ra.
Hà Dĩ Tư đột nhiên mất đi chỗ dựa, cô ta cảm thấy không được tự nhiên, nhanh chóng vươn tay che ngực, hai mắt đẫm lệ nhìn Chu Lập Phàm.
Chỉ thấy Chu Lập Phàm kéo cà vạt xuống, cởi cúc áo thứ nhất ra. Khi tất cả mọi người ở đó đều tưởng hắn sẽ cởi sạch quần áo thì lại thấy hắn nắm lấy tay Hà Dĩ Tư, bắt chéo ra sau lưng, sau đó dùng cà vạt trói chặt cô ta lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro