Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét
Chương 171
Tựu Yếu Sắt Sắt
2024-10-12 17:18:30
“Đại khái là vậy.” Kỳ Hàn ước lượng phạm vi, “Chỉ còn một bước kết thúc, nhưng tớ không phụ trách phần này nên đi về trước.”
Vẻ mặt của Kỳ Hàn có chút mệt mỏi, anh treo áo vest trong tay lên, kéo cà vạt xuống, thậm chí còn cởi hai cúc áo sơ mi, cầm cốc nước Lê Nam Trân đang uống dở trên bàn, uống cạn một hơi.
“Sao thế?” Kỳ Hàn quay đầu lại, thấy Lê Nam Trân đang ngơ ngác nhìn mình.
Lê Nam Trân lắc đầu.
Cô không thể nói, cô ít khi nhìn thấy Kỳ Hàn mặc vest, hơn nữa hiện tại anh đang mệt, có cảm giác văn nhã bại hoại...Đẹp trai.
Kỳ Hàn nằm xuống bên cạnh cô: “Ăn cơm chưa?”
Lê Nam Trân lắc đầu.
Vì thế Kỳ Hàn vừa mới nằm xuống lại tự giác đi vào phòng bếp, Lê Nam Trân đi phía sau anh giống như một cái đuôi, nhìn người đàn ông mặc chỉn chu nấu sủi cảo cho mình.
“Tình hình hiện tại thế nào rồi?” Lê Nam Trân ngại phòng bếp đầy mùi khói, nên cô chỉ thò đầu vào cửa.
“Thông tin trên mạng về nhà họ Lê cơ bản đều là sự thật.”
Thông tin trên mạng: Lê Đường đối mặt với bản án nặng nề, giá cổ phiếu của Lê Thị lao dốc, các cổ đông của Lê Thị đấu đá nhau...
“Nhà họ Thương đang gây áp lực cho nhà họ Lê, nếu nhà họ Lê không chống cự được, có lẽ họ sẽ tìm cậu.”
“Tìm tớ?”
“Lê Thị sắp không chống được nữa rồi, nhà họ Thương và đơn vị bán khống chỉ là mối quan hệ hợp tác, thật sự không ngờ bọn họ có thể khai thác được nhiều thông tin như vậy. Nhưng theo những gì nhà họ Thương tiết lộ, nếu có cơ hội có thể họ sẽ tha cho Lê Đường, nhưng bọn họ đã cắt đứt mọi con đường liên lạc, người nhà họ Lê chỉ có thể tìm cậu.”
Kỳ Hàn bưng hai bát sủi cảo đi ra ngoài, Lê Nam Trân bắt đầu xem xét tin nhắn của mẹ Lê: “Ăn trước đi. Sẽ không nhanh như vậy đâu, có lẽ họ sẽ giãy giụa mấy ngày.”
“Nhớ kỹ ——” Kỳ Hàn nhìn cô đầy ẩn ý, “Trước khi muốn làm gì thì phải tính toán trước, ngoại trừ cổ phần của Lê Thị thì đều phải tính hết.”
Điều duy nhất mà Lê Nam Trân đang nghĩ đến là thủ tục nhận con nuôi, cô nghe thấy vậy thì ngẩng đầu: “Không thể nào? Cha tớ có nhiều hơn ở bên ngoài?”
Đúng vậy, cha Lê là một người si tình, không nói đến nhân tình ở bên ngoài, thậm chí có vài đứa con, cũng vì nguyên nhân này mà hai thứ đó không thể thiếu trong cái nhà này.
“Mẹ của cậu rất ‘ lợi hại ’.” Giọng nói của Kỳ Hàn tràn ngập châm chọc, anh nhìn vào mắt cô, thấy cô không dao động, ngược lại cò chút tò mò, mới tiếp tục nói, “Thủ tục nhận nuôi cậu là thật, không chỉ có một mình cậu. Ngoại trừ cậu ra thì những người khác đã được liên lạc với mẹ của đứa trẻ.”
Nói cách khác, dựa theo pháp luật, hiện tại cha Lê chỉ có một đứa con duy nhất là Lê Đường? Đã vào tù?
“Sao có thể? Mấy người phụ nữ đó sao có thể đồng ý được?”
Với khuôn mặt già nua của cha Lê, ai cam tâm tình nguyện sinh con cho ông! Không lẽ vì quyền thừa kế? Không ít lần mẹ Lê nghiến răng nghiến lợi, hiện tại Kỳ Hàn lại nói với cô mọi chuyện đã được giải quyết ổn thoả từ lâu?
“Tớ không rõ quá trình cụ thể, nhưng đơn giản chẳng qua chỉ là sự lựa chọn giữa ‘ tương lai có thể kiếm được tiền hoặc hiện tại có thể kiếm được tiền ’. Tầm nhìn của cha cậu…”
Vẻ mặt của Kỳ Hàn khó tả, mấy tình nhân của cha Lê, người đánh bạc say rượu, người thiếu nợ, thậm chí có người nuôi trai bao khác ở bên ngoài, tất cả đều đang cần tiền gấp, mẹ Lê “khuyên” một cái là phải đồng ý, còn nếu không được thì chỉ cần sử dụng chút mảnh khoé nhỏ cũng khiến cô thiếu tiền.
Lê Nam Trân cảm thấy xấu hổ.
“Thứ bảy tuần sau có rảnh không?” Kỳ Hàn đột nhiên hỏi cô.
“Không thì?”
“Nếu nhà họ Lê tìm cậu, cậu có thể sắp xếp ‘ đề cử’ ngày hôm đó.” Kỳ Hàn dừng một lúc, “Hôm đó ông Thương muốn mời cậu ăn bữa cơm.”
Vẻ mặt của Kỳ Hàn có chút mệt mỏi, anh treo áo vest trong tay lên, kéo cà vạt xuống, thậm chí còn cởi hai cúc áo sơ mi, cầm cốc nước Lê Nam Trân đang uống dở trên bàn, uống cạn một hơi.
“Sao thế?” Kỳ Hàn quay đầu lại, thấy Lê Nam Trân đang ngơ ngác nhìn mình.
Lê Nam Trân lắc đầu.
Cô không thể nói, cô ít khi nhìn thấy Kỳ Hàn mặc vest, hơn nữa hiện tại anh đang mệt, có cảm giác văn nhã bại hoại...Đẹp trai.
Kỳ Hàn nằm xuống bên cạnh cô: “Ăn cơm chưa?”
Lê Nam Trân lắc đầu.
Vì thế Kỳ Hàn vừa mới nằm xuống lại tự giác đi vào phòng bếp, Lê Nam Trân đi phía sau anh giống như một cái đuôi, nhìn người đàn ông mặc chỉn chu nấu sủi cảo cho mình.
“Tình hình hiện tại thế nào rồi?” Lê Nam Trân ngại phòng bếp đầy mùi khói, nên cô chỉ thò đầu vào cửa.
“Thông tin trên mạng về nhà họ Lê cơ bản đều là sự thật.”
Thông tin trên mạng: Lê Đường đối mặt với bản án nặng nề, giá cổ phiếu của Lê Thị lao dốc, các cổ đông của Lê Thị đấu đá nhau...
“Nhà họ Thương đang gây áp lực cho nhà họ Lê, nếu nhà họ Lê không chống cự được, có lẽ họ sẽ tìm cậu.”
“Tìm tớ?”
“Lê Thị sắp không chống được nữa rồi, nhà họ Thương và đơn vị bán khống chỉ là mối quan hệ hợp tác, thật sự không ngờ bọn họ có thể khai thác được nhiều thông tin như vậy. Nhưng theo những gì nhà họ Thương tiết lộ, nếu có cơ hội có thể họ sẽ tha cho Lê Đường, nhưng bọn họ đã cắt đứt mọi con đường liên lạc, người nhà họ Lê chỉ có thể tìm cậu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Hàn bưng hai bát sủi cảo đi ra ngoài, Lê Nam Trân bắt đầu xem xét tin nhắn của mẹ Lê: “Ăn trước đi. Sẽ không nhanh như vậy đâu, có lẽ họ sẽ giãy giụa mấy ngày.”
“Nhớ kỹ ——” Kỳ Hàn nhìn cô đầy ẩn ý, “Trước khi muốn làm gì thì phải tính toán trước, ngoại trừ cổ phần của Lê Thị thì đều phải tính hết.”
Điều duy nhất mà Lê Nam Trân đang nghĩ đến là thủ tục nhận con nuôi, cô nghe thấy vậy thì ngẩng đầu: “Không thể nào? Cha tớ có nhiều hơn ở bên ngoài?”
Đúng vậy, cha Lê là một người si tình, không nói đến nhân tình ở bên ngoài, thậm chí có vài đứa con, cũng vì nguyên nhân này mà hai thứ đó không thể thiếu trong cái nhà này.
“Mẹ của cậu rất ‘ lợi hại ’.” Giọng nói của Kỳ Hàn tràn ngập châm chọc, anh nhìn vào mắt cô, thấy cô không dao động, ngược lại cò chút tò mò, mới tiếp tục nói, “Thủ tục nhận nuôi cậu là thật, không chỉ có một mình cậu. Ngoại trừ cậu ra thì những người khác đã được liên lạc với mẹ của đứa trẻ.”
Nói cách khác, dựa theo pháp luật, hiện tại cha Lê chỉ có một đứa con duy nhất là Lê Đường? Đã vào tù?
“Sao có thể? Mấy người phụ nữ đó sao có thể đồng ý được?”
Với khuôn mặt già nua của cha Lê, ai cam tâm tình nguyện sinh con cho ông! Không lẽ vì quyền thừa kế? Không ít lần mẹ Lê nghiến răng nghiến lợi, hiện tại Kỳ Hàn lại nói với cô mọi chuyện đã được giải quyết ổn thoả từ lâu?
“Tớ không rõ quá trình cụ thể, nhưng đơn giản chẳng qua chỉ là sự lựa chọn giữa ‘ tương lai có thể kiếm được tiền hoặc hiện tại có thể kiếm được tiền ’. Tầm nhìn của cha cậu…”
Vẻ mặt của Kỳ Hàn khó tả, mấy tình nhân của cha Lê, người đánh bạc say rượu, người thiếu nợ, thậm chí có người nuôi trai bao khác ở bên ngoài, tất cả đều đang cần tiền gấp, mẹ Lê “khuyên” một cái là phải đồng ý, còn nếu không được thì chỉ cần sử dụng chút mảnh khoé nhỏ cũng khiến cô thiếu tiền.
Lê Nam Trân cảm thấy xấu hổ.
“Thứ bảy tuần sau có rảnh không?” Kỳ Hàn đột nhiên hỏi cô.
“Không thì?”
“Nếu nhà họ Lê tìm cậu, cậu có thể sắp xếp ‘ đề cử’ ngày hôm đó.” Kỳ Hàn dừng một lúc, “Hôm đó ông Thương muốn mời cậu ăn bữa cơm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro