Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)

Tự Chém Đạo Cơ...

Lâm Nhị Thần

2024-09-29 12:23:16

Trong lúc Lục Chính Hằng đang thất thần, Mạc Hành Không kết luận: “Rất có thể lúc điện hạ ở bên ngoài đã bái nhập một đạo thống lớn, hơn nữa bên trong đạo thống này, thân phận cũng không thấp, có thể tùy ý lấy ra một số thứ có giá trị liên thành.”

Những thứ giá trị liên thành theo lời của Mạc Hành Không tất nhiên là nói đến đống đan dược kia cùng với một bộ sát trận cấp năm.

Lục Chính Hằng đột nhiên mỉm cười: “Cánh của tên nhóc nay đã trở nên cứng cỏi rồi.”

Đột nhiên, Mạc Hành Không như đang suy nghĩ gì đó, nhìn ra bên ngoài.

Tu vi của Lục Chính Hằng vẫn chưa hồi phục, ngờ vực hỏi: “Có chuyện gì.”

Mạc Hành Không nói: “Quân vương, có người đang đột phá Siêu Phàm cảnh, hơn nữa nơi mà linh khí tập trung lại, dường như là nơi điện hạ đang ở.”

Bên trong một cung điện.

Lục Trần ngồi xếp bằng trên giường, vẻ mặt nghiêm túc, trước mặt là linh thạch chất đống như một ngọn núi.

Vừa rồi sắc mặt của Lục Trần đã thay đổi rất lớn là vì cảm thấy có cơ hội để đột phá.

Linh lực xung quanh tụ lại, xoay quanh cơ thể Lục Trần, trong lúc vận chuyển công pháp, linh khí đi vào cơ thể theo lỗ chân lông, lấp đầy từng tấc không gian, linh lực trong cơ thể bị kích động.

Tẩy Tủy cảnh, dùng linh khí tẩy rửa thân thể, tẩy lông phạt tủy.

Trong cơ thể của Lục Trần, tiếng nổ vang không ngừng, sương trắng từ trong cơ thể phun ra, trộn lẫn với những sợi tạp chất màu đen, xuyên qua bề mặt da ra ngoài.

Linh khí bốn phương vẫn đang không ngừng tụ lại, dung hợp vào trong cơ thể Lục Trần, trong cơ thể giống như một dòng sông lớn, phát ra tiếng va chạm của hàng ngàn con ngựa đang phi nước đại, loại âm thanh này đầy kết cấu, chỉ có Lục Trần mới có thể nghe thấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Điện hạ đang đột phá à?” Vô số người cảm nhận được linh khí thay đổi, toàn bộ đều nhìn về hướng của Lục Trần.

Nhưng mà, trận đột phá này có hơi lớn, một số hoa cỏ quanh bọn họ, cũng như hai khu vườn thuốc của Mạc Hành Không trong cung điện, các loại linh thảo linh dược được trồng trong đó đều khô héo với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Khiến cho cấm vệ đang canh giữ vườn thuốc vội vã chạy đến chỗ Mạc Hành Không để bẩm báo rằng trong vườn thuốc đã xảy ra chuyện lạ, tất cả linh dược đã khô héo trong tích tắc.

Ầm!

Không biết mất bao lâu, Lục Trần mở mắt ra, lúc này, sức mạnh của hắn có thay đổi nhảy vọt, các giác quan của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, tất cả những vật thể nhỏ bé xung quanh đều trở nên rõ ràng trước mắt hắn.

Ví dụ, trong bãi đất của bồn hoa ngoài cửa, có hai con giun đất đang ngoe nguẩy, cách đó năm mươi mét, một đàn kiến đang bận rộn dọn nhà, cách đó một trăm mét, hai con ong đang bay tới bay lui.

Mặc dù Lục Trần vẫn chưa bước vào Nguyên Thần cảnh, sinh ra tinh thần lực, nhưng Lục Trần có thể nhận thức rõ ràng mọi thứ trong bán kính một trăm mét.

Đây là sự biến đổi có được sau khi lột xác trở thành một sinh mệnh Siêu Phàm.

“Haizz, đây đã là lần thứ chín ta trải nghiệm sức mạnh và khả năng của một sinh mệnh Siêu Phàm.” Lục Trần thở dài, ánh mắt có chút hoài niệm đối với sức mạnh này, đây là sức mạnh hoàn toàn khác với Tẩy Tủy cảnh.

Tuy nhiên, ánh mắt Lục Trần đã nhanh chóng trở nên kiên định, linh lực trong cơ thể biến thành một con dao, tự chém vào khí hải, khí hải trong cơ thể bị xé toạc, lộ ra một vết rách.

Lục Trần lập tức bị nội thương nghiêm trọng, tự chém đạo hạnh, cách làm này không chỉ khiến đạo cơ bị tổn thương, mà cảnh giới cũng từ Siêu Phàm cảnh trở về Tẩy Tủy cảnh viên mãn.

Đồng thời, các giác quan cũng suy giảm nhanh chóng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cửu Tuyệt Thiên Công mà đại sư phụ đã truyền lại cho ta, rốt cuộc là loại công pháp kỳ lạ gì vậy, lại đòi hỏi người ta phải liên tục đột phá Siêu Phàm cảnh rồi tự chém, chín lần liên tiếp.” Lục Trần lẩm bẩm.

Công pháp này không phải là đổi cách để tra tấn con người sao.

Đâu ra kẻ cứ không ngừng lặp đi lặp lại việc tự chém mình khi từ Tẩy Tủy cảnh đến sinh mệnh Siêu Phàm chứ.

Tiếp theo, Lục Trần lấy một viên đan dược màu tím từ trong nhẫn không gian ra, chỉ thấy viên đan dược kia lưu quang rực rỡ, ánh sáng màu tím dịu dàng trên bề mặt, dâng lên một làn sương mù màu tím, ngửi khí tức mà viên đan dược tỏa ra cũng có thể làm cho tinh thần của người ta tăng lên nhiều lần.

Nếu như có cường giả cấp Nhân Hoàng, chắc chắn mắt hắn sẽ đỏ hoe, liều mạng muốn giật lấy viên đan dược này.

Vô Hạ đan.

Đây là một viên đan dược thánh phẩm.

Vô Hạ đan có thể rửa sạch mọi thứ bệnh kín trong cơ thể, cho dù bị thương nặng đến đâu, bất kể loại bệnh kín không thể chữa khỏi nào trong cơ thể, nhưng sau khi uống đan dược này, cũng có thể được phục hồi như cũ.

Nếu Vô Hạ đan xuất hiện, nó sẽ đủ để dẫn đến Hoàng triều Đại Tề, Nhân Hoàng cấp độ như Tề Hoàng, liều mạng giành giật, tranh đấu, nếu như viên đan được này bị truyền ra, toàn bộ Hoang vực cũng sẽ chấn động.

Tuy nhiên, Vô Hạ đan cực kỳ hiếm, không ai biết và tin rằng một vương quốc không nổi tiếng và thậm chí không có nổi luyện đan sư ngũ phẩm lại có được đan dược thánh phẩm.

Lục Trần nuốt viên Vô Hạ đan trong một ngụm, vận công luyện hóa, đan dược biến thành một dòng nước ấm áp, chảy đến khí hải bị xé rách, bắt đầu làm dịu vết thương, vết rách của khí hải vốn rất dài, tốc độ hồi phục mắt thường có thể thấy được.

“Haizz, đây là lần thứ chín rồi, đợi tới lần đột phá tiếp theo, sẽ không cần phải tự mình chém căn cơ Siêu Phàm nữa rồi.” Lục Trần tự nhủ.

Trên thực tế, hắn đã hiểu rằng việc chém căn cơ siêu phàm thực sự có tác dụng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)

Số ký tự: 0